Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3326: Phá Hư Quy Tắc

- Sưu hồn rồi tra ra tổ đình của gia tộc hắn.

Khiến ai cũng không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói câu này.

Sau một khắc, chiến hạm phát ra hào quang sáng như nhật nguyệt.

Lão Cốc chủ Lang cốc lộ ra thần sắc bất an.

Hắn liều mạng vận chuyển huyền công nhưng vẫn bị đánh giết.

- Ta sẽ không bở qua cho ngươi.

Giữa khôgn trung vang lên thanh âm của lão Cốc chủ Lang cốc.

Khoé miệng nhếch lên một nụ cười lạnh.

- Ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho ngươi?

Từ trước đến giờ Diệp Hạo không hề từ bỏ việc vơ vét tài nguyên.

Bây giờ vất vả lắm mới bắt được một thiên kiêu khiêu khích mình, Diệp Hạo làm sao có thể buông tha chứ.

Thiếu nữ hồng y bị hù doạ.

- Ngươi gây hoạ rồi.

Đây chính là lão Cốc chủ Lang cốc đấy.

Thực lực không lường được, cho dù là gia tộc của thiếu nữ này cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại xoá đi ấn ký linh hồn của lão Cốc chủ.

Mà lúc này chiến hạm của Diệp Hạo bắt đầu sưu hồn Lang Sướng.

Qua phân tích, hắn rất nhanh đã biết được vị trí của tổ tình Lang cốc.

- Tiến tới Lang cốc.

Diệp Hạo lập tức hạ lệnh.

Chiến hạm điều chỉnh phương hướng, ngay sau đó bộc phát tốc độ cực hạn vọt đi.

Xoát!

Chiến hạm biến mất ngay tại chỗ.

- Xảy ra chuyện lớn rồi.

Sắc mặt Tử Đằng trở nên ngưng trọng.

Diệp Hạo nếu đã dám tiến tới Lang cốc, vậy có nghĩa là hắn có thể chống lại Lang cốc thậm chí là có thực lực huỷ diệt Lang cốc.

Phải biết ở Đệ Bát vực này, Lang cốc thuộc về thế lực đứng đầu.

- Tử Đằng, ta có việc đi trước.

Thiếu nữ hồng y nói xong liền lái thần thống rời đi.

Tử Đằng nhìn theo phương hướng thiếu nữ hồng y rời đi, trong mắt loé lên tia sáng rực.

- Xem ra gia tộc của Hồng Nguyệt sẽ tham gia vào, Trận Đạo tổng các ta có nên tham gia vào luôn không đây?

Tử Đằng suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy tốt nhất nên nói chuyện này cho Trận Đạo tổng các biết.

Về phần lựa chọn thế nào là chuyện của cao tầng Trận Đạo tổng các!

Lang Sướng bị giật mình.

Chuyện gì thế này?

Diệp Hạo lái chiến hạm trực tiếp đánh tới Lang cốc.

Gia hỏa này cũng không thể nào đang chịu chết được?

Như vậy . . .

Nghĩ tới đây, trên mặt hắn tràn đầy vẻ bất an.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

- Thân phận của ta tương đối nhiều.

Diệp Hạo nhìn Lang Sướng nói.

- Ngươi muốn biết cái nào?

- Ngươi có những thân phận gì?

Lnag Sướng sửng sốt một chút rồi hỏi.

- Thân phận của ta khi ở thiên hà Hồn Thiên này là đệ tử của Khương Sùng Minh chúa tể.

- Đệ tử của đệ nhị Chúa Tể?

Nghe đến đây, con mắt Lang Sướng hung hăng co rụt lại.

- Khương Sùng Minh còn có danh xưng này nữa sao?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi làm sao có thể chứng minh mình là đệ tử của Khương Sùng Mình?

- Ở thiên hà Hồn Thiên này, ai dám giả mạo đệ tử của Khương Sùng Minh.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Chỉ cần ta nói ra tên của đối phương liền bị hắn cảm nhận được, giả mạo đệ tử của Chúa Tể, trừ phi ngươi chán sống.

Lang Sướng trầm mặc lại.

Bất kể như thế nào hắn cũng không ngờ rằng bản thân lại trêu chọc phải một tên kinh khủng như vậy.

- Thân phận thứ hai của ngươi thì sao?

- Ta mới về từ thiên hà Chủng Thiên.

- Thiên hà Chủng Thiên?

- Đúng vậy, thiên hà Chủng Thiên, thiên hà này luận về thực lực quả thật có kém hơn thiên hà Hồn Thiên một chút, ở thiên hà đó, thân phận của ta là đệ tử của Nghịch Thương Thiên chúa tể.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Đúng rồi, thực lực của Nghịch Thương Thiên chúa tể đứng thứ nhất ở thiên hà Chủng Thiên đấy.

- Cái này . . . Cái này . . . Cái này . . .

Lang Sướng xúc động muốn khóc.

Bản thân vậy mà đắc tội với đệ tử của hai Chúa Tể.

- Ngươi còn có thân phận khác sao?

Lang Sướng dùng vẻ mặt cầu xin nói.

- Còn nha, ta từ thiên hà Cửu Thiên đến thiên hà Hồn Thiên, bản thân ta là tu sĩ của thiên hà Cửu Thiên.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Ở thiên hà Cửu Thiên, ta đứng đầu Chí Tôn bảng, đúng rồi, thực lực của thiên hà Cửu Thiên không hề kíe hơn thiên hà Hồn Thiên các ngươi đâu.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Quên nữa, ở thiên hà Cửu Thiên, sau lưng ta cũng có một Chúa Tể.

Tổng cộng ba Chúa Tể.

Nghe đến đây, Lang Sướng thật sự không biết nên nói gì.

- Chuyện kia. . . ngươi có thể buông tha cho Lang tộc ta được không?

Lang Sướng cầu khẩn nói.

Thân làm đệ tử của ba Chúa Tể, Diệp Hạo sẽ không có lá bài tẩy chắc?

Đến lúc này hắn rốt cuộc cũng hiểu vì sao Diệp Hạo lại dám lái chiếm hạm chạy thẳng tới Lang tộc.

Người ta căn bản không sợ.

- Tiện đây cũng nói cho ngươi biết, thiên hà Hồn Thiên các ngươi sắp bị thiên hà Chủng Thiên xâm lấn rồi, nói cách khác thiên hà Hồn Thiên các ngươi sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ.

Diệp Hạo nhìn Lang Sướng nói.

- Sớm muộn gì thiên hà Cửu Thiên cũng sẽ bị xâm lấn, bởi vậy ta cần phải tích trữ càng nhiều tài nguyên.

- Nhưng những tài nguyên kia của Lang cốc ta, ngươi hẳn sẽ chướng mắt.

- Ngươi nói không sai, trước đó lúc thiên hà Chủng Thiên sụp đổ ta đã kiếm được rất nhiều, nhưng có còn hơn không.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Lang cốc các ngươi dù sao cũng có Kim Thế cảnh, tài nguyên chắc chắn sẽ không thể quá ít được.

- Lang cốc chúng ta tình nguyện thần phục ngươi.

Lang Sướng nghĩ một chút liền quỳ ở trước mặt Diệp Hạo.

Lang Sướng không hề nghĩ đến việc sẽ đánh lén Diệp Hạo.

Vừa rồi chiến hạm đã đả thương nặng hắn, vả lại khí tức Diệp Hạo sung mãn, hắn nào có thể chống lại được chứ?

Hắn bị lừa.

Tên gia hoả này tuyệt đối không phải chỉ là Tương Lai cảnh sơ kỳ.

- Không hứng thú.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Van ngươi.

Lang Sướng nói xong liền dập đầu thật mạnh xuống trước mặt Diệp Hạo.

Nhưng Diệp Hạo lại không hề bị lay động.

Dừng nhìn hiện giờ Lang Sương đáng thương, vừa rồi nếu hắn yếu thế một chút, có trời mới biết sẽ bị chà đạp đến mức nào?

Chẳng mấy chốc chiến hạm đã xuất hiện ở Lang cốc.

Binh lính tuần tra ở Lang cốc lập tức phát hiện ra chiếc chiến hạm này.

- Các hạ tới Lang cốc ta là có chuyện gì?

Một tướng sĩ Tương Lai cảnh trầm giọng nói.

- Đến để huỷ diệt Lang cốc ngươi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Đây là một trận chiến không cân sức.

Sau khi chiến khôi của Diệp Hạo vận dụng một đòn như sao băng, ngoại trừ lão tổ Kim Thế cảnh sơ kỳ ra, toàn bộ tất cả các tu sĩ khác đều bỏ mạng.

- Ngươi phá hư quy tắc.

Lão cố chủ Lang cốc máu me khắp người gầm thét lên.

- Ta vì thiên hà Hồn Thiên vào sinh ra tử, dù phá hư quy tắc thì đã thế nào chứ?

Lúc Diệp Hạo nói câu này, ánh mắt hắn nhìn về phía không gian phía xa.

Lão Cốc chru Lang cốc không hiểu.

- Ngươi có ý gì?

- Ngươi không cần biết rõ.

Diệp Hạo lắc đầu.

Diệp Hạo từ lâu đã biết mình bị Khương Sùng Minh gài bẫy, mà Khương Sùng Minh sở dĩ gài bẫy hắn đa phần là bởi vì Cơ Phượng Hoàng.

Truyền thừa của thiên hà Chủng Thiên, Cơ Phượng Hoàng có thể không học sao?

Vả lại Diệp Hạo còn cảm thấy Khương Sùng Minh cũng đã học luôn rồi.

Chỉ là hai vị này lại không thể phá giải được nguyền rủa.

Nghịch Thương Thiên kinh diễm biết bao.

Tiếp xúc với gốc rễ đại đạo nhiều năm như vậy rồi nhưng vẫn không thể đi đến được điểm cuối.

Hai vị này có thể đi đến điểm cuối được sao?

Không thể nào!

Đây cũng là lý do vì sao Diệp Hạo lại dám phá hy quy tắc.

- Quét dọn chiến trường.

Diệp Hạo hạ lệnh.

Từ trong chiến hạm bay ra mấy ngàn người máy.

Khi những người máy này quét dọn chiến trường, Hồng Nguyệt và tộc nhân của nàng cũng vội vàng chạy tới.

Ngay khi các nàng nhìn thấy một màn trước mắt, toàn bộ mọi người đều bị giật mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận