Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2630: Không Tới Chậm A

- Khai Thiên chi khí ẩn chứa rất nhiều tin tức về khai thiên, ta phải xem xem có thể lấy được một vài dẫn dắt từ trong đó hay không.

Chó con thản nhiên nói.

- Hơn nữa Khai Thiên chi khí cũng là một thủ đoạn không tệ.

- Khai Thiên chi khí có tác dụng đối với cường giả cấm kỵ không?

- Đương nhiên là có rồi, nhưng điều kiện tiên quyết là thực lực của ngươi phải đạt đến cấm kỵ.

Chó con nói đến đây đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.

- Đúng rồi, có lẽ ta có thể dung luyện ba đến năm sợi Khai Thiên chi khí.

- Ta chỉ dung luyện được ba sợi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ba sợi?

Chó con không khỏi mở to hai mắt nhìn.

- Nếu như vậy mà nói ngươi lấy mười hai sợi Khai Thiên chi khí của thiên thai?

- Đúng vậy.

- Tính tình của thiên thai thật tốt, nếu là ta thì đã giết ngươi từ lâu rồi.

Chó con nói xong liền bắt đầu dung luyện Khai Thiên chi khí. Diệp Hạo một bên lái kim liên một bên quan sát quá trình luyện hóa của chó con.

Một lần!

Hai lần!

Ba lần!

Khiến Diệp Hạo kinh ngạc là chó con chỉ luyện hóa mười lần là đã có thể thành công.

- Ngươi... sao ngươi có thể luyện hóa nhanh như vậy?

- Trước đây ta là cường giả cấm kỵ đấy? Luyện hóa một sợi Khai Thiên chi khí, chẳng lẽ còn cần đến một trăm tám mươi lần sao?

Chó con tức giận nói.

Nghe chó con nói như vậy tâm lý của Diệp Hạo dần thăng bằng lại.

- Ta nói ngươi nghe, có phải ngươi thật sự muốn hơn ta không?

- Đúng vậy.

- Vậy ngươi phải cố gắng lên.

Chó con vừa nói vừa khống chế một sợi Khai Thiên chi khí bắt đầu dung luyện. Dung luyện xong sợi Khai Thiên chi khí thứ hai rồi lại bắt đầu dung luyện sợi Khai Thiên chi khí thứ ba. Nhưng khi dung luyện đến sơi thứ tư lại gặp phải trở ngại. Vô luận nó dung luyện thế nào cũng khó mà có thể luyện thành công.

- Xem ra ba sợi Khai Thiên chi khí là cực hạn.

Sau khi chó con nhận ra được điểm ấy cũng liền từ bỏ.

- Nếu nói thế thiên thai quả thực vô cùng đáng sợ.

Diệp Hạo đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

- Thiên thai lấy khai thiên thạch làm tăng cường bản nguyên của hắn, lấy Khai Thiên chi khí dung luyện bản thân gân cốt, đây cũng là lý do vì sao ta nói tương lai nó có thể quét ngang tất cả.

- Chẳng lẽ không thể nào hơn thiên thai được sao?

- Nếu như bình thường mà nói là chuyện không thể nào.

Chó con thong thả nói.

- Thiên thai dù gì cũng là Thiên Đạo chi tử đấy, trừ phi ngươi có thể thật sự siêu thoát, nếu không cũng rất khó có thể là đối thủ của hắn.

Diệp Hạo yên lặng xuống.

- Việc bây giờ của ngươi là từng bước tường bước tu hành, biết chưa?

Chó con khuyên nhủ nói.

- Ta đã biết.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Sau khi đi ra ngoại giới Diệp Hạo liền thu Phúc Lộc kim liên vào trong đầu hắn. Loại vật này quá mức sáng chói. Hắn tin chỉ cần bại lộ, có trời mới biết sẽ bao nhiều tranh đoạt với hắn.

Mà đúng lúc này trước mặt Diệp Hạo xuất hiện một miếng ngọc phù chỉ dẫn. Sắc mặt DiệpHạo không khỏi thay đổi. Hắn bóp nát miếng ngọc phù chỉ dẫn kia, lập tức một vệt thần quang phóng về phía trước. Diệp Hạo vội vàng đi theo vệt thần quang kia.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu Diệp Hạo dưới sự chỉ dẫn của ngọc phù mà đi tới bên cạnh một tượng đá to lớn. Mà bốn phía tượng đá có chín bồ đoàn cổ xưa. Lúc này hàng mấy ngàn tu sĩ đang tranh đoạt những bồ đoàn đó. Nhưng Diệp Hạo vẫn chú ý tới một bồ đoàn đã có chủ.

Athena!

Lúc này toàn thân Athena đều dính đầy máu tươi, trong tay nàng nắm một chuôi thánh thương kim sắc, toàn thân tràn ngập đằng đằng sát khí. Mà người trung niên đang đứng bên cạnh nàng lại thở dốc rất gấp, sau lưng hắn còn xuất hiện mấy vết thương, dù hắn đã liều mạng áp chế nhưng máu tươi vẫn liên tục chảy ra. Còn dưới những bồ đoàn kia là xác chết của mấy trăm vị tu sĩ. Có Nhân tộc, có Yêu tộc, cũng có Ma tộc.

Diệp Hạo đến khiến Athena cực kỳ khẩn trương. Bởi vì hiện giờ nàng không phải ở trong trạng thái đỉnh phong. Nàng lo lắng Diệp Hạo thừa nước đục thả câu. Chỉ tiếc là Diệp Hạo chỉ nhìn nàng một cái rồi nhìn về phía khác.

Ánh mắt Diệp Hạo rơi vào một cô gái mặc áo trắng. Nữ tử kia, mắt ngọc mày ngài, kinh diễm xuất trần. Lúc này nàng đang toàn lực tranh đoạt một bồ đoàn, thế nhưng bên người nàng đều không phải những kẻ đèn đã cạn dầu, nàng muốn độc chiếm một bồ đoàn thật sự rất khó khăn.

Tuyết Trích Tiên!

Ngay khi thấy được đó là nàng, ánh mắt Diệp Hạo lóe lên tia kích động. Năm đó khi Tuyết Trích Tiên rời khỏi, Diệp Hạo không thể ngăn cản được, bởi vì lúc đó hắn không có át chủ bài Thần Hoàng cấp. Hiện giờ Viêm Hoàng tông đã trở thành một nhân vật khổng lồ, dù bốn đại Thần Hoàng phong vũ lôi điện đều tới thì đã thế nào chứ?

Khi Diệp Hạo chuẩn bị tiến lên tương trợ Tuyết Trích Tiên yêu kiều hét lên một tiếng, há miệng phun ra một loại khí tức khiến thiên địa cũng phải vì đó mà kinh hãi. Phần khí tức kia ẩn chứa uy thế thực sự quá khinh khủng. Mười mấy tên tu sĩ bao quanh Tuyết Trích Tiên đều phải phun ra một ngụm máu tươi rồi lui lại.

- Đây là thủ đoạn gì?

- Cỗ khí tức này tựa hồ có thể trấn áp cả chư thiên.

- Đây chẳng lẽ là Khai Thiên chi khí trong truyền thuyết sao?

- Tuyết Thần chiếm được Khai Thiên chi khí?

Tin tức Tuyết Trích Tiên chiếm được Khai Thiên chi khí đã chấn nhiếp toàn bộ những tu sĩ xung quanh, nhưng khiến nàng không hề ngờ tới là ánh mắt tu sĩ bốn phía cũng lộ ra vẻ tham lam. Bởi vì số lượng tu sĩ tranh đoạt bồ đoàn lên tới mấy trăm người, mà vừa rồi Tuyết Trích Tiên chỉ đả thương nhẹ có mấy chục vị mà thôi.

- Thủ đoạn như Khai Thiên chi khí có thể xưng là kinh thiên động địa.

- Chiếm được Khai Thiên chi khí là có thể vô địch trong đồng giai.

- Khai Thiên chi khí không thể sử dụng liên tục trong khoảng thời gian dài. Tuyết Trích Tiên không thể nào tiếp tục sử dụng nữa.

Trong những tu sĩ này có rất nhiều người đều là Thần Vương, thậm chí cũng không thiếu Thần Hoàng cấp. Kiến thức bọn họ bao la cỡ nào, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra được nhược điểm của Tuyết Trích Tiên.

- Ta đúng thật là không thể sử dụng Khai Thiên chi khí quá nhiều lần, nhưng cũng không biết các ngươi có muốn sớm siêu thoát hay không?

Tuyết Trích Tiên quét tu sĩ bốn phía một lần nói.

- Các ngươi nếu bị thương nặng, không những vị trí này không chiếm được, mà các ngươi có thể sống đi ra không cũng là một vấn đề.

Tuyết Trích Tiên nói khiến một vài tu sĩ sợ ném chuột vỡ bình, nhưng càng nhiều tu sĩ lại nóng lòng muốn thử. Đây chính là Khai Thiên chi khí đấy a. Bao nhiêu năm cũng chưa từng xuất hiện.

Ai mà không muốn chứ?

Không biết ai hô câu giết đầu tiên, mấy trăm tên tu sĩ đều xuất thủ. Mấy trăm đạo thần thông kinh khủng đan xen hóa thành diệt thế chi kiếp, sắc mặt Tuyết Trích Tiên lập tức trắng bệch. Khai Thiên chi khí ẩn chứa bao nhiêu uy năng, Tuyết Trích Tiên biết

rất rõ ràng. Nhưng tu vi hiện tại của nàng bị hạn định ở Thần Vương cảnh tầng thứ nhất, bởi vậy nàng cũng không thể phát huy được bao nhiêu uy năng của Khai Thiên chi khí.

Hơn nữa Tuyết Trích Tiên vừa nãy đã sử dụng một lần, bây giờ không thể nào sử dụng thêm lần thứ hai. Nói cách khác bây giờ nàng không thể nào chống lại mấy trăm đạo công kích này. Ngay trong thời khắc hấp hối, trong lòng nàng lại dâng lên từng đợt hối hận.

Vì sao mình nhất định muốn tranh đoạt cái bồ đoàn này?

Chiếm được Khai Thiên chi khí còn chưa đủ thỏa mãn.

Bây giờ thì hay rồi, để lại mệnh tại chỗ này.

Hơn nữa... Hắn có khỏe không?

Những năm này Tuyết Trích Tiên vẫn luôn tìm kiếm cơ duyên trong tinh vực, bởi vậy Diệp Hạo hiện tại thế nào, nàng căn bản cũng không biết.

Rất muốn nhìn hắn thêm một lần.

Ngay khi Tuyết Trích Tiên nghĩ đến đây bỗng một bóng người xuấ hiện ở bên cạnh nàng. Thân ảnh đặt tay lên eo nàng kéo lại, trên mặt lộ ra một nụ cười ấm áp.

- Không tới chậm chứ?

- Ngươi.

Cảm thụ được bàn tay hữu lực đang đặt trên eo của mình, sắc mặt Tuyết Trích Tiên trở nên trắng bệch không còn chút huyết sắc nào.

- Nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận