Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3087: Sơn Tao Thực Lực Chân Chính.

Sơn Tao bị giật mình.

Tên chết tiệt này tại sao lại ở đây?

- Sơn Tao, xem ra lần trước ta giáo huấn ngươi còn chưa đủ nhỉ?

Diệp Hạo cười híp mắt đi về phía Sơn Tao.

Sắc mặt Sơn Tao thay đổi mấy lần nói.

- Ngươi muốn làm gì?

- Ta muốn làm gì?

Âm thanh của Diệp Hạo vừa dứt, một cỗ uy thế dữ tợn giống như thiên uy trấn áp tới Sơn Tao.

Hư không đang nổ tung;

Càn khôn đang nghịch chuyển;

Thiên địa tàn lụi.

Đây là uy thế cỡ nào?

Sơn Tao liên tục lùi về phía lau, hắn nhìn Diệp Hạo, khuôn mặt tràn đầy kinh ngạc nói.

- Ngươi lại mạnh lên.

Chuyện này thật sự không thể tin được.

Phải biết bây giờ cách lần đại chiến trước còn chưa tới một tháng.

Sơn Tao làm thế nào biết Diệp Hạo có máy gian lận Đại Mộng Tam Thiên Niên chứ?

Nhìn bề ngoài chỉ mới qua một tháng, kỳ thực Diệp Hạo đã tu hành mấy trăm năm.

- Sơn Tao, ngươi nói xem, nếu ta đả thương nặng ngươi, như vậy có ảnh hưởng đến thành tựu tương lai của ngươi không?

Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng, ngạo nghễ nói.

Sơn Tao nhìn ánh mắt Diệp Hạo lộ ra sát cơ dữ tợn.

Thế nhưng sau một lúc Sơn Tao vẫn không cam lòng nói.

- Ngươi muốn cái gì?

- Một tháng này ngươi khiếm không ít Hoàng thạch nhỉ?

Nghe đến đây Sơn Tao giận tím mặt.

- Ngươi đừng quá đáng, một tháng trước ngươi mới cướp hết Hoàng thạch trên người ta đấy. Bây giờ vất vả lắm ta mới kiếm được một chút Hoàng thạch, ngươi lại muốn cướp tiếp?

Toàn bộ tu sĩ ở đây đều ngẩn ra.

Chuyện gì đây?

Một tháng trước Sơn Tao bị Diệp Hạo trấn lột sao?

Sơn Tao là ai?

Đệ nhất Thiên Bảng Ngũ Hành vực!

Hạo Thương có chút ngơ ngác mà nhìn Diệp Hạo.

Hạo Thương biết Diệp Hạo che giấu thực lực, nhưng hắn cảm thấy Diệp Hạo nhiều nhất cũng chỉ ngang bằng mình mà thôi, không ngờ có lẽ mình đã đánh giá quá thấp thực lực của vị này rồi.

- Ngươi cướp sáu nhà, mỗi nhà hai trăm ức Hoàng thạch.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Tổng cộng một ngàn hai trăm ức Hoàng thạch, lấy ra đi.

- Những Hoàng thạch này ta có thể cho ngươi.

Sơn Tao yên lặng một hồi mở miệng nói.

- Nhưng khi cầm những Hoàng thạch này, cừu oán giữa hai chúng ta cũng sẽ thành hình.

- Ngươi muốn thể hiện điều gì?

- Bản tôn của ta vẫn còn đang bế quan.

Sơn Tao chậm rãi nói.

Toàn trường vì đó xôn xao.

Tình huống gì đây?

Chẳng lẽ đệ nhất Thiên Bảng Sơn tao chỉ là một phân thân?

Nói đùa cái gì chứ?

- Bản tôn ngươi là ai?

- Lục Nhĩ Mi Hầu.

Sơn Tao nhìn Diệp Hạo nói.

- Lục Nhĩ Mi Hầu?

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Vậy thì đúng rồi.

- Ý ngươi là gì?

Lần này đến lượt Sơn Tao không hiểu.

- Đệ nhất Thiên Bảng của mỗi đại vực đều không đơn giản.

Diệp Hạo nhìn Sơn Tao nói.

- Ta đã từng đã đánh bại đệ nhất Thiên Bảng Lục Đạo Vực Nữ Đế, nhưng sau đó ta mới biết được người ta đánh bại chỉ là một miếng da của Nữ Đế mà thôi.

Một miếng da?

Thần sắc Sơn Tao trở nên ngưng trọng lên.

- Khó trách bản tôn đã từng khuyên ta Nữ Đế là một kẻ không hề đơn giản.

Sơn Tao đột nhiên nhớ đến lời khuyên bảo của bản tôn.

Chờ chút.

Diệp Hạo nói hắn đánh bại Nữ Đế?

- Ngươi là đệ nhất Thiên Bảng Cửu Cung vực, Tinh Hà.

Sơn Tao không khỏi trừng lớn hai mắt nói.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

Đến lúc này cũng không cần phải ẩn dấu làm gì.

Bởi vì không bao lâu nữa Hư Huyễn quốc sẽ mở ra, đến lúc đó Diệp Hạo muốn che giấu tung tích cũng không thể nào.

- Tinh Hà.

- Người đã đánh bại Tam Trượng, Tinh Hà.

- Từ khi xuất thế, Tinh Hà đã liên túc đánh bại hai đệ nhất Thiên Bảng.

- Nếu tính cả Sơn Tao nữa chính là ba người.

- Bá khí.

- Thế nhưng Sơn Tao chỉ là một phân thân của Lục Nhĩ Mi Hầu mà thôi.

Lúc này tất cả mọi người mới yên lặng xuống.

Đúng vậy.

Diệp Hạo có thể đánh bại phân thân của Lục Nhĩ Mi Hầu, thế nhưng Diệp Hạo có thể đánh bại được bản tôn Lục Nhĩ Mi Hầu không?

Rất khó!

Sơn Tao nhìn vè mặt ngưng trọng của Diệp Hạo nở nụ cười.

- Bây giờ ngươi còn muốn những Hoàng thạch này không?

Hạo Thương nhìn bộ dáng đắc ý của Sơn Tao, hắn hận không thể đánh một quyền tới, nhưng hắn biết Sơn Tao có vốn liếng để có thể thoải mái phách lối.

- Lục Nhĩ Mi Hầu, phân thân này của ngươi cũng không phải ngưng tụ một cách dễ dàng đúng không?

Sơn Tao không ngờ lúc này Diệp Hạo lại cười nói.

- Sức chiến của phân thân bằng một phần ba của bản tôn.

Sơn Tao cười lạnh nói.

- Vậy sao ngươi có thể chắc chắn bây giờ ta đang ở trạng thái hoàn chỉnh?

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Nghe vậy con mắt Sơn Tao co rụt lại.

Hắn nhìn chằm chặp vào Diệp Hạo.

- Ngươi nói đùa cái gì?

- Có phải là nói đùa hay không, đợi đến khi bản tôn ngươi xuất hiện, lúc đó đấu một trận là biết.

Diệp Hạo gằn từng chữ nói.

Sắc mặt Sơn Tao trở nên cực kỳ ngưng trọng.

Đến trình độ của bọn họ đều khinh thường việc nói dối.

Như vậy Diệp Hạo có lẽ có thể ngang bằng với trình độ của hắn.

- Được, đợi đến khi bản tôn ta xuất hiện, lúc đó chúng ta tái chiến một trận.

Sơn Tao nói xong liền ném túi càn khôn qua chỗ Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhìn lướt qua rồi thu vào trong tiểu thế giới.

- Còn nữa, việc ngươi cướp đoạt tài nguyên của các thế lực khác ta không quản, nhưng ngươi tuyệt đối không được cướp đoạt tài nguyên của các thế lực Nhân tộc.

- Ngươi đang uy hiếp ta?

- Ngươi có thể hiểu như vậy.

- Ta đáp ứng ngươi.

Sơn Tao quẳng xuống một câu rồi xoay người rời khỏi.

Mà lúc này ánh mắt toàn trường đều rơi vào trên người Diệp Hạo.

Cực nóng!

Sùng bái!

Đây chính là Sơn Tao đấy.

Đệ nhất Thiên Bảng.

Thế mà bị Diệp Hạo đuổi đi.

- Tinh Hà, ngươi gạt ta thật đắng.

Hạo Thương đi tới bên người Diệp Hạo cười khổ nói.

- Không phải do ta muốn khiêm tốn sao?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

- Thì ra ngươi chính là Tinh Hà của Cửu Cung vực, khó trách ngươi tuỳ tiện liền lấy ra Lục Đạo Luân Hồi Đan.

Châu Ngọc hiếu kỳ đánh giá Diệp Hạo nói.

- Tinh Hà, Thiên Cung ta thiếu ngươi một nhân tình.

Mỹ nhân thanh lệ thổn thức nói.

Trước đó Thiên Cung ra mặt cho Diệp Hạo, trong cao tầng Thiên Cung cũng có vài lời không ưng ý.

Hiện tại chắc hẳn không còn tên nào dám hó hé điều gì.

Phải biết đây chính là một phần nhân tình.

Nhân tình của đệ nhất Thiên Bảng còn quý hơn so với bất kỳ thứ gì.

- Cung chủ, ta và Hạo Thương là huynh đệ, lời như vậy không cần phải nói đâu.

Diệp Hạo lắc đầu.

Hạo Thương giật mình, ngay sau đó nghiêm mặt nói.

- Huynh đệ.

Đệ nhất Thiên Bảng, vô luận thân phận hay địa vị đều hơn Hạo Thương.

Nói thật Hạo Thương đã không có tư cách làm huynh đệ của Diệp Hạo.

Nhưng bây giờ ở dưới hàng trăm con mắt nhìn trừng mà Diệp Hạo lại nói lời này, như vậy sau này Diệp Hạo cũng không thể phủ nhận.

Khắp khuôn mặt mỹ nhân thanh lệ tràn ngập vẻ kích động.

Có một câu nói này của Diệp Hạo, sau này nếu có thế lực nào muốn động vào Thiên Cung cũng phải nghĩ đến Diệp Hạo.

Dù sao tiềm năng của Diệp Hạo cũng đã bày sẵn.

Động phủ Hạo Thương.

Mỹ nhân thanh lệ vào cao tầng Thiên Cung đều đến nơi này.

- Tinh hà, ngươi nói ngươi không phải trong trạng thái hoàn chỉnh?

Mỹ nhânh thanh lệ nhẹ giọng dò hỏi.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

Về phần còn lại Diệp Hạo không hề nói.

- Trạng thái hoàn chỉnh của ngươi có thể đánh bại Lục Nhĩ Mi Hầu không?

Mỹ nhân thanh lệ dời chủ đề.

- Trong thời gian ngắn ta không thể khôi phục lại trạng thái hoàn chỉnh được.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Nếu nói như vậy, chẳng phải ngươi rất khó có thể đánh bại được Lục Nhĩ Mi Hầu?

Trong lòng mỹ nhân thanh lệ cảm giác nặng nề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận