Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2908: Thiên Nữ Giáng Lâm.

- Những năm này Hoả thành phát triển mạnh mẽ.

Cường giả Thần Hoàng cũng không còn hiếm như trước nữa.

Từ Văn Lượng nhìn Diệp Hạo nói.

- Làm sao Hoả thành lại có thể phát triển mạnh mẽ được?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút hỏi.

- Hỏa Linh đặt chân đến Cấm Kỵ chi cảnh!

- Cái gì?

Diệp Hạo giật mình nói.

- Không phải Hỏa Linh không có tiềm năng đặt chân đến Cấm Kỵ cảnh sao?

- Hỏa Linh chém giết Thuỷ Linh.

- Vậy Thủy quốc thì sao?

- Bị huỷ diệt.

- Bị Hỏa quốc hủy diệt?

- Đúng vậy.

Đúng lúc này một thanh âm trong trẻo lạnh lùng vang lên dưới lầu.

- Diệp công tử, Thủy Nhu muốn nói chuyện với ngươi.

Diệp Hạo hơi kinh ngạc nhìn về phía nữ tử dưới lầu.

Hắn vung tay lên liền đưa Thuỷ Nhu đến bên cạnh hắn.

- Ngươi biết ta?

Nhìn nữ tử mặc quần dài trắng tịnh lệ trước mặt, Diệp Hạo tò mò hỏi.

- Năm đó Diệp công tử và Khinh tiểu thư cường thế giáng lâm ở Thuỷ thành, Thuỷ Nhu làm sao có thể quyên được?

- Ngươi là người Thủy quốc?

Diệp Hạo nhận ra điều gì đó.

- Thủy Nhu? Ngươi là thất công chúa Thủy quốc?

Từ Văn Lượng trừng lớn hai mắt nói.

- Bây giờ ta còn là công chúa cái gì nữa?

Nghe vậy Thủy Nhu nhẹ nhàng nói.

- Ngươi tìm ta có chuyện gì?

Diệp Hạo mơ hồ cảm thấy năm đó bản thân có lẽ đã bị gài bẫy rồi.

- Diệp công tử, ngươi cảm thấy mình là chính nghĩa sao?

- Ta chỉ là làm theo tâm của mình thôi.

- Hay cho một câu dựa theo tâm của mình mà làm việc.

Thủy Nhu cười lớn nói.

- Năm đó rõ ràng Hỏa quốc phái người tập kích thương đoàn Thuỷ quốc ta, tướng sĩ Thuỷ quốc tiến đến chấp vấn lại vô duyên vô cớ bị giết chết, xin hỏi dưới tình huống này Thuỷ quốc nên làm thế nào?

Làm thế nào?

Đương nhiên là khai chiến!

Chuyện này còn phải nói sao?

- Nếu hai nước đại chiến, tìm minh hữu là sai sao?

Thủy Nhu hỏi tiếp.

Không sai!

Liên lụy đến quốc chiến, làm thế nào cũng đều không quá phận.

- Khi Thuỷ quốc và Kim quốc chúng ta một đường quét ngang, ngươi và Khinh tiểu thư lại hiện thân, Khinh tiểu thư thân là tôn nữ của Phá Đạo Nhân, Thuỷ quốc chúng ta nào dám không theo? Bị ép rút quân.

Khi nói đến đây, hai hàng nước mắt của Thủy Nhu nhanh chóng rơi xuống.

- Nhưng ai có thể ngờ được trăm năm trước đại quân Hoả quốc dưới sự phối hợp của Hoả Linh đã đến giết Thuỷ quốc ta.

- Đại quân Thuỷ quốc ta vẫn lạc hầu như không còn thì cũng thôi đi, nhưng ngay cả thần hộ mệnh của chúng ta cũng bị chém giết.

- Thần hộ mệnh là gốc rễ dựng nước của Thuỷ quốc.

- Thần hộ mệnh vẫn lạc, Thủy quốc cũng diệt.

Nói xong lời cuối cùng, Thuỷ Nhu đã rơi lệ đầy mặt.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Kim quốc đây? Vì sao Kim quốc không xuất thủ viện trợ?

- Kim quốc lúc ấy bị đại quân Thần Tượng nhất tộc và Thần Hoàng nhất tộc vây khống, lúc đó ốc còn không mang nổi mình ốc.

- Kim quốc hiện tại thế nào?

- Sau khi Phá Đạo Nhân tiền bối bị sư tổ Thần Tượng tộc và sư tổ Thần Hoàng tộc đánh trọng thương ở Hoả quốc, Thần Hoàng tộc và Thần Tượng liền diệt luôn Kim quốc.

Thủy Nhu vừa nói đến đây, một lời nói lạnh như băng liền vang lên giữa quán trà.

- Thủy Nhu, ai cho ngươi lá nói năng bậy bạ ở đây?

- Ta nói năng bậy bạ?

Thủy Nhu nhìn nữ tử đằng xa giận tím mặt.

- Thứ ngươi thấy vĩnh viễn chỉ là mặt ngoài, ngưoi cho rằng ngươi biết hết chân tướng sự việc sao?

Hỏa Duyệt Nhi nhìn Thủy Nhu một cái rồi đi thẳng đến bên người Diệp Hạo.

- Ngươi không ta sao?

Đón nhận ánh mắt của Hoả Duyệt Nhi, ánh mắt của Diệp Hạo cực kỳ trong vắt.

- Ta chỉ tin những gì ta nhìn thấy.

- Những gì ngươi thấy thì đó chắc chắn là chân tướng sao?

- Ta thấy chính là chân tướng.

Khiến Hỏa Duyệt Nhi không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói như vậy.

- Ngay cả cơ hội giải thích ngươi cũng không cho ta sao?

Ánh mắt Hoả Duyệt Nhi sáng rực nhưng bên trong loé lên một tia đau lòng.

- Ngươi nói.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi mở miệng nói.

- Những năm này Nhân tộc vẫn cố gắng chen lấn sinh tồn giữa Yêu tộc.

Hỏa Duyệt Nhi trầm giọng nói.

- Phá Đạo Nhân đích thật có lực uy hiếp nhất định, nhưng cuối cùng vẫn không thể tranh đấu được với toàn bộ Yêu tộc.

Diệp Hạo gật đầu.

Điểm ấy hắn đã sớm biết.

- Bởi vậy khi Yêu tộc không còn tranh đoạn nữa, Nhân tộc chính là cá trên thớt.

Khi nói đến đây, ánh mắt Hỏa Duyệt Nhi lướt qua một tia ưu thương.

- Lúc Thần Hoàng nhất tộc cùng Thần Tượng nhất tộc tìm tới Hoả quốc chúng ta muốn hợp tác, dặt mình vào hoàn cảnh của ngươi khác dưới tình huống này ngươi nên làm thế nào?

Làm thế nào?

Từ chối sao?

Nếu lúc ấy từ chối, Hoả quốc lập tức sẽ bị Thần Hoàng nhất tộc và Thần Tượng nhất tộc huỷ diệt.

Nói cách khác Hỏa quốc không có quyền lựa chọn.

- Chúng ta chỉ muốn sống sót.

Hỏa Duyệt Nhi cất tiếng đau buồn nói.

- Chúng ta không có lựa chọn.

- Ta biết Hoả quốc các ngươi không có lựa chọn nào khác, nhưng các ngươi cũng không thể trắng trợn chém giết cao thầng Thuỷ quốc được.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Trên dưới Thuỷ quốc đều cho rằng Hoả quốc phản bội Nhân tộc, bọn họ đẩy trách nhiệm huỷ diệt Thuỷ quốc tính vào trên đầu chúng ta.

Hỏa Duyệt Nhi nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi biết tu sĩ Thuỷ quốc đã tạo bao nhiêu tổn thất cho chúng ta không?

- Chuyện này ta có thể chứng minh.

Từ Văn Lượng lúc này nói.

- Sau khi Thuỷ quốc bị huỷ diệt, tu sĩ Thuỷ quốc điên cuồng trả thù Hoả quốc, rơi vào đường cùng nên Hoả quốc mới phải nhẫn tâm nhuốm đỏ lưỡi đao.

Dừng một chút Từ Văn Lượng nói.

- Dưới tình huống này nếu không lạnh lùng hạ sát thủ căn bản không thể được.

Diệp Hạo yên lặng lại.

- Ta biết Hỏa quốc làm rất nhiều chuyện sai, nhưng chúng ta thật sự không muốn như thế.

Hỏa Duyệt Nhi khổ sở nói.

Diệp Hạo nhìn Hỏa Duyệt Nhi một cái nói.

- Đặc sắc.

- Cái gì?

Hỏa Duyệt Nhi khẽ giật mình nói.

- Ngươi nói nhiều như vậy nhưng lại không đả động đến một thế lực.

Diệp Hạo nói đến đây, sắc mặt Hoả Duyệt Nhi không khỏi thay đổi.

- Thiên tộc.

Diệp Hạo đạm mạc nói.

- Trong chuyện này Thiên tộc cũng nhúng tay vào đúng không? Thiên tộc hứa cho các ngươi lợi ích, các ngươi mới dám phản bội, đúng không?

- Nhân tộc không có Phá Đạo Nhân tiền bối, Hỏa quốc nhất định phải tìm kiếm chỗ dựa mới.

Hỏa Duyệt Nhi nhìn Diệp Hạo, ánh mắt lộ ra vẻ đau thương.

- Trước đây ít năm ta ngẫu nhiên gặp Thiên Nữ tiểu thư.

Hỏa Duyệt Nhi nói đến đây, Diệp Hạo không chút do dự mà cắt đứt.

- Không cần nói nữa, ta không có hứng thú nghe.

Hỏa Duyệt Nhi còn đang định giải thích, một âm thanh nhẹ bỗng vang lên giữa toàn trường.

- Duyệt nhi, không cần nói nữa.

Ánh mắt Hỏa Duyệt Nhi lập tức phát sáng lên.

- Cung nghênh tiểu thư.

Hỏa Duyệt Nhi nhìn một bóng ngươi xinh đẹp đi ra khỏi không gian liệt phùng, cung kính nói.

Diệp Hạo nhìn Hỏa Duyệt Nhi, trong mắt tràn ngập tức giận.

- Hỏa Duyệt Nhi, thẳng sống lưng của ngươi lên.

Hỏa Duyệt Nhi nhìn Diệp Hạo một cái nói.

- Diệp Hạo, ngươi không biết Thiên Nữ cường đại đến mức nào đâu, cho nên ngươi mới có thể nói lời ngu ngốc như vậy.

- Nàng mạnh bao nhiêu?

Trong lòng Diệp Hạo rất phẫn nộ.

- Thiên Nữ tiểu thư có thể đại biểu cho Đại Hoang vực đi đến Cổ chiến trường đấy, ở trong Cổ chiến trường nàng còn đứng trong hàng một ngàn người đầu tiên.

Hỏa Duyệt Nhi nghiêm túc nói.

- Hơn một ngàn người mà cũng dám khoe khoang sao?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Diệp Hạo, im miệng, ngươi biết ngươi nói cái gì không?

Sắc mặt Hỏa Duyệt Nhi hoàn toàn thay đổi, nàng quát lớn về phía Diệp Hạo.

Hoả Duyệt Nhi hoàn toàn là vì tốt cho Diệp Hạo.

Thiên Nữ là người không thể đắc tội được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận