Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1314: Định Thần Châu

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Diệp Hạo nhìn ra được Kỷ Thi Lan không có cảm giác với mình.

Vấn đề là bản thân cũng có cảm giác mẹ gì đâu?

Dáng dấp Kỷ Thi Lan không sai.

Khuôn mặt như vẽ, yêu kiều thướt tha.

Nhưng cho dù nhiệt tình nóng bỏng như Xích Luyện Tiên Tử hay La Phù ôn nhu như nước vẫn hơn vị này nhiều.

Diệp Hạo đối với hai vị kia cũng không có nhiều cảm giác, lại càng không cần phải nói đến Kỷ Thi Lan.

- Thi Lan.

Trong khi Kỷ Thi Lan đang nghĩ làm sao từ chối vụ hôn nhân này thì một giọng nói vang lên.

Cô quay người lại thấy được một nữ tử mặc váy tím.

Tướng mạo nàng ta cực kỳ xuất chúng, mơ hồ còn trên Kỷ Thi Lan.

Nàng đi đến trước mặt Kỷ Thi Lan không tránh khỏi thấy được Diệp Hạo.

- Thi Lan, vị này không phải ý trung nhân của ngươi chứ?

- Không phải.

Kỷ Thi Lan lắc đầu:

- Ta giới thiệu với ngươi một chút, vị này là Diệp Thiên - Diệp Công Tử, vị này là bạn ta – An Kỳ.

- Chào ngươi, Diệp Thiên.

Diệp Hạo nhìn váy tím thiếu nữ nói.

- Chào ngươi, An Kỳ.

Thiếu nữ Váy tím hứng thú nhìn Diệp Hạo.

Mà lúc này, trong tai cô vang lên tiếng Kỷ Thi Lan truyền âm.

- An Kỳ, đây là cha ta giới thiệu cho ta, ngươi xem thử sao mới từ chối được hắn?

- Tiểu gia hỏa này nhìn rất được mà.

- Có giúp hay không?

Kỷ Thi Lan nhìn An Kỳ, gằng từng chữ nói.

- Giúp, giúp, giúp.

An Kỳ ôm bả vai Kỷ Thi Lan cười nói:

- Hai ta tình cảm tỷ muội ngàn năm, chuyện của ngươi chính là chuyện của ta.

- Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?

- Không phải tiểu tử đó đang theo đuổi ngươi?

- Nói điểm chính.

- Ngươi không phải luôn muốn mua Định Thần Châu?

- Ý ngươi là…

Kỷ Thi Lan giống như hiểu ra cái gì.

- Giá của Định Thần Châu đắt đỏ, đến lúc đó ngươi cố ý nói muốn mua một mai, nếu vị kia không bỏ được, về sau cũng không còn ý tứ theo đuổi ngươi nữa.

- Nhưng nếu hắn thật mua cho ta?

- Nếu hắn mua thì ngươi tiếp tục muốn cái cái khác, để hắn cảm thấy ngươi là một bại gia nương môn.

- Ngươi mới là bại gia nương môn ấy?

- Ngươi nói chủ ý này có được không?

- Tốt thì tốt, nhưng làm như vậy có phải hơi không tốt?

- Không phải ta thật muốn đồ vật của hắn, mục đích chủ yếu là để hắn biết khó mà lui.

- Tốt thôi.

Trân Bảo Các, cửa hàng Pháp Bảo cực kỳ nổi danh Đông Hoa Thành.

Ba người Diệp Hạo đi tới Trân Bảo Các, Kỷ Thi Lan nói với phục vụ viên:

- Dẫn ta đi nhìn Định Thần Châu.

Con măt phục vụ viên sáng lên.

Định Thần Châu giá trị không nhỏ.

Như vậy, đến lúc đó bản thân có thể lấy được không ít hoa hồng.

Sau khi đi tới quầy hàng Định Thần Châu, Kỷ Thi Lan nói:

- Lấy cho ta một mai Định Thần Châu.

- Không biết ngươi muốn Định Thần Châu cấp bậc gì?

Kỷ Thi Lan đang muốn nói gì thì một đạo giọng nói trào phúng vang lên.

- Đương nhiên là Định Thần Châu cấp bậc thấp nhất.

Kỷ Thi Lan tức giận quay người, khi thấy rõ là ai, trong mắt lộ ra tia phẫn nộ:

- Chu Tư Kỳ, ngươi có ý gì?

Nữ tử gọi Chu Tư Kỳ có một cặp mắt đào hoa, dáng người cực kỳ nóng bỏng.

Diệp Hạo gặp qua nhiều nữ tử không mấy người có thể sánh được.

Lúc này, cô ôm một thanh niên sắc mặt trắng bệch, thần sắc ngạo nghễ đi đến trước mặt Kỷ Thi Lan.

- Ý của ta là ngươi chỉ có thể mua được Định Thần Châu cấp bậc thấp nhất.

Chu Tư Kỳ dừng một chút nói tiếp.

- Đúng rồi, cho dù cấp bậc thấp nhất đoán chừng ngươi cũng tiết kiệm thật mới được.

- Nói giống như ngươi có thể mua được vậy.

Kỷ Thi Lan lạnh lùng nói.

- Quách Công Tử, cô ta nói ta mua không nổi kìa.

Chu Tư Kỳ lắc lắc cánh tay thanh niên bên cạnh làm nũng.

- Định Thần Châu ở Trân Bảo Các các ngươi có giá như thế nào?

Thanh niên kia tham lam nhìn Chu Tư Kỳ, chợt nhìn về phía phục vụ viên, cao ngạo hỏi.

- Định Thần Châu chỗ chúng ta chia thành Nhất Phẩm đến Thất Phẩm, trong đó Nhất Phẩm giá sáu vạn Trung Phẩm Tiên Thạch, Nhị Phẩm mười hai vạn, Tam Phẩm hai mươi bốn vạn, cứ thế mà suy ra Thất Phẩm Định Thần Châu ba trăm tám mươi bốn vạn.

- Lấy một Nhị Phẩm.

Quách Tử Hoài cắn răng nói.

Mẹ nó.

Xem bản thân coi tiền như rác mà làm thịt à.

Nhưng mà tình huống này hắn không thể rút lui.

Dù sao bản thân còn chưa chiếm được thân thể Chu Tư Kỳ.

- Ta muốn Tam Phẩm.

Chu Tư Kỳ dùng bộ ngực xung mãng của mình cọ cọ vào tay Quách Tử Hoài.

- Vậy Tam Phẩm.

Trên mặt Quách Tử Hoài nặn ra một nụ cười, thật ra trong lòng đang nhỏ máu.

Phục vụ viên lập tức lấy ra một khỏa Tam Phẩm Định Thần Châu đưa cho Chu Tư Kỳ.

Trong mắt Chu Tư Kỳ lộ ra nồng đậm sợ hãi lẫn vui mừng, nhìn Kỷ Thi Lan khoe khoang nói:

- Tam Phẩm Định Thần Châu, cả đời ngươi cũng không mua nổi.

- Cái này cũng không phải ngươi mua.

Kỷ Thi Lan giận dữ nói.

- Ha ha.

Chu Tư Kỳ cười khanh khách nói:

- Thi Lan, ngươi ghen tỵ?

- Cái này thì có gì khác nhau?

Chu Tư Kỳ cười nói:

- Nam nhân của ta mua đồ cho ta không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa?

Nói đến đây Chu Tư Kỳ chú ý tới Diệp Hạo.

- Vị này là ai?

Nàng nói xong mới thấy vị trí Diệp Hạo đứng, hắn đứng cạnh Kỷ Thi Lan, nói cách khác, Diệp Hạo không phải đi cùng An Kỳ.

- Ngươi không phải đối tượng của Kỷ Thi Lan chứ?

Diệp Hạo đang định giải thích Chu Tư Kỳ nói:

- Ngươi chuẩn bị mua một khỏa Định Thần Châu cho Kỷ Đại Tiểu Thư?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

- Không biết ngươi muốn mua mấy phẩm đây?

Chu Tư Kỳ cười nói:

- Sẽ không phải mua cho Kỷ Đại Tiểu Thư Nhất Phẩm chứ?

Diệp Hạo cười cười, nhìn về phía phục vụ viên nói:

- Lấy một khỏa Thất Phẩm.

- Cái gì?

Sắc mặt Chu Tư Kỳ biến đổi.

Kỷ Thi Lan và An Kỳ cũng giật nảy mình.

Diệp Hạo cũng quá bưu hãn đi.

Há miệng muốn Thất Phẩm?

Chẳng lẽ hắn không biết Thất Phẩm bao nhiêu tiền?

Phục vụ viên nghi ngờ nhìn Diệp Hạo một chút, nhưng vẫn đưa cho hắn một khỏa Thất Phẩm.

Diệp Hạo nhìn lướt qua sau đó nói:

- Còn có cấp bậc cao hơn không?

- Trân Bảo Các cao nhất là Thất Phẩm.

Phục vụ viên nói.

- Vậy quên đi.

Diệp Hạo nói rồi trả Định Thần Châu cho phục vụ viên.

Cái gọi Thất Phẩm Định Thần Châu này, Diệp Hạo thật không dám lấy.

Hắn tự tin bản thân luyện chế hiệu quả phải gấp 10 lần, còn nữa thực lực Diệp Hạo dễ dàng có thể luyện chế Cửu Cấp, như vậy cần gì phải lãng phí Tiên Thạch mua sắm viên Thất Phẩm này đây?

- Ha ha.

Chu Tư Kỳ cười khanh khách:

- Thi Lan, đối tượng của ngươi xem ra là một hạng người sâu không lường được nha, Thất Phẩm Định Thần Châu cũng không để trong mắt.

Sắc mặt Kỷ Thi Lan không dễ nhìn.

- Chuyện này không liên quan tới ngươi.

- Không ngờ ánh mắt Thi Lan vẫn sắc bén.

Chu Tư Kỳ chỉ thanh niên bên cạnh nói:

- Biết người bên cạnh ta là ai không? Con trai Quách Thọ Tướng Quân - Quách Tử Hoài.

- Quách Thọ?

- Cấm Quân Đại Tướng Quách Thọ.

Kỷ Thi Lan và An Kỳ biến sắc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận