Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3025: Gặp Lại Tâm Ma.

Diệp Hạo nói xong, đám cao tầng Kim Trúc đều bị hù doạ.

- Nhân tộc bị huỷ diệt?

Thủy Nhu kinh ngạc nói.

- Không sai, toàn bộ Nhân tộc sẽ bị xoá tên khỏi thiên địa.

Diệp Hạo nhìn Thủy Nhu nói.

- Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?

Phá Đạo Nhân lo lắng nói.

- Thuỷ tổ Tử Phủ nhập ma chính là muốn thay đổi kết cục.

Diệp Hạo cảm khái nói.

- Nhưng ta cảm thấy lấy thuỷ tổ Tử Phủ khó có thể thay đổi được cục diện Nhân tộc bị tiêu diệt.

- Diệp Hạo, ngươi có lời gì thì nói thẳng đi.

Phá Đạo Nhân tựa hồ nhận ra được điểm gì đó, nghiêm mặt nói.

- Một cường giả gần đến Chúa Tể cảnh từng nói, ta chính là biến số duy nhất trong thiên địa địa này, có lẽ ta có thể thay đổi được kết cục của Nhân tộc ở tương lai.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi chậm rãi nói.

Nghe vậy ánh mắt của mọi người lập tức phát sáng lên.

- Diệp công tử, cần chúng ta làm cái gì, ngươi nói một tiếng là được.

Kim Trúc lập tức tỏ thái độ nói.

- Viêm Hoàng tông hiện tại có bốn trăm vạn lính tinh nhuệ, những tướng sĩ này có thể đánh ngang tay với quân của văn minh ngũ cấp mà không rơi vào thế hạ phong.

Lời nói của Diệp Hạo khiến đám cao tầng Kim Trúc phải ngơ ngác.

Những năm này Đại Hoang vực cũng nuôi dưỡng được một trăm vạn tướng sĩ tinh nhuệ.

Thế nhưng những tướng sĩ tinh nhuệ này chỉ có thể chống lai quân của văn minh tam cấp mà thôi.

Còn Viêm Hoàng tông lại nuôi dưỡng được bốn trăm vạn tướng sĩ tương đương với văn minh ngũ cấp.

- Kế hoạch của ta là bồi dưỡng một ngàn vạn tướng sĩ tinh nhuệ, ba ngàn vạn tướng sĩ phòng vệ, chín ngàn vạn quân dự bị.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Ý của Diệp công tử là để Đại Hoang vực nhập vào Viêm Hoàng tông?

Ánh mắt của Thuỷ Nhu loé lên nói.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Số lượng tu sĩ trong khu vực Viêm Hoàng tông có hạn, căn bản không thể bồi dưỡng được nhiều tướng sĩ như vậy.

- Đại Hoang vực nếu không có Diệp công tử, Nhân tộc nơi đây có lẽ đã bị huỷ diệt rồi.

Thủy Nhu trầm giọng nói.

- Vả lại hiện tại Nhân tộc đứng trước họa diệt tộc, ta làm sao có thể tham luyến quyền chức trong tay mình chứ?

- Ta đề nghị Diệp công tử làm thách chủ Thánh Địa.

Kim Trúc càng dứt khoát nói.

- Ta không ý kiến.

Phá Đạo Nhân nghiêm mặt nói.

- Ta không ý kiến.

Rất nhanh cao tầng Thánh Địa đều đồng loạt tỏ thái độ không có ý kiến.

Cao tầng Thánh Địa cơ hồi đều do một tay Diệp Hạo đề bạt, bả lại trước đó bọn họ đã muốn Diệp Hạo làm thánh chủ, chỉ là lúc đó bị Diệp Hạo từ chối thôi.

Bây giờ Đai Hoang vực đã không thể bắt kịp dòng chảy của lịch sử, có thể nói nếu không có Diệp Hạo giúp đỡ, thời điểm Đại Hoang vực bị huỷ diệt chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Hiện tại Viêm Hoàng tông muốn đặt Đại Hoang vực vào trong khu vực của mình, cao tầng Thánh Địa nào có thể không đáp ứng được chứ?

Sau đó toàn bộ Đại Hoang vực đều hành động, tu sĩ liên tục không ngừng mà tới Thần vực.

Một năm qua đi.

Hai năm qua đi.

Ba năm qua đi.

Ngoại giới trôi qua ba năm nhưng đối với tu sĩ Thánh Địa mà nói lại đã trôi qua mất trăm năm.

- Tông chủ, chỉ trong nhắn ngủi ba năm mà sức chiến đấu của ta đã tăng lên không chỉ gấp mười lần.

Kim Trúc cảm khái nói.

Trước đó Kim Trúc tu hành công pháp Cấm Kỵ cấp.

Công pháp cấp bậ này có vẻ rất tốt, phải biết Phá Đạo Nhân tu hành cũng chỉ là công pháp Hoàng cấp đỉnh phong mà thôi.

Thế nhưng theo thời đại vàng son đến, công pháp cấp bậc này cũng không còn đủ dùng nữa.

Mà bây giờ Diệp Hạo lại tiếp tục truyền thụ cho bọn hắn công pháp Quá Khứ cảnh đỉnh phong.

Đây cũng không phải Diệp Hạo không muốn truyền thụ cho bọn hắn công pháp cấp bậc cao hơn, nguyên nhân củ yếu vẫn là bởi vì nội tình của bọn họ kém xa đám người Hạo Nguyệt.

Vả lại cảnh giới tu vi của bọn họ đã không hề thấp, muốn bổ sung lại nội tình cần phải sử dụng quá nhiều tài nguyên.

- Kỳ hạn mười năm đến các ngươi cũng có thể tranh bá Thiên Bảng, chỉ là nhớ kỹ phải dùng tên khác.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Được.

- Còn nữa, tu sĩ Đại Hoang vực phải nhanh chóng dung nhập vào Viêm Hoàng tông, chuyện này cần ngươi và đám người Thuỷ Nhi tiến hành hoà giải.

Diệp Hạo nói tiếp.

Bất kỳ thế lực nào cũng có ý thức bảo vệ lãnh thổ.

Tu sĩ Viêm Hoàng tông bài xích tu sĩ Đại Hoang vực, đây là bản năng.

Mấy năm này Đường Phiên Phiên các nàng vẫn luôn tiêu trừ ngăn cách giữa hai bên.

- Ta và Thủy Nhu sẽ nghiêm túc chú ý chuyện này.

Kim Trúc nói đến đây liền đổi đề tài nói.

- Tông chủ, Đại Hoang vực những năm này cũng chứa đựng rất nhiều tài nguyên, ta đã đem những tài nguyên kia nộp vào Viêm Hoàng tông.

Những năm này không những thực lực của Kim Trúc tăng lên, tu sĩ Đại Hoang vực đến Viêm Hoàng tông cũng tăng mạnh.

Mà tài nguyên mà bọn họ tiêu hao khiến Kim Trúc cũng phải run sợ trong lòng.

Bởi vì nếu dựa theo tốc độ này Đại Hoang vực sẽ không thể kiên trì được bao lâu.

- Chuyện này…

Diệp Hạo vừa nói đến đây, Kim Trúc đã cắt ngang.

- Đại Hoang vực cũng thuộc về Viêm Hoàng tông, toàn bộ tài nguyên của Đại Hoang vực, Viêm Hoàng tông đều có quyền điều động.

Diệp Hạo nghĩ một hồi rồi cũng gật đầu.

Sau khi Kim Trúc rời khỏi, Diệp Hạo xé rách không gian ra ngoài Viêm Hoàng tông.

Tâm ma một thân hắc bào nhìn Diệp Hạo nói.

- Bản tôn, vì sao ngươi muốn cắt đứt liên hệ giữa ta và ngươi?

Tâm ma rất khó chịu.

Trước đó tâm ma có thể thông qua lĩnh ngộ của bản tôn mà tăng lên cảm ngộ của mình.

Thế nhưng từ sau khi bản tôn chặt đứt liên hệ, hắn cũng không thể nào tiếp tục được.

- Những năm này ta trợ giúp ngươi cũng đủ nhiều rồi, tiếp theo phải dựa vào chính ngươi.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Ngươi tìm ta có gì muốn làm?

- Ta có một công pháp có thể vô địch ở Kim Thế cảnh, không biết ngươi có hứng thú không?

Diệp Hạo nhìn tâm ma nói.

- Nếu thật sự vô địch vậy vì sao ngươi không để lại cho mình chứ?

Tâm ma không tin nói.

Tâm ma biết quá rõ tính cách của bản tôn, nếu thật sự có đồ tốt, làm sao có thể để lại cho mình được chứ?

Diệp Hạo khống chế một sợ thần niệm điểm vào mi tâm tâm ma.

Tâm ma yên lặng cảm thụ một hồi rồi kinh ngạc nói.

- Tử Khí Hạo Đãng Tam Thiên Lý là công pháp cấp bậc gì?

- Kim Thế cảnh đỉnh phong!

- Sau khi nhập ma thì sao?

- Thực lực sẽ tang lên gấp bội, nhưng đến cùng sẽ tăng trưởng bao nhiêu, ta cũng không biết.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Ngươi đưa bản công pháp này cho ta sẽ không lo lắng ta đâm ngược lại ngươi sao?

Tâm ma nghi ngờ nhìn Diệp Hạo nói.

- Lo lắng cái gì?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Chẳng lẽ tâm ma không phải là một phần của ta sao?

- Vậy truyền thụ toàn bộ công pháp này cho ta.

Tâm ma trầm giọng nói.

Diệp Hạo không chần chờ chút nào mà đưa toàn bộ công pháp truyền thụ cho tâm ma.

Tâm ma cảm ứng thời gian thật dài sau mới nói.

- Vì sao ta cảm thấy bản công pháp này vẫn còn có thể tăng lên?

- Phần công pháp mà ta cho ngươi vẫn chưa trọn vẹn.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Phần tinh hoa nhất ta giữ lại.

- Ngươi....

Tâm ma khó thở.

- Nếu nếu ngươi thành thật, ta cũng không ngại truyền thụ cho ngươi bản hoàn chỉnh đâu.

Tâm ma nhìn Diệp Hạo một cái thật sâu rồi quay người rời khỏi.

- Tâm ma, ta biết ngươi vì tăng thực lực lên sẽ không từ thủ đoạn, điều kiện tiên quyết là ngươi không thể thương tổn đến Nhân tộc. Nếu ta mà biết được, lúc đó đừng trách ta trấn áp ngươi.

- Ta mặc dù là tâm ma của ngươi, thế nhưng thân phận của ta vẫn là Nhân tộc.

Tâm ma không thèm quay đầu lại nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận