Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1747: Lang Quân Như Ý



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Cứ vậy trôi qua một lúc, Niên Chấp Sự mang theo Túi Càn Khôn đi vào thư phòng Lạc Ngữ Trúc.

-Tam Tiểu Thư, cửa hàng có hết thảy ba mươi hai vạn bốn ngàn bảy trăm bốn mươi hai kiện thương phẩm.

Trung Niên Chấp Sự nói khẽ:

-Tổng giá trị hàng hoá là hai trăm ba mươi hai ức bốn ngàn ba trăm hai mươi tám vạn bốn ngàn sáu trăm hai mươi Thượng Phẩm Tiên Thạch.

Hầu hết những thương phẩm này không phải chỉ thuộc về Gia Tộc Lạc Ngữ Trúc.

Phần lớn trong đó đều là hàng ký gửi.

Chung Cc Toàn Năng Học Sinh Trailer

Đương nhiên, Lạc Ngữ Trúc sẽ lấy được chiết khấu từ chúng.

Có thể nói lần này Lạc Ngữ Trúc có thể kiếm lời vài chục ức.

-Bỏ số lẻ đi.

Lạc Ngữ Trúc nói khẽ.

Nghe tiểu thư lên tiếng, Trung Niên Chấp Sự không khỏi tắc lưỡi.

Bốn ngàn ba trăm hai mươi tám vạn a.

Nhưng mà suy nghĩ đến việc người ta phải một lần mà bỏ ra một con số khổng lồ để mua thì cũng nên chiết khấu, mà cho dù chiết khấu như thế nào cũng tương đương với con số này.

-Vị Công Tử này, toàn bộ thương phẩm đều ở đây.

Trung Niên Chấp Sự nhìn về phía Diệp Hạo, cung kính nói.

Hắn hiểu rất rõ thanh niên trước mắt tất có thân phận kinh khủng, bởi vì nếu không, làm sao xuất ra nhiều Tiên Thạch như vậy?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, ba tên nhóc tròn trịa xuất hiện bên cạnh hắn.

-Chủ Nhân.

-Chủ Nhân.

-Chủ Nhân.

Ba tiểu bàn tử ngây thơ dể thương khiến Lạc Ngữ Trúc run động.

-Thật đáng yêu.

Lạc Ngữ Trúc cười nói.

-Xin hỏi Công Tử, đây có phải Linh Anh?

Trung Niên Chấp Sự chần chờ một chút, lên tiếng hỏi.

- Linh Anh gì?

-Nói chính xác hơn, những tên nhóc này là Linh Anh Đan biến thành, chỉ có Thập Nhị Phẩm Tôn Cấp Đan Sư mới có thể luyện chế.

Trung Niên Chấp Sự chỉ ba tên nhóc, trầm giọng nói.

-Thập Nhị Phẩm Tôn Cấp Đan Sư?

Nghe được mấy chữ này, vẻ mặt Lạc Ngữ Trúc khiếp sợ hỏi:

-Diệp Công Tử, ngươi là Thập Nhị Phẩm Tôn Cấp Đan Sư?

Diệp Hạo lắc đầu.

Hắn là Vương Cấp Đan Sư đó.

Thập Nhị Phẩm Tôn Cấp Đan Sư đã là chuyện của bao nhiêu năm về trước rồi.

-Các ngươi phân loại những đồ vật này sắp xếp vào Phủ Khố đi.

Diệp Hạo nhìn ba tên nhóc, nói.

Bọn chúng nghe xong nhẹ gật đầu rồi nhận lấy đồ trở về Tiểu Thiên Địa.

-Đây là Tiên Thạch còn thừa lại .

Trung Niên Chấp Sự lập tức lấy Túi Càn Khôn Diệp Hạo đưa lúc nãy trả về.

Diệp Hạo không nhận, mà nhìn Lạc Ngữ Trúc nói:

- Những Tiên Thạch còn này coi như tiền đặt cọc, ta cần Dược Tài và vật liệu đẳng cấp cao.

-Không biết Diệp Công Tử cần bao nhiêu?

-Càng nhiều càng tốt.

-Nếu không quan tâm đến giá cả thì mấy trăm ức vẫn được?

-Tiên Thach không thành vấn đề .

Kinh ngạc Lạc trong mắt Ngữ Trúc càng sâu.

Nàng muốn biết Diệp Hạo rốt cuộc có thân phận kinh người cỡ nào?

Làm sao có nhiều Tiên Thạch như thế?

Phải biết cho dù Lạc gia các nàng cũng không có nhiều như vậy đâu?

-Đi thôi.

Diệp Hạo phất phất tay nói.

-Đi đâu?

Lạc Ngữ Trúc không hiểu hỏi lại.

-Phượng Các.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

-Phượng Các? Ngươi biết Phượng Các?

Ngao Tuệ kinh nghi nhìn Diệp Hạo.

-Ta nhìn thấy Tây Hải Đại Thái Tử đi đến Phượng Các.

Diệp Hạo cười nói :

-Xem ra Tây Hải Tam Thái Tử ở đó .

-Tây Hải Tam Thái Tử hiện tại hẳn ở Phượng Các.

Lạc Ngữ Trúc nói khẽ:

-Nhưng ngươi suy nghĩ kỹ chưa, thật muốn đánh với hắn?

-Tây Hải Tam Thái Tử không đáng sợ như ngươi nghĩ đâu.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói :

-Đợi chút nữa ngươi sẽ thấy hắn yếu kém thế nào?

Vừa nói xong, Diệp Hạo quay người rời đi.

Ngao Tuệ trầm ngâm nhìn một chút rồi nói với Lạc Ngữ Trúc.

-Ngươi không cùng đi xem thử sao?

-Chẳng lẽ ngươi không muốn đi theo?

Lạc Ngữ Trúc kinh ngạc nhìn Ngao Tuệ nói.

Trình độ dịch dung Ngao Tuệ thực sự quá kém, Lạc Ngữ Trúc liếc qua đã có thể nhìn ra được.

-Có lẽ vị này sẽ sáng tạo ra một kỳ tích.

Ngao Tuệ khẽ mỉm cười nói.

-Kỳ tích gì?

-Ngươi nói vị này nếu phế Tây Hải Tam Thái Tử thì ta còn cần gả cho hắn không ?

-Yêu Nghiệt với yêu nghiệt rất khó phân thắng bại.

-Nhưng có lẽ hôm nay sẽ xuất hiện ngoại lệ.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần)

. . .

Phượng Các do đích tôn nữ của Hà Thần - Lạc Ngữ Mai sáng lập.

Mà Lạc Ngữ Mai lúc vừa sang lập ra Phượng Các đã được sự ủng hộ rất lớn từ Thiên Kiêu .

Thứ nhất, Lạc Ngữ Mai là cường giả Cự Đầu; thứ hai, gia gia nàng là Bán Thần.

Hai nguyên nhân này cũng khiến cho hội viên của Phượng Các trong thời gian trăm năm ngắn ngủi đã đạt đến con số hơn ngàn.

Trong số hơn ngàn này thì đã có trên ba trăm Tiên Vương..

Ba trăm Tiên Vương!

Điều này khiến Phượng Các trở thành Thế Lực hết sức quan trọng của Thất Trọng Thiên.

Mà hôm nay hội viên Phượng Các cơ hồ toàn bộ đều tập trung trong trụ sở chính.

Bởi vì một ngày sau, Các Chủ bọn họ sẽ lựa ra như ý lang quân.

Nhưng mà đám oanh oanh yến yến này toàn bộ đều nhìn về phía một thanh niên.

Thanh niên này thân thể thon dài, ăn mặc mãng bào vàng nhạc, trong lời nói tràn đầy tôn quý, giơ tay nhấc chân đều hiển thị rõ uy nghiêm.

Thanh niên này không phải ai khác, Tây Hải Tam Thái Tử Ngao Tôn.

Không thể không nói Ngao Tôn cuồng vọng, kiêu ngạo là chính thống Long Tộc bọn họ, nhưng bây giờ hắn lại lấy Tôn làm tên.

Ngồi bên cạnh Ngao Tôn là một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài.

Thiếu nữ ăn mặc trang phục già dặn, phác hoạ dáng người hoàn mỹ, ánh mắt nàng thỉnh thoảng nhìn Ngao Tôn, sâu trong đáy mắt lộ ra một tia sáng rực.

Lạc Ngữ Mai không có tài hoa như Đại Tỷ Lạc Ngữ Lan, cũng không có tướng mạo xinh đẹp như Lạc Ngữ Trúc, nhưng tu vi nàng lại cao nhất.

Lạc gia nhiều dòng dõi như vậy chỉ mình nàng là Cự Đầu.

-Ngao công tử, nghe nói ngươi đối với Đan Đạo, Trận Đạo, Khí Đạo đều có đọc qua, không biết có phải thật không?

Lúc này, một hoàng y nữ tử ngồi bên dưới nhẹ giọng hỏi.

Thân phận Hoàng y nữ tử cũng không đơn giản.

Đại Tiểu Thư truyền nhân Hoàng gia - Hoàng Bích Hà .

-Đan Đạo, Trận Đạo, Khí Đạo ta đều đặt chân cảnh giới Vương Cấp Trung Giai.

Ngao Tôn nhìn Hoàng Bích Hà, kiêu căng nói .

-Vương Cấp Trung Giai?

- Cả Đan Đạo, Trận Đạo, Khí Đạo đều đặt chân Vương Cấp Trung Giai cảnh giới a.

- Điều này chẳng phải có nghĩa Ngao Tôn Công Tử có thể so sánh hơn thua với Diệp Hạo Công Tử?

Khi Ngao Tôn nghe dân tình xung quanh bàn tán, trong mắt lộ ra vẻ trào phúng nói:

-Diệp Hạo tính là thứ gì? Cũng xứng đáng so sánh với ta?

-Diệp Hạo Công Tử tất nhiên có danh xưng Yêu Nghiệt trong Yêu Nghiệt thì làm sao có thể chỉ là hư danh?

Hoàng Bích Hà phát biểu quan điểm của mình.

-Diệp Hạo ở Lục Trọng Thiên hoành hành một trận lại không dám lên Thất Trọng Thiên?

Ngao Tôn nhìn chằm chằm Hoàng Bích Hà, trong mắt lộ ra từng tia hàn ý.

-Nếu hắn dám đến Thất Trọng Thiên, ta chắc chắn khiến hắn thân bại danh liệt?

Hoàng Bích Hà còn muốn nói gì thì bị nữ tử bên cạnh ngăn cản.

-Hoàng sư tỷ, chẳng lẽ ngươi không biết tên gia hỏa Ngao Tôn này có thù tất báo sao?

-Xảo Linh Nhi, ta nhìn không quen bộ dạng phách lối của hắn thôi.

Hoàng Bích Hà thầm nói.

-Địa vị còn mạnh hơn người.

Xảo Linh Nhi bất đắc dĩ lên tiếng.

-Vả lại trong lòng Các Chủ chúng ta cũng đã nhận định Ngao Tôn là lang quân như ý, lúc này ngươi nhảy ra không phải làm mất mặt nàng?

Bạn cần đăng nhập để bình luận