Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2046: Trường Sinh Quả

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Ba hô hấp sau, ánh mắt Diệp Hạo phóng ra thần mang sáng rực.

- Trần Bế Nguyệt dù sao cũng từng là nữ nhân của ta, cho dù lúc trước cô ấy tổn thương ta, ta cũng không cho phép người khác khi dễ nàng.

- Vậy công tử có nghĩ tới thu nàng?

- Vậy thì thôi đi.

Diệp Hạo lắc đầu.

Diệp Hạo có thể giúp Trần Bế Nguyệt, cũng không đại biểu hắn có thể tiếp nhận Trần Bế Nguyệt.

Cũng đúng lúc này giữa không trung vang lên một tiếng kêu thảm, một cái nhánh của Nguyệt Quế Thánh Thụ xuyên thủng ngực đối thủ, tiếp theo nhánh cây đầy trời giống như dây leo bao hắn vây lại.

- Không tốt.

Sắc mặt Lão tổ Long Tuyền Kiếm Tông cuồng biến.

Hắn vận dụng Long Tuyền Kiếm Quyết không ngừng chém vào nhánh cây Nguyệt Quế Thụ, nhưng nhánh cây vô cùng vô tận, không quan tâm chút tổn thất này.

Mà miệng vết thương trên người hắn lại càng ngày càng nhiều.

Mắt thấy sắp đến cực hạn, Lão tổ Long Tuyền Kiếm Tông bỗng nhiên phun ra một ngụm tinh huyết. Ngay lập tức, từ trên kiếm của hắn phóng ra thần mang ngút trời.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Lão tổ Long Tuyền Kiếm Tông trong nháy mắt chém vỡ hàng ngàn hàng vạn nhánh cây, mắt thấy sắp phóng đi thì không ngờ càng nhiều nhánh cây đánh tới, chưa tới nửa thời gian hô hấp đã trói hắn lại như bánh chưng.

- Ngươi che giấu tu vi?

Lão tổ Long Tuyền Kiếm Tông khiếp sợ hô.

Hắn có tu vi Đệ Tam Cảnh Sơ Kỳ, sau khi vận dụng tinh huyết, tu vi sẽ tiêu thăng đến Đệ Tam Cảnh Trung Kỳ, nhưng Nguyệt Quế Thánh Thụ vẫn có thể dễ dàng trói hắn lại.

Điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ đối phương là Đệ Tam Cảnh hậu kỳ.

- Ngươi bây giờ mới biết à?

Nguyệt Quế Thánh Thụ lạnh nhạt nói.

- Ngươi muốn thế nào?

Lão tổ Long Tuyền Kiếm Tông trầm mặc một hồi nói.

- Cung cấp cho Trần Bế Nguyệt tài nguyên đủ đột phá đến Đệ Nhị Cảnh.

Nguyệt Quế Thánh Thụ suy nghĩ một chút nói.

Nghe vậy, sắc mặt Lão tổ Long Tuyền Kiếm Tông tái xanh.

- Ngươi có phải cảm thấy tài nguyên để đến Đệ Nhị Cảnh rất dễ kiếm? Nếu có nhiều tài nguyên như vậy chúng ta sớm đã dùng.

- Ngươi đừng nói không chuẩn bị tài nguyên cấp bậc này cho Hứa Tuyền chứ?

Nguyệt Quế Thánh Thụ không tin nói.

- Tài nguyên Đệ Nhất Cảnh này do chúng gom góp bao lâu nay đó.

Lão tổ Long Tuyền Kiếm Tông cười khổ nói:

- Mà phần này còn dành cho Hứa Tuyền.

- Đêm mai ta sẽ tổ chức một đấu giá hội, ta sẽ đấu giá một số đỉnh cấp tài nguyên, trong đó có Tiên Đan đột phá Đệ Nhất Cảnh.

Nguyệt Quế Thánh Thụ trầm ngâm một hồi nói.

- Đến lúc đó, Long Tuyền Kiếm Tông các ngươi mua một phần đưa cho Trần Bế Nguyệt là được.

- Ta muốn biết ngoại trừ Tiên Đan đột phá Đệ Nhất Cảnh ra còn có đồ vật gì không?

Lão tổ Long Tuyền Kiếm Tông hỏi vội.

- Ta có thể nói cho ngươi là tất cả vật phẩm bán đấu giá đều có cấp bậc Bán Thần.

Nguyệt Quế Thánh Thụ lạnh nhạt nói.

Trong lòng Lão tổ Long Tuyền Kiếm Tông run lên đồng thời trả lời.

- Đêm mai Long Tuyền Kiếm Tông chúng ta nhất định đến.

Lúc này, Nguyệt Quế Thánh Thụ mới buông Lão tổ Long Tuyền Kiếm Tông ra, tiếp theo thần sắc lạnh lùng nhìn về nơi nào đó trong hư không nói:

- Lạc Thủy Tông.

Nguyệt Quế Thánh Thụ vừa dứt lời, một trung niên nữ tử âm thầm đi ra.

- Lạc Thủy Tông Tông Chủ - Lạc Tiểu xin ra mắt tiền bối.

Trung niên nữ tử thi lễ với Nguyệt Quế Thánh Thụ một cái sau đó mới nói:

- Chuyện của Khải Trí là hành vi cá nhân của hắn, nhưng hắn dù sao cũng là đệ tử Lạc Thủy Tông chúng ta, Lạc Thủy Tông chúng ta nguyện ý đền bù Trần tiểu thư. Như vậy, cứ dựa theo tiền bối đã nói, đêm mai Lạc Thủy Tông chúng ta cũng đi đấu giá một phần tài nguyên đặt chân Đệ Nhất Cảnh.

- Nếu tài nguyên Đệ Nhất Cảnh thì một phần đủ rồi, các ngươi đấu giá một pháp chỉ Đệ Nhất Cảnh đi.

- Được.

Lạc Tiểu trả lời.

Nàng nghĩ thầm, một tờ Đệ Nhất Cảnh pháp chỉ có thể đáng bao nhiêu tiền?

Nhưng mà đợi đến lúc bán đấu giá thì nàng mới biết giá cả tấm pháp chỉ này vượt qua tưởng tượng của mình.

Nhưng mà đây chính là chuyện sau này.

- Tốt, chuyện này ta giúp ngươi giải quyết, sau này ngươi không cần lo lắng Long Tuyền Kiếm Tông và Lạc Thủy tông nữa.

Nguyệt Quế Thánh Thụ nhìn Trần Bế Nguyệt bên cạnh từ tốn nói.

- Bế Nguyệt cám ơn tiền bối.

Trần Bế Nguyệt nói rồi cung kính hành lễ với Nguyệt Quế Thánh Thụ.

Nguyệt Quế Thánh Thụ từ chối cho ý kiến.

- Xin ra mắt tiền bối.

Lúc này, một thân ảnh già nua từ đằng xa đi tới.

Nguyệt Quế Thánh Thụ nhìn thoáng qua đối phương, trong mắt lóe lên một vệt ánh sáng trạch.

- Đi theo ta.

Nguyệt Quế Thánh Thụ từ tốn nói.

Rất nhanh ba người đi tới một Không Gian phía trên Đông Hoa Thành.

Nguyệt Quế Thánh Thụ nhìn lên thân ảnh già nua trước mặt, trong lòng có một số cảm khái.

Nàng rất rõ ràng mình đến từ Lão Ẩu trước mắt.

Nhưng nàng đối với lão lại không có bao nhiêu tình cảm.

Bởi vì nếu không có Diệp Hạo, nàng có thể đi đến Tiên Vương Cảnh Cao Giai hay không cũng là vấn đề.

Mà bây giờ nàng đã đặt chân đến Đệ Tam Cảnh hậu kỳ.

- Cái này cho ngươi.

Nguyệt Quế Thánh Thụ nghĩ một lát đưa cho Lão Ẩu một quả.

Trái cây này lúc trước Diệp Hạo cho nàng.

Báo ân.

- Đây là cái gì? Sinh mệnh ba động thật mạnh?

Lão Ẩu giật mình.

- Đây là Trường Sinh Quả.

Nguyệt Quế Thánh Thụ lạnh nhạt nói:

- Ăn vào sau đó có thể gia tăng ba ngàn năm thọ nguyên.

Không sai.

Lão Nguyệt Quế Thánh Thụ đã không có bao nhiêu thọ nguyên.

Qua ba trăm năm trăm năm nữa sẽ lộ ra khí tức mục nát.

- Trường Sinh Quả?

Lão Nguyệt Quế Thánh Thụ lộ ra vẻ khiếp sợ.

Trường Sinh Quả này, bà ta đương nhiên đã nghe qua.

Nhưng xưa nay chưa thấy qua.

Bởi vậy có thể tưởng tượng quả này trân quý cỡ nào?

- Tốt, ta phải đi rồi.

Nguyệt Quế Thánh Thụ thật sâu nhìn lão Nguyệt Quế Thánh Thụ.

- Tiền bối.

Trần Bế Nguyệt nhìn thấy Nguyệt Quế Thánh Thụ muốn đi vội vàng hô.

- Chuyện gì?

- Vãn bối muốn đi theo bên cạnh, làm tùy tùng cho ngươi.

Nói xong trong mắt của cô lộ ra nồng đậm vẻ chờ mong.

Nguyệt Quế Thánh Thụ khẽ lắc đầu.

- Tại sao?

Trần Bế Nguyệt ngỡ ngàng.

Chẳng lẽ mình có điểm nào không được sao?

- Vừa rồi ta nghe một số Tu Sĩ bàn luận về ngươi, ta phát hiện nhân phẩm của ngươi không được.

Nguyệt Quế Thánh Thụ nhìn Trần Bế Nguyệt nói:

- Ta không thể nào để cho một người nhân phẩm không tốt đi theo bên cạnh.

Trần Bế Nguyệt a một tiếng:

- Tiền bối, ngươi đừng nghe những tên kia nói bậy.

- Có phải nói bậy hay không trong lòng ngươi hiểu rõ.

Nói xong câu này Nguyệt Quế Thánh Thụ không chần chờ nữa lập tức biến mất tại chỗ.

Sau khi Nguyệt Quế Thánh Thụ rời đi, Trần Bế Nguyệt đứng tại chỗ, vẻ mặt âm tình bất định.

- Ngươi làm chuyện gì?

Lão Nguyệt Quế Thánh Thụ nghi ngờ nhìn Trần Bế Nguyệt nói.

- Những năm này ta đã làm một chuyện trái với lương tâm.

Trần Bế Nguyệt nói đến đây, căm giận bất bình nói.

- Diệp Hạo?

Lão Nguyệt Quế Thánh Thụ lập tức hiểu ra.

- Cái tên hỗn đãn Diệp Hạo này phá cơ duyên của ta.

Trần Bế Nguyệt tức giận nói.

- Có lẽ đây chính là mệnh của ngươi.

Lão Nguyệt Quế Thánh Thụ khẽ thở dài.

- Năm đó ta cho rằng mình nhìn sai, lại không ngờ tới Diệp Hạo lại đáng sợ như vậy?

Trần Bế Nguyệt hừ lạnh nói:

- Thiên Phồn bức bách vị hôn thê của hắn như vậy, hắn lại ngay cả đầu cũng không dám lộ.

Núp trong bóng tối, tâm thần Diệp Hạo khẽ động, vội vàng nhìn về phía Trần Điển bên cạnh hỏi:

- Thiên Phồn là ai?

- Thiên Phồn là Bán Thần Đệ Nhất Cảnh, những năm nay luôn theo đuổi Hạo Nguyệt tiểu thư.

Trần Điển nhanh chóng sắp xếp lại từ ngữ nói:

- Thực lực Vân Tiêu Cung rất mạnh, theo lý thuyết không nên e ngại Thiên Phồn, nhưng sư tôn của hắn là Tề Tĩnh.

- Tề Tĩnh?

- Tề Tĩnh là cường giả tuyệt thế thời Thượng Cổ, còn nữa gia hỏa Tề Tĩnh này giao hữu rộng khắp, hảo hữu cấp Bán Thần có tới ba bốn vị, trong đó bao quát Lão Tổ Nạp Lan Gia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận