Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3219: 300 Hoàng Thạch

- Nơi này có loại thổ nhưỡng đẳng cấp cao?

Phượng Tuyết nói xong, thần niệm liền bảo phủ về bốn phương tám hướng.

Tu vi của Phượng Tuyết đã đạt đến Cấm Kỵ cảnh đỉnh phong.

Bởi vì lo lắng xuất hiện trạng thái xấu, bởi vậy mới chậm chạm không đột phá.

Nàng kiểm tra cẩn thận một phen rốt cục cũng phát hiện ra manh mối.

- Nơi đây sở dĩ hình thành khoáng mạch, cũng là bởi vì khối thổ nhưỡng này.

Phượng Tuyết cảm khái nói.

- Xuống dưới nói chuyện với chủ mỏ quặng.

Diệp Hạo nói xong liền đi xuống phía dưới.

Hắn vừa xuống đồng thời cũng cố tình thả ra uy áp Thần Vương của mình.

Một trung niên đóng giữ mỏ quặng lập tức xuất hiện.

- Nơi đây là tài nguyên khoáng sản của Chu gia ta, người phía trước xin dừng bước.

Diệp Hạo nhìn trung niên kia một cái.

Tu vi của trung niên kia là Thần Vương trung giai.

- Ngươi là trưởng bối Chu gia?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Ta là trưởng lão của Chu gia, Chu Sở Vũ.

Trung niên kia trầm giọng nói.

- Là thế này, ta có ý muốn mua khoáng mạch chỗ này của Chu gia các ngươi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Chu gia các ngươi có thể đưa ra cái giá mà cả hai phía đều có thể chấp nhận.

Nghe đến đây sắc mặt Chu Sở Vũ lập tức trở nên khó coi.

- Ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?

Chu gia vì chỗ khoáng thạch này, có trời mới biết đã chết bao nhiêu người.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại nói muốn mua khoáng mạch của Chu gia?

- Bên trong mỏ quặng này chính là Xích Kim thạch.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Vừa rồi ta đại khái đánh giá một chút, Xích Kim thạch ở nơi này có tầm một trăm hai mươi ba vạn bốn ngàn khối, trong đó có tầm ba mươi hai vạn khối thượng đẳng Xích Kim thạch, bốn mươi ba vạn khối trung đẳng Xích Kim thạch, về phần còn lại đều là hạ đẳng Xích Kim mạch.

Dừng một chút Diệp Hạo nói tiếp.

- Theo lý thuyết chỗ tài nguyên khoáng sản này nên lấy vương thạch để giao dịch, thế này đi, ta lấy hoàng thạch để giao dịch, thế nào?

- Im miệng.

Gân xanh trên trán Chu Sở Vũ run run một hồi.

- Ta đang vui vẻ đàm phán gía với ngươi, ngươi mẹ nó bắt ta im miệng?

Diệp Hạo phất tay một cái, không gian xung quanh Chu Sở Vũ lập tức bị treo ngược.

Con ngươi của Chu Sở Vũ lập tức co rụt lại.

Bởi vì hắn phát hiện năng lượng trong cơ thể bị giam cầm.

Đây vốn là chuyện không thể nào.

Phải biết hắn có tu vi Thần Vương cấp.

Năng lượng trong cơ thể làm sao có thể bị giam cầm chứ?

Trừ phi vị trước mắt là Thần Hoàng.

Thần Hoàng?

Thần Hoàng trẻ tuổi như vậy?

- Dừng tay, dừng tay, dừng tay, chúng ta vẫn có thể nói chuyện mà?

Chu Sở Vũ lập tức sợ.

Diệp Hạo phất phất tay, lúc này Chu Sở Vũ mới khôi phục lại bình thường.

- Đi tìm Chu gia các ngươi thảo luận đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Khoáng mạch nơi này, ta muốn.

Chu Sở Vũ nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái nói.

- Được.

Ngay sau đó Chu Sở Vũ sử dụng kính tượng phân thân xuất hiện ở tổ địa Chu gia.

Tổ địa Chu gia!

Khi kính tượng phân thân của Chu Sở Vũ xuất hiện ở đây, hắn liền vội vả đi tìm tộc trưởng Chu gia.

Chu Kiến An nghe xong Chu Sở Vũ kể lại, sắc mặt lập tức thay đổi.

Thần Hoàng tới?

Đây là vấn đề lớn.

Chu Kiến An vội vàng đi gặp hai vị lão tổ tông Chu gia.

Chu Lập Hải, Chu Lập Hoài.

Sau khi hai vị lão tổ nghe xong Chu Kiến An kể lại, cả hai liếc nhìn nhau, đều nhìn thấy tia ngưng trọng trong mắt của đối phương.

- Đối phương đang chèn ép bắt Chu gia phải bán khoáng mạch.

Chu Lập Hải lo lắng nói.

- Đệ Nhị vực không hề có ai thuộc thế hệ tuổi trẻ lại khủng bố như vậy.

Chu Lập Hoài gật đầu nói.

- Ta lo đối phương đến từ đại vực phía trên.

- Cũng có thể là lão yêu quái.

Chu Sở Vũ chen miệng nói.

- Cũng không phải không có khả năng này.

Chu Lập Hải cũng đồng ý.

- Hiện tại việc cấp bách bây giờ là phải thăm dò ý đồ của đối phương.

- Ta đi xem thử.

Chu Lập Hoài trầm giọng nói.

- Ta cũng đi.

Chu Kiến An phụ họa nói.

- Ngươi khỏi đi, ta có thể đại diện toàn quyền.

Chu Lập Hoài lắc đầu nói.

- Đúng vậy, Kiến An, bây giờ ngươi toạ trấn tổ địa, nếu bên Lập Hoài xảy ra chuyện gì, Chu gia chúng ta bên này phải lập tức rút lui.

Chu Lập Hải nghiêm mặt nói.

Thần Hoàng cấp.

Dù thế nào cũng phải thận trọng đối đãi.

Bản tôn Chu Lập Hoài vừa chạy tới mỏ quặng, đồng thời kính tượng phân thân của hắn cũng chiếu tới nơi đó.

Chu Lập Hoài nhìn Diệp Hạo, phát hiện Diệp Hạochỉ là Thần Vương cảnh.

Thần Vương cảnh?

Làm sao có thể?

Ngay sau đó ánh mắt hắn rơi vào trên người Phượng Tuyết.

Phượng Tuyết cũng là Thần Vươgn cảnh.

Chuyện gì thế này?

Hai đại Thần Vương cảnh tới khiêu chiến Chu gia?

- Hai vị muốn mua khoáng mạch của Chu gia ta?

Đoán không được lai lịch của đối phương, Chu Lập Hoài cảm thấy vẫn nên hỏi rõ.

- Đúng vậy, Chu gia các ngươi cứ ra một cái giá.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

- Chỗ khoáng sản này liên quan đến một trăm năm phát triển của Chu gia ta, bởi vậy Chu gia tuyệt đối không thể nào để khoáng sản ở đây được.

Chu Lập Hoài trầm mặc một chút vẫn là nói.

- Ta cảm thấy chuyện gì cũng có thể nói.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Chỗ tài nguyên khoáng sản này dù trân quý, nhưng nó cũng có giá trị, không phải sao?

- Chu gia ta vì khoáng mạch này mà chết mất ba Thần Vương, mười sáu Hợp thần, sáu mươi ba Sinh Thần.

Chu Lập Hoài nghiêm mặt nói.

- Ba trăm hoàng thạch, thế nào?

Diệp Hạo vung tay lên, trước mặt Chu Lập Hoài liền xuất hiện ba trăm khối hoàng thạch.

Không sai.

Hoàng thạch.

Thấy một màn như vậy cả người Chu Lập Hoài đều bị choáng váng.

Hoàng thạch?

Phải biết ở Đệ Nhị vực, hoàng thạch chính là tài nguyên mang tính chiến lược.

Chu gia to lớn như vậy nhưng cũng chỉ có năm khối mà thôi.

Từng này phải cất trữ bao nhiêu năm mới được.

Mà bây giờ chỉ một lần Diệp Hạo đã lấy ra ba trăm khối hoàng thạch?

- Chuyện này. . . .

Chu Lập Hoài không biết nên nói cái gì cho phải.

Chẳng lẽ đối phương không phải đến quấy rối?

Người ta thật sự muốn mua khoáng sản?

- Ngại ít?

Diệp Hạo nhìn thấy thái độ của Chu Lập Hoài liền cau mày nói.

- Ngươi phải biết toàn bộ chỗ khoáng sản này của ngươi cộng lại cũng không bán được mười khối hoàng thạch.

Diệp Hạo cũng không phải tên ngu ngốc không hiểu biết,

Nhưng Diệp Hạo lại quên đây là Đệ Nhị vực.

Hoàng thạch chính là tài nguyên mang tính chiến lược.

- Không, không, không.

Chu Lập Hoài giật mình nói.

- Ngươi thật sự tra ba trăm khối hoàng thạch để mua khoáng mạch chỗ này?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

- Có vấn đề gì?

- Không có vấn đề gì.

Chu Lập Hoài không cần suy nghĩ nói.

- Hiện tại khoáng mạch này là của ngươi.

Nói xong, Chu Lập Hoài liền thu lại ba trăm khối hoàng thạch, ngay sau đó Chu Lập Hoài lại nghĩ đến một vấn đề.

- Công tử, không biết những công nhân này ngươi có cần không?

- Hiện tại chỗ khoáng mạch này là của ta, đúng không?

Diệp Hạo nhìn Chu Lập Hoài vừa cười vừa nói.

- Không sai, là của ngươi.

Chu Lập Hoài gật đầu một cái.

- Ta xử lý thế nào, đều không hề liên quan gì tới Chu gia các ngươi, đúng không?

- Không sai.

Diệp Hạo đưa tay ta chỉ về phía trước.

Bịch một tiếng không gian trực tiếp nổ nát vụn ra, một khối thổ nhưỡng sáng bóng xuất hiện ở giữa không trung.

- Thổ nhưỡng Thần Hoàng cấp.

Phượng Tuyết vừa cười vừa nói.

Một phần thổ nhưỡng Thần Hoàng cấp không phải ba trăm hoàng thạch là có thể lấy được.

- Thổ nhưỡng Thần Hoàng cấp?

Chu Lập Hoài giật mình trong lòng.

Bản thân hắn là Thần Hoàng, bởi vậy chấn động mà khối thổ nhưỡng này tản ra, hắn làm sao không cảm nhận được?

Hắn lập tức nhận ra mình đã bán lỗ rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận