Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3290: Đánh Bại Thanh Dao

Đệ tử Nghịch Thiên nhất mạch không có một người nào là không kiêu ngạo.

Mà Thanh Dao có thể độc chiếm vị trí cao nhất trong Nghịch Thiên nhất mạch.

Điều này có nghĩa là gì?

Nhưng lúc này lại có một tu sĩ có thể sánh ngang được với Thanh Dao.

Chuyện này khiến bọn họ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Con mắt Thanh Dao loé ra ánh sáng lạnh thấu xương.

Diệp Hạo lập tức cảm thấy nhật nguyệt sơn hà đều đang vặn vẹo, ngũ hành càn khôn đều đang điên đảo.

Không hề nghi ngờ, đây là một loại mâu thuật đáng sợ.

Diệp Hạo thét dài một tiếng.

Lực lượng sóng âm kinh khủng hoá thành trường hà cuồn cuộn ập tới Thanh Dao.

Kiếp Hồn thần khúc!

Chỉ là, Kiếp Hồn thần khúc lúc này sau khi được Diệp Hạo cải tạo, uy lực đã nâng cao thêm một bước.

Từ mi tâm Thanh Dao xuất hiện một ấn ký tia chớp.

Sau một khắc, thân thể nàng liền biến mất.

Cho dù lấy tinh thần lực của Diệp Hạo cũng chỉ mơ hồ bắt được tà ảnh của Thanh Dao.

- Tốc độ thật nhanh.

Diệp Hạo cả kinh nói.

Hắn phát hiện Thanh Dao giẫm lên những tiếp điểm của từng không gian, phải biết Kiếp Hồn thần không thể nào bao trùm mỗi một tấc không gian, mà mỗi một bước Thanh Dao dẫm lên đều nằm trong phần mà Kiếp Hồn thần khúng không bao trùm được.

Thân thể nàng không ngừng thay đổi vị trí, khi uy năng của Kiếp Hồn thần khúc tiêu tán hơn một nửa, hai tay Thanh Dao bắt đầu kết một loại pháp ấn cổ xưa.

Khi pháp ấn này thành hình, Diệp Hạo liền có một cảm giác rợn cả tóc gáy.

Không ngờ hắn lại cảm nhận được nguy cơ tử vong.

- Thanh Dao, không thể.

Nữ tử tóc bạc trắng thấy một màn như vậy hoảng sợ nói.

- Tam tổ, yên tâm, hắn không chết được đâu.

Thanh Dao nhìn nữ tử tóc bạc trắng một cái cười nói.

- Thoải mái ra chiêu.

Diệp Hạo nói đến đây cũng không còn giữ lại nữa.

Toàn bộ thực lực của thiên hà Cửu Thiên được kích hoạt.

Giờ khắc này Diệp Hạo phảng phất hoá thành thiên đế chí cao vô thượng, chỉ mỗi cái phất tay thôi cũng mang theo năng lượng huỷ diệt thiên địa.

- Vô Thượng quyền.

Lần này Diệp Hạo đánh ra Vô Thượng quyền, cửu thiên đều muốn vỡ nát.

Càn Khôn chấn động bất an.

Thiên hà không ngừng run rẩy.

Oanh!

Pháp ấn kia hoá thành một bàn tay kinh thiên động địa.

Phía trên bàn tay khảm nạm vô số phù văn.

Khi bàn tay nghiền ép tới Diệp Hạo, hắn cảm thấy thương thiêu đều như muốn bị huỷ diệt.

Nhưng Diệp Hạo lại không hề sợ hãi chút nào.

Hắn tự tin Vô Thượng quyền mà hắn tự nghĩ ra sẽ không thể nào kém hơn pháp ấn của Thanh Dao.

Oanh!

Khi hai người đụng vào nhau, con mắt Thanh Dao nhìn chằm chằm vào Diệp Hạo.

Sóng xung kích này quá kinh khủng.

Nàng không nghĩ Diệp Hạo có thể chống đỡ được.

Một giây trôi qua.

Hai giây trôi qua.

Ba giây trôi qua.

Thanh Dao rên khẽ một tiếng rồi lui về sau một bước.

Chính một bước này khiến sắc mặt của các tu sĩ Nghịch Thiên nhất mạch đều trở nên ngưng trọng hẳn lên.

Nếu như có thể kiên trì, Thanh Dao tuyệt đối sẽ không lui lại một bước này.

Tuyệt đối không nên xem thường một bước đó.

Nó có nghĩa rằng Thanh Dao đã đến giới hạn, nếu không Thanh Dao sẽ không thể nào lui về phía sau.

Ngược lại, hai chân Diệp Hạo vẫn cắm rễ đứng thẳng ở giữa bầu trời.

Cứng rắng đến đáng sợ.

- Ngươi…

Đợi đến khi toàn bộ sóng xung kích tiêu tán, Thanh Dao phức tạp nhìn Diệp Hạo nói.

Ánh mắt Diệp Hao lại rơi vào trên đám người.

- Long Thủ, Hạo Sơn, Ẩn Ẩn, có ở đây không?

- Ngươi tìm ta có chuyện gì?

Một thanh niên cao lớn tiến lên một bước nói.

- Hạo Sơn, Ẩn Ẩn đâu?

Diệp Hạo không trả lời mà lại hỏi.

- Ta là Hạo Sơn.

Một thanh niên râu quai nón đứng dậy.

- Ta là Ẩn Ẩn.

Một nữ tử mặc hắc y lặng yên không một tiếng động đứng dậy.

- Ba người các ngươi cùng lên với Thanh Dao đi.

Khiến ai cũng không ngờ được Diệp Hạo lại nói câu này.

- Cuồng vọng.

Long Thủ nổi giận nói.

- Thực lực của ba người chúng ta không bằng Thanh Dao, nhưng nếu chúng ta liên thủ, cho dù là Thanh Dao cũng phải cẩn thận đấu lại.

Hạo Sơn híp mắt nói.

- Xem ra ngươi rất tự tin với thực lực của mình.

Ẩn Ẩn cười híp mắt nói.

- Ta vẫn luôn rất tự tin với thực lực của mình.

Diệp Hạo nói đến đây, lực lượng thiên hà Chủng Thiên được kích hoạt trong cơ thể hắn.

Hai loại lực lực hoàn toàn khác biệt đang không ngừng hoà quyện trong cơ thể hắn.

Thay vào đó là một loại lực lực càng cường đai tinh thuần hơn.

Sức chiến đấu của Diệp Hạo lại tăng lên năm thành.

- Cái gì?

Thấy một màn như vậy, ánh mắt Thanh Dao tràn ngập khó tin.

- Thanh Dao, ngươi cho rằng vừa nãy là toàn bộ thực lực của ta sao?

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

- Thực lực của ta đã đạt đến cực hạn của thế hệ trẻ.

Thanh Dao ngưng trọng nhìn Diệp Hạo nói.

- Có lẽ ngươi mạnh hơn ta một chút, nhưng tuyệt đối không thể nào lại chênh lệch đến năm thành.

- Vì sao ngươi lại nói như vậy?

Diệp Hạo nhiều hứng thú hỏi.

- Thế hệ tuổi trẻ, ta là tiêu chuẩn.

Thanh Dao tự tin nói.

- Ta đã đạt đến cấp bậc mạnh nhất trong giới.

- Chiến lực của Thanh Dao đã chạm tới cực hạn.

Lúc này nữ tử tóc bạc trắng mở miệng nói.

- Đương nhiên ngươi cũng có thể chạm tới cực hạn, nhưng theo bản chất thực lực của hai người các ngươi không thể quá khác biệt.

- Ta không phải là tu sĩ của thiên hà Chủng Thiên.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút mới lên tiếng.

- Vừa rồi là ta vận dụng đại đạo của thiên hà Chủng Thiên để đánh với ngươi.

- Nếu nói như vậy, ngươi hiểu đạo thuật của thiên hà Cửu Thiên?

Ánh mắt Thanh Dao lập tức phát sáng lên.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

- Vậy ngươi có thể truyền thụ cho ta đạo thuật của thiên hà Cửu Thiên được không?

Thanh Dao đi tới bên người Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Thanh Dao, ngươi dừng làm loạn.

Nữ tử tóc bạc trắng bất đắc dĩ nói.

- Cho dù tân Tộc trưởng nguyện ý truyền thụ đạo thuật của thiên hà Cửu Thiên cho ngươi, ngươi có nhiều thời gian để tăng lên tới trình độ của đạo thuật thiên hà Chủng Thiên sao?

- Có chứ.

Thanh Dao khẽ mỉm cười nói.

- Tam tổ hình như đã quên mất không gian ý thức mà ta tự tạo ra rồi nhỉ.

- Không gian ý thức?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Đơn giản mà nói ta có thể đưa ý thức của mình tới bên trong một không gian, nếu ở đây ta hầu như không có cảm giác thời gian trôi qua.

Thanh Dao vừa cười vừa nói.

- Tỉ lệ thời gian so với bên ngoài thế nào?

- Nói như thế nào nhỉ? Bình thường ta đều ở bên trong đó chán chê rồi mới ra ngoài.

Thanh Dao suy nghĩ một chút mới lên tiếng.

- Nếu ngươi muốn nói đến tỷ lệ, ta nghĩ một ngày bên ngoài cũng tương với tám mươi đến một trăm năm bên trong.

Diệp Hạo ngây ngẩn cả người.

Không gian ý thức của Thanh Dao với Đại Mộng Tam Thiên Niên của Thời Gian chi chủ có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.

- Được rồi, ta sẽ truyền thụ đạo thuật của thiên hà Cửu Thiên cho ngươi.

Diệp Hạo nói xong liền sửa lại một vài công pháp đỉnh cấp rồi truyền cho Thanh Dao.

Thanh Dao đại khái xem qua một phen, ánh mắt nàng loé ra tia sáng rõ.

- Những công pháp mà ngươi truyền thụ cho ta đều thuộc hàng đỉnh cấp, đợi đến khi ta tu luyện xong, chúng ta sẽ tái chiến.

Nói xong, Thanh Dao phất tay về phía Diệp Hạo.

- Ta đi tu hành.

- Giờ đừng đi tu hành vội.

Diệp Hạo ngăn cản nói.

- Ta tới nơi này là muốn dẫn các ngươi đi.

- Đi? Đi đâu?

Thanh Dao không hiểu hỏi.

- Mười năm sau, gốc rễ đại đạo của thiên hà Chủng Thiên sẽ chết, đến lúc đó thiên hà Chủng Thiên sẽ trở thành bèo không rễ.

Diệp Hạo quét mắt toàn trường một cái nói.

- Bởi vậy chúng ta cần phải nhanh chóng rút lui khỏi tiên hà Chủng Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận