Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1853: Tiểu Ngộ Đạo Thụ Báo Ân

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Mấy ức Tiên Thạch này bị Trận Pháp dẫn dắt hợp thành một Linh Trận.

Điều này làm cho mật độ Linh Lực nơi này siêu việt Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao đệ tử Hàn gia ở đây tu luyện một năm tương đương với ngoại giới ba năm.

Mà bởi vì đệ tử Hàn gia rất nhiều khiến cho việc tiêu hao Tiên Thạch đến một con số kinh khủng.

Hàn Sở Di đoán chừng thời gian mười năm qua, Hàn gia đệ tử đã tiêu hao trên 3 ức Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Đây chính là ba ức đó?

Diệp Hạo làm sao bỏ ra được?

Nhưng mà mặc kệ Hàn Sở Di để ý tới hay không thì Tu Sĩ Hàn gia vẫn ở bên trong Không Gian Pháp Bảo tiếp tục tu luyện.

Mà vừa tu luyện lại trôi qua bảy năm.

Đến lúc này, Hàn gia đệ tử ở đây tu luyện đã được mười năm.

Ngay khi bọn họ chuẩn bị ly khai thì lại được thông báo rằng mình có thể tiếp tục ở đây tu luyện.

Chuyện này làm tất cả mọi người mừng như điên.

Hoàn cảnh tu luyện ưu việt như thế bọn hắn hận không thể ở đây vĩnh viễn tiếp tục tu luyện cơ.

- Diệp Công Tử, vì sao muốn tiếp tục?

Hàn Thu Vân không hiểu hỏi.

- Bởi vì ta cảm ngộ đến điểm tới hạn.

Diệp Hạo nhẹ giọng nói:

- Trước khi đột phá ta sẽ không rời đi.

- Tu vi Diệp Công Tử sắp đột phá?

Hàn Thu Vân mừng lớn nói.

- Không phải tu vi võ đạo.

Diệp Hạo nhẹ nhàng lắc đầu:

- Kế tiếp các ngươi ở đây tiếp tục tu luyện, nhưng ta sẽ không hiện thân, trừ phi ta đột phá.

Diệp Hạo trước khi đi vung tay lên, dưới mặt đất lại xuất hiện mấy ức Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Những năm nay, Diệp Hạo vẫn luôn nghiên cứu kim chỉ kia, mà giờ hắn đã đến điểm giới hạn đột phá, nhưng muốn đột phá lại không phải nói là được.

Cái này cần một thời cơ.

Mà này thời cơ lúc nào đến Diệp Hạo cũng không rõ ràng.

Diệp Hạo sắc mặt nghiêm túc xuất hiện trước mặt Đạo Bia thì Tiểu Ngộ Đạo Thụ xông tới.

- Gặp chuyện gì phiền lòng hả?

- Nói cho ngươi thì có tác dụng gì không?

Diệp Hạo liếc Tiểu Ngộ Đạo Thụ một chút, hỏi.

- Làm sao ngươi biết nói với ta vô dụng?

Nghe Diệp Hạo nói thế, Tiểu Ngộ Đạo Thụ gấp gáp lên tiếng.

- Ta giờ cần một thời cơ, mới có thể làm cho Trận Đạo tiến thêm một bước.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút, vẫn nói ra.

- Ý của ngươi là ——?

Tiểu Ngộ Đạo Thụ đột nhiên ý thức được điều gì.

- Ta muốn ở thời điểm Tiên Vương thập chuyển tăng Trận Đạo lên Đệ Nhất Cảnh.

Diệp Hạo nhìn Tiểu Ngộ Đạo Thụ, nói.

Nghe vậy, Tiểu Ngộ Đạo Thụ kinh sợ.

- Ngươi muốn khai sáng lịch sử à?

Tiên Vương thập chuyển có thực lực Trận Đạo Đệ Nhất Cảnh.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ cho tới bây giờ chưa từng nghe qua.

- Để ta giúp ngươi.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ trầm mặc một hồi, mở lời.

- Ngươi giúp ta?

Diệp Hạo lộ vẻ mặt hoài nghi.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ bị hai mắt của Diệp Hạo kích thích.

- Có phải ngươi xem thường ta?

- Ta không có ý đó.

Diệp Hạo cười nói:

- Nhưng giờ ngươi mới có thực lực Vương Cấp, mà ta giờ đã là Tiên Vương thập chuyển rồi.

Thời gian để Tiểu Ngộ Đạo Thụ trưởng thành quá dài.

Giờ làm sao có thể giúp Diệp Hạo được?

Tiểu Ngộ Đạo Thụ mở bàn tay ra, một giọt chất lỏng tràn ngập kinh khủng đạo vận dần dần xuất hiện trong tay nó.

Diệp Hạo nhìn giọt chất lỏng này, sắc mặt không khỏi thay đổi.

Hắn cảm nhận được đạo vận cực kỳ cường đại từ giọt chất lỏng này.

Loại đạo vận này hoàn toàn không phải Đại Đạo Chi Hoa có thể so sánh.

- Đây là cái gì?

Diệp Hạo hỏi.

- Đây là bản nguyên của ta.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ nói ra câu này, sắc mặt dần trở nên trắng bệch.

- Ta không cần đến bản nguyên của ngươi đâu.

Diệp Hạo nghe xong vội vàng nói.

- Ngươi nhất định phải nhận lấy.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ lại kiên định nói:

- Những năm nay, ta vẫn muốn vì ngươi làm cái gì đó, đáng tiếc ngươi tăng lên quá nhanh, ta đuổi không kịp bước đi của ngươi. Ta có một loại trực giác nếu bỏ qua lần này nữa thì sau này ta không thể giúp được gì cho ngươi.

Lời Tiểu Ngộ Đạo Thụ nói thật rất đúng.

Nó giờ vừa mới đặt chân đến Vương Cấp.

Mà Diệp Hạo đã đi tới Tiên Vương thập chuyển.

Qua mấy trăm năm nữa, Diệp Hạo đặt chân đến Bán Thần, nhưng khi đó nó ngay cả Trung Giai chắc cũng chưa đến được. Đến lúc đó, làm sao có thể giúp được Diệp Hạo nữa.

Diệp Hạo nhìn ánh mắt mong đợi của Tiểu Ngộ Đạo Thụ, suy nghĩ một chút rồi nhận lấy, rồi trước ánh mắt nhìn chăm chú của nó mà một ngụm nuốt xuống.

Sau khi thôn phệ bản nguyên Tiểu Ngộ Đạo Thụ, Diệp Hạo cảm thấy lý giải của mình đối với đại đạo lập tức thăng lên.

Hắn vội vàng nắm chắc thời cơ khó có được này bắt đầu cảm ngộ đại đạo trong Kim Chỉ.

Thời gian cứ trôi qua từng phút từng giây.

Ước chừng qua ba ngày, Diệp Hạo xuyên phá một lớp màng mỏng.

Trong nháy mắt này, tu vi Trận Đạo của hắn đã đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh.

Lúc này, Diệp Hạo phát hiện kiến thức của mình thăng lên đến một độ cao mới.

Độ cao này làm cho Diệp Hạo có một loại cảm giác bao quát non sông.

- Đột phá rồi sao?

Tiểu Ngộ Đạo Thụ vẫn luôn ngồi nhìn bên cạnh.

Diệp Hạo nhẹ nhàng gật đầu.

- Đột phá rồi.

- Bản Nguyên Chi Lực còn bao nhiêu?

- Còn có hơn phân nửa.

Diệp Hạo cảm ứng một chút đáp.

- Vậy ngươi còn không mau thừa cơ này lĩnh ngộ cái khác.

Tiểu Ngộ Đạo Thụ ngạc nhiên đồng thời lại nghĩ đến điều gì.

Nghe vậy, Diệp Hạo lại lâm vào trầm tư.

Lĩnh ngộ cái gì đây?

Với tình huống bây giờ của hắn có rất nhiều thứ chỉ cần theo lệ là có thể.

Nghĩ nghĩ một trận, Diệp Hạo nghĩ đến một chuyện.

Giờ thực lực Trận Đạo đã đột phá.

Nhưng mà chiến lực của mình còn chưa đột phá?

Mình có thể tằng chiến lực sớm đột phá đến Bán Thần Cảnh hay không?

Diệp Hạo biết chưa từng có Yêu Nghiệt nào có thể làm được.

Chí ít là hắn chưa từng nghe qua.

Nhưng giờ, thực lực Trận Đạo của mình đều đã có thể đột phá, thì chiến lực sao không thể đột phá?

Nghĩ như vậy, Diệp Hạo bắt đầu thôi diễn khả năng đột phá.

Hắn cứ như vậy tiếp tục.

Trải qua một ngày một đêm thôi diễn, Diệp Hạo phát hiện con đường này có thể đi được.

Nhưng mà chuyện này lại cần mình đột phá đến Tiên Vương 11 chuyển mới có thể.

Nghĩ như vậy, Diệp Hạo bắt đầu chỉnh hợp rất nhiều đại đạo mà mình đã dung luyện.

Loại chỉnh hợp này cũng có nghĩa chải vuốt một lần đối với đại đạo của bản thân.

Theo lý mà nói, chỉ có đi đến Đỉnh Phong rồi đột phá mới có thể làm như vậy.

Nhưng Diệp Hạo giờ đã bắt đầu quá trình này.

Mà trong khi thực hiện, chiến lực của hắn cũng vững bước tăng lên.

Một ngày!

Hai ngày!

Ba ngày!

Diệp Hạo chỉnh hợp đến ngày thứ tư, Tiểu Ngộ Đạo Thụ nói cho hắn biết bản nguyên tiêu hao hầu như không còn.

Nhưng mà Diệp Hạo không dừng lại mà tiếp tục.

Bốn ngày, Diệp Hạo đã đại khái dàn khung chải vuốt không sai biệt lắm, tiếp xuống là bắt đầu cắt tỉa các chi tiết nhỏ.

Mà quá trình này nhất định là một quá trình lâu dài.

Một năm!

Hai năm!

Ba năm!

Một lần chỉnh lý này của Diệp Hạo kéo dài mười năm.

Thời gian mười năm này, hắn cũng không làm cái gì khác ngoài chải vuốt lại toàn bộ đại đạo của bản thân. Mà thời điểm Diệp Hạo mở hai mắt ra, toàn thân hắn tuôn ra một khí thế kinh thiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận