Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1668: Bàn bạc

Hoa Khinh Ngữ thất hồn lạc phách trở lại phòng mình.

Hoa Khinh Ngữ rất rõ ràng muốn bắt cóc Dạ Tuyền một chuyện gian nan dường nào?

Mà Triết Long lại không tiết đại giới làm thế.

Như vậy sẽ tạo ra đại lượng tử thương.

- Làm sao bây giờ?

Hoa Khinh Ngữ lẩm bẩm.

Cuối cùng nàng chỉ có thở dài một hơi.

Triết Long nhìn như ôn hòa, kì thực mười phần bướng bỉnh.

Hắn đã muốn làm chuyện gì thì nhất định phải làm đến cùng.

Hoa Khinh Ngữ không biết nàng thở dài thở ngắn thì một hạt bụi nhỏ lặng yên rời khỏi thân thể của nàng hướng về nơi xa.

Sau khi rời khỏi đại doanh Lục Ma Tộc, Diệp Hạo triệu hoán ba tôn Phân Thân nghiêm mật giám thị nhất cử nhất động của bọn họ.

Sau đó, hắn đi tới Thần Thành.

Diệp Hạo lấy ra lệnh bài sau đó thông suốt đi tới cửa thư phòng Tử Kinh.

- Xuất quan?

Tử Kinh vui mừng đi ra.

- Xuất quan.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Công Pháp trong Điện Công Pháp đều đã nghiên cứu triệt để?

- Đều đã nhìn một lần.

- Toàn bộ?

Tử Kinh nghi ngờ hỏi.

- Toàn bộ.

Diệp Hạo đón ánh mắt nàng đáp.

- Sao ngươi làm được?

- Trên người của ta có một kiện thời gian chí bảo.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói:

- Có thể tăng tốc gấp ba tốc độ thời gian trôi qua.

- Thời gian chí bảo?

Ánh mắt Tử Kinh lóe lên, chợt phức tạp nhìn Diệp Hạo:

- Ngươi chắc chắn ta sẽ không cướp đoạt thời gian chí bảo của ngươi?

- Ừm.

Nhìn Diệp Hạo không chút do dự gật đầu, Tử Kinh trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

- Ngươi muốn làm ta cảm động hả?

Ngay sau đó Tử Kinh nhìn Diệp Hạo nói.

- Cô đã đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh?

Diệp Hạo lại đổi chủ đề.

- Ba mươi năm trước rồi.

- Vậy cô có thể đối phó với Đệ Tam Cảnh không?

- Xảy ra chuyện gì?

- Có người muốn vận dụng thủ đoạn của Đệ Tam Cảnh nhằm vào cô!

- Ta giờ đã đi rất xa trong Đệ Nhị Cảnh.

Tử Kinh nhìn Diệp Hạo nhẹ giọng nói:

- Ta tự tin cho dù một kích của cường giả Đệ Tam Cảnh Đỉnh Phong cũng có thể ngăn cản.

Tử Kinh tự tin.

Thân nàng phụ ba đại thần công.

Nàng không cảm thấy cao thủ Đệ Tam Cảnh có thể trọng thương được mình.

- Vậy ta yên tâm rồi.

Diệp Hạo nghe đến đó thở dài một hơi.

- Ngươi còn chưa nói ai muốn đối phó ta đấy?

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm rồi nói sự tình vừa nãy một lần.

- Lục Ma Tộc.

Trong mắt Tử Kinh lóe lên một đạo dữ tợn.

Diệp Hạo thấy thế đã biết Lục Ma Tộc xong rồi.

- Ngươi đi theo ta.

Tử Kinh tức giận nói.

Đến thư phòng Tử Kinh, Dạ Tuyền một thân áo xanh đi tới.

- Diệp Thiên, ta giao Dạ Tuyền cho ngươi.

Dạ Tuyền nghe lời này, sắc mặt không khỏi đại biến:

- Tiểu thư.

- Đi theo ta têj đến mức lộ vẻ mặt này hả?

Diệp Hạo có chút cạn lời.

- Triết Long và Lục Ma Tộc mưu đồ bí mật bắt cóc ngươi.

Tử Kinh nhìn Dạ Tuyền nói:

- Ta tin tưởng bọn họ có kế hoạch từ lâu.

- Chính ta có thể bảo hộ bản thân.

Dạ Tuyền nhìn Diệp Hạo một cái.

- Tiên Tôn Mười Hai Chuyển có thể làm gì?

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Diệp Thiên —— ngươi dám xem thường ta?

Dạ Tuyền huy quyền đập tới Diệp Hạo.

Nhưng nàng khiếp sợ phát phát hiện mình bị một cỗ lực lượng vô hình giam cầm.

Cỗ lực lượng này khiến nàng giống như con cá thiếu dưỡng khí.

Loại cảm giác bị đè nén này khiến nàng sợ hãi không thôi.

- Tuyệt đối Lĩnh Vực.

Tử Kinh kinh ngạc không thôi.

Diệp Hạo cười triệt hồi tuyệt đối Lĩnh Vực.

Dạ Tuyền đặt mông ngồi liệt trên mặt đất.

Một hồi lâu nàng mới bình phục trở lại, rồi lại vọt tới Diệp Hạo.

- Diệp Thiên, ta muốn giết ngươi.

Dạ Tuyền tức giận.

Nàng là thiên chi kiêu nữ.

Nhưng Diệp Hạo lại làm khiến nàng bị bêu xấu.

Mắt thấy Dạ Tuyền sắp biến mất, Diệp Hạo lại hóa thành một sợi Yên Hà xuất hiện sau lưng nàng.

Dạ Tuyền quay người lại đuổi theo.

Diệp Hạo lần nữa biến mất.

Lặp đi lặp lại mấy lần về sau Dạ Tuyền vô lực phất phất tay nói:

- Ta không đuổi nữa.

- Thần Thông này rất không tệ.

Tử Kinh nhìn Diệp Hạo nhẹ giọng nói:

- Thật ra, tu luyện Công Pháp không phải cấp bậc càng cao càng tốt, Ví dụ như thần thông của ngươi có thể tiếp tục thôi diễn, biến không thể thành có thể là một môn Thần Thông kinh thiên động địa.

- Ừm.

Diệp Hạo gật đầu.

Lúc này, Tử Kinh mới nhìn về phía Dạ Tuyền.

- Giờ biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân chưa?

- Có bản lĩnh cùng cảnh giới giao chiến.

Dạ Tuyền căm giận bất bình nói.

- Cùng cảnh giới ngươi cũng không phải đối thủ của ta.

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Không thử một chút làm sao biết được?

Dạ Tuyền trừng mắt nhìn hắn.

Nhìn Dạ Tuyền Diệp quật cường, Diệp Hạo không ngừng áp chế cảnh giới của mình, rất nhanh đã đến Tiên Tôn Mười Hai Chuyển.

- Đến đây đi.

Dạ Tuyền yêu kiều hô một tiếng vỗ ra một chưởng tới Diệp Hạo.

Một chưởng này vừa ra Diệp Hạo cảm thấy như một vòng Đại Nhật đánh tới, nhiệt độ cao đáng sợ làm cho da thịt hắn như muốn vỡ ra.

Đại Nhật Chưởng Pháp!

Thần Cấp Công Pháp!

Đối mặt một chưởng kinh thiên động địa này, Diệp Hạo chỉ nhẹ nhàng bước lên phía trước, ngay lập tức, Dạ Tuyền hoảng sợ phát hiện kinh khủng nhiệt độ cao dần dần lui tán, chưởng ấn vừa rồi của mình cũng nghịch hướng trở lại trong cơ thể mình.

Tình huống như thế nào?

Dạ Tuyền không biết.

Nhưng nầng lại thấy tất cả đều bị nghịch chuyển!

Đợi đến lúc nàng chuẩn bị tiếp tục thôi động linh lực thì Diệp Hạo lại thản nhiên đi tới trước mặt nàng.

- Phục chưa?

- Phục con mẹ ngươi.

Dạ Tuyền mắng to.

Sắc mặt Diệp Hạo lập tức đen lại:

- Sao ngươi lại mắng ta?

- Cái này không công bằng.

Dạ Tuyền trầm mặt nói:

- Ngươi giờ đã có lý giải của Tiên Vương lục Chuyển, cho dù tu vi của ta tăng lên mấy cảnh giới nữa cũng không phải đối thủ của ngươi.

- Ngươi không ngốc nhỉ.

Diệp Hạo triệt hồi Nghịch Chuyển Chi Thuật.

Nghịch Chuyển Chi Thuật mạnh sao?

Rất mạnh.

Nhưng không phải vị thế mà có tác dụng với Đại Nhật chưởng pháp.

Bởi vì Đại Nhật chưởng pháp đã dính đến quy tắc và Áo Nghĩa.

Tu vi của Dạ Tuyền nếu cũng là Tiên Vương lục chuyển., Diệp Hạo muốn đánh bại Dạ Tuyền không đơn giản như vậy.

- Ngươi cái gì?

Dạ Tuyền trừng mắt Diệp Hạo một cái.

- Thị nữ của cô trước đó nhìn rất thục nữ mà.

Diệp Hạo lại nhìn về phía Tử Kinh hỏi.

- Dạ Tuyền vẫn luôn cho rằng mình vô địch cùng giai.

Tử Kinh cười nói:

- Ngươi giờ liên tiếp đánh bại nàng, sao nàng có thể dễ chịu?

- Nếu không thì ta giả bộ như bị ngươi đánh một chút đi, được không?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Giả đại gia ngươi.

Mặt Dạ Tuyền đen lại nói.

Tử Kinh khẽ mỉm cười nói:

- Diệp Thiên, ta giao Dạ Tuyền cho ngươi, ta giờ muốn đi gặp mấy vị quân đoàn trưởng.

Tử Kinh cần bố trí một phen.

Tử Kinh rời đi, Dạ Tuyền nhìn về phía Diệp Hạo.

- Cung ta đi dạo phố.

- Dựa vào cái gì?

- Bằng lời tiểu thư đã nói, ngươi phải cam đoan an toàn của ta.

- Được, đi là được chứ gì?

Diệp Hạo bất đắc dĩ lên tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận