Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3342: Đại Đạo Tương Dung

Một chí tôn có thể so sánh với Đế Cơ.

Kỳ thật tới bây giờ Chu Cao Đức cũng đã mơ hồ đoán được thân phận của Diệp Hạo.

Diệp Hạo có lẽ không phải là chí tôn của thiên hà Hồn Thiên.

Nhưng như vậy thì đã sao chứ?

Chỉ cần Diệp Hạo có thể giúp Đan các dành được vị trí đứng đầu, cần gì quản việc hắn là chí tôn nơi nào chứ.

- Diệp chí tôn.

Lão Các chủ Sùng Sơn đi tới, hắn cũng cung kính hành lễ với Diệp Hạo.

Quả thật Sùng Sơn là Kim Thế cảnh hậu kỳ, nhưng ở trước mặt Diệp Hạo thì tính là cái gì chứ?

Tương lai chí tôn nếu không có bất ngờ gì xảy ra sẽ trở thành Chúa Tể, mà Diệp Hạo còn có thể thành vương giả trong hàng ngũ Chúa Tể.

- Phản đồ của ba thế lực, các ngươi dọn sạch môt phen.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ngoài ra, ta có chuyện muốn làm nên có lẽ sẽ bế quan một thời gian.

- Diệp chí tôn, ta dẫn ngươi đi bế quan.

Chu Cao Đức nói khẽ.

- Làm phiền.

- Diệp chí tôn, ngài khách khí.

Sau khi Diệp Hạo rời đi, thế lực ba phương tiến hành thanh tẩy phản đồ và những con tốt của Ám tộc, tiếp đó thế lực ba phương dưới sự cưỡng ép của lão Các chủ Sùng Sơn mà sát nhập lại.

Cũng đúng lúc này tu sĩ Đệ Bát vực mới nhận ra vì sao Chu Cao Đức lại cho Dược Vương cốc và Hồi Xuân các thoải mái không ngừng phát triển thế lực của mình.

Hóa ra cuối cùng cũng là để làm áo cưới cho Đan các.

Lần này sát nhập chắc chắn sẽ không thuận lợi, nhưng dưới sự trấn áp mạnh mẽ của cao tầng vẫn có thể thực hiện được.

Sau khi sát nhập, thế lực Đan các tăng vọt lên gấp mấy lần, hơn nữa Đan các còn có một chí tôn như Diệp Hạo trợ trận, chỉ trong thời gian ngắn Đan các đã trở thành thế lực nổi bật nhất Đệ Bát vực.

Nhưng lúc này Trận các không hề làm gì cả, đông đảo mọi người đều biết Diệp Hạo cũng là thiên tài trận đạo, bởi vậy Các chủ Trận các tự mình tới cửa muốn bái kiến Diệp hạo, nhưng lại được biết Diệp Hạo đang bế quan tu hành.

Dưới tình huống này, Các chủ Trận các cũng không dám nháo loạn gì, vả lại dù hắn dám nháo, Dan các sẽ cho hắn thoải mái làm ẩu sao?

Cấm địa Đan các!

Trong khoảng thời gian này Diệp Hạo đều luôn nghiên cứu cách dung hợp ba loại đại đạo mà Khương Sùng Minh truyền thụ cho hắn.

Khương Sùng Minh không hổ là Chúa Tể đứng thứ hai thiên hà Hồn Thiên, các lý giải về cách dung hợp ba loại đại đạo đã vượt xa khỏi dự đoán của hắn.

Chỉ là đợi đến khi Diệp Hạo đi vào nghiên cứu sâu, hắn mới phát hiện đi không đúng đường.

Chuyện này giống như lý luận của ngươi chính xác, nhưng khi thao tác thực tế lại phát hiện không thể làm được.

- Thiên Địa Lư Đồng.

Diệp Hạo triệu hoán ra Thiên Địa Lư Đồng.

Lúc này Thiên Địa Lư Đồng ẩn chứa đại đạo càng chói mắt rạng rỡ hơi.

Thần thông lượn lờ, huyền thuật sôi trào.

Diệp Hạo nhìn Thiên Địa Lư Đồng ở trước mặt mà rơi vào trầm tư.

- Ngươi đang do dự cái gì?

Trong thức hải, cây nhỏ của hắn phát ra một đợt chấn động.

- Ta đang suy nghĩ chuyện này có thật sự khả thi không?

Diệp Hạo nói khẽ.

- Có khả thi hay không, ngươi thử chẳng phải sẽ biết?

Kỳ thật Diệp Hạo đang suy nghĩ vì sao cây nhỏ này lai cố gắng trợ giúp hắn như vậy.

Đáng lý ra người đã chết hay võ hồn đã chết đều không có ý thức của mình.

Nhưng trong thức hải của hắn, võ hồn hắn vẫn có ý thức của mình.

Điều này không hề hợp lý cút nào!

Nhưng Diệp Hạo không nghĩ quá nhiều về vấn đề này.

- Được rồi, không nghĩ nữa.

Diệp Hạo bỏ chuyện này qua một bên rồi lấy một chút thổ nhưỡng bỏ vào Thiên Địa Lư Đồng.

Sau một khắc, thần tính trong thổ nhưỡng hoá thành điểm sáng đầy trời hoà tan vào trong Thiên Địa Lư Đồng.

Đại đạo bên trong Thiên Địa Lư Đồng như chiếm được chất xúc tác mà bốc cháy kịch liệt, cùng lúc đó Thiên Địa Lư Đồng tựa hồ đã trải qua muôn vàn thách thức mà trở nên uy nghiêm đáng sợ.

Thiên Địa Lư Đồng phảng phất như cự thú hồng hoang, có thể thôn phệ tất cả.

- Thiên Địa Lư Đồng trở nên kiên cố hơn.

Ánh mắt Diệp Hạo phát sáng lên.

- Đây chính là thổ nhưỡng ở bỉ ngạn.

Cây nhỏ vừa cười vừa nói.

- Tài nguyên ở toàn bộ thiên hà Hồn Thiên này, không có thứ nào có thể sánh bằng.

Diệp Hạo tiếp tục đưa một chút thổ nhưỡng vào trong Thiên Địa Lư Đồng.

Hắn để ý thấy lần này Thiên Địa Lư Đồng lần nữa lột xác, không những thế còn không hề kém hơn lần trước chút nào.

- Lần lột xác này không cần phải kịch liệt như thế chứ?

Diệp Hạo giật mình nói.

- Những phần thổ nhưỡng này đối với Thiên Địa Lư Đồng mà nói chẳng khác gì nước giữa sa mạc, dù ngươi có đưa cho nó bao nhiêu thổ nhưỡng, nó đều sẽ không cự tuyệt.

Nghe đến đây khuôn mặt Diệp Hạo cũng xanh lét.

- Thổ nhưỡng ở bỉ ngạn ta không đào được nhiều đâu.

- Ngươi có biết ngươi đang tự tạo căn cơ cho mình, như vậy tương lai khi ba loại đại đạo hợp lại thành một sẽ càng vững chắc.

- Sau khi ba loại đại đạo dung hợp thành một, sức chiến đấu của ta có thể tăng lên được bao nhiêu?

- Nếu ngươi đồng thời vận dụng hai loại đại đạo, sức chiến đấu của ngươi sẽ tăng lên gấp đôi, ngươi đồng thời vận dụng ba loại đại đạo, sức chiến đấu của ngươi sẽ tăng lên gấp ba, nhưng khi ngươi dung hợp ba loại đại đạo, sức chiên đấu của ngươi sẽ tăng gấp bội.

Cây nhỏ phát ra một đợt chấn động.

- Suy nghĩ một chút đi, đến loại cấp độ đó, nếu trong trường hợp cùng cấp bậc, ai có thể là đối thủ của ngươi nữa?

Sức chiến đấu một khi chạm tới giới hạn sẽ không thể nào tăng lên được nữa.

Đây chính là thực tế.

Nhưng ở loại tình huống này Diệp Hạo lại có thể tiếp tục tăng sức chiến đấu lên gấp bội.

Suy nghĩ một chút đã cảm thấy cực kỳ khủng bố rồi.

- Vậy để ta thử.

Diệp Hạo không tiếp tục sử dụng thổ nhưỡng ở bỉ ngạn nữa mà thử nghiệm dung hợp đại đạo thiên hà Cửu Thiên với thiền hà Hôn Thiên.

Khi Thiên Địa Lư Đồng xuất hiện đồng thời với võ hồn chi lực của thiên hà Hồn Thiên, Thiên Địa Lư Đồng chấn động kịch liệt.

Tựa hồ lúc nào cũng có thể nổ tung.

Nhưng Diệp Hạo cẩn thận từng ly từng tí điều khiển, hai loại đại đạo hoàn toàn khác biệt này vậy mà dung hợp với nhau một cách kỳ lạ.

Thay vào đó là một loại lực lượng hoàn toàn khác biết.

Loại lực lượng này tinh thuần hơn, cũng càng khủng bố hơn.

- Lực lượng mới sau khi dung hợp.

Ánh mắt Diệp Hạo sáng rực rỡ.

Nếu không phải Thiên Địa Lư Đồng ổn định hơn trước đó, Diệp Hạo tin ngay khi vừa mới dung hợp, Thiên Địa Lư Đồng chắc chắn sẽ nứt vỡ.

Bây giờ có thể xác định được con đường này có thể tiếp tục đi.

- Đại Mộng Tam Thiên Niên.

Diệp Hạo cười lớn nói.

Hắn muốn ngộ đạo.

Đại Mộng Tam Thiên Niên kỳ thật chính là một máy gian lận, Diệp Hạo tội gì mà không dùng?

Nhưng dần dần, Diệp Hạo phát hiện khi hai loại đại đạo hoà làm một không có bao nhiêu vấn đề, nhưng đợi đến khi ba loại đại đạo hợp thành một lại liên tục phát sinh ra đủ loại vấn đề.

- Vì sao?

Khắp khuôn mặt Diệp Hạo đều là vẻ mờ mịt không hiểu.

- Độ khó khi dung hợp ba loại đại đạo gấp mười lần so với độ khó khi dung hợp hai loại đại đạo, ngươi bại liên tục cũng là chuyện bình thường.

Cây nhỏ an ủi.

- Phải biết lý luận mà Khương Sùng Minh cho ngươi chưa chắc đã đúng, lý luận của hắn đều là phỏng đoán mà thôi.

- Ta muốn tự tạo ra lý luận của riêng mình.

Diệp Hạo cũng nhận ra vấn đề.

- Không sai, ngươi nhờ vào lý luận của Khương Sùng Mnh để đi đến được bước ngày hôm nay, vậy về sau làm sao để dung hợp ba loại đại đạo hoàn toàn phải dựa vào ngươi.

Cây nhỏ cũng đồng tình.

- Ngươi cũng không thể nào dựa hoàn toàn vào các bậc tiền bối được.

- Ngươi nói cũng có lý.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Thời gian tiếp theo Diệp Hạo bắt đầu phát triển các lý luận về đại đạo của mình.

Mà chuyện này chắc chắn chính là một quá trình cực kỳ gian nan.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, Diệp Hạo cảnh giác nhìn về phía nơi xa.

Những đám mây dày đặc bao phủ phía xa, sấp chớp không ngừng vang lên.

Tiếng gào thét vang vọng khắp toàn bộ Đan các.

Chu Cao Đức cùn với cao tầng Đan các đều lập tức đến bên cạnh Diệp Hạo.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Chu Cao Đức có chút bất an nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận