Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2266: Bị Thiết Kế

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Nghe Diệp Hạo nói, Tà Tổ mới cảm thấy thần hồn của mình cũng đau nhói từng trận.

-Xem ra ta cũng bị thương.

Tà Tổ nói xong bưng kín đầu, vừa rồi đầu óc của hắn trống rỗng, may mắn trạng thái này rất nhanh đã biến mất.

-Ta muốn tìm một chỗ bế quan.

Tà Tổ nén cảm giác kia lại cáo từ Diệp Hạo.

-Sau này còn gặp lại.

Diệp Hạo chắp tay nói.

Tà Tổ rời đi khóe miệng Diệp Hạo hiện ra một vòng cười lạnh.

Vừa rồi Diệp Hạo làm bộ hôn mê thì Tà Tổ lấy Khôi Lỗi Trùng ra.

Khôi Lỗi Trùng này cực kỳ thưa thớt, một khi Khôi Lỗi Trùng tiến vào cơ thể Diệp Hạo, hắn sẽ trở thành con rối của đối phương.

Diệp Hạo ý thức được loại chuyện này nên vừa rồi hắn liền lén vận dụng độc đan gây ảo ảnh, nên vừa rồi Tà Tổ lại cảm giác đại não trống rỗng.

Lúc đại não Tà Tổ trống không, Diệp Hạo lưu lại một tia độc tố trên thân Khôi Lỗi Trùng.

Độc tố hệ thần kinh.

Thần kinh độc tố rất khó phát hiện, chờ lúc phát hiện được cũng đã trễ, khi đó sống chết của Khôi Lỗi Trùng đều bị khống chế trong lòng bàn tay Diệp Hạo.

Võ lực Diệp Hạo cực kỳ cường đại, nhưng mà phương diện khác cũng không phải yếu.

Đan Ma ngoài truyền thụ cho Diệp Hạo chính quy đan đạo còn có độc đạo.

Diệp Hạo tự nhận trên phương diện độc đạo, thế hệ trẻ có thể so sánh với hắn cũng không có mấy người .

Nhưng hắn không muốn vận dụng những thủ đoạn bàng môn tả đạo này thôi.

Mà Tà Tổ may mắn thành người đầu tiên bị Diệp Hạo thiết kế.

Diệp Hạo rời khỏi đây thì đi tìm kiếm tu sĩ Hạo Nhiên Chính Khí Tông, dưới sự trợ giúp của phân thân, rất nhanh hắn tìm đến.

-Diệp sư huynh, ngươi không sao chứ?

Mã Tư Thành nhẹ giọng hỏi.

-Ta có thể có chuyện gì?

Diệp Hạo cười nói.

-Ngoại giới đều đang đồn sư huynh ngươi chiếm được truyền thừa Chu Tổ?

Hứa Hàn Tâm chần chờ một chút hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

-Đúng vậy a.

Diệp Hạo gật đầu.

Đám người Hứa Hàn Tâm kinh hãi giật mình.

Bọn họ không nghĩ tới Diệp Hạo hào phóng thừa nhận.

-Diệp sư huynh, ngươi sở dĩ làm tạp dịch đệ tử cũng bởi vì Chu Tổ truyền thừa sao?

Mã Tư Thành thấp giọng hỏi.

-Ta tu luyện cực kỳ hỗn tạp, Hạo Nhiên Chính Khí Quyết chỉ là một trong số đó.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói

-Đây cũng là lý do vì sao ta không gấp rút gia nhập Tông môn.

-Diệp sư huynh, ngươi sẽ rời đi Hạo Nhiên Chính Khí Tông?

Hứa Hàn Tâm nắm góc áo hỏi.

-Trong thời gian ngắn sẽ không.

Diệp Hạo đáp.

-Đáng tiếc, bí mật này của Diệp sư huynh đến lúc ra ngoài sẽ quên đi hết.

Trên mặt Khương Phi Minh lộ ra tiếc nuối nhàn nhạt.

-Biết chuyện này đối với các ngươi có chỗ tốt gì?

Diệp Hạo ha ha cười nói.

-Diệp sư huynh, bên ngoài đồn đãi một mình ngươi chém giết hơn năm trăm tên cùng cấp bậc.

Khương Phi Minh bỗng nhiên nghĩ tới điều gì.

-Thế nào?

-Diệp sư huynh ngươi sẽ không thực sự làm như vậy chứ ?

-Rất khó hả?

Nghe Diệp Hạo trả lời nhẹ bỗng, Khương Phi Minh có cảm giác ngu người .

Rất khó hả?

Phải biết đó là cùng cấp bậc.

Khương Phi Minh bọn họ tự tin có thể ứng phó ba, năm vị, nhưng nếu nhiều hơn thì vượt quá tầm tay .

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại chém giết hơn năm trăm người, chiến lực của hắn phải cường hoành đến mức nào?

-Được rồi, chúng ta tùy tiện tản bộ ở đây đi .

Diệp Hạo lạnh nhạt nói

-Đệ Nhất Danh Sơn lịch luyện cũng sắp kết thúc rồi.

Sau đó đoàn người Diệp Hạo bắt đầu tản bộ, mà trong lúc này bọn họ cũng có được một chút dược liệu quý giá, nhưng những dược liệu này đối với Thiên Diễn đan cùng Bản Nguyên cũng không tính vào đâu.

Lúc đám người Diệp Hạo cảm thấy hàng loạt kiềm chế, ngẩng đầu nhìn lại phát hiện giữa không trung xuất hiện một chuôi chiến đao huyết sắc.

-Trảm thức đao.

Diệp Hạo sắc mặt biến hóa.

-Đệ Nhất Danh Sơn chuẩn bị xóa hết ký ức chúng ta à?

Tuyết Trích Tiên nghiêm túc nói.

-Cô cảm thấy điều này rất khó đối với Đệ Nhất Danh Sơn à?

Diệp Hạo nhìn về phía đỉnh núi đệ nhất danh sơn trầm giọng nói.

Diệp Hạo rất lo lắng gốc Tùng già kia sẽ âm hắn.

Đối với Diệp Hạo, ký ức Đệ Nhất Danh Sơn rất quan trọng, hắn không muốn chúng bị xóa.

Đúng lúc này nơi xa mấy đạo thân ảnh vội vã đi về hướng Diệp Hạo.

Chính là đám người Thiên Tà Tông Thiên Kỳ.

-Diệp Hạo.

Thiên Kỳ nhìn thấy Diệp Hạo trên mặt nở rộ nụ cười.

Nụ cười Thiên Kỳ khiến trong lòng Tuyết Trích Tiên hồ nghi.

-Vì sao ta cảm thấy ánh mắt hắn nhìn ngươi có gì đó không đúng?

Tuyết Trích Tiên thấp giọng nói.

-Vì sao ta cảm thấy trong mắt của hắn tràn đầy vẻ mừng rỡ.

Hứa Hàn Tâm phụ họa nói.

-Có chuyện gì không?

Vẻ mặt Diệp Hạo bình thản nói.

-Cái này tặng cho ngươi.

Thiên Kỳ nói xong đưa cho Diệp Hạo một ngọc phù.

-Đưa ta cái này làm gì?

Vẻ mặt Diệp Hạo tràn đầy nghi hoặc.

-Cái này là ta ngẫu nhiên lấy được trong Đệ Nhất Danh Sơn.

Thiên Kỳ nhẹ nhàng nói.

-Đáng tiếc đến bây giờ ta cũng không làm rõ được tác dụng của nó, nghĩ ra ngươi là người có kiến thức rộng rãi nên đưa qua.

Thiên Kỳ vừa nói đến đây mấy đạo đao mang đột nhiên chém về phía đám người họ.

Tất cả cũng không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào.

Lúc đao mang xuyên qua đám người Thiên Kỳ, mặt họ mặt lộ ra vẻ thống khổ.

Bởi vì giờ khắc này, bọn họ đang bị cưỡng ép xóa ký ức trong Đệ Nhất Danh Sơn.

Nhưng rất nhanh, đám người phát hiện Diệp Hạo giống như không có vấn đề gì.

-Ngươi làm sao ——?

Thiên Kỳ kinh ngạc nói.

-Ta và một tôn Chuẩn Hoàng của Đệ Nhất Danh Sơn có thỏa thuận.

Diệp Hạo thản nhiên nói

-Trong thỏa thuận đó nội dung chính là không xóa đi trí nhớ của ta.

Đám người Thiên Kỳ chấn động toàn thân.

Thỏa thuận cùng một tôn Chuẩn Hoàng của Đệ Nhất Danh Sơn?

Ngươi xác định không phải đang nói đùa?

Bất quá vừa nghĩ tới Diệp Hạo có quan hệ với Chuẩn Hoàng Chu Tổ.

Trong lòng của bọn họ cũng bình thường trở lại.

-Diệp Hạo, trước khi trí nhớ của ta bị xóa đi có thể đồng ý với ta một chuyện không ?

Thiên Kỳ lúc này nhìn Diệp Hạo nói.

-Chuyện gì?

- Treo cái ngọc phù kia bên hông có được không?

-Vì sao?

-Ta muốn biết ngươi đeo lên có đẹp hay không?

-Ngươi mẹ nó có bệnh?

Diệp Hạo im lặng.

Thiên Kỳ đang chờ nói gì thì thời không bốn phía đột nhiên vặn vẹo, sau đó đám người Diệp Hạo dần biến mất.

Lúc bọn họ lại hiện thân thì đã ở bên ngoài Đệ Nhất Danh Sơn.

-Xảy ra chuyện gì?

- Ký ức ta ở Đệ Nhất Danh Sơn đều không còn gì .

-Đáng chết, ta cảm thấy mình hình như quên đi chuyện gì quan trọng lắm .

Ngay sau đó những tu sĩ này bắt đầu kiểm tra túi càn khôn trên người.

Vừa mới kiểm tra, trên mặt một số người lộ vẻ mừng rỡ.

Thiên Kỳ vuốt vuốt đầu đang chờ kiểm tra túi càn khôn thì bỗng nhiên thấy ngọc phù trong tay Diệp Hạo.

-Ngươi...trong tay ngươi tại sao có thể có ngọc phù của ta?

Thiên Kỳ đi đến Diệp Hạo bên người trầm giọng hỏi.

-Ngươi cho ta.

Diệp Hạo vô ý thức trả lời.

-Ta đưa cho ngươi? Làm sao có thể?

Mặt mũi Thiên Kỳ tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

-Đây không phải tín vật đính ước của Thiên sư huynh à?

- Tín vật đính ước của Thiên sư huynh sao lại ở trong tay Diệp Hạo?

Hai tên đệ tử Thiên Tà Tông kinh ngạc nói ra.

-Tiểu thư, cô...cô và Diệp Hạo trong đệ nhất danh sơn đã xảy ra chuyện gì?

Thị nữ của Thiên Kỳ tò mò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận