Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2795: Nguy Cơ Giải Quyết

- Lý Mễ, hôm nay chính là ngày tàn của Dược Hương các ngươi.

Lão giả cầm đầu lạnh lùng nhìn nữ tử trong niên nói.

Lão giả không phải ai khác, chính là lão tổ Dược Viễn các.

Long Nguyên chính là hậu bối mà hắn xem trọng, nhưng bây giờ lại gián tiếp bị chết trong tay Dược Hương các, làm sao hắn lại không tức giận cho được?

Hắn phát lời thề phải giết hết tất cả từ trên xuống dưới Dược Hương các.

Sắc mặt Lý Mễ trắng bệch, nhưng đôi mắt nàng vẫn rất sáng.

- Diệu Ngọc đang mang Diệu công tử tới, mọi người chỉ cần kiên trì một hồi là có thể được cứu rồi.

Nghe được lời nói của Lý Mễ, mọi người mới lên tình thần.

Con người sợ nhất chính là không có hi vọng.

Mà h iện tại bọn hắn đã có hai thành khả năng.

- Đợi đến khi Diệp công tử trong miệng các ngươi chạy đến, Dược Hương các đã trở thành vùng phế tích rồi.

lão giả kia cười lạnh nói.

Mà đúng lúc này một chiến hạm cổ xưa xé rách không gian xuất hiện ở ngay chiến trường.

Chiếc chiến hạm tràn ngập uy áp khiến tu sĩ toàn trường đều có cảm giác sợ hãi.

Long Chuẩn cũng bị giật mình.

- Đây là….

Long Chuẩn có tu vi Thần Hoàng đỉnh phong, nhưng chi là Thần Hoàng tầng thứ mười, mà cái tàu chiến hạm này lại đạt đến Thần Hoàng cảnh cực hạn.

Chênh lệch giữa hai bên không phải chỉ một chút.

Oanh!

Chiếc chiến hạm màu đen đột nhiên nở rộ một đoàn năng lượng sóng xung kích đáng sợ.

Sóng xung kích kia trực tiếp giam cầm Long Chuẩn.

Long Chuẩn hét lớn một tiếng, triệu hoán ra một thân chiến giáp, cùng lúc đó trước mặt hắn còn xuất hiện một tấm chắn bằng nước.

Nhưng trước mặt songs xung kích kia, vô luận là tấm chắn hay chiến giáp của Long Chuẩn đều nhanh chóng bị phá vỡ.

Long Chuẩn trào máu, đồng thời vô lực rơi xuống phía sau.

Đúng lúc nào đoàn năng lượng sóng xung kích thứ hai lại đánh tới.

- Tha mạng.

Long Chuẩn hô lớn.

Hắn biết mình không thể nào ngăn được một kích này.

Đáng tiếc rằng Diệp Hạo căn bản không hề để ý tới phải ứng của hắn, thẳng cho đến khi sóng xung kích kia chấn vỡ Long Chuẩn thành mảnh vụn, vô luận là tướng sĩ Dược Viễn các hay tu sĩ Dương Hương các, đều không kịp phản ứng.

Long Chuẩn chính là Thần Hoàng đỉnh phong đấy.

Dù đây là thời đại hoàng kim.

Nhưng Thần Hoàng đỉnh phong cũng không phải dễ kiếm.

- Sư tổ, ngươi không sao chứ?

Diệu Ngọc bay xuống từ chiến hạm, đi tới trước mặt Lý Mễ hô.

Lúc này Lý Mễ mới thoát khỏi cơn mê.

- Diệu Ngọc, vị này là…?

- Sư tổ, vị này chính là Diệp công tử mà vừa nãy ta đã đề cập.

Diệu Ngọc nói gấp.

Lý Mễ vội vàng hành lễ với Diệp Hạo.

- Lý Mễ gặp qua Diệp công tử.

Diệp Hạo đứng trên chiến hạm vừa cười vừa nói.

- Lý tiền bối, như vậy không được, nghiêm túc mà nói ta vẫn là vãn bối thôi.

- Diệp công tử, khách khí rồi.

Thầy Diệp Hạo không ỷ vào thân phận của mình, hảo cảm của Lý Mễ đối với Diệp Hạo càng sâu.

- Lý tiền bối, mấy tên Dược Viễn các còn lại có cần ta hỗ trợ không?

Diệp Hạo chỉ vào rất nhiều cao thủ Dược Viễn các nói.

Nghe vậy Lý Mễ rơi vào trầm tư.

- Tổ sư, lúc này không thể lòng dạ đàn bà được.

Diệu Ngọc suy nghĩ một chút mở miệng nói.

- Dược Hương các chúng ta đã kết thù với Dược Viễn các, hiện tại dù Dược Viễn các đã mất đi chiến lực cao nhất, nhưng bọn họ vẫn có rất nhiều cao thủ.

Lý Mễ cắn răng hành lễ với Diệp Hạo.

- Mời Diệp công tử ra tay tương trợ.

Sau một khắc, chiếc chiến hạm mà Diệp Hao ngồi lên đột nhiên phun ra trăm tia sóng xung kích, đối tượng chủ yếu của trăm tia sóng xung kích này là cao thủ Thần Vương và Thần Hoàng của Dược Viễn các.

Nhưng vẫn không thể tránh khỏi việc nộ sát đến rất nhiều tu sĩ Dược Viễn các.

Chỉ sau vài đợt, tu sĩ Hợp Thần cảnh trở lên của Dược Viễn các đều bị chém giết hầu như không còn.

- Những người còn lại giao cho các ngươi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Phải biết Diệp Hạo không chỉ giết rất nhiều cao thủ Dược Viễn các, đại quân Dược Viễn các cung bị Diệp Hạo giết lầm gần một phần ba.

Nà hai phần ba còn dư lại có bao nhiêu sức chiến đấu đây?

Lý Mễ vui mừng nói.

- Mọi người nghe theo hiệu lệnh ucar ta.

dù cao tầng Dược Hương các đều bị trọng thương.

Nhưng người trọng thương chỉ là Thần Hoàng, Thần Vương.

Mà đối với Dược Viễn các đã mất đi cao thủ, Dược Hương các bọn họ đơn giản chỉ cần đồ sát.

Một khắc đồng hồ trôi qua.

Hai khắc đồng hồ trôi qua.

Ba khắc đồng hồ trôi qua.

Diệp Hạo phát hiện Dược Hương các còn chưa giết xong tướng sĩ Dược Viễn các nên nhanh chóng vận dụng thiên nhãn.

Ngay khi thiên nhãn phủ xuống, toàn bộ tu sĩ Dược Viễn các đều bị giam cầm ngay tại chỗ.

Ban đầu tu sĩ Dược Hương các còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, nhưng ngay sau đó bọn họ hưng phấn chém giết.

Chỉ sau vài hơi thở, toàn bộ tu sĩ Dược Viễn các đều đã bỏ mạng.

- Tạ Diệp công tử.

Lý Mễ đi tới trước mặt Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Lý tiền bối.

Diệp Hạo vừa nói đến đây, Lý Mễ đã vội vàng nói.

- Diệp công tử, hai chữ tiền bối này ta không dám nhận.

Trước đó Lý Mễ cảm thấy tu vi của hắn có lẽ không bằng nàng, nhưng bây giờ nàng mới phát hiện tu vi của Diệp Hạo đã vượt xa nàng.

- Tiền bối cứ gọi ta là Lý Mễ là được rồi.

Lý Mễ nhìn thấy Diệp Hạo ngẩn ra mới nói tiếp.

- Được thôi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- Đúng rồi, không biết Dược Hương các của các ngươi có muốn thừa thắng xông lên không?

- Ý của Diệp công tử là…?

Lý Mễ kích động hỏi.

- Tiện đà kéo Dược Viễn xuống.

- Diệp công tử, ngươi muốn giúp chúng ta sao?

- Ta đưa chiếc chiến hạm Thần Hoàng đỉnh pong này cho các ngươi.

Diệp Hạo nói đến đây liền nhìn về phía Diệu Ngọc nói.

- Trong lúc ta ở Dược Hương các của các ngươi, chiếc chiến hạm này sẽ để ngươi khống chế.

- Cảm tạ Diệp công tử.

Diệu Ngọc vui mừng nói.

Hoàng cấp đỉnh phong đấy!

Có chiếc chiến hạm này, làm sao không bắt Dược Viễn các được cơ chứ?

- Năng lượng dự trữ của chiếc chiến hạm này rất dồi dào, ngươi hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề tài nguyên không đủ dùng.

Diệp Hạo nói đế đây lập tức thay đổi thái độ.

- Nhưng ta có hai chuyện phải làm phiền đến các ngươi.

- Diệp công tử, mời nói.

Diệu Ngọc vội nói.

- Chúng ta vẫn nên tìm một chỗ khác để nói.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua bốn phía nhẹ nhàng nói.

- Đi tới chỗ của ta đi.

Lý mễ đang định mang Diệp Hạo tới phòng khách quý lại bị Diệu Ngọc đoạt trước nói.

Lý Mễ ẩn ý nhìn Diệu Ngọc một cái, ánh mắt lộ ra vẻ cân nhắc.

Diệu Ngọc thânlà thủ tịch đại đệ tử của Dược Hương các, chỗ ở của nàng đương nhiên chính là nơi tốt nhất trong tông môn.

Nhưng đối với Diệp Hạo mà nói cũng không coi là gì.

Hắn đã từng thấy rất nhiều cảnh đẹp.

Thuớt tha, uyển ước, hùng hồn, thú già mà hắn chưa thấy qua chứ.

Sau khi đến thư phòng của Diệu Ngọc, Diệp Hạo uống một ngụm tràm thơm liền đi thẳng vào vấn đề nói.

- Thứ nhất, ta cần mượn đọc điển tịch của Dược Hương các.

Nghe vậy trong mắt mọi người tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Ngay cả chiến hạm Thần Hoàng đỉnh phong Diệp Hạo còn có, theo lý thuyết truyền thừa của Diệp Hạo cũng sẽ không thể nào kém được.

Làm sao hắn lại coi trọng công pháp của Dược Hương các được chứ?

- Ta không phải là tu sĩ Đan vực các ngươi.

Nhận thấy ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Diệp Hạo chậm rãi nói ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận