Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1373: Thiết yến

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Lời Ngô Duy Trung nói làm cho toàn trường Tu Sĩ ngẩn người.

Bọn hắn nhao nhao chửi Ngô Duy Trung quá vô sỉ.

Nói giao dịch trong trường hợp này thích hợp sao?

Diệp Hạo cũng kinh ngạc:

- Ngươi nói cái gì?

- Diệp công tử, Luyện Khí Minh chúng ta thành lập những năm này từ không có bao nhiêu lực ảnh hưởng, ta nghĩ nếu có chuôi chiến kiếm này của ngươi sẽ tăng cường uy danh Luyện Khí Minh.

Ngô Duy Trung nghiêm túc nói:

- Tất nhiên Luyện Khí Minh chắc chắn sẽ lấy ra thù lao để Diệp công tử hài lòng.

- Thù lao gì đó thì quên đi.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Tùy tiện một chút thì được rồi.

Ngô Duy Trung đang muốn nói Diệp Hạo rất có đức độ.

Nhưng nghe câu tiếp theo thì cả người có một loại xúc động muốn khóc.

Thế này mà nói không cần?

- Diệp công tử, ngài yên tâm.

Ngô Duy Trung cho Diệp Hạo một ánh mắt yên tâm.

Diệp Hạo mỉm cười gật đầu.

- Kế tiếp ta tuyên bố hạng hai.

Ngô Duy Trung quét toàn trường một cái nói.

- Hạng hai Lữ Mông, hạng ba Trần Bế Nguyệt, hạng tư Phú Nguyên, hạng năm Chu Viễn.

Rất nhanh, Ngô Duy Trung đã đọc danh sách mười hạng đầu.

- Trần Bế Nguyệt được hạng ba.

- Nói như vậy, Trần Bế Nguyệt luyện chế Pháp Bảo không phải còn tốt hơn so với Phú Nguyên tiền bối?

- Mười hạng đầu thành tích do các đại Tôn Cấp Luyện Khí Sư và ba đại Khí Vương đánh giá, chẳng lẽ còn giả?

- Chiếu tình huống trước mắt, Trần Bế Nguyệt không dùng đến mười năm có thể vượt qua Lữ Mông tiền bối.

- Trần Bế Nguyệt vấn đỉnh Thập Phẩm Tôn Cấp Luyện Khí Sư không có vấn đề, không biết Lữ Mông và Phú Nguyên hai vị này có thể hay không?

- Với tuổi của bọn hắn thì rất khó.

- Đúng vậy, nếu thể đặt chân thì sớm đã đặt chân rồi.

Khi các Luyện Khí Sư thảo luận yếu đi một chút, Ngô Duy Trung nói tiếp:

- Hạng nhất có thể ở Thời Gian Thần Tượng tu luyện một năm, hạng hai nửa năm, hạng ba ba tháng.

Nói đến đây, Ngô Duy Trung dừng một chút nói:

- Hạng tư có thể đạt được ba viên Trung Phẩm Không Gian Tinh Thạch, hạng năm hai viên, hạng sáu một viên, hạng bảy nhận được ba viên Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch, hạng tám hai viên, hạng chín một viên, hạng mười nhận một trăm vạn Trung Phẩm Tiên Thạch.

- Ban thưởng sẽ do Hoàng Chủ tự mình cấp vào ngày mai.

- Được rồi, bây giờ ta chính thức tuyên bố, Luyện Khí Đại Tái kết thúc.

Lúc đầu, Ngô Duy Trung định nói kết thúc mỹ mãn, nhưng vừa nghĩ tới hành vi của Hỏa Ly, hắn đành phải đã nói như vậy.

Diệp Hạo quay người rời đi, Ngô Duy Trung gọi hắn lại.

- Diệp công tử.

Diệp Hạo dừng bước.

- Chuyện gì?

- Diệp công tử có Pháp Bảo có thể cho phép Tu Sĩ tồn tại trong thời gian dài không?

- Có.

Không Gian Pháp Bảo cấp bậc này cực kì hiếm có.

Nhưng với thân phận của Diệp Hạo vẫn có.

- Không biết Diệp công tử có tiện dẫn theo mấy người không?

- Có ý gì?

- Diệp công tử không phải tiến vào Thời Gian Thần Tượng sao?

Ngô Duy Trung thấp giọng nói:

- Chỉ cần Tu Sĩ tiến vào không gian pháp bảo của ngươi, như vậy cũng có thể hưởng thụ phúc của ngươi lợi.

Diệp Hạo hiểu rõ.

- Không thành vấn đề.

Đây không phải chuyện phiền toái gì.

Diệp Hạo vừa mới đạt được một Túi Càn Khôn có thể cho Tu Sĩ sinh tồn.

Đến lúc đó để bọn hắn vào đó.

- Không biết Diệp công tử đêm nay đã đặt chỗ chưa?

Ngô Duy Trung hỏi tiếp.

- Túy Tiên Lâu.

Diệp Hạo vừa nói thì một giọng nói dễ vang lên:

- Diệp Thiên đợi chút nữa sẽ đi trụ sở Nguyệt Quế Thánh Địa chúng ta.

- Không đi.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Vì sao?

Trần Bế Nguyệt ảm đạm hỏi lại:

- Ta còn muốn cùng ngươi trao đổi một chút luyện khí?

- Son phấn quá nặng.

- Tốt.

- Đi thôi?

Lúc này, La Phù đến bên cạnh Diệp Hạo nhẹ giọng nói.

Nhìn thấy La Phù rất tự nhiên kéo cánh tay Diệp Hạo, trong mắt Trần Bế Nguyệt lộ ra vẻ phức tạp.

- Diệp công tử, không biết bây giờ ngươi có thời gian không?

- Diệp công tử, nhà ta đã bày xong yến hội, không biết ngươi có tiện uống chén rượu nhạt?

- Diệp công tử, ngươi cảm thấy nha đầu nhà ta thế nào?

Diệp Hạo vừa đi ra, một đám quyền quý xông tới.

Bọn họ đều là đỉnh cấp quyền quý.

Không phải đỉnh cấp quyền quý thì không có mặt mũi đến được.

Chẳng lẽ ngươi dám cùng bọn hắn tranh đoạt?

Chán sống!

Diệp Hạo nhìn thấy mấy trăm thế lực đang vây mình.

- Ta sẽ ở chỗ này đợi một thời gian ngắn. Vì vậy chư vị không cần lo không gặp được ta.

Dừng một chút Diệp Hạo tiếp nói:

- Vẫn còn một việc, ta cần làm phiền chư vị. Ta cần mua số lớn vật liệu. Những tài liệu này có thể luyện khí, cũng có thể khắc trận đạo, đan đạo dược liệu cũng có thể.

- Không biết Diệp công tử ngươi những tài liệu này làm gì?

Bàn Long Khí Vương nhẹ giọng hỏi.

- Ta muốn tạo một Tông Môn, chế tạo Tông Môn cần nội tình.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Ta muốn mua một chút vật liệu.

- Không biết Diệp công tử ngươi cần bao nhiêu vật liệu?

Ân Ly Khí Vương nói:

- Nếu vật liệu không nhiều ta Ân gia có thể thỏa mãn.

- Cho dù vật liệu cấp bậc gì ta cũng mua.

Diệp Hạo nhìn Ân Ly nói:

- Giá tiền không thành vấn đề, dựa theo giá thị trường mà tính.

- Diệp công tử, ngươi biết những thế lực này có thể cung cấp bao nhiêu vật liệu không?

Trần Phương Tiên Vương nhịn không được nói:

- Dù giá trị của ngươi trên trăm ức còn thiếu rất nhiều.

- Cái này tiền bối không cần lo lắng.

Diệp Hạo cười nhạt nói:

- Tiền không thành vấn đề.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy, rất nhiều thế lực đầy ngạc nhiên.

Diệp Hạo rốt cuộc có bao nhiêu Tiên Thạch mới dám nói ra những lời này?

Vây quanh Diệp Hạo cái nào không phải giá trị bản thân một tỷ trở lên?

- Đêm nay ta ở Túy Tiên Lâu thiết yến.

Diệp Hạo ngay sau đó nói:

- Các vị nếu có rảnh, có thể tới uống chén rượu nhạt, giao lưu trao đổi tình cảm.

- Diệp công tử thiết yến, ta chắc chắn phải đi.

- Thiên đại sự bằng chuyện của Diệp công tử, đêm nay ta sẽ dẫn khuyển tử tới đúng giờ.

- Diệp công tử, hay ta phái mấy nha hoàn đi qua hổ trợ?

Diệp Hạo tự nhiên từ chối.

Những sự tình này, Diệp Hạo tin Lão Tổ Trần Điển Túy Tiên Lâu sẽ làm tốt.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần -

. . .

Diệp Hạo và La Phù còn chưa tới Túy Tiên Lâu đã nhìn thấy Túy Tiên Lâu giăng đèn kết hoa, Lão Tổ Trần Điển mặc trường bào đỏ chót, vui mừng đứng tại cửa ra vào.

- Trần Tiên Vương.

Diệp Hạo đi tới trước mặt Trần Điển cười hô.

- Tuyệt đối đừng gọi ta Trần Tiên Vương, nếu ngươi không chê, chúng ta cùng xưng hô huynh đệ, thế nào?

Trần Điển vội nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận