Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1947: Thạch Nam Ra Tay

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

----------------------

- Trị thương làm cái gì?

Diệp Hạo nói xong điểm một ngón tay lên vai Thạch Nam.

Thạch Nam trừng lớn hai mắt.

Bởi vì nàng phát hiện thương thế của mình đang khỏi hẳn với tốc độ mắt thường thấy được.

Nàng tin cho dù Tuyệt Phẩm diệu thương đan cũng không có hiệu quả như thế.

- Bí mật trên người của ngươi cũng quá nhiều đi.

- Trên người ai mà không có một số bí mật chứ?

Thạch Nam có thể đi cho tới hôm nay, chẳng lẽ không gặp được kỳ ngộ?

Đáp án là phủ định.

- Những bí mật kia của ta so sánh với ngươi giống như Tiểu Vu thấy Đại Vu.

Thạch Nam vẫn tự biết rõ mình.

Diệp Hạo nhún vai không nói thêm gì.

- Đúng rồi, ngươi bây giờ không luyện chế Trận Bàn và Pháp Bảo à?

Thạch Nam đột nhiên nghĩ đến điều này.

- Cũng đúng.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút đáp.

Hôm nay, đến đây tham gia thí luyện vẫn có mấy vị cao thủ.

Hắn mặc dù không sợ, nhưng vẫn nên chuẩn bị một chút.

Nghĩ thì làm, Diệp Hạo trước ánh trợn tròn của Thạch Nam mà ngồi xuống luyện chế Trận Bàn.

- Luyện chế Trận Bàn không cần tìm một chỗ bí ẩn hhar?

- Không cần.

- Chẳng lẽ ngươi không phải lo lắng có người ra tay với chúng ta?

- Không phải có ngươi sao?

- Ngươi đừng tin tưởng ta như vậy chứ?

Thạch Nam vẫn rõ ràng thực lực của mình, nàng còn có chút chênh lệch với đỉnh tiêm. Còn nữa, rất nhiều thế lực đều đoàn thể tác chiến.

- Ta vẫn rất tin tưởng ngươi.

Diệp Hạo trừng mắt nhìn Thạch Nam.

Nghe Diệp Hạo nói vậy làm cho Thạch Nam không biết trả lời thế nào.

Nàng lập tức nghiêm mật giám sát bốn phía.

Thạch Nam lo lắng chính xác.

Bởi vì rất nhanh, một đội mười hai Tu Sĩ Huyết Tộc đi đến đây.

Khi bọn hắn nhìn thấy hai người Thạch Nam, trong mắt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

- Lại dám ở đây luyện chế Trận Bàn?

- Hai người này thật kỳ hoa.

- Ai nói không phải chứ?

Thạch Nam quét qua nhìn tu vi của đám người, ánh mắt lộ ra một tia nghi ngờ.

Mười hai cái gia hỏa này không phải đầu óc có vấn đề chứ? Bọn hắn từ đâu có dũng khí khiêu khích nàng?

- Biến.

Thạch Nam quát lớn.

- Tính cách cô nàng này thật cay nghiệt, nhưng mà ta thích.

Tiểu đội trưởng chi đội này lộ ra ánh mắt lửa nóng:

- Hai người các ngươi mau trói cô nàng này tới đây cho ta. Nhớ kỹ, không được làm nàng bị thương.

Thạch Nam cũng chịu không nổi nữa một quyền đánh tới bọn người.

Đợi khi bụi bặm tan mất thì mười hai người chỉ còn ba tên còn sống.

Trong đó bao gồm tên tiểu đội trưởng vừa rồi kia.

- Ngươi biết ta là ai không?

Sắc mặt người đội trưởng kia trắng bệch hỏi.

- Ta chẳng cần biết ngươi là ai? Ngươi dám tới đây, phải làm cho tốt bị giết.

Nói xong câu đó, Thạch Nam ra tay xử lý luôn hàng tồn kho này.

Xử lý xong, nàng thu thập hết Túi Càn Khôn của bọn hắn.

Đây là chiến lợi phẩm!

Cho dù tiểu đội này tu vi không cao, nhưng cũng là Tiên Vương hàng thật giá thật.

Sau đó, Thạch Nam lại tiếp tục gặp ba nhóm nhân mã, mà ba nhóm nhân mã này đều chết trong tay nàng.

Ngay khi Thạch Nam chém giết Tu Sĩ cuối cùng, trên đỉnh đầu nàng đột nhiên xuất hiện một con số màu đỏ.

100!

- Điểm tích lũy đạt đến một trăm rồi à.

Thạch Nam đột nhiên đằng không bay lên, rất nhanh nàng nhìn thấy rất đám chữ số bằng máu, mà làm cho cô ngạc nhiên chính là cô còn thấy chữ vàng nữa.

- 1080.

Sắc mặt Thạch Nam đại biến:

- Là ai đạt đến trình độ này?

- Ta không biết vị kia có chém giết hơn một ngàn Tu Sĩ hay không, nhưng có thể khẳng định mấy trăm tên Tu Sĩ vẫn có.

Diệp Hạo nhìn Thạch Nam nói:

- Đợi ta luyện tốt Trận Bàn, chúng ta sẽ đi săn những người có điểm tích lũy vượt qua một ngàn.

- Trận Bàn còn cần bao lâu?

- Một canh giờ nữa.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Hắn luyện chế Trận Pháp phạm vi không rộng, vì vậy cần thời gian không nhiều.

Sau một canh giờ, Diệp Hạo thu hồi Trận Bàn:

- Đi, đi săn thôi.

Ánh mắt Thạch Nam lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Một chiêu có thể miểu sát Vương Bá Thiên, thiên tài các tộc có mấy người có thể đỡ nổi?Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần-truyenyy.com

. . .

- Thạch Thiên Hữu, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt?

Mắt nhìn tộc nhân bên cạnh càng ngày càng ít, một nữ tử cầm trong tay tam xích thanh phong bi phẫn quát.

Người trong miệng nữ tử này là Thạch Thiên Hữu thuộc Top 100 tộc quần - Thạch Tộc.

Thực lực Thạch Tộc rất mạnh, nhưng số lượng tộc đàn rất ít, nếu không sớm đã vọt đến mười vị trí đầu.

- Vừa rồi ta đã nói để ngươi làm thị nữ của ta, nhưng ngươi không đồng ý, nên ta cũng chỉ đành phải giết hết tộc nhân của ngươi thôi.

Thạch Thiên Hữu nói đến đây lộ ra một vẻ mặt đầy đắc ý.

Hai mắt Linh Tuyên Nhi rưng rưng:

- Thạch Thiên Hữu, ngươi không sợ tộc ta trả thù?

- Nói giống như bộ tộc của ngươi rất mạnh vậy. Còn nữa, lần này ta nhất định xung kích mười vị trí đầu, đến lúc đó ta có thể có được Thời Gian Tinh Thạch, có những Tinh Thạch kia, ta có thể tiến thêm một bước, chiến lực đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh.

Thạch Thiên Hữu nói nói đến đây, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường:

- Lão Tổ Linh Thố Nhất Tộc các ngươi mạnh nhất chỉ có tu vi Đệ Nhất Cảnh thôi?

Linh Tuyên Nhi trầm mặc lại.

Nàng biết Thạch Thiên Hữu nói thật.

Thạch Thiên Hữu là cửu cấp thiên tài, tu vi lại đạt đến Tiên Vương 11 Chuyển, thiên tài trong Cấm Địa có thể chống lại hắn không có bao nhiêu.

- Linh Tuyên Nhi, xem ra ngươi không quan tâm tính mạng của họ rồi?

Thạch Thiên Hữu nhìn thấy Linh Tuyên Nhi trầm mặc, bàn tay lớn nắm lấy yết hầu một nữ tử, lạnh lùng nói.

- Dừng tay.

Sắc mặt Linh Tuyên Nhi đại biến, hô.

Răng rắc!

Thạch Thiên Hữu bóp nát yết hầu nữ tử kia, sau đó tiện tay ném xác nàng lên mặt đất:

- Ta không thích nghe nói nhảm.

- Thạch Thiên Hữu.

Hai mắt Linh Tuyên Nhi đỏ bừng.

Một đạo kiếm quang hiện lên, lại một nữ tử bị chém thành hai nửa.

Thạch Thiên Hữu ra tay rất quả quyết.

Nói giết liền giết.

- Ta đáp ứng, ta đáp ứng, ta đáp ứng, còn không được sao?

Linh Tuyên Nhi có chút sụp đổ nói.

Cô biết nếu mình còn không đáp ứng, Thạch Thiên Hữu thật sẽ giết tất cả tộc nhân của mình.

- Nếu đã đáp ứng thì cho ta thấy biểu hiện của cô đi.

Thạch Thiên Hữu nghiền ngẫm nhìn Linh Tuyên Nhi nói.

- Có ý tứ gì?

Linh Tuyên Nhi có chút không hiểu hỏi.

- Cởi y phục của cô ra.

- Ngươi có biết rất nhiều cường giả cũng đang nhìn không?

- Chuyện này có quan hệ gì với ta?

Trong mắt Thạch Thiên Hữu tràn đầy không quan tâm:

- Ta cho cô thời gian ba hô hấp để cân nhắc, nếu như đến lúc đó còn không cởi, ta sẽ giết sạch sẽ tộc nhân của cô.

Ánh mắt Linh Tuyên Nhi lộ ra vẻ bị sỉ nhục.

Không nghi ngờ chút nào, nếu cởi thì thanh danh cả đời này sẽ bị phá hủy.

Nhưng nếu không cởi tộc nhân của nàng sẽ chết hết.

Bên ngoài cấm địa, nhìn thấy một màn này, trong mắt Tộc Trưởng Linh Thố Nhất Tộc tràn đầy vẻ kinh nộ.

- Thạch Tộc.

Cách đó không xa, một trung niên mặc thạch áo nhàn nhạt nhìn Linh Thố Tộc Trưởng nói:

- Đã vào Cấm Địa phải chuẩn bị tinh thần vẫn lạc, so với vẫn lạc thì sự trong sạch lại đáng là gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận