Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1661: Tùy tâm ý ngươi

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Diệp Hạo tiến lên, một tay nâng Thạch Hầu.

Sau một khắc, Thạch Hầu kinh ngạc phát hiện thương thế bản thân lấy một loại tốc độ kinh khủng hồi phục.

Đúng thế.

Khỏi hẳn!

Làm sao có thể?

Phải biết tứ chi Thạch Hầu đều bị xuyên thủng, tạng phủ càng bị tổn thương hủy diệt.

Bậc thương thế này dù Đan Sư đỉnh tiêm xuất thủ cũng không có khả năng kiến cho Thạch Hầu khỏi hẳn.

- Công Tử

- Chỉ cần ngươi còn một hơi, ta có thể kéo ngươi trở về.

Diệp Hạo nhìn Thạch Hầu, nói khẽ.

Tu vi Diệp Hạo hiện tại là Tiên Vương tứ chuyển.

Dù Diệp Hạo không có cố ý tu luyện Đan Đạo, nhưng trình độ của hắn cũng đạt đến Tứ Phẩm Vương Cấp.

Cảnh giới Đan Vương này, muốn trị liệu thương thế Thạch Hầu, không nói dễ như trở bàn tay cũng không sai biệt lắm.

- Đi trả thù đi.

Diệp Hạo chợt chỉ Đinh Dũng, nói.

- Như thế nào cũng được?

Thạch Hầu nhìn Diệp Hạo, trầm giọng nói.

- Như thế nào cũng được.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Được Diệp Hạo cho phép, Thạch Hầu đi đến trước mặt Đinh Dũng, đánh hắn thành đầu heo, sau đó túm lấy tóc hắn kéo hắn từ mặt đất lên, tiếp theo bắt đầu cắn xé thân thể hắn.

Nhìn thảm trạng của chồng, Thu Điệp muốn hỏng mất:

- Dừng tay, dừng tay, dừng tay…

- Dừng tay?

Thạch Hầu nhìn Thu Điệp, cười lạnh không thôi.

- Vừa rồi thôn dân Đinh Gia cầu khẩn các ngươi dừng tay, các ngươi làm thế nào?

Thu Điệp há to miệng không biết nên trả lời như thế nào?

Trong mắt ảm những bách tính Đinh Gia kia bất quá là rác rưởi tầng dưới chót của xã hội.

Sao có thể so sánh cùng bản thân?

Nhưng loại lời này có thể nói sao?

- Hồi đáp cho ngươi?

Thạch Hầu nói xong, hai ngón tay móc hai con ngươi Đinh Dũng ra rồi bóp nát.

Đinh Dũng thê lương kêu thảm.

Thần sắc Đinh Hàm thê lương, phù phù một tiếng quỳ xuống:

- Công Tử, van cầu ngươi, buông tha cho Dũng nhi đi?

- Đinh Hàm, ngươi là lão tạp toái, vừa rồi thời điểm Đinh Dũng đồ sát tộc nhân Đinh Gia, sao ngươi không quỳ xuống xin. Hiện tại Đinh Dũng bất quá gặp đau khổ da thịt, ngươi đã chịu đựng không được?

- Đinh Hàm, súc sinh Đinh Dũng tâm ngoan thủ lạt nên chém thành muôn mảnh.

- Đinh Hàm, vừa rồi đối mặt tên súc sinh này chúng ta bất lực, thế nhưng hiện tại Diệp Công Tử vì chúng ta chủ trì công đạo, ngươi cảm thấy chúng ta có khả năng buông tha cho hắn?

- Đinh Hàm, Đinh Dũng giết hai đứa con ta, ta hận không thể chém hắn thành muôn mảnh.

- Đinh Hàm, Đinh Dũng là cốt nhục của ngươi, nữ nhi của ta không phải à.

- Đinh Hàm, sao hai ông cháu các ngươi không đi chết đi.

Tộc nhân Đinh Gia nhìn thấy Đinh Hàm quỳ xuống thì ai nấy cũng nổi giận.

Bọn họ tức giận gầm thét.

Đinh Hàm rũ đầu thật sâu.

Lão không phải không biết bản thân không nên vì Đinh Dũng cầu tình.

Thế nhưng đây là cốt nhục thân tình.

Lão không thể dứt bỏ a?

Kỳ thật, nhân tính phần lớn là tự tư, sự tình không đến phiên bản thân, thì không có cảm giác kia.

- Công Tử, cầu ngươi.

Đinh Hàm mặt cầu khẩn nhìn Diệp Hạo.

- Chuyện này ngươi không nên cầu ta.

Diệp Hạo trầm mặc một hồi, nói:

- Ngươi nên cầu tộc nhân Đinh Gia kia, hỏi xem bọn họ có tha thứ cho Đinh Dũng không?

Đinh Hàm mới vừa muốn nói cái gì một bàn tay phụ nhân đã vỗ lên mặt lão.

Một tát này đánh cho đầu óc Đinh Hàm choáng váng.

Tóc lão bị đánh loạn, khóe miệng bị xé rách, gương mặt bị đánh sưng.

Đinh Dũng nhìn thấy một màn này, trái tim hung hăng rút lại.

- Đừng động tới Gia Gia ta.

- Vậy ta động tới ngươi.

Thạch Hầu phun ra một đoàn Hỏa Diễm về phía Đinh Dũng.

Đinh Dũng lập tức hét thảm.

Thạch Hầu phun ra Hỏa Diễm, Đinh Dũng thời đỉnh phong thì có thể ngăn cản, nhưng hiện tại Pháp Lực hắn không bảo vệ được hắn. Bởi vậy, Nhục Thân Đinh Dũng không có sức chống cự luồng Hỏa Diễm này

Trong khoảnh khắc, toàn thân lông tóc Hắn đều bị đốt sạch, xương cốt đều bị nướng hóa thành bột mịn.

Đau!

Đau đến cực hạn.

Giờ khắc này, Đinh Dũng muốn chết.

Nhưng hết lần này tới lần khác, Thạch Hầu khống chế uy lực hỏa diễm.

Thạch Hầu muốn cho hắn nhận hết tra tấn mà chết.

Đinh Hàm nhìn thấy Đinh Dũng đau khổ không ngừng vặn vẹo thân hình, hai hàng lệ trượt xuống.

Lão hối hận.

Diệp Hạo chậm chạp không có trở về khiến lão cũng động tâm tư.

Nếu không cho dù Đinh Dũng trở về, lão cũng không đến mức liên hợp Tộc Lão bức bách Tiểu Duyệt thỏa hiệp nhượng bộ?

Thế nhưng ai có thể nghĩ tới dã tâm Đinh Dũng lớn như vậy?

Bất quá, lớn thì lớn chả sao.

Đinh Gia qua trận kịch biến này trong tay Đinh Dũng sẽ càng thêm cường đại.

Người nào không có tư tâm?

Đinh Hàm vẫn ngầm đồng ý với cháu trai.

Nếu không, Đinh Dũng đâu có cơ hội dẫn hơn mười cao thủ tiến nhập vào Tử Kinh Trang Viên?

Nhưng dù Đinh Hàm không có nghĩ đến việc Diệp Hạo sẽ trở về.

Chuyện này khiến hai ông cháu bọn họ thua.

Đúng lúc này, một đạo thân ảnh lặng yên xuất hiện trong đại sảnh.

Nàng nhìn thấy tất cả trước mắt, giật nảy cả mình.

- Dạ Tiểu Thư, mau cứu ta.

Đinh Dũng nhìn thấy Dạ Tuyền, kinh hỉ hô to.

Đinh Dũng không biết Dạ Tuyền vì sao sẽ xuất hiện ở chỗ này?

Nhưng hắn lại biết Dạ Tuyền sẽ quản việc này.

Tại sao?

Bởi vì Dạ Tuyền ghét ác như cừu.

Đinh Hàm cũng ngẩn người, chợt vội quỳ bên người Dạ Tuyền:

- Dạ Tiểu Thư, còn mời mau cứu tôn nhi ta.

- Phát sinh chuyện gì?

Dạ Tuyền nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Ta trước khi đi đã phó thác Tử Kinh Trang Viên cho ngươi.

Thần sắc Diệp Hạo bất thiện nhìn Dạ Tuyền quát.

- Ngươi chiếu cố như thế đó hả?

Nói đến một chữ cuối cùng, một cỗ uy áp áp xuống Dạ Tuyền, sắc mặt Dạ Tuyền kinh biến liên tục lùi lại mười mấy bước mới ngừng.

- Ngươi —— ngươi —— ngươi lúc nào đặt chân đến Tiên Vương cảnh?

Dạ Tuyền hoảng sợ thốt.

- Ngươi cảm thấy hiện tại cần quan tâm chuyện này sao?

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Nghe được ngữ khí Diệp Hạo, Đinh Hàm cùng Đinh Dũng đều hoảng sợ.

Hai vị này nhận biết nhau?

Nhìn qua quan hệ cũng không tệ?

- Thần Thành phát sinh náo động, ta vội đi bình loạn.

Trên mặt Dạ Tuyền lộ ra vẻ áy náy:

- Ta không nghĩ đến sẽ có người nào động thủ với Tử Kinh Trang Viên?

Dạ Tuyền đang nói xin lỗi?

Nói đùa cái gì vậy?

Dạ Tuyền là ai?

Hồng nhân trước mắt Tử Kinh đại nhân!

Cho dù Quân Đoàn Trưởng đều phải lễ nhượng ba phần!

Diệp Hạo làm sao dám không cho mặt mũi?

Bọn họ thực sự không thể lý giải.

- Hiện tại ngươi thấy được.

Diệp Hạo nhìn Dạ Tuyền nói:

- Chuyện này liên lụy đến Thu Hầu Tước.

- Ngươi muốn như thế nào?

- Giết.

- Thu Hầu Tước trung thành tuyệt đối với Thành Chủ.

- Cái này và ta có quan hệ gì?

- Diệp Thiên.

Dạ Tuyền cười khổ nói:

- Ngươi có biết nếu để mặc cho ngươi tới cửa giết Thu Hầu Tước sẽ tạo thành ảnh hưởng tồi tệ gì không?

- Thiếu nợ thì trả tiền, giết người thì đền mạng.

Diệp Hạo nhìn Dạ Tuyền lạnh lùng nói:

- Đây là chí lý.

- Có thể chờ ta hỏi Thành Chủ một chút?

- Đi đi.

Dạ Tuyền cấp tốc rời đi.

Ước chừng đi qua mười lượt hô hấp, Dạ Tuyền đã xuất hiện lại.

- Thành Chủ nói, bên trong Thần Thành, tùy tâm ý ngươi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận