Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 824: Uy Hiếp Diệp Hạo

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên Tập: Hám Thiên Tà Thần

-----------------------------

Trên người Khổng Dĩnh Nhi có một loại khí chất điềm tĩnh khiến Diệp Hạo cảm thấy dễ chịu.

- Tốt, các ngươi có thể rời đi.

Diệp Hạo quét mắt nhìn những thiếu nữ còn lại một, bình tĩnh nói.

- Cái gì?

Đám người Mộ Dung Vinh Yến không ngờ Diệp Hạo chỉ tuyển chọn hai thị nữ.

Chẳng lẽ Diệp Hạo không muốn 18 người như vậy sao?

- Diệp công tử, ta là Mộ Dung Vinh Yến của Mộ Dung thế gia, ta tinh thông trà, cầm, tiêu, họa và thập nghệ.

Diệp Hạo lườm Mộ Dung Vinh Yến một cái, nói

- Hai thị nữ đủ rồi.

- Diệp công tử, ngươi khẳng định muốn thống nhất Đông Vực trong tương lai, có Mộ Dung thế gia trợ giúp, tiến trình sẽ mau hơn không ít.

Mộ Dung Vinh Yến nhìn chằm chằm Diệp Hạo, trầm giọng nói.

- Ai nói với ngươi ta muốn thống nhất Đông Vực?

Diệp Hạo vung lên ống tay áo tuyên bố.

- Nếu ta thực sự muốn thống nhất Đông Vực cũng không cần Mộ Dung thế gia hỗ trợ đâu.

Mộ Dung Vinh Yến không ngờ Diệp Hạo không cho Mộ Dung thế gia mặt mũi như thế.

- Ngoại trừ chưởng khống toàn bộ Mộ Dung Vực, Mộ Dung thế gia cũng chưởng khống gần nửa bốn Đại Vực phụ cận, thực lực không hề kém hơn Đông Tiên Điện đâu.

Mộ Dung Vinh Yến lấy một loại ngữ khí rất gay hấn nói.

- Còn nữa, Mộ Dung thế gia có chủ mạch tại Trung Vực, Gia Chủ chủ mạch đã đạt đến Tiên Tôn.

- Cho nên ngươi đến đây để khoe khoang Mộ Dung thế gia với ta?

Diệp Hạo lạnh lùng nhìn Mộ Dung Vinh Yến.

- Ta chỉ nói cho ngươi biết sự thật.

Mộ Dung Vinh Yến vừa dứt lời, Diệp Hạo lập tức nhìn về phía Hoàng Phủ Kiếm bên cạnh, nói

- Ngày mai hẳn là đại điển ăn mừng Khô Mộc Lão Tổ a?

- Đúng vậy.

- Thừa dịp đại điển ăn mừng Lão Tổ, ta muốn tuyên bố một việc.

- Chuyện gì?

- Nhổ tận gốc Mộ Dung thế gia.

Diệp Hạo nói tiếp

- Ta nghĩ nhất định sẽ có rất nhiều thế lực vui lòng tham dự lần vây quét này.

Mộ Dung Vinh Yến không khỏi biến sắc.

- Ngươi dám?

- Vậy ngươi hảo hảo mở to mắt ra nhìn đi, xem ta có dám không?

- Chủ mạch Mộ Dung gia có cường giả Tiên Tôn.

- Buồn cười.

Diệp Hạo cười lạnh

- Ngươi cảm thấy Mộ Dung gia chủ mạch dám can thiệp? Ta có thể chịu trách nhiệm nói cho ngươi biết, chỉ cần Mộ Dung gia chủ mạch dám can thiệp, chỉ cần vài phút hắn sẽ bị biển người đè chết.

Diệp Hạo không có hù dọa Mộ Dung Vinh Yến đâu.

Giang Biệt Hạc cùng Trích Tinh đều đang âm thầm chú ý nhất cử nhất động của hắn, Mộ Dung gia chủ mạch chỉ cần dám nhảy ra can thiệp, hai phái thế lực khẳng định sẽ ra tay.

- Ngươi....

Mộ Dung Vinh Yến biến sắc.

- Lăn.

Diệp Hạo lạnh lùng quát.

Mộ Dung Vinh Yến cắn chặt bờ môi, quay người rời khỏi Phi Lai Phong.

- Mộ Dung Vinh Yến quá không coi chúng ta ra gì rồi.

Ánh mắt Hoàng Phủ Kiếm tràn đầy dữ tợn cùng sát ý.

Đông Tiên Điện đã sớm không phải Đông Tiên Điện lúc trước nữa.

Có Tiên Tôn như Khô Mộc tọa trấn, Đông Tiên Điện không cần sợ bất luận thế lực nào tại Đông Vực, càng không cần phải nói phía sau Diệp Hạo còn có một tuyệt thế cường giả có thể so với Tiên Vương, Mộ Dung Vinh Yến lại phạm phải sai lầm lớn dám uy hiếp Diệp Hạo.

Diệp Hạo là ai?

Cường giả Tiên Vương tương lai.

Cho dù Tiên Tôn gặp hắn cũng phải dùng lễ đối đãi.

(Truyện được thực hiện bởi HámThiênTàThần - truyenyy.com)

. . .

Lúc Mộ Dung Vân Long đang cùng vài người bạn tốt nâng ly cạn chén, một thiếu nữ mặc quần áo màu vàng nhạt đi tới.

- Yên Nhi, thế nào?

Một trung niên hỏi.

- Phụ thân, ta không được tuyển.

Thiếu nữ nói đến đây, ánh mắt không để lại dấu vết nhìn thoáng qua Mộ Dung Vân Long, rồi truyền âm nói với trung niên.

- Phụ thân, ngươi nên tránh xa Mộ Dung Vân Long một chút.

- Phát sinh chuyện gì?

Trung niên trầm lòng xuống, nói.

- Mộ Dung Vinh Yến không được tuyển lại công nhiên vũ nhục Diệp Hạo, hắn nỗi giận muốn nhổ tận gốc Mộ Dung thế gia chúng ta.

Thiếu nữ vội nói.

Nghe được như thế, trung niên ngẩn người.

Ông ta không ngờ Mộ Dung Vinh Yến không hiểu chuyện như thế?

Diệp Hạo có thể tùy tiện uy hiếp sao?

Không thấy Diệp Hạo tuyển bạt thị nữ, toàn bộ thế lực tai to mặt lớn Đông Vực đều tới à?

Điều này tại sao?

Vì không phải muốn ôm bắp đùi Diệp Hạo sao?

Về phần ăn mừng Khô Mộc đặt chân đến cảnh giới Tiên Tôn, điều này còn chưa đến mức toàn bộ Đông Vực đều đến?

Nói cách khác, Khô Mộc không có mặt mũi lớn như vậy.

- Mộ Dung huynh, ta có chút chuyện, tạm thời cáo từ.

Lúc này, trung niên nói ra.

Tiểu tụ hội lần này do Mộ Dung Vân Long tổ chức, nếu trung niên cứ tiếp tục chờ đợi trong này sẽ khiến cho Đông Tiên Điện hiểu lầm, dù nhảy vào Hoàng Hà cũng không thể tẩy sạch.

Mộ Dung Vân Long đang muốn nói gì, trung niên lại vội vàng mang theo nữ nhi mình rời đi.

Phảng phất như muốn nhanh chóng tránh né ôn dịch.

Khi Mộ Dung Vân Long còn cảm thấy kinh ngạc, một thiếu nữ khác lại đến nơi này.

Mộ Dung Vân Long nhận biết thiếu nữ này, nàng là hòn ngọc quý trên tay Viêm Hỏa Vực Tôn gia

- Viêm Viêm, ngươi trúng tuyển sao?

Mộ Dung Vân Long không ngờ chỉ chào hỏi Tôn Viêm Viêm một chút lại khiến cô nàng giật nảy cả mình.

Sắc mặt Tôn Viêm Viêm trở nên tái nhợt, nàng vội vàng truyền âm với phụ thân

- Ba ba, chúng ta mau rời khỏi đây thôi.

- Thế nào?

Trước đó, hảo hữu rời đi khiến cho Tôn Lãng rất nghi hoặc.

- Mộ Dung Vinh Yến làm ra đại họa, công nhiên uy hiếp Diệp công tử.

Tôn Viêm Viêm vội nói

- Diệp công tử đã lên tiếng, muốn nhổ tận gốc Mộ Dung gia.

- Cái này... cái này....

Tôn Lãng phủi đất một cái rồi đứng lên.

Thân phận như Diệp Hạo sẽ không tuỳ tiện nói lời như vậy, chỉ cần hắn muốn, Đông Tiên Điện sẽ không do dự chấp hành. Bây giờ, Diệp Hạo đã trở thành nhân vật chạm có thể bỏng tay tại Đông Vực, Tôn Lãng tin tưởng sẽ có rất nhiều thế lực nguyện ý xuất thủ.

Dù thế lực Mộ Dung thế gia không kém Đông Tiên Điện bao nhiêu, nhưng một câu từ miệng Diệp Hạo thật sự có thể chôn vùi bọn họ.

Bởi vì hôm nay chỉ cần bọn họ xuất thủ, Diệp Hạo sẽ phải ghi nhớ phần nhân tình này.

Nhân tình Tiên Vương tương lai!

Ai không muốn bắt lấy chứ?

- Mộ Dung huynh, tông môn phát sinh một số việc, ta đây cáo từ trước.

Tôn Lãng nắm tay nữ nhi, vội vã muốn thoát đi.

Thân làm Lão Hồ Ly sống lâu năm, Mộ Dung Vân Thiên thế nào không nhìn ra Tôn Lãng rõ ràng muốn phủ bỏ quan hệ với ông ta.

Mộ Dung Vân Thiên khẳng định đã phát sinh chuyện quan trọng gì đó.

- Tôn huynh, chậm đã.

Mộ Dung Vân Thiên đứng lên, trầm giọng nói

- Ngươi quen biết ta hơn 300 năm, mặc dù không phải kết bái chi giao, nhưng cũng tình như huynh đệ. Có cái gì ngươi không thể nói rõ ra đi.

Tôn Lãng chần chờ một chút rồi cười khổ

- Mộ Dung huynh, không phải ta không nguyện ý nói, chuyện này có liên lụy đến Tôn gia, ta không muốn mấy ngàn năm cơ nghiệp Tôn gia bị sụp đổ không còn sót lại chút gì.

Mộ Dung Vân Thiên biến sắc.

Hắn chú ý đến ngôn từ của Tôn Lãng.

Liên lụy!

Liên lụy đến Tôn gia, Tôn gia cũng không còn sót lại chút gì.

Đến cùng, Mộ Dung thế gia đã chọc tới nhân vật gì?

Lời Tôn Lãng khiến mấy trung niên khác nhao nhao đứng lên.

Gia nghiệp bọn họ còn chưa lớn bằng Tôn Gia đâu, Tôn Lãng chắc chắn sẽ không nói đùa ngay lúc nhạy cảm này. Nói cách khác, Mộ Dung thế gia gây chuyện lớn rồi, nếu bọn họ vẫn còn nâng ly cạn chén cùng Mộ Dung Vân Long, đây không phải tìm chết sao?

Bởi vậy mấy trung niên nhao nhao cáo từ rời đi.

Mộ Dung Vân Long nhìn đình viện trống rỗng, sắc mặt âm trầm muốn nhỏ cả nước.

Đúng lúc này, Mộ Dung Vân Long nhìn thấy Mộ Dung Vinh Yến sắc mặt trắng bệch đang chậm rãi đi tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận