Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2338: Diệp Vô Địch

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

-Ngươi biết cái gì à?

Hỏa Ly kinh nghi bất định nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo lại cười không đáp.

-Ngươi nói cho ta biết đi ?

Hỏa Ly đáng thương nói.

Diệp Hạo lật Hỏa Ly một cái

-Cô đang câu dẩn ta à ?

-Ai câu dẫn ngươi chứ?

Hỏa Ly hồn nhiên nói.

-Được rồi, ta muốn xử lý chuyện của Tông môn.

Diệp Hạo nói xong cầm xấp tài liệu tình báo lên xem.

Hỏa Ly nâng cằm lên nháy nháy mắt một cái mà nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo cũng không để ý nàng.

Cứ như vậy đến khi mặt trời lặn hẳn, Diệp Hạo đứng dậy đi đến nhà ăn của tông môn.

Diệp Hạo đương nhiên không xếp hàng giống như tông môn đệ tử, hắn đi tới chọn mấy món ngon đẹp mắt nhất.

-Lấy cho ta Quỳnh Hoa Cao.

Hỏa Ly chỉ một cái bánh ngọt tuyệt đẹp nói.

Đầu bếp nhìn Hỏa Ly một cái, rồi đưa cho Hỏa Ly một khối Quỳnh Hoa Cao.

Hỏa Ly nếm thử một miếng, đôi mắt sáng rỡ toát ra sợ hãi lẫn vui mừng.

-Mùi vị ngon hơn nhiều so với Tam Giang Lâu ta từng ăn.

- Đầu bếp Viêm Hoàng tông đều có cấp bậc đại sư.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

-Vậy ta cũng chọn vài món đây.

Hỏa Ly nói xong cũng lấy một cái khay gọi vài món thức ăn.

Rất nhanh nàng đã ăn sạch.

- Đại sư các ngươi có trù nghệ quá cao rồi.

Hỏa Ly nhịn không được nói.

-Cô có thể để ý hình tượng thục nữ, được không ?

-Nhất thời không nhịn được.

-Cô nói chuyện với Chấp Pháp Sứ Trận đạo Tổng các thế nào?

Diệp Hạo đột nhiên hỏi.

- Ngươi đừng đề cập chuyện đó được không ?

-Thế nào?

- Chấp Pháp Sứ Trận đạo Tổng các còn ngạo mạn hơn so với ngươi, nói không phải nữ nhi dòng chính Hoàng triều sẽ không cân nhắc.

Nói đến đây, hai mắt Hỏa Ly tro tràn đầy lửa giận nói

- Hỏa Ly ta lần đầu tiên bị người xem thường như thế.

-Lần thứ hai.

Diệp Hạo nhìn Hỏa Ly chân thành nói.

-Diệp Hạo.

Thanh âm Hỏa Ly không khỏi tăng lên.

-Thế nào?

-Ngươi có phải cố ý?

-Không có.

-Diệp Hạo, ngươi chán ghét ta như vậy à?

Hỏa Ly mắt ươn ướt nhìn Diệp Hạo .

-Đang yên đang lành mà khóc cái gì?

Diệp Hạo bó tay nói .

-Trong mắt ngươi ta kém như vậy hả?

-Ta là chủng tộc gì, cô nên hiểu rõ.

Diệp Hạo trầm mặc một hồi, nói

-Ta là Nhân tộc, nhưng lần đầu tiên ta nhìn thấy cô chính là lúc cô đang ức hiếp một Nhân tộc, cô cảm thấy ta có thể có hảo cảm gì đối với cô.

-Ai bảo nàng khua môi múa mép lung tung sau lưng ta a?

- Điều này không thể trở thành cái cớ để cô giết người khác.

-Ta chỉ muốn giáo huấn đối phương một phen, không có nghĩ qua muốn giết nàng, mặc kệ ngươi có tin hay không.

Hỏa Ly nghiêm túc nói với Diệp Hạo

-Không tin thì ngươi có thể đi hỏi thăm một chút, Hỏa Ly ta không có lạm sát kẻ vô tội?

-Cô có lạm sát kẻ vô tội hay không không quan trọng.

Diệp Hạo lắc đầu.

-Quan trọng chứ.

Hỏa Ly kiên định nói.

Diệp Hạo không khỏi nhíu mày.

- Những năm nay, ta thấy quá nhiều người gọi là thiên tài, tuy nhiên lại không có một nam tử nào có thể đi vào trái tim ta.

Hỏa Ly nói đến đây thì kinh ngạc nhìn Diệp Hạo nói

-Ngươi là người đầu tiên đi vào trong tim của ta.

Diệp Hạo có một loại cảm giác khó tả.

-Ta không hiểu cô đang nói gì?

-Ngươi đánh bại ta, ta muốn gả cho ngươi.

Hỏa Ly nóng bỏng nhìn Diệp Hạo.

-Chuyện cười này nghe không mắc cười tý gì.

Sắc mặt Diệp Hạo trầm xuống.

-Ta rất nghiêm túc nói chuyện này với ngươi đó.

- Hỏa Phượng nhất tộc các cô nếu không có tìm Trận đạo Tổng các đàm luận hôn sự thì ta có lẽ sẽ tin tưởng.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

-Lúc ấy ta không phải bị ngươi chọc nên phát cáu à?

-Cho nên khi cô không được mục đích ở Trận đạo Tổng các thì nghĩ đến ta.

Hỏa Ly trầm mặc không nói.

-Tương lai Hoàng triều nhập thế thì cô có lựa chọn truyền nhân dòng chính của Hoàng triều không?

-Sẽ không.

Hỏa Ly lại kiên định lắc đầu

- Hỏa Phượng tộc chúng ta một khi nhận định người nào đó thì sẽ kiên định bất khuất.

- Hỏa Phượng tộc các cô có thể kiên định bất khuất hay không ta không rõ lắm, ta phải nói cho cô biết là ta đối với ngươi một chút hứng thú cũng không có.

-Diệp Hạo, giữa chúng ta không có khả năng sao?

-Không có.

Diệp Hạo nói như chém đinh chặt sắt.

Bên cạnh Diệp Hạo cho tới bây giờ cũng không thiếu nữ nhân.

Bởi vậy không cần thiết thu thêm Hỏa Ly.

Dĩ nhiên Hỏa Ly rất xinh đẹp.

Nhưng nữ nhân xinh đẹp hơn Hỏa Ly cũng không phải không có.

Không nói những người khác chỉ nói Tuyết Trích Tiên.

Chỉ cần Diệp Hạo nguyện ý bất cứ lúc nào cũng có thể hái đóa hoa Tuyết Trích Tiên này.

-Diệp Hạo, ngươi sẽ phải hối hận.

Hỏa Ly nói xong đứng lên.

Diệp Hạo cười không nói.

Hối hận?

Hối hận hai chữ này cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện trong mắt hắn.

Hỏa Ly tương lai có thể đạt tới cấp bậc gì?

Chuẩn Hoàng là cao nhất.

Mà Diệp Hạo tương lai tuỳ tiện có thể đạt tới Thần Hoàng. đạt được mục đích

. . .

Trước đó Tử Ngọc ở sơn môn Viêm Hoàng tông bị Diệp Hạo phản bác một phen thì toàn bộ Đông Vực ủng hộ Tử Ngọc cũng không còn bao nhiêu.

Nhưng vẫn có một ít thiên tài tỏ thái độ hai tháng sau sẽ đến tham gia đại hội chiêu tế của Tử Vi vương triều.

Ai bảo Tử Ngọc là một trong thập đại mỹ nữ Thần Vực làm chi.

Mà tu sĩ công khai lên tiếng có Hằng Phong vương triều Hằng Nguyên lại được nhiều người ủng hộ.

Nhưng mà đối với Viêm Hoàng tông này lại giữ vững thái độ bình tĩnh hiếm thấy.

Đúng.

Bình tĩnh.

Không vội.

Theo thời gian trôi qua tu sĩ tiến về Tử Vi thành ngày càng nhiều.

Hôm nay một thanh niên mặc áo tím đi cùng một trung niên đi tới Tử Vi thành.

Thanh niên áo tím nhìn bốn phía một cái nói

-Tử Vi vương triều không hổ là đỉnh cấp Vương cấp thế lực.

-Công tử nếu có thể lấy được Tử Ngọc tiểu thư, cho dù thế lực mạnh như vương triều cũng không dám làm gì chúng ta ?

Long Thập Nhị cười nói.

- Lần này áp lực không nhỏ.

Thanh niên áo tím thong thả nói

-Cho dù Hằng Phong vương triều Hằng Nguyên, hay Hán Nguyên vương triều Lý Nguyên cũng rất khó ứng phó.

-Ta nghe nói Hằng Nguyên đã đạt tới Tử Thần cao giai.

Long Thập Nhị nghĩ tới điều gì đó, gấp gáp nói.

- Tiêu chuẩn khảo hạch khẳng định không phải đơn thuần dựa theo tu vi.

Thanh niên áo tím không phải người khác, chính là Diệp Vô Địch.

-Tóm lại đi báo danh trước.

Long Thập Nhị suy nghĩ một chút nói.

Diệp Vô Địch gật đầu một cái.

Lúc xếp hàng ghi tên Long Thập Nhị nghe được bốn phía tu sĩ thảo luận.

-Tại sao ta cảm thấy tu sĩ ghi danh không có bao nhiêu người thế?

-Còn không phải vậy sao.

-Ngươi có phải muốn chết không?

-Thế nào?

-Toàn bộ Tử Vi vương triều cấm đàm luận thông tin liên quan đến vị kia có biết không?

-Còn có lệnh cấm này?

-Ngươi biết hiện tại có bao nhiêu người đã bị bắt không ?

Tử Vi nghe đến đây tò mò hỏi

-Dính đến cấm kỵ gì sao?

-Chuyện này đừng nghe vẫn tốt hơn, dù ngươi có thiên đại bối cảnh, vạn nhất chọc giận Tử Vi vương triều, đối phương không cho ngươi tham gia khảo hạch, ngươi không phải uổng phí công sức à ?

Một thanh niên nhìn thấy Diệp Vô Địch ăn mặc bất phàm chậm rãi nói.

-Diệp Vô Địch.

Đúng lúc này một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai Diệp Vô Địch.

Diệp Vô Địch quay người lập tức thấy một nữ tử mang theo lụa mỏng uyển chuyển đi tới .

-Ngươi là...Thiên Thiên?

Diệp Vô Địch rất nhanh đã nhận ra nữ tử trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận