Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1611: Thua thiệt lớn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần



----------------------

Tam Đại Siêu Cấp Thế Lực của Nhân Tộc.

Thiên Kiếm Tông, Phượng Minh Cốc, Ngọa Long Sơn.

Ngọa Long Sơn không phong mang bá đạo như Thiên Kiếm Tông, cũng không ôm tỳ bà nửa che mặt như Phượng Minh Cốc, họ là Tông Môn ẩn sĩ chân chính.

Tông Môn này được truyền thừa từ vạn năm trước, lúc trước khi Ma Tộc đánh Nhân Tộc không đỡ được liên tục lùi về sau, mắt thấy Nhân Tộc sắp ngăn không nổi, một nhóm khoảng ngàn Tu Sĩ giáng lâm đến Chiến Trường.

Người nào cũng không ngờ 1000 người này đã cải biến lịch sử.

Nhân Tộc thay đổi thế cục, đuổi Ma Tộc ra khỏi gia viên.

Mà sau khi thắng lợi, một ngàn người này thần bí rời đi, hậu nhân căn cứ dấu vết để lại tìm được Ngọa Long Sơn, cao tầng Ngọa Long Sơn nhìn thấy loại tình huống này thì mới thừa nhận sự tồn tại của mình, bất quá sau đó Ngọa Long Sơn đã phong sơn.

Trừ phi được cho phép, nếu không sẽ không cho bất luận Tu Sĩ nào đặt chân lên sơn môn của họ.

Cho dù Bán Thần cũng không được.

Nghe nói đã từng có một Bán Thần mạnh mẽ xông vào Ngọa Long Sơn, kết quả không qua bao lâu thì toàn thân máu tươi chạy ra.

Từ sau sự kiện đó, ai cũng không dám xông lên Ngọa Long Sơn nữa.

- Tình báo nói thế nào?

Diệp Hạo hỏi.

- Một Tu Sĩ Ngọa Long Sơn nói ba ngày sau sẽ tại Ngọa Long Sơn tổ chức một hội Đấu Giá Hội, mà trong số đấu giá phẩm có hạ quyển Vĩnh Thế Trường Tồn.

- Tổ chức Đấu Giá Hội?

Diệp Hạo kinh ngạc bật thốt.

Ngọa Long Sơn, tông môn ẩn thế này tổ chức Đấu Giá Hội làm gì?

- Đúng.

- Nếu vậy thì ba ngày sau ta phải đến kiến thức một phen.

Ba ngày sau, thời điểm Diệp Hạo tiến đến Ngọa Long Sơn, một đạo thân ảnh từ Tiểu Thiên Địa hắn đi ra.

- Ta phải đi Đại Uyên.

Cô Độc nhìn Diệp Hạo nói.

- Đi đi, chú ý an toàn.

Diệp Hạo dặn dò một chút.

- Thời điểm ta không ở bên cạnh thì đừng gây chuyện.

Nghe được Cô Độc nói vậy, Diệp Hạo không vui.

Gây chuyện?

Ta thích chuyên gây chuyện sao?

Khôi hài!

Cô Độc rời đi, Diệp Hạo tăng tốc chạy đi.

Không qua bao lâu, hắn đã đến Ngọa Long Sơn.

Xa xa nhìn lại, Diệp Hạo phát hiện Ngọa Long Sơn giống như chổ Thần Long nằm.

Phong Thủy Bảo Địa khó có được.

Nếu trong này kiến tạo tông môn, cho dù không kéo dài muôn đời cũng không sai biệt lắm.

Diệp Hạo từ từ đi hướng sơn môn, tướng mạo cùng khí tức dần dần phát sinh biến hóa.

hắn không muốn cao điệu.

Hắn tin tưởng nếu lấy bộ dáng hiện tại tham gia Đấu Giá Hội, trời mới rõ sẽ oanh động như thế nào?

Đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn phải làm vậy.

Đến cửa ra vào, Diệp Hạo phát hiện một cổng vòm lục sắc, tất cả Tu Sĩ nhất định phải đi qua cổng vòm này mới có thể đi vào.

- Huynh đệ, muốn Quyển Trục Chủ Cấp Công Kích không?

Diệp Hạo đang chờ xếp hàng, bả vai bị người đụng phải.

Hắn nhìn sang.

Một thân ảnh dáng người gầy nhỏ cảnh giác nhìn bốn phía một cái, sau đó ống tay áo xuất hiện một quyển trục.

- Nhìn xem?

Diệp Hạo thuận tay cầm quyển trục kia lên.

Hơi kiểm tra một phen, hắn thấy quyển trục này là đồ thật.

- Bán thế nào?

Diệp Hạo thuận miệng hỏi một chút, điều giá thị trường một hai.

Nghe được Diệp Hạo hỏi giá, đạo thân ảnh kia vươn ba ngón tay.

- 30 vạn?

Diệp Hạo cau mày.

- Cái giá này hơi đắt.

- Ta nói 3 vạn.

Đối phương bó tay mà nói lại.

- 3 vạn?

Lần này đến phiên Diệp Hạo chấn kinh.

Chi phí tạo ra đã hơn 3 vạn!

Chẳng lẽ quyển trục này dùng kỹ thuật mới tạo thành.

- Cái này, hàng của ta lai lịch bất chính.

Đạo kia thân ảnh dán bên tai Diệp Hạo nói nhỏ.

Diệp Hạo đưa tay đẩy hắn qua một bên.

Mẹ nó… biết rõ thì thôi đi, người ta không biết còn tưởng rằng hai người đang thân mật cùng nhau đấy.

- Lai lịch bất chính.

Diệp Hạo vừa định lại nhìn xem, đối phương đã giật lại quyển trục, sau đó nhanh chóng giấu vào trong tay áo, lộ ra một nửa hỏi.

- Ngươi có mua hay không?

Diệp Hạo nghe được như thế, trong mắt lộ ra thần sắc cười mà như không cười.

Bởi vì hắn phát hiện ra trò chơi nhỏ của thanh niên kia.

Thần Niệm Diệp Hạo vừa rồi một mực tập trung vào đối phương.

Thanh niên này từ trong tay mình cướp đi quyển trục rồi vận dụng Huyễn Thuật, trên thực tế vị trí ống tay áo hắn có một Không Gian Pháp Bảo, bất quá Không Gian Pháp Bảo kia ẩn tàng tương đối sâu, hơn nữa bốn phía Không Gian Pháp Bảo lại có Không Gian Cấm Chế.

- Không mua.

Diệp Hạo cười đáp.

Thanh niên giật mình.

Tình huống như thế nào?

Diệp Hạo không theo thường thức mà chấp nhận à.

Sao lại như thế?

Có phải giả vờ?

- 3 vạn Tiên Thạch, ngươi cũng không mua?

Thanh niên nỗ lực lần cuối cùng.

Hắn không muốn đổi một khách hàng khác.

Hắn phát hiện thời đại này, tính cảnh giác mọi người đều tăng lên.

Cũng đã không còn nhiều dê béo để bản thân lừa nữa.

Thật vất vả gặp được một dê béo, sao có thể để hắn chạy?

- Ngươi phải cho ta lại nhìn xem.

- Không phải mới vừa rồi cho ngươi nhìn rồi sao?

- Ai biết có phải ngươi gạt ta hay không?

Diệp Hạo cẩn thận nói.

Nghe được Diệp Hạo thế, thanh niên không để lại dấu vết vận dụng một tia Huyễn Thuật, lập tức Đại Não Diệp Hạo sinh ra ảo ảnh thanh niên kia nhanh chóng lấy ra quyển trục chân chính đưa cho Diệp Hạo.

Đương nhiên loại ảo ảnh này do thanh niên kia tạo nên, trên thực tế Huyễn Thuật hắn dù có mạnh hơn gấp mười gấp trăm lần, cũng không thể khiến cho Diệp Hạo có ảo giác.

Quyển trục rơi trong tay Diệp Hạo, Diệp Hạo biết rõ quyển trục này là thật.

Hắn nhanh chóng ném cho thanh niên một Túi Càn Khôn nói.

- Cho ngươi, 3 vạn Tiên Thạch.

Thanh niên kia bị choáng.

Cái gì?

- Ngươi —— ngươi.

Thanh niên trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Vừa rồi Diệp Hạo không phải nói chỉ kiểm tra sao?

Ngươi ……mẹ nó chứ… vì sao không đơn giản kiểm tra đi?

Ngươi không kiểm tra thì ta làm sao cướp lại được.

Có thể thành tín một chút không?

- Ngươi cái gì ngươi, một tay giao tiền, một tay giao hàng.

Diệp Hạo nghiêm trang nhìn thanh niên kia, nói:

- Hiện tại chúng ta đã thanh toán xong tiền hàng.

Nói xong Diệp Hạo xoay người rời đi, cũng không tiếp tục xếp hàng.

Thanh niên kia vội vàng đuổi theo Diệp Hạo, ném lại túi Càn Khôn cho hắn.

- Tiền của ngươi đây.

- Cái này có ý gì?

- Ngươi trả quyển trục lại cho ta.

- Ta vất vả lắm mới nhặt được đồ tốt, sao phải đưa cho ngươi?

Diệp Hạo vung tay lên, Túi Càn Khôn bị bắn trở về trong tay thanh niên.

- Ngươi có phải muốn chết?

Thanh niên kia thấy mềm không được, nên dùng tới cứng.

Diệp Hạo chỉ một Tướng Sĩ khoác Khải Giáp.

- Muốn ta nhờ hắn đến phân xử thử không?

Trong mắt thanh niên kia lộ ra vẻ sợ hãi, tiếp theo hung dữ nhìn Diệp Hạo một cái.

- Chúng ta chờ xem.

Tướng Sĩ kia là người phụ trách duy trì trật tự, chuyện này nếu nháo lớn thì bản thân không có quả ngon để ăn.

Thanh niên kia rời đi, trong mắt đầy vẻ áo não.

Không buồn không được a…

Lúc đầu nghĩ lừa gạt 3 ~ 5 vạn?

Lần này thì tốt rồi.

Một Quyển Trục Chủ Cấp giá trị 30 ~ 50 vạn giờ chỉ nhận được chút tiền thế này.

Thua thiệt lớn quá!

Bạn cần đăng nhập để bình luận