Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3293: Lang Phong

- Một chiếc chiến hạm này của ngươi bằng ba chiếc chiến hạm của chúng ta.

Thanh Dao rất tán thành nói.

- Còn nữa, chừng nào thì ngươi luyện chế chiến hạm Kim Thế cảnh?

- Chuyện này phải đợi tu vi của ta đặt chân đến Kim Thế cảnh đã.

Diệp Hạo nhìn Thanh Dao nói.

- Vậy ta đặt một chiếc Kim Thế cảnh đỉnh phong trước nhé?

Thanh Dao nghĩ một hồi nói.

- Ngươi đừng có làm bậy được không?

Diệp Hạo một cái lảo đảo.

- Theo ta được biết chiến hạm cấp bậc này cũng không có bao nhiêu.

Đừng nói chiến hạm Kim Thế cảnh đỉnh phong, cho dù là chiến hạm Kim Thế cảnh cao cấp cũng thuộc hàng siêu hiếm.

Vì sao?

Chủ yếu là bởi vì tài liệu luyện chế quá trân quý.

Ngươi có vật liệu luyện chế chiến hạm, vậy vì sao ngươi không lấy nó để luyện chế pháp bảo đồng cảnh giới chứ?

Không biết có thể luyện chế được bao nhiêu đâu.

- Ta chỉ có một yêu cầu nho nhỏ như vậy mà ngươi cũng không thể thoả mãn được ta sao?

Thanh Dao chép miệng nói.

- Uổng cho cái danh tộc trưởng của ngươi.

- Chuyện này… luyện chế cho ngươi cũng được, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải chuẩn bị tài liệu.

Diệp Hạo cười khổ nói.

- Ngươi không biết rằng để luyện chế một chiếc chiến hạm Kim Thế cảnh đỉnh phong phải hao phí bao nhiêu vật liệu đâu?

- Vật liệu rất khó tìm sao?

- Toàn bộ đều là vật liệu trân quý đấy.

- Chuyện này…được thôi.

Thanh Dao nghĩ một lát mới nói.

- Thừa dịp đại đạo thiên hà Chủng Thiên sụp đổ lần này, đến lúc đó ta cướp nhiều vật liệu cao cấp một chút.

- cái này . . . .

Diệp Hạo không khỏi trầm ngâm.

- Ngươi đang nghĩ gì?

Thanh Dao tò mò hỏi.

- Ta đang nghĩ đến lúc đó có nên kiếm một chén canh không?

Diệp Hạo nói khẽ.

- Đến lúc đó Nghịch Thiên nhất mạnh chắc chắn sẽ được chia rất nhiều.

- Nhưng ta muốn có thêm một phần giống Nghịch Thiên nhất mạch thì sao?

- Không thể nào, giữa các đại Chúa Tể sẽ thương nghị với nhau, tất cả mọi người đều có thế lực của mình.

- Ngươi không hiểu.

Diệp Hạo không nhiều lời cùng với Thanh Dao.

Lúc này Diệp Hạo đang nghĩ đến việc có nên gọi Chúa Tể tân ngã tới hay không.

Nhưng nếu vậy sẽ có một vấn đề.

Chúa Tể tân ngã muốn tới đây phải đi qua bí cảnh ở Côn Lôn.

Như vậy Khương Sùng Minh cũng sẽ biết chuyện này.

Vả lại hắn còn cần suy nghĩ đến một vấn đề, Chúa Tể tân ngã có thể đến đây được không?

Âm Dương chúa tể có đang nhìn chằm chằm vào Chúa Tể tân ngã hay không đây?

Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng Diệp Hạo vẫn bỏ qua ý nghĩ này.

Quá mạo hiểm.

Chuyện Côn Lôn bí cảnh không được lộ ra.

Một khi bị lộ, Côn Lôn coi như xong, hơn nữa thiên hà Hồn Thiên cũng sẽ bị thiên hà Cửu Thiên phát hiện.

Mà điều này Diệp Hạo tuyệt đối không cho phép.

Cái gì gọi là tiên cơ?

Đây chính là tiên cơ.

Nếu thế lực của các chúa tể thiên hà Cửu Thiên cũng nhận được công pháp tu hành của thiên hà Hồn Thiên, Diệp Hạo bên này sẽ không lấy được nhiều ưu thế.

Bây giờ hắn nên làm gì?

Cướp đoạt tài nguyên của thiên hà Chủng Thiên, cướp đoạt tài nguyên của thiên hà Hồn Thiên.

- Ngươi đang suy nghĩ gì đấy?

Nhìn thấy Diệp Hạo mãi không nói gì, Thanh Dao tò mò hỏi.

- Không nghĩ gì hết.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ngươi có thể truyền thụ luyện khí đạo cho ta không?

- Ngươi học cái này làm gì?

- Ngươi cũng biết ta có không gian ý thức, nếu không học nhiều một chút, chẳng phải sẽ quá lãng phí sao?

- Được, vậy ta truyền thụ luyện khí đạo cùng với những gì ta cảm ngộ được cho ngươi.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

Đối với Thanh Dao, Diệp Hạo cũng không giữ lại gì.

Dù thời gian tiếp xúc với Thanh Dao không dài, nhưng tính tình của Thanh Dao thế nào, hắn cũng hiểu được vài phần.

Khi Thanh Dao lấy được luyện khí đạo, nàng liền bế quan tu hành.

Diệp Hạo ngơ ngẩn.

Đã nói đi cùng ta cơ mà?

Khi còn cách Bách Hoa các hơn một trăn vạn cây, chiến hạm thông báo cho Diệp Hạo phía trước có một cuộc chiến.

- Tiếp tục tiến lên.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Hắn không có hứng thú với cuộc chiến này.

Nhưng Diệp Hạo lại không ngờ rằng một nữ tử bạch y lại chạy trốn về phía chiến hạm.

Máu tươi chảy ra từ khoé miệng nữ tử, trong mắt nàng tràn ngập tuyệt vọng, bởi vì những thân ảnh đuổi theo sau lưng nàng ngày càng đến gần.

- Chẳng lẽ hôm nay phải bỏ mạng ở chỗ này sao?

Khi nàng vừa mới có ý nghĩ này, bỗng nhiên nàng phát hiện phía trước xuất hiện một chiếc chiến hạm.

- Cứu mạng.

Thiếu nữ bạch y vừa gọi lớn vừa tăng tốc chạy tới chiến hạm.

Lúc này nàng gần như đã sụp đổ, đây hoàn toàn là nàng bộ phát tiềm năng.

Sau vài lần hô hấp, thiếu nữ bạch y đã xuất hiện ở phía trước chiến hạm, chỉ là lại bị một vầng sánh xanh chặn lại.

- Cứu mạng.

Thiếu nữ bạch y cầu khẩn nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo nhìn Lang Phong phô thiên cái địa đến đằng sau, hắn trầm ngâm một chút rồi phất tay thu hồi vòng bảo hộ.

Thiếu nữ bạch y lập tức nhảy lên chiến hạm.

Lúc này nàng mới thở dài một hơi.

Một khắc sau, nàng cảm thấy trời đất quay cuồng, khi nàng chuẩn bị ngã xuống, Diệp Hạo vươn tay đặt ngang eo nàng.

- Không ngờ ngươi lại hao tổn bản nguyên lớn như vậy.

Diệp Hạo lập tức nhận ra tình trạng của nàng.

Thiếu nữ cố ý đẩy tay Diệp Hạo ra.

Nhưng cơn choáng váng đầu óc và cơ thể suy nhược khiến nàng không thể làm gì dù chỉ là một động tác đơn giản.

Diệp Hạo cũng nhận ra được điểm ấy.

Đầu ngón tay hắn xuất hiện một tia hào quang màu xanh lam, khi sợ hào quang này tiến vào cơ thể thiếu nữ, sắc mặt thiếu nữ lập tức trở nên hồng hào hơn.

Đầu cũng không bị choáng nữa.

Diệp Hạo cũng thừa dịp này buông lỏng cánh tay đang đặt trên vòng eo của thiếu nữ.

Thiếu nữ đỏ bừng mặt nhìn Diệp Hạo ngỏ ý cảm ơn.

- Cảm tạ.

Ngay sau đó nàng mới nhận ra một điểm.

- Ngươi . . . sao ngươi lại có đan khí tinh thuần và bá đạo như vậy?

Thiếu nữ cũng được xưng là kỳ tài đan đạo, nhưng nếu so với vị trước mắt, chênh lệch cũng không phải chỉ một nửa điểm.

- Có phải ngươi muốn lấy mật của Lang Phong?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Đúng vậy, rõ ràng ta đã dùng Mê Diệt hương, nhưng bọn chúng vẫn tỉnh.

Thiếu nữ nói đến đây, khắp khuôn mặt tràn ngập ảo não.

- Ta bị bao vây nên đành phải tiêu hao bản nguyên.

- Đám Lang Phong này đã biến dị, ngươi không để ý thấy bọn chúng mọc thêm một con mắt dọc sao?

Diệp Hạo chỉ vào đám Lang Phong đang vây xung quanh chiến hạm nói.

- Thật đúng là như vậy.

Thiếu nữ nhìn một chút mới phát hiện thực sự là như thế, nhưng ngay sau đó nàng lại lo lắng.

- Chiến hạm của ngươi có thể đỡ được đám Lang Phong này không?

- Trước khi ngươi bước lên chiếc chiến hạm này còn chưa nghĩ qua vấn đề đó?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Cái này . . . cái này . . .vừa rồi gấp quá nên ta chỉ muốn tìm chỗ trốn, nào có thời gian suy nghĩ vấn đề này chứ?

Thiếu nữ có chút xấu hổ nói.

- Chỉ là một đám Quá Khứ cảnh cặn bã mà thôi.

Diệp Hạo vừa dứt lời, pháo phụ trên chiến hạm liền liên tiếp bắn ra từng đợt năng lượng pháo.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, mấy chục Lang Phong Quá Khứ cảnh đều bị bắn chết.

Ngay sau đó chiến hạm phái ra mấy chục người máy thu gom xác của những Lang Phong kia vào chiến hạm.

Lang Phong Quá Khứ cảnh.

Đây cũng là tài nguyên không tệ.

Không thể lãng phí được.

- Ngươi biết hang ổ của Lang Phong không?

Diệp Hạo nhìn thiếu nữ bạch y nói.

- Biết rõ, biết rõ, biết rõ.

Thiếu nữ nói gấp.

Sau khi đến hang ổ của Lang Phong, Diệp Hạo phát hiện nơi này còn không ít Lang Phong, nhưng dưới hoả lực của chiến hạm, toàn bộ đám Lang Phong này đều bị giết sạch sẽ.

- Chiến hạm này có cấp bậc gì?

Thiếu nữ tò mò hỏi.

- Tương Lai cảnh cao giai.

- Tương Lai cảnh cao giai?

Con mắt thiếu nữ co rụt lại.

Loại chiến hạm cấp bậc này có thể dùng con số trên trời để hình dung.

Cho dù thiếu nữ có xuất thân cao quý nhưng cũng chưa chắc có thể mua được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận