Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1472: Phản bội

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



-----------------

Nghĩ tới đây, Lưu Á Tân liều mạng ngăn lại Lực Ma.

Liều mạng thì liều mạng, sợ ai?

Thời gian cứ như vậy mà trôi qua từng chút một.

Bên trong trận pháp tu vi Thái Huyền Học Viện đa số tăng lên nửa cảnh giới, một đạo thân ảnh ở chỗ tối chịu đựng không được đành đánh về hướng Thị Huyết Phần Hồn Đại Trận.

Chung Cực Toàn Năng Học Sinh Trailer

Mà ngay khi cự thủ đập xuống, trong nháy mắt một đạo Kiếm Quang đột nhiên phá vỡ trời cao nghênh đón.

Cả hai chạm vào nhau dẫn tới sóng xung kích đáng sợ.

- Chuyện này cùng các hạ tựa hồ không liên quan, nhỉ?

Một đạo thanh âm vừa sợ vừa giận vang lên.

- Đều là Nhân tộc, ngươi nói ta không có liên quan được sao?

Cô Độc cười lạnh đáp lời.

- Bán Thần trong Ma tộc cũng không chỉ có mình ta.

Âm thanh thần bí trầm mặc một chút, mở miệng nói.

- Ngươi nhất định phải đắc tội với vài tôn Bán Thần sao?

- Nguơi coi Bán Thần Nhân tộc ta để chưng bày thôi hả?

Cô Độc khinh thường cười nói.

- Thế nhưng Bán Thần Nhân tộc hiện tại không có một người xuất hiện.

Âm thanh thần bí trầm giọng nói.

- Ngươi có biết nguyên nhân gì không?

Cô Độc không nói.

- Không sợ nói cho ngươi biết, Bán Thần Ma tộc Lục Trọng Thiên cũng đã giáng lâm, Bán Thần nhân tộc toàn bộ đều đến đó ứng phó rồi.

Âm thanh thần bí nhìn Cô Độc không đáp, nói tiếp.

- Bán Thần Ma Tộc Lục Trọng Thiên giáng lâm?

Cô Độc giật mình.

- Bán Thần Ma tộc Lục Trọng Thiên chán sống rồi sao? Chẳng lẽ bọn họ không biết cao trọng thiên giáng lâm đến thấp trọng thiên, tu vi sẽ bị áp chế một cảnh giới?

- Bị áp chế một cảnh giới thì đã sao?

- Ngươi có ý gì?

Cô Độc biến sắc hỏi lại.

- Ngươi đoán Bán Thần Yêu tộc Ngũ Trọng Thiên sẽ làm gì.

- Yêu tộc xuất thủ với Nhân tộc? Đây là đang tự chui đầu vào rọ.

Cô Độc khí phách nói.

- Nhưng Yêu Tộc lại cảm thấy tôn nghiêm quan trọng hơn mệnh.

Âm thanh thần bí lạnh lùng trả lời.

- Những năm này, Nhân tộc Ngũ Trong Thiên một mực ức hiếp Yêu tộc, Yêu tộc hiện tại lựa chọn cùng Ma tộc hợp tác khu trục Nhân tộc.

Khi thanh âm vị này vừa rơi xuống, sắc mặt Diệp Hạo cùng 10 vạn thầy trò đều thay đổi.

Dù Ma tộc công thành chiếm đất, cho dù học sinh Thái Huyền học viện cũng không có người nào cảm thấy Ma tộc có thể khu trục Nhân tộc, nhưng hiện tại nghe việc Yêu tộc tham gia vào, học sinh Thái Huyền học viện đều có cảm giác lạnh sống lưng.

Bởi vì thế lực Yêu Tộc cũng không kém bao nhiêu so với Nhân tộc!

- Phản bội thì phản bội đi.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Muốn khu trục Nhân Tộc, thì phải bỏ ra đại giới.

Cô Độc cũng tỉnh lại.

- Chém ngươi xong ta lại tiếp tục giết Bán Thần Ma tộc khác.

Âm thanh Cô Độc vừa rơi xuống, toàn thân trên dưới đã tuôn ra ba động còn mạnh hơn trước.

Nhân vật thần bí không khỏi kinh ngạc thốt.

- Ngươi vận dụng Cấm Thuật?

- Nếu không thì sao trảm ngươi được?

Cô Độc vận dụng cấm thuật nắm gữi chiến lực đệ nhị cảnh, mà thời điểm này, hắn so với trước càng cường đại hơn.

- Ngươi điên rồi!

Tồn tại thần bí hướng về nơi xa bỏ chạy.

Có thể không điên sao?

Cấm Thuật cũng không phải ai cũng có thể vận dụng?

Điều này ảnh hưởng đến căn cơ tự thân.

Có thể nói, nếu không bị bức đến đường cùng, không ai đành lòng vận dụng Cấm thuật cả.

Răng rắc!

Một đạo kinh lôi không hề có dấu hiệu đánh xuống bản thân hắn.

Bán Thần Ma tộc ngay lúc cực kỳ nguy cấp tránh đi một kích.

Trước mặt hắn xuất hiện thân ảnh khổng lồ.

- Thải Kỳ Lân tiền bối.

Bán Thần Ma tộc nhìn thấy người này nghi ngờ nói.

- Không ngờ tới ngươi trưởng thành đến Bán Thần cảnh.

Thải Kỳ Lân nhìn Bán Thần Ma tộc này có chút thổn thức.

Nàng nhận biết đối phương.

Bởi vì phụ thân hắn năm đó cũng là một Bán Thần.

Trong một lần Bán Thần tụ hội, Thải Kỳ Lân đã gặp qua.

Thế nhưng sau lần tụ hội đó không bao lâu, phụ thân hắn đã bị một tuyệt đỉnh cường giả Nhân tộc giết chết.

Ai có thể ngờ vật đổi sao dời, vị này cũng trở thành Bán Thần.

- Tiền bối, ngươi muốn ngăn ta?

Ma Tộc Bán Thần trầm giọng nói.

Trong mắt Thải Kỳ Lân lộ ra một tia do dự.

- Năm đó ta với phụ thân ngươi cũng coi như từng gặp mặt một lần. Thôi được, hôm nay ta không ngăn ngươi.

Thải Kỳ Lân nói xong tránh ra.

Cô Độc nhìn Thải Kỳ Lân một cái.

- Ngươi biết rõ thả đi một tôn Bán Thần có hậu quả gì không?

- Dù ta và ngươi liên thủ cũng không chắc có thể giữ lại được hắn.

Thải Kỳ Lân nhẹ nhàng lắc đầu.

- Nhưng ngươi ngay cả thử cũng không làm.

Thải Kỳ Lân trầm mặc không nói.

Cô Độc không nói nữa một quyền đánh tới tên Ma Tộc Bán Thần kia.

Một quyền này bao hàm lý giải củah hắn đối với Tử kinh trong Sinh Tử Kinh.

Bán Thần Ma tộc kêu thảm một tiếng, toàn thân như cám bã lay động, hắn nhìn thoáng qua mà phát run.

- Quyền thuật này là gì?

Cô Độc không đáp lại, mà lần nữa nắm quyền, hướng về hắn oanh sát.

Sau khi thi triển cấm thuật, từng phương diện Cô Độc đều thăng hoa.

Bán Thần Ma tộc này muốn chạy trốn cũng không có khả năng.

Bất đắc dĩ cũng chỉ có thể vận dụng Cấm Thuật.

Lúc vận dụng cấm thuật nội tâm của hắn cũng sụp đổ.

Sau khi vận dụng cấm thuật, bản thân nếu không có tạo hóa nghịch thiên có lẽ sẽ rơi xuống cảnh giới Tiên Vương đỉnh phong.

Quá phẫn nộ, hắn muốn phát tiết hết khó chịu trong lòng ra ngoài.

Nhưng đánh đến hơn trăm chiêu, hắn phát hiện nếu tiếp tục đấu tiếp, bản thân hắn sẽ vẫn lạc ở chỗ này.

Bởi vậy hắn đành phải đào tẩu.

Mà lần này, Cô Độc lại không có ngăn cản nữa.

Trở lai bên người Diệp Hạo, trong mắt Cô Độc lộ ra thần sắc ngượng ngùng.

- Xin lỗi!

Cô Độc cảm thấy bản thân một mực đều hưởng thụ thứ tốt từ Diệp Hạo, nhưng bây giờ ngay cả một việc cũng không làm tốt.

- Tiền bối, ngươi cũng đã làm đủ.

Diệp Hạo nói khẽ.

Cô Độc thở dài một hơi.

- Đợi đến lúc dung hợp Băng Cơ Đạo Bia chiến lực của tiền bối có thể tăng lên một bậc.

Diệp Hạo an ủi.

- Hiện tại Băng Cơ Đạo Bia có thể lấy được hay không cũng khó mà nói.

Cô Độc trầm giọng nói.

- Vô luận như thế nào cũng phải lấy được mặt Đạo Bia này.

Trong mắt Diệp Hạo lóe ra quang mang kinh người.

- Không biết chuyện này Băng Cơ có tham gia vào không?

- Băng Cơ nhất định tham gia vào.

Diệp Hạo nhìn Cô Độc nói.

Băng Cơ là Bán Thần Yêu tộc.

Muốn nói không tham dự, người nào tin tưởng?

- Tham gia vào thì khó rồi!

- Luôn có biện pháp.

Diệp Hạo nói đến đây, nói tiếp.

- Độc Cô tiền bối, ngươi đi trợ giúp Bán Thần Nhân tộc Ngũ Trọng Thiên đi.

- Vậy ngươi phải làm sao?

Cô Độc lo lắng hỏi.

- Có Thải Nhi tỷ ở đây rồi.

Diệp Hạo chỉ Thải Kỳ Lân cánh đó không xa.

- Nàng chưa hẳn đã đáng tin.

Cô Độc lắc đầu.

Cô Độc sở dĩ như vậy cũng bởi vì bất mãn với hành vi vừa nãy của Thải Kỳ Lân.

- Không sao đâu, yên tâm đi.

Diệp Hạo cười đáp.

Cô Độc nhẹ gật đầu rồi rời đi.

Cô Độc rời đi, Thải Kỳ Lân mới đi đến bên cạnh Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Thật xin lỗi.

- Thải Nhi tỷ không cần nói xin lỗi.

Diệp Hạo khẽ nói.

- Mỗi người đều có bằng hữu của mình, Thải Nhi tỷ gặp cố nhân, không xuất thủ cũng bình thường.

Diệp Hạo ngược lại không có định tội Thải Kỳ Lân.

Bởi vì người sống một đời đều có dây dưa. Ai có thể giống Cô Độc, không vướng bận gì đây?

Bạn cần đăng nhập để bình luận