Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2319: Vô Đề

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Công tử, có phải đầu hộ đạo giả Diệp Vô Địch có vấn đề?

Lâm Nguyệt Nhi không hiểu hỏi.

- Vì sao nói như vậy?

Diệp Hạo nói khẽ.

- Chẳng lẽ hắn không biết đối phương cao hơn hắn một đại cảnh giới?

Diệp Hạo trầm mặc không nói.

Long Thập Nhị có khả năng không biết Chu Thường cao hơn hắn một cái đại cảnh giới à?

Nhưng mà thân phận hắn là gì?

Người hầu của Diệp Vô Địch!

Cái thân phận này quyết định hắn phải vô điều kiện phục tùng tất cả mệnh lệnh Diệp Vô Địch.

Lúc này, Chu Thường đi tới chỗ Diệp Vô Địch:

- Hộ đạo giả của ngươi tựa hồ không bảo vệ được ngươi rồi.

Sắc mặt Diệp Vô Địch biến đổi, bất quá vẫn cứng cổ nói:

- Ngươi có gan giết ta à?

- Ta không hứng thú giết ngươi, ta chỉ đoạn hai tay ngươi.

Chu Thường nói đến đây, trong tay xuất hiện một chuôi chiến kiếm.

Diệp Vô Địch không khỏi lui về sau một bước.

- Công tử nhà ta là đệ tử Nam Đẩu thư viện.

Lúc này, Cát Văn nói.

- Đệ tử Nam Đẩu thư viện có thể hoành hành bá đạo?

Chu Thường nhìn Cát Văn một cái:

- Còn nữa ta chỉ bẻ gảy hai tay của hắn mà thôi.

Nói đến đây Chu Thường vung kiếm chém tới hai tay Diệp Vô Địch.

Nhưng mà chém tới nửa đường lại bị một cỗ lực lượng vô danh cản trở.

- Ai?

Chu Thường biến sắc nói.

Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn Chu Thường nói:

- Không cho ta một chút mặt mũi nào sao?

- Quá trình chuyện này, tin tưởng ngươi đã thấy rõ, ngươi cảm thấy ta bây giờ làm quá phận sao?

Chu Thường hướng về Diệp Hạo hỏi từng chữ.

- Không quá phận.

Diệp Hạo trầm mặc một chút nói:

- Nhưng mà ta cùng vị này có chút sâu xa, lại không thể nhìn ngươi làm tổn thương hắn.

- Ta không phải đối thủ hộ đạo giả của ngươi, nhưng không nghĩa hộ đạo giả của ngươi có thể hoành hành bá đạo ở Hồng Thái thành?

Chu Thường nói đến đây, trên mặt tràn đầy sát ý dữ tợn:

- Còn có phía sau Chu Thường ta cũng không phải không có người.

- Ta không biết rõ sau lưng ngươi có ai, nhưng mà ta nghĩ bọn họ đều sẽ nể mặt ta.

Diệp Hạo nói xong, lấy ra một lệnh bài đặt trên mặt bàn.

Nhìn thấy lệnh bài, con ngươi Chu Thường co rụt lại.

- Ngươi…ngài là Chấp Pháp Sứ Luyện đan Tổng các?

Toàn bộ xôn xao.

Cho dù Diệp Vô Địch không sợ trời không sợ đất nhưng nhìn thấy lệnh bài trên bàn thì sắc mặt cũng hoàn toàn thay đổi.

Chấp Pháp Sứ Luyện đan Tổng các!

Bậc này thân phận, toàn bộ Thần Vực đều không bao nhiêu tu sĩ dám trêu chọc?

- Đây là một viên Liệu Thương Đan Hợp Thần cấp.

Diệp Hạo nói xong, vứt cho Chu Thường một bình ngọc nói:

- Ta nghĩ trị liệu cho hộ đạo giả của lệnh công tử hẳn không vấn đề gì.

Cái này do Đan Ma đưa cho Diệp Hạo.

Thần niệm Chu Thường quét qua, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.

- Cửu phẩm Liệu Thương Đan Hợp Thần cấp?

- Chuyện này đến đây kết thúc đi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Mọi thứ đều nghe Diệp công tử.

Chu Thường nói gấp.

Dám không nghe sao?

Từ thân phận của Diệp Hạo, Chu Thường cũng không dám lại truy cứu.

Mà bây giờ Diệp Hạo cho hắn bậc thang, nếu hắn lại không biết đều, không bằng chết đi cho xong.

- Chuyện lần này đa tạ.

Diệp Vô Địch trầm ngâm một chút vẫn hướng về Diệp Hạo ngỏ ý cảm ơn.

- Thân là người đi trước ta khuyên bảo ngươi một câu, đi ra khỏi nhà, phải biết tiến lui.

Diệp Hạo nhìn Diệp Vô Địch nói.

Diệp Hạo có chút đau đầu.

Diệp Vô Địch, tên gia hỏa này làm sao sống đến bây giờ thế không biết.

Hơi một tí gây sự?

Có thể tưởng tượng nếu không phải hộ đạo giả đi theo, Diệp Vô Địch dù có mười cái mạng cũng bị giết chết.

Bất quá Diệp Hạo cũng không chuẩn bị quản quá nhiều, con đường sau này, chung quy vẫn phải dựa vào chính hắn.

Sắc mặt Diệp Vô Địch thay đổi mấy lần, ngay sau đó vẫn khom người biểu thị thụ giáo.

Bất luận tu vi hay thân phận Diệp Vô Địch đều phải hành lễ với Diệp Hạo.

- Lão bản, ngũ chuyển Ngộ Đạo Hương?

- Ta đây đi lấy.

Lão bản nói xong vội vàng rời đi.

Rất nhanh lão cầm lấy một hộp gấm đi tới bên người Diệp Hạo.

- Diệp công tử.

Diệp Hạo nhìn lướt qua cau mày nói:

- Chỉ có nhiêu thôi à?

- Còn có nhiêu thôi.

Kỳ thật cái này trách không được lão bản.

Thật sự là ngũ chuyển Ngộ Đạo Hương có giá quá cao.

Bao nhiêu ngày đều bán không được một hộp?

- Đều lấy hết. Đúng rồi, các ngươi nơi này có lục chuyển Ngộ Đạo Hương không?

- Lục chuyển phải đi đến Vương cấp thế lực nắm trong tay thành trì, mà nếu muốn Thất Chuyển phải tiến đến phòng đấu giá.

Chờ lão bản đến lại đưa tới ba hộp gấm, Diệp Hạo lạnh nhạt nói:

- Tính cả Tư Mệnh Hoa cùng một chỗ kết toán.

- A, ta có tiền.

Diệp Vô Địch vội nói.

- Nói thế nào thì ta là sư huynh của ngươi.

Diệp Hạo nhìn Diệp Vô Địch một cái, nói

- Chỉ là một đóa Tư Mệnh Hoa thôi.

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy Diệp Vô Địch cũng không tiện nói thêm nữa.

- Diệp công tử, tổng cộng 4864 vạn.

Lão bản kia báo xong lại nói:

- Diệp công tử ngươi cho 4860 vạn là được.

- Nên bao nhiêu thì bấy nhiêu.

Diệp Hạo nói xong, đưa cho lão bản một túi càn khôn.

Nhưng vào lúc này, Chu Thường lại nói gấp:

- Diệp công tử, tiền này sao có thể để ngươi trả, ta trả.

Diệp Hạo lại không nói lời gì nhét túi càn khôn vào tay lão bản.

- Tốt rồi, tiền hàng thanh toán xong.

Diệp Hạo cười nói.

Chu Thường thấy một màn này, cười khổ nói:

- Diệp công tử, ngươi đây không cho ta cơ hội biểu hiện mà.

- Muốn có cơ hội biểu hiện? Chúng ta còn chưa ăn cơm đây? Mời chúng ta một bữa đi.

Diệp Hạo nhìn Chu Thường cười to nói.

- Cầu còn không được.

Chu Thường vội nói.

Nói đến đây Chu Thường nhìn thoáng qua Chu Vũ bên cạnh.

Chu Vũ lập tức minh bạch ý của phụ thân, vội vàng rời đi.

Diệp Hạo theo Chu Thường đi tới phủ Thành chủ, toàn bộ phủ Thành chủ đã rực rỡ hẳn lên.

Vừa rồi, toàn bộ phủ Thành chủ đều hành động.

Lúc này, mới có bây giờ.

- Hôm nay, các ngươi đều phải lên mười hai phần tinh thần cho ta.

- Hôm nay, Chấp Pháp Sứ Luyện đan Tổng các đại nhân giá lâm, nếu ai ở thời điểm này làm ra lỗi lầm thì đừng trách ta không nể tình.

- Trên mặt đều mang theo nụ cười cho ta, xụ mặt ngươi cho ai nhìn thế?

- Tiểu Thúy, ta để ngươi mời đầu bếp, tất cả đều đến hả?

- Tiểu Vũ, mấy người các ngươi nhanh lên đi tắm thay quần áo, có thể Diệp công tử cần các ngươi hầu hạ.

Thời điểm Diệp Hạo cùng Chu Thường ở phòng khách tán gẫu, thê tử Chu Thường chỉ huy người hầu phủ Thành chủ.

Thê tử Chu Thường rất rõ ràng Diệp Hạo là nhân vật gì?

Lúc này, không thể để xảy ra một chút chỗ sơ suất.

Diệp Vô Địch cũng đi theo.

Hắn đầy kinh nghi nhìn Diệp Hạo và Chu Thường.

Hắn thấy Diệp Hạo tồn tại hạng gì?

Cần cùng Chu Thường khách khí như vậy sao?

Rượu qua ba lần, Chu Thường nâng chén nói:

- Nghe nói Phù Tang vương triều trêu chọc phải công tử?

- Một chút mâu thuẫn nhỏ.

Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Những ngày nay, Phù Tang vương triều thông qua chỗ này ta buôn lậu rất nhiều dược liệu, từ hôm nay trở đi Hồng Thái thành sẽ hủy bỏ hợp tác cùng Phù Tang vương triều.

Chu Thường khí phách nói.

- Điều này không cần thiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận