Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2711: Ngũ Hành Chi Mâu

Quyền ý của Cẩu Tôn như nước thủy triều, cơ hồi đánh ba vị bọn họ. Phải biết bọn họ đang liên thủ. Điều này nói rõ cái gì?

Bọn họ hiểu rất rõ!

- Để đại quân lui về phía sau.

Ngay sau đó ba vị cường giả cấm kỵ nhanh chóng hạ lệnh cho bộ hạ của mình.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Ba đạo năng lượng pháo giống như đạn hạt nhân gào thét rơi xuống tộc đàn của bọn họ. Trong lúc nhất thời cũng không biết đã nổ chết bao nhiêu tộc nhân.

- Đáng chết.

- Ba nửa bước cấm kỵ.

- Viêm Hoàng tông đến cùng có lai lịch như thế nào?

Ba cường giả cấm kỵ này thấy một màn như vậy, trong lòng chỉ có một loại cảm xúc run rẩy. Nửa bước cấm kỵ trong tộc bọn họ đều đã chết. Lúc này lại bất lực ngăn cản nhân vật cấp bậc này.

- Cẩu Tôn, chừa cho ta một người chứ.

Đúng lúc này vượn gia mang theo cây gậy xuất hiện ở phía ngoài Thần vực.

Cẩu Tôn nhìn vượn già một cái nói.

- Cho ngươi.

Nói xong hắn dùng một chưởng đẩy một cường giả cấm kỵ đến gần vượn già. Trường côn trong tay vượn gài lập tức đập tới cường giả cấm kỵ kia, âm thanh gào thét kinh khủng hóa thành võ đạo chân nghĩa ngập trời, cường giả cấm kỵ kia chưa kịp phản kháng đã bị một côn đập chết.

Toàn trường xôn xao!

Ai cũng không ngờ rằng vượn già của Đệ Nhất Danh Sơn lại mạnh đến mức độ này. Phải biết người vừa chết kia chính là cường giả cấm kỵ đó. Dù chỉ mới đặt chân đến cảnh giới này không lâu nhưng cũng là cường giả cấm kỵ hàng thật giá thật.

Nhưng bây giờ ngay cả một chiêu của vượn già cũng ngăn không được.

- Một chiêu của vượn già thật không đơn giản.

- Đúng vậy, tuyệt đối không nên nghĩ rằng vượn già đánh đại một chiêu là có thể giết chết hắn ta, trên thực thế một chiêu này vượn già đã dùng hết toàn lực.

Khi các cao thủ trong sân đang thảo luận, Cẩu Tôn bên này cũng phát uy. Hắn há miệng ra, toàn bộ thiên địa đều ảm đạm xuống, đợi đến khi thiên địa khôi phục trở lại, mọi người hoảng sợ phát hiện hai cường giả cấm kỵ đã biến mất.

- Hai vị kia cường giả cấm kỵ kia đâu?

- Không phải bị Cẩu Tôn nuốt rồi đấy chứ?

- Cũng không phải không có khả năng này.

- Như vậy cũng quá kinh khủng rồi.

Mà lúc này Cẩu Tôn lại khoanh chân ngồi xuống, toàn thân hắn phóng ra thần quang vô lượng, chỉ sau vài hơi thở hắn lại đứng lên, lẫm liệt nhìn một cường giả cấm kỵ đang bị Kim Cương quyển cuốn lấy khiến cường giả đó vài lần muốn thoát đi đều thất bại. Hơn nữa đầu vượn già kia cũng vẫn luôn chú ý đến hắn. Bởi vậy khi Cẩu Tôn nhìn vào hắn, hắn liều mạng bị Kim Cương quyển đánh trọng thương xoay người bỏ chạy.

Rống!

Cẩu Tôn gào thét một tiếng, sóng âm kinh khủng xuyên qua thân thể hắn. Thân ảnh cường giả cấm kỵ kia nhất thời cứng lại ở giữa không trung. Cũng đúng lúc này Kim Cương quyển lập tức đánh bể đầu của hắn.

Cẩu Tôn tiến lên định bụng nuốt luôn cường giả cấm kỵ kia, nhưng Diệp Hạo lại nhanh chóng đi ới.

- Giữ lại nhục thân của cường giả cấm kỵ lại cho ta.

Nhục thân của cường giả cấm kỵ chính là tài liệu vô cùng quý giá. Chỉ là có rất ít thế lực dám sử dụng thôi. Nhưng Diệp Hạo lại không hề cố kỵ điều này.

- Hai nhục thân kia vẫn đang còn trong cơ thể ta.

Cẩu Tôn liếc Diệp Hạo truyền âm nói.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Mà ngay đúng lúc này một đôi bàn tay từ Thiên Không thành dò tới, tiếp lấy tựa như bắt con gà bắt lấy cường giả cấm kỵ đang giằng co với ý niệm của Cẩu Tôn vào trong tay.

- Ai bảo ngươi ra tay?

Khiến ai cũng không ngờ rằng Diệp Hạo lại nói với thành chủ Thiên Không thành câu này.

này.

- Ngươi cùng lắm cũng chỉ là Thần Vương cảnh, sao dám nói chuyện với mẫu thân ta như vậy?

Diệp Hạo vừa nói xong, một âm thanh trong trẻo lạnh lùng phá vỡ trời cao, sau một khắc một thiếu nữ đẹp như họa liền xuất hiện ở giữa không trung.

Không biết vì sao khi nhìn thấy nữ tử này lần đầu tiên Diệp Hạo lại có cảm giác huyết mạch tương liên.

Diệp Hạo nói xong một đạo trong trẻo lạnh lùng âm thanh liền phá vỡ trời cao, sau một khắc một mi mục như họa thiếu nữ áo xanh liền xuất hiện ở giữa không trung. Không biết vì sao

- Phụ thân, sao ta cảm thấy cô gái này có ba phần tương tự với ngươi?

Diệp Thiên Thiên nghi ngờ hỏi.

Diệp Hạo chấn động trong lòng.

- Ngươi là Thi Họa?

- Ta là ai đều không quan trọng, quan trọng là ngươi phải xin lỗi mẫu thân ta.

Thiếu nữ kia xinh đẹp đến không tưởng, ánh mắt lạnh băng nhìn Diệp Hạo nói.

- Thi Họa? Chẳng lẽ đây là muội muội Thi Họa của ta?

Diệp Thiên Thiên lập tức nhận ra.

- Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?

Thi Họa liếc Diệp Thiên Thiên một cái, không vui nói.

- Mẫu thân ngươi là thành chủ Thiên Không thành.

Diệp Thiên Thiên vừa rồi nói đến đây, một âm thanh không một chút cảm tìm vang lên trong trái tim nàng.

- Nếu ngươi dám tiết lộ thân phận của Thi Họa, ta sẽ tàn sát hoàn toàn từ trên xuống dưới Viêm Hoàng tông ngươi.

Khuôn mặt nhỏ của Diệp Thiên Thiên lập tức trắng bệch.

Ánh mắt Diệp Hạo lập tức lạnh lùng nói.

- Thi Âm, ngươi có biết ngươi đang đùa với lửa không?

- Diệp Hạo, ta đã nể mặt ngươi lắm rồi, hi vọng ngươi không phạm sai lầm.

Âm thanh trong trẻo của Thi Âm phá vỡ vũ trụ.

- Người khác kiêng kị chân dung của Thời Gian chi chủ, nhưng tuyệt đối không bao gồm ta.

Tùy tiện!

Bá đạo!

Dù Thời Gian chi chủ đã từng trấn áp thô bạo tám đại cường giả cấm kỵ, nhưng thành chủ Thiên Không thành vẫn không hề có chút kiêng kỵ nào.

Hai con mắt Diệp Hạo không khỏi híp lại.

- Diệp Hạo, không nên vọng động.

Lúc này Cẩu Tôn loé lên một cái xuất hiện ở bên người Diệp Hạo.

- Thi Âm nếu đã dám nói lời như vậy, hơn phân nửa đã vô địch ở cấm kỵ cảnh.

- Ý niệm của Thời Gian chi chủ chẳng lẽ không phải là đối thủ của nàng ta?

- Nói đúng hơn thì, bức tranh kia chỉ là có thần vận của chủ nhân, chủ nhân không phải thực sự lưu lại ý niệm bên trong đó.

Cẩu Tôn truyền âm nói.

Diệp Hạo giật mình.

- Thần vận tiêu tán cũng không có quá nhiều giá trị, ta nói như vậy ngươi hiểu chưa?

- Chúng ta còn có át chủ bài.

- Ta biết ngươi nói là chiếc chiến hạm cấm ky cấp mà Phượng Vũ cho ngươi, nhưng ngươi nghĩ đây là thời điểm tốt vạch mặt với Thiên Không thành sao?

Cẩu Tôn chậm rãi nói.

Nghe vậy Diệp Hạo yên lặng xuống.

Tạm thời bất luận chiến hạm cấm kỵ cấm mà Phượng Vũ đưa cho hắn có thể đánh bại Thi Âm không, dù có thể làm được, Diệp Hạo vẫn có thể bất chấp tất cả sao?

- Ta đang nói với ngươi đấy.

Cách đó không xa Thi Họa nhìn thấy Diệp Hạo không nói lạnh giọng quát lớn.

- Nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện.

Diệp Hạo nhìn Thi Họa một cái đạm mạc nói.

- Ngươi nói cái gì?

Thi Họa nói xong hai con mắt lóe lên năm màu sắc khác nhau.

Kim - mộc - thủy - hỏa - thổ!

Năng lượng ngũ hành đan xen nhau hóa thành lĩnh vực đáng sợ bao phủ khu vực xung quanh Diệp Hạo.

Sau một khắc năng lượng ngũ hành bắt đầu vận chuyển muốn luyện hóa Diệp Hạo ngay tại chỗ.

- Đây là loại mâu thuật gì?

- Chỉ trong nháy mắt đã khống chế được Diệp Hạo.

- Nữ tử này là ai?

- Nữ nhi của thành chủ Thiên Không thành, Thi Họa.

- Không phải Thiên Không thành có một tên vô địch Triệu Viễn Dương sao?

- Triệu Viễn giương chỉ là bề nổi, thật ra tiềm lực của Thi Họa mạnh hơn.

- Không biết Diệp Hạo sẽ đối mặt như thế nào?

- Hình như đây chính là Ngũ Hành chi mâu trong truyền thuyết.

- Ngũ Hành chi mâu danh xưng trong lúc vô hình có thể giam cầm bất luận sinh linh gì.

- Trừ phi vượt ra, bằng không ai cũng ở trong ngũ hành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận