Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1391: Thập Đại Mâu Thuật

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

-Ta có Phá Vọng Chi Mâu, có thể xem thấu hư ảo.

Độc Tinh lườm Lôi Dực Thần một cái nói:

- Trong Khối Nguyên Thạch này có gì ta không rõ nhưng chắc chắn có đồ tốt .

Độc Tinh ngừng chút lại nói tiếp :

-Nếu ngươi không cần ta có thể đổi đồ vật khác .

-Phá Vọng Chi Mâu.

Sắc mặt Hạo Nguyệt biến hóa.

-Một trong Thập Đại Mâu Thuật .

-Rất lợi hại hả?

Diệp Hạo có đôi khi thật sự ngốc ngếch ,khiến Hạo Nguyệt nghi ngờ hắn có phải thật sự xuất thân từ thế lực lớn không nữa ?

-Từ Thái Cổ đến nay, có Thập Đại Mâu Thuật, Phá Vọng Chi Mâu là một trong số đó.

Hạo Nguyệt giải thích.

-Còn Cửu Đại Mâu Thuật còn lại ngươi biết là gì không?

-Thiên Đạo Chi Mâu, Phù Đồ Chi Mâu, Quang Minh Chi Mâu, Hắc Ám Chi Mâu, Hủy Diệt Chi Mâu, Sinh Mệnh Chi Mâu, Lăng Kiếm Chi Mâu, Tinh Thần Chi Mâu, Kiến Vi Chi Mâu.

-Kiến Vi Chi Mâu.

Diệp Hạo nghe Hạo Nguyệt nhắc đến loại Mâu Thuật này tâm thần không khỏi khẽ động.

Nếu Diệp Hạo nhớ không sai thì hắn có loại Mâu Thuật này.

Diệp Hạo năm đó học trận đạo, Trận Ma đã truyền thừa cho hắn Trận Nhãn còn có tên gọi Kiến Vi Chi Mâu.

Có thể nhìn thấy đồ vật ở cấp độ vi mô .

Đây cũng là năng lực Kiến Vi Chi Mâu .

-Loại Mâu Thuật Kiến Vi Chi Mâu sớm đã thất truyền.

Hạo Nguyệt nói khẽ.

Diệp Hạo không chút do dự phát động Kiến Vi Chi Mâu.

Sau một khắc Diệp Hạo thấy được trên Thạch Đầu từng đạo từng đạo hoa văn lục sắc .

- Khí Tức Sinh Mệnh thật mạnh .

Diệp Hạo thấy vậy ý thực được khối bên trong Thạch Đầu này rất có thể có một gốc Dược Liệu .

Nhưng mà cụ thể là Dược Liệu gì Diệp Hạo cũng không biết.

Diệp Hạo suy nghĩ một lúc đưa trả cho Độc Tinh nói

-Có thể lấy ra vật gì đáng tin cậy không ?

-Cho ngươi.

Độc Tinh căm giận đưa cho Diệp Hạo một gốc Dược Liệu.

Diệp Hạo nhận lấy Dược Liệu cảm nhận được mùi dược nồng nặc.

Mùi dược liệu này làm cho tu vi hắn tăng lên không ít.

-Đại dược.

Diệp Hạo giật mình.

-Đây là một gốc đại dược mười vạn năm, giải thích như vậy ngươi vừa ý chưa ?

Độc Tinh nhìn Diệp Hạo nói.

-Đi đi .

Diệp Hạo phất tay.

Độc Tinh hừ lạnh một tiếng xoay người rời bỏ đi.

-Diệp Công Tử, không biết ngươi có thể tiện tay bán cho ta gốc Dược Liệu này không?

Hoa Thu Sinh lúc này mở miệng nói.

Hoa Thu Sinh sở dĩ mở miệng yêu cầu vì cảm thấy gốc dược liệu này có chỗ dùng đối với hắn.

-Hoa Tiên Vương, ngươi cảm thấy ta thiếu Tiên Thạch?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói .

Hoa Thu Sinh cười khổ không thôi.

Diệp Hạo thiếu tiền?

Giỡn sao?

Nhưng mà Hoa Thu Sinh chợt lại nghĩ tới một việc

-Diệp Công Tử, khuyển tử hắn?

Diệp Hạo nhìn Hoa Vinh Quang một cái nói:

-Đời này tu vi , tướng mạo đều rất khó khôi phục.

Độc tố trong người Hoa Vinh Quang đã được hút ra nhưng cơ thể hắn cũng bị thương nghiêm trọng .

-Không có cách nào sao ?

-Muốn khôi phục thì luyện chế một viên đẳng cấp cao Dưỡng Nhan Đan.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói :

-Mà loại Dưỡng Nhan Đan bậc này cần Thập Phẩm Đan Sư mới có thể luyện chế.

-Thập Phẩm Đan Sư?

Trong lòng Hoa Thu Sinh không khỏi thở dài một hơi.

Thập Phẩm Đan Sư vẫn có thể tìm tới.

-Còn tu vi ?

Diệp Hạo không nói.

Sắc mặt Hoa Thu Sinh trở nên khó coi .

Hắn tát Hoa Vinh Quang một cái .

-Đều do ngươi tự chuốc lấy .

Nói xong Hoa Vinh Quang càng trở nên uất ức.

Ai có thể ngờ được hắn lại xui xẻo chọc đến Độc Tinh ?

-Cha, ta không muốn trở thành Phế Nhân.

Hoa Thu Sinh quay người rời khỏi.

-Diệp Công Tử.

Hoa Vinh Quang nhìn thấy phụ thân rời đí, sắc mặt trở nên trắng bệch, Hoa Vinh Quang tựa hồ nghĩ tới cái gì, lập tức quỳ trước mặt Diệp Hạo.

-Van cầu ngươi, hãy cứu ta.

Diệp Hạo nhìn thấy bộ dạng Hoa Vinh Quang khóc lóc thảm thiết thì ném cho hắn một bình ngọc .

-Niệm tình ngươi tận tâm tận lực đối phó với Ẩn Sát Các ta giúp ngươi một lần .

-Đa tạ Diệp Công Tử.

Hoa Vinh Quang đại hỉ.

-Đừng bao giờ cảm thấy thân phận ngươi cường đại , trên trời này thân phận như ngươi có rất nhiều , vỏ quít dày có móng tay nhọn .

Diệp Hạo nói xong xoay người rời đi.

Hoa Vinh Quang nhìn theo bóng Diệp Hạo miệng lẩm bẩm nói

-Sẽ không, sẽ không bao giờ nữa.

Hoa Vinh Quang thật không dám như vậy nữa.

Trước đó chọc phải Diệp Hạo thiếu chút nữa mất mạng, mà bây giờ lại suýt chút nữa không giữ được mạng tiếp, hắn làm sao còn dám làm càng?

Diệp Hạo thả người lên thương khung, một giọng nói lành vang lên bên tai.

-Ngươi là Diệp Hạo ?

Diệp Hạo nhìn lão ẩu, nhẹ gật đầu.

-Diệp Hạo xin ra mắt tiền bối.

Lão bà là Tổ Sư Vân Tiêu Cung, tu vi cũng đạt đến Bán Thần Đệ Nhị Cảnh.

Tu vi như vậy cực kì khủng bố, bởi vì nếu bà vận dụng Cấm Thuật , thực lực có khả năng đặt chân đến Đệ Tam Cảnh .

Lão giả xem xét Diệp Hạo

-Ngươi có hôn phối chưa?

-Đã có thê tử.

Diệp Hạo bình tĩnh nói .

-Đáng tiếc.

Nghe Diệp Hạo nói đã có thê tử, trong mắt lão lộ vẻ tiếc nuối.

Bà ta muốn giới thiệu Hạo Nguyệt cho Diệp Hạo.

-Diệp Hạo là Yêu Nghiệt trong đám Yêu Nghiệt, ngươi nên hiểu cách xưng hô này có nghĩa gì ?

Cô Độc lúc này nói .

-Vân Tiêu Cung không thể hạ mình .

Lão lắc đầu.

Cưới hỏi đàng hoàng bà ta không có gì ý kiến, nhưng nếu làm thiếp thì tự hạ mình quá .

-Các ngươi Vân Tiêu Cung chướng mắt, Nguyệt Quế Thánh Địa chúng ta muốn.

Lúc này, một thân ảnh già nua xuất hiện đối diện Diệp Hạo, thân ảnh này da thịt khô héo không có bao nhiêu quang trạch, nhìn qua giống như vỏ cây khô khóc.

-Diệp Hạo xin ra mắt tiền bối.

Diệp Hạo biết rõ vị này là Thần Thủ Hộ của Nguyệt Quế Thánh Địa - Nguyệt Quế Thụ.

Nguyệt Quế Thụ cười híp mắt nhìn Diệp Hạo nói:

-Bế Nguyệt nha đầu này ngươi quen cũng không phải ngày một ngày hai , thiên tư Luyện Khí nàng ngươi chắc chắn cũng biết rõ, có nàng bên cạnh cũng có thể giúp ngươi đỡ hao tâm phí sức .

Diệp Hạo vừa muốn nói gì, Nguyệt Quế Thụ đã tiếp tục :

-Sở dĩ ta gả Bế Nguyệt cho ngươi, cũng bởi vì ngươi đã từng nhìn thấy thân thể nàng , đừng nói với ta ngươi không muốn chịu trách nhiệm.

Nguyệt Quế Thụ nói câu này ra khiến Diệp Hạo á khẩu không còn gì để nói .

Bởi vì Diệp Hạo thật đã nhìn thấy thân thể Trần Bế Nguyệt .

- Nữ tử Nguyệt Quế Thánh Địa chúng ta cả một đời chỉ có thể yêu một người.

Nguyệt Quế Thụ nói tiếp :

-Ngươi đã thấy thân thể Bế Nguyệt, ngươi phải cưới nàng? Nếu không nàng đời này phải cô độc quãng đời còn lại.

-Ngươi nhẫn tâm nhìn nàng một mình cô đơn lẻ bóng đến già đến chết?

-Tiền bối ta nghĩ việc này nên hỏi ý kiến Bế Nguyệt .

-Bế Nguyệt cũng đã đồng ý.

-Đồng ý?

- Nguyệt Quế Thánh Địa nữ tử Chúng ta, sinh tử là việc nhỏ, thất tiết là chuyện lớn.

Nguyệt Quế Thụ nhàn nhạt nói :

-Nếu không ngươi lấy những thứ kia ra sao Bế Nguyệt có thể dể dàng thỏa hiệp? Thánh Nữ Nguyệt Quế Thánh Địa chúng ta không có mắt nhìn thế à ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận