Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1766: Thiết Lập Ván Cục



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Gia hỏa này là ai vậy?

- Chán sống à?

- Gia hỏa này đang gây sự a!

Không thể không nói bên Nhân Tộc cũng có rất nhiều người lỗ mãng.

Một trung niên mặt mọc đầy râu vỗ bàn một cái đứng lên hét lớn:

-Ngươi vừa mới nói gì?

Đầu trọc kia nhìn trung niên một cái, nói:

- Hấp hắn cho ta ăn di.

Đám tiểu nhị giật mình.

-Mẹ nó .

Trung niên kia nổi giận.

Thái độ vậy là sao, không coi hắn ra gì?

Trung niên nói rồi nhanh chân đi về phía tên đầu trọc.

Lúc đi đến trước mặt hắn, một tay giơ lên tính chào hỏi hắn, trong khoảnh khắc bàn tay sắp đánh lên mặt đối phương, trung niên phát hiện tên đầu trọc kia nháy mắt liền biến mất, sau một khắc hắn cảm thấy đầu gối mềm nhũn, sau đó quỳ trên mặt đất.

Lúc này một bàn tay đập vào bả vai, trung niên kia chỉ cảm thấy Pháp Lực toàn thân bị cấm cố, giống như một con chó chết ngã xuống đất.

-Ca ca.

Một thiếu nữ váy xanh ngồi cùng bàn với trung niên kia lật đật lao đến.

Nhưng mà thiếu nữ chỉ lao được đến nữa đường đã thấy thân thể mềm nhũn, sau đó toàn thân vô lực tê liệt ngã xuống bên cạnh ca ca.

-Ngươi muốn làm gì?

Trung niên kia cả giận quát.

-Lại một con chim non, lấy đi chiên dầu đi.

Tên trọc đầu chỉ thiếu nữ váy xanh nói

- Làm càn.

- Tự tìm cái chết.

- Ngươi cho rằng mình là ai?

Giữa sân, Tu Sĩ Nhân Tộc từng người từng người xuất thủ.

Nhưng kết quả tất cả đều bị giam cầm.

- Tiên Vương.

- Vị này là một cường giả Tiên Vương.

- Chỉ sợ còn không phải Tiên Vương bình thường .

Tên đầu trọc kia lúc này đảo mắt nhìn Diệp Hạo :

-Ngươi cứ thế chuẩn bị xem không tham gia sao?

-Ta chỉ in lặng xem ngươi làm gì thôi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

-Sau đó thì sao?

Lông mày tên đầu trọc nhướng lên nói.

-Sau đó? Bây giờ ngươi đã xúc phạm đến giới hạn cuối cùng của ta rồi.

-Rồi sao ?

-Giờ thì cho dù ngươi chạy đến chân trời góc biển ta cũng phải giết ngươi.

Nói đến đây hai con ngươi Diệp Hạo toát ra một đạo thần mang kinh khủng, khiến toàn bộ chấn kinh là thân thể tên đầu trọc kia nháy mắt vỡ nát, Diệp Hạo lẳng lặng cảm ứng một cái, rồi xé rách không gian đuổi theo về phía xa xa.

Lăng Kiếm Đào cùng Tam Túc Kim Ô cũng chạy tới.

Nhưng chỉ mấy hơi thở sau Lăng Kiếm Đào cùng Tam Túc Kim Ô đã mất dấu vết của Diệp Hạo

- Tốc độ Diệp huynh nhanh như vậy?

Tam Túc Kim Ô hoảng sợ.

Phải biết vừa rồi vì đuổi theo Diệp Hạo, hắn đã vận dụng Thiên Phú Thần Thông.

Lăng Kiếm Đào thở hổn hển hít lấy mấy ngụm khí thô, trong mắt loé lên vẻ ngưng trọng.

-Cái này có phải một cái bẫy không?

Đối phương khẳng định nhận ra thân phận Diệp Hạo.

Diệp Hạo Thiên Biến Vạn Hóa có thể giấu diếm được Tiên Vương Đỉnh Phong, nhưng muốn che giấu Bán Thần cấp vẫn không có khả năng.

Lăng Kiếm Đào cảm thấy đây chính là một cái bẫy nhằm vào Diệp Hạo.

(Truyện-được-thực-hiện-bởi-Hám-Thiên-Tà-Thần)

. . .

Truy Tung Thuật cũng là một loại pháp môn trong ngàn vạn loại khác.

Những năm nay, lúc Diệp Hạo dung hoà ngàn vạn Công Pháp thì đồng thời cũng sát nhập vào Truy Tung Thuật.

Diệp Hạo hiện tại nắm giữ Truy Tung Thuật cũng có thể coi như cao cấp nhất Cửu Trọng Thiên.

Vừa rồi tên đầu trọc xuất ra chỉ một Phân Thân.

Lúc Phân Thân phá toái trong nháy mắt Diệp Hạo đã bắt được manh mối Bản Tôn của đối phương.

Điều này thật không thể tưởng tượng nổi .

Nhưng đối với Diệp Hạo thì cũng quá bình thường.

Sau mười lần hô hấp, Diệp Hạo đã xuất hiện trên một hòn đảo.

Hòn đảo này yên tĩnh hài hoà, giống như một thế ngoại đào nguyên.

Nhưng trên mặt Diệp Hạo lại lộ ra vẻ ngưng trọng.

Bởi vì bình thường nói đến thế ngoại đào nguyên làm sao có thể không có Sinh Linh tồn tại?

Như vậy chỉ có một loại giải thích.

Trên hòn đảo này có một thứ gì đó đáng sợ tồn tại.

Khiến cho không có Sinh Linh nào dám tiếp cận.

Thần Niệm Diệp Hạo cẩn thận quét bốn phía xung quanh, thời gian dần qua sắc mặt càng thêm trầm trọng.

Diệp Hạo xác định đối phương trên hòn đảo này, nhưng Thần Niệm hắn lại không tìm ra.

Chứng tỏ điều gì?

Điều này chứng tỏ tu vi đối phương cao hơn bản thân .

Diệp Hạo lấy Thôn Thiên Hồ Lô ra.

-Hỗn Độn Chí Bảo —— Thôn Thiên Hồ Lô.

Đúng lúc này, một thanh âm già nua vang lên bên tai Diệp Hạo, sau đó một thân ảnh từ không gian trùng điệp bên trong đi ra.

Thoạt nhìn như một lão già.

Trên người hắn Diệp Hạo cảm nhận được tĩnh mịch.

-Ngươi là ai?

-Định Hải Châm.

Nghe được cái tên này trong mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ chấn kinh:

-Định Hải Thần Châm?

-Không sai.

-Không ngờ tin đồn có thật.

Tam Túc Kim Ô đã từng đã nói với Diệp Hạo Bắc Hải có một khối Thần Thiết tu luyện đến Bán Thần cảnh.

Khối Thần Thiết kia là Định Hải Thần Châm.

-Giao Thôn Thiên Hồ Lô ra, ta để ngươi rời khỏi .

Định Hải Châm nhìn chằm chằm Thôn Thiên Hồ Lô trong tay Diệp Hạo trầm giọng nói.

-Ngươi muốn thôn phệ Bản Nguyên Chi Lực của Thôn Thiên Hồ Lô?

-Phải thì sao?

-Ngươi cảm thấy ta có thể đưa ra sao?

-Không cho?

Định Hải Châm nghe Diệp Hạo nói vậy, trong mắt toát ra một đạo hàn mang, sau một khắc toàn thân Định Hải Châm tràn ra kinh khủng ba động như vực sâu.

Mười trượng!

Một trăm trượng!

Một ngàn trượng!

Lúc Định Hải Châm đi đến vạn trượng thì hóa thành một khối Thần Thiết loé ra lưu ly chi quang, Thần Thiết mang theo sức mạnh vạn quân hung hăng đánh lên thẩn thể Diệp Hạo.

Đơn giản!

Trực tiếp!

Bá đạo!

Thần Thiết còn chưa đánh đến hô hấp của Diệp Hạo đã trở nên dồn dập hẳn lên.

Răng rắc!

Bốn phía không gian Diệp Hạo dưới áp lực này vỡ nát.

Diệp Hạo gầm thét một tiếng vận chuyển Pháp Lực trong cơ thể đến cực hạn.

Thể Thuật!

Thông Huyền Chi Thuật!

Thông Linh Chi Thuật!

Phòng Thủ Chiến Giáp!

Phòng Thủ Trận Pháp!

Diệp Hạo dùng hết tất cả thủ đoạn có thể vận dụng.

Nhưng đến lúc Thần Thiết oanh kích đến trên người Diệp Hạo, trong khoảnh khắc hắn cũng không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, cả người giống như một viên đạn bị bắn ra xa mấy ngàn dặm.

Lúc Diệp Hạo đang chìm xuống thì trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một đạo thân ảnh to lớn phá vỡ thuỷ triều xung quanh.

-Đây là ——?

Diệp Hạo con ngươi co rụt lại.

Muốn trấn áp hắn dưới Bắc Hải sao?

Mắt thấy khoảng cách Thần Thiết đến mình ngày càng gần, trong mắt Diệp Hạo lộ ra tia không cam lòng.

Chênh lệch Bản thân với Bán Thần lớn như vậy à?

Ngay lúc Diệp Hạo chuẩn bị vận dụng Thiên Phú Thần Thông bộc phát ra chiến lực Thần Cảnh thì một cỗ lực lượng nhu hòa từ dưới mặt biển bay lên.

Diệp Hạo thấy cảnh này thật kinh khủng.

Một gốc đại thụ hỏa hồng sắc trong biển đang lẳng lặng ngủ say, nhưng trên người nó lại tràn ngập ra ba động kinh thiên, loại ba động này Diệp Hạo từng thấy qua, nhưng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Đệ Tam Cảnh!

Diệp Hạo có thể xác định gốc đại thụ này đã đạt đến cấp độ này

-Đây là ——?

Trong đầu Diệp Hạo đột nhiên xẹt qua một tia chớp.

Phù Tang Thần Thụ!

Đúng rồi! Chỉ có Phù Tang Thần Thụ trong truyền thuyết mới có khả năng toát ra kinh khủng ba động như thế.

Đúng lúc này Phù Tang Thần Thụ đột nhiên mở hai mắt ra .

Lúc nhìn thấy đôi mắt này, sắc mặt Diệp Hạo hoàn toàn thay đổi.

Bởi vì trong đôi mắt này Diệp Hạo nhìn thấy vẻ phẫn nộ vô tận.

-Còn kém ba ngày, thất bại trong gang tấc.

Phù Tang Thần Thụ gầm thét.

Bạn cần đăng nhập để bình luận