Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1931: Ở Rể

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Diệp Hạo quét ngang hai Cấm Địa ở Phiêu Miểu Đại Lục.

Thế nhưng vật liệu đỉnh tiêm cướp đến cũng không nhiều.

Tỷ như những tài liệu vừa rồi Diệp Hạo nói, hắn cũng không thể duy nhất lấy ra toàn bộ.

Nhưng Bạch Khuynh Thành nói cầm thì cầm ra.

Điều này nói rõ cái gì?

Chứng minh Bạch Khuynh Thành tồn kho rất nhiều.

- Ai cần ngươi lo?

Bạch Khuynh Thành trừng hắn một cái.

Diệp Hạo nghi ngờ nhìn nàng.

Gia hỏa này chẳng lẽ cũng thường xuyên cướp bóc?

Cẩn thận ngẫm lại thật có khả năng này.

Diệp Hạo không cảm thấy Bạch gia có thể xa xỉ tới mức cho phép Bạch Khuynh Thành mang theo người nhiều tài liệu quý hiếm như thế.

Vậy cũng chỉ có một loại khả năng.

Tất cả đều do Bạch Khuynh Thành đoạt được.

Nghĩ tới đây Diệp Hạo yên tâm thoải mái hố cô nàng.

Mà sau khi Diệp Hạo không ngừng mà tế luyện, ánh mắt Bạch Khuynh Thành dần dần phát sáng.

Luyện Khí Chi Thuật này, nàng cũng hiểu, nhưng chỉ hiểu lướt qua thôi.

Nhưng ánh mắt vẫn có.

Tế luyện chi thuật cùng khí đạo phù văn của Diệp Hạo có rất nhiều loại Bạch Khuynh Thành không có gặp qua.

- Khí Đạo truyền thừa của gia hỏa này rất mạnh.

Trong lòng Bạch Khuynh Thành thầm nói.

Chiến hạm của Bạch Khuynh Thành do ba tôn Bán Thần Bạch gia dốc hết toàn lực chế tạo.

Mà trong đó khí đạo của một Bán Thần đã đi đến Đệ Tam Cảnh Đỉnh Phong, nếu không cũng không có khả năng tạo thành Chiến Hạm bậc này.

Nhưng Diệp Hạo vẫn còn có thể cải biến hệ thống ổn định do ba Lão Tổ chế tạo.

Này nói rõ cái gì?

Bạch Khuynh Thành rất rõ ràng!

Khí Đạo truyền thừa của đối phương còn muốn vượt qua Bạch gia.

Nếu không Diệp Hạo sẽ không thể làm được?

Một ngày sau, Diệp Hạo nhìn về phía Bạch Khuynh Thành hô.

- Tốt rồi đó.

Bạch Khuynh Thành cảm thụ một chút thì phát hiện chiến hạm đã ổn định hơn không ít so với trước, ánh mắt hắn nhìn Diệp Hạo không khỏi sáng lên:

- Ngươi làm tôi tớ ta có được không?

- Sao ngươi không làm tôi tớ cho ta?

- Ngươi nhẫn tâm để mỹ nữ hài tử như thế làm tôi tớ cho ngươi sao?

- Nhẫn tâm chứ.

- Ngươi…

Bạch Khuynh Thành tức giận chỉ Diệp Hạo.

Lập tức nàng nghĩ tới cái gì đó.

- Đưa cho ta

- Cái gì?

- Vật liệu còn lại.

Bạch Khuynh Thành nhìn chằm chằm Diệp Hạo, cười lạnh nói

- Ngươi dùng bao nhiêu vật liệu trong lòng ngươi không rõ ràng sao?

- Ngươi cho rằng ta làm miễn phí à?

Diệp Hạo im lặng nói.

- Thù lao chính là ta dẫn ngươi đi Thần Linh Đạo Trường.

- Ta không đi là được.

Diệp Hạo thả người nhảy xuống Chiến Hạm.

- Ngươi thật không đi?

Bạch Khuynh Thành nhìn Diệp Hạo dần dần bước đi, kinh ngạc hỏi lại.

Thần Linh Đạo Trường đó!

Hắn lại cam lòng không đi?

- Không đi.

Nhìn thấy Diệp Hạo muốn quay đầu đi, Bạch Khuynh Thành lái Chiến Hạm ngăn cản hắn.

- Không cho phép đi.

- Vì cái gì?

Diệp Hạo ung dung hỏi.

- Bạch Khuynh Thành ta nói một không hai, nói dẫn ngươi đi Đạo Trường thì sẽ dẫn ngươi đi Đạo Trường.

Bạch Khuynh Thành lộ ra thần sắc ngưng trọng nói.

- Ngươi không cùng ta đi là xem thường ta, ngươi xem thường ta, ta muốn giết ngươi.

Nói xong năng lượng pháo đầu tàu khóa chặt Diệp Hạo.

Diệp Hạo ngạc nhiên há to miệng, trong lúc nhất thời không biết phản bác như thế nào?

- Đi lên.

Bạch Khuynh Thành cao ngạo nói.

- Muốn hay không ——?

Định Hải Châm cho Diệp Hạo một ánh mắt có thể thấu hiểu.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu:

- Nữ Tử này rất thần bí, có lẽ có át chủ bài.

Dừng một chút, Diệp Hạo nói.

- Ngươi đi vào trong Tiểu Thiên Địa chữa thương đi.

- Được.

Định Hải Châm đáp ứng một tiếng.

Định Hải Châm tiến vào Tiểu Thiên Địa, Diệp Hạo cũng thu chiến hạm vào luôn, hắn bảo ba thần hồn phân thân tu bổ.

- Ta nói ngươi sẽ không lừa ta?

Diệp Hạo nhảy lên Chiến Hạm của Bạch Khuynh Thành, hỏi.

- Những năm nay, Bạch Khuynh Thành ta ngang dọc chư thiên, dựa vào cái gì? Tất nhiên là thành tín.

Bạch Khuynh Thành tựa hồ bị nhục nhã cực lớn, nhìn Diệp Hạo tức giận nói.

- Ta tin, ta tin, ta tin…

Diệp Hạo vội nói.

Diệp Hạo không thể không tin.

Nhìn điệu bộ này của nàng, nếu mình nói không tin thì nàng sẽ phát động Trận Pháp phía trên chiến hạm mất.

Diệp Hạo đi vào chiến hạm đã phát hiện ra dấu vết Trận Pháp.

Trận Pháp Đệ Tam Cảnh.

Lấy thực lực Trận Đạo của hắn hiện tại, không phá giải được.

Nếu đối kháng thì vài phút sau sẽ bị oanh sát thành cặn bã.

- Ta có thể hỏi ngươi một việc không?

- Hỏi đi.

Bạch Khuynh Thành vung tay, hào khí đáp.

- Bố trí trên chiến hạm này có phải có chút quá phận?

Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Làm sao quá phận?

- Cho dù vài cường giả Đệ Tam Cảnh vây công cũng không sợ, có thể nói không có mười Đệ Tam Cảnh trở lên thì không cách nào đánh hỏng nó được

Diệp Hạo kinh nghi bất định nhìn Bạch Khuynh Thành nói:

- Gia Tộc ngươi cần phải bảo hộ ngươi tốt như vậy à?

Lịch luyện, lịch luyện, cái này còn lịch luyện cái gì?

- Mười Bán Thần Đệ Tam Cảnh?

Bạch Khuynh Thành nhếch miệng nói:

- Đã từng có 12 cương giả Đệ Tam Cảnh vây công ta, nhưng cuối cùng bị ta giết bốn, rồi thong dong rời đi đây.

- Chiến hạm này làm không được a?

- Ngươi cảm thấy chiếc Chiến Hạm này không làm được?

Thần sắc Diệp Hạo tức khắc biến ngưng trọng lên:

- Ta phát giác trên chiến hạm có một đạo trận pháp Đệ Tam Cảnh.

- Ngươi cảm nhận được đạo Trận Pháp kia chỉ là một đạo Trận Pháp bình thường nhất, trên thực tế bên trên chiến hạm còn có ba đạo trận pháp cả công lẫn thủ.

Bạch Khuynh Thành cười híp mắt nói.

Tâm thần Diệp Hạo lẫm nhiên.

Ba đạo cả trận pháp công lẫn thủ?

Nói cách khác sáu đạo trận pháp Đệ Tam Cảnh?

Ôi má ơi, thế lực gì trâu thế!?

Dù tương lai Diệp Hạo luyện chế ra chiến hạm cấp bậc này cũng sẽ không xa xỉ như vậy.

Nếu thê thì thật không cần sợ 12 tôn Bán Thần Đệ Tam Cảnh.

- Ngoài ra trong tay của ta còn có ba tấm Thần Linh Pháp Chỉ.

Bạch Khuynh Thành tựa hồ cố ý kích thích Diệp Hạo.

- Thế Lực Bạch gia các ngươi rất mạnh.

Tâm thần Diệp Hạo chấn động nói.

- Nói nhảm.

Bạch Khuynh Thành ngạo nghễ nói.

- Bạch gia chúng ta đi ra chín vị Thần linh đấy.

Thiên Mã Đại Lục xuất hiện chín vị Thần Linh, Diệp Hạo không cảm thấy có gì đặc biệt, nhưng một gia tộc xuất hiện chín người thì vô cùng đáng sợ.

Phải biết siêu cấp tông môn Nhân Tộc Phiêu Miểu Đại Lục như Thánh Đức Thư Viện cũng chỉ xuất hiện hai tôn thôi.

Nhìn thấy Diệp Hạo không nói, Bạch Khuynh Thành mê hoặc.

- Có hứng thú làm tôi tớ cho ta hay không?

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo liếc Bạch Khuynh Thành một cái, đáp.

Hóa ra vị này nói nhiều như vậy chỉ vì để cho bản thân thần phục.

- Ta nói nè, ngươi chỉ cần thần phục ta, rất nhiều Thần Thông Bạch gia ta đều có thể truyền thụ cho ngươi.

- Lừa gạt ai đây?

Diệp Hạo nghĩ đều không nghĩ liền nói:

- Thần Thuật không phải chỉ có hạch tâm đệ tử Bạch gia mới có thể truyền thụ à?

- Cái này —— cái này…

Bạch Khuynh Thành nghĩ một hồi phát hiện đây là một vấn đề to lớn.

Thần Thuật là truyền thừa cường đại nhất của một Tông Môn.

Làm sao có thể tuỳ tiện truyền ra ngoài?

- Ngươi ở rể Bạch gia ta là được chứ gì.

Ngay thời điểm Diệp Hạo muốn nói gì đó thì Bạch Khuynh Thành thốt ra một câu chất lừ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận