Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2493: Cổ Chiến Trường

Hiện tại Thần Vương phủ xuống đừng nhìn chỉ là Thần Vương sơ kỳ, thế nhưng lực chiến đấu của nguyên một đám bọn hắn lại vô cùng cường đại, trong tình huống đồi giai Thần Vương thế lực Vương cấp căn bản không phải đối thủ của bọn họ. Hơn nữa hoàng triều phủ xuống cũng không chỉ mỗi cường giả Thần Vương, bên người cường giả Thần Vương còn đi theo hơn một trăm vạn tướng sĩ tinh nhuệ, hoàn toàn có thể chính diện cùng một vương triều chống lại.

- Hơn nữa còn có Thần Vương thế lực Hoàng cấp phủ xuống.

- Chúng ta còn không thế nào tăng lên?

- Dựa theo tình huống trước mắt có thể thấy Thần Vương của thế lực Hoàng cấp cao giai cũng sắp phủ xuống rồi.

- Thời gian cho chúng ta cũng không còn nhiều nữa đâu.

- Thật ra chúng ta không phải không có cơ hội, căn cứ theo tin tức ta lấy được, khi các Thần Vương của các đại hoàng triều giáng lâm thì Thần Vực cũng sẽ xuất hiện tài nguyên Vương cấp, đến lúc đó chúng ta có thể dựa vào những tư nguyên này quật khởi.

- Chúng ta có thể tranh đoạt với Thần Vương của các đại hoàng triều sao?

- Đến lúc đó liên thủ là được.

- Chẳng lẽ ngươi không phát hiện số lượng Thần Vương phủ xuống còn nhiều hơn rất nhiều so với Thần Vương cũ ở Thần Vực chúng ta sao.

- Vậy thì thế nào? Như vậy trong các đại hoàng triều sẽ có đủ loại mâu thuận.

- Lúc này còn cần để ý cái gì nữa? Nếu không thể thừa dịp tài nguyên đợt này để quật khởi, sau đó thật sự cũng không còn cơ hội nữa.

- Đúng vậy, nếu không có khi chúng ta một bước đặt chân tới Thần Hoàng cảnh cũng nên?

Đông Vực!

Bên trong một sơn mạnh không biết tên, một thân ảnh đang khoanh chân ngồi ở trong đó, lực lượng của sông núi từ trong sơn mạch truyền ra không ngừng tràn vào thân thể của hắn, tu dưỡng nhục thân cùng linh hồn hắn. Cũng không biết đã qua bao lâu, một bóng người lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở trong dãy núi. Sau một lúc bóng người này mở ra hai con mắt.

- Mặc Mặc, sao ngươi lại tới đây?

- Ta đưa tình báo cho công tử.

Mặc Mặc cười cười đi đến bên người Diệp Hạo.

- Tình báo gì mà phải khiến ngươi đích thân đưa tới?

Diệp Hạo nói xong liền nhận lấy tình báo trong tay Mặc Mặc.

- Ta đây không phải nhớ công tử ngươi sao?

Mặc Mặc cười hắc hắc nói.

- Ta sao lại cám giác ngươi thật ra làm muốn đi chơi vậy?

Diệp Hạo trêu ghẹo nói.

- Nào có? Ta thực sự nhớ công tử đấy.

Mặc Mặc vội vàng nói.

Diệp Hạo cười cười nhìn lên tình báo trong tay.

- Cổ chiến trường.

Khi nhìn thấy nội dung trên tình báo sắc mặt Diệp Hạo lập tức thay đổi. Bởi vì nếu là cổ chiến trường thông thường căn bản sẽ không cần đưa tới nơi này cho Diệp Hạo.

Tình báo sẽ do Đường Phiên Phiên xử lý. Xem hết nội dung tình báo, thần sắc Diệp Hạo trở nên ngưng trọng lên.

- Từ Băng Sương có phải đã chạy tới nơi này rồi hay không?

- Đúng vậy, không những Từ Băng Sương đi, Phùng Hoa Xương, Lưu Tĩnh Di cũng đi.

Mặc Mặc nhẹ nhàng nói.

- Hạo Nhiên Chính Khí Tông đâu?

- Long Tượng Thần Vương của Hạo Nhiên Chính Khí Tông đã cùng Tô Minh Đồ đi tới trước rồi.

Diệp Hạo khẽ gật đầu một cái.

Tông chủ Hạo Nhiên Chính Khí Tông - Tô Minh Đồ từ khi lấy được bản nguyên công pháp hoàn chỉnh đã tiến thêm một bước đặt chân đến Thần Vương cảnh.

- Mặc Mặc, ngươi ở đây tu hành đi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- A, ta còn muốn tản bộ nữa?

Mặc Mặc lộ vẻ mặt đau khổ nói.

- Đây chính là nơi dưỡng thân vô cùng khó tìm đấy.

Diệp Hạo trừng Mặc Mặc một cái.

- Người khác muốn có cơ duyên như vậy cũng không được đâu.

- Được rồi.

Mặc Mặc bất đắc dĩ nói.

Diệp Hạo vuốt vuốt đỉnh dầu Mặc Mặc rồi đi ra ngoài.



Cổ chiến trường mở ra đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều tu sĩ, bởi vì có tu sĩ ở cổ chiến trường phát hiện Thần Vương bản nguyên.

Thần Vương bản nguyên!

Chiếm được Thần Vương bản nguyên cũng có nghĩa có thể đạt được cảnh giới Thần Vương cảnh.

Dụ hoặc như vậy ai mà có thể nhịn được?

- Cổ chiến trường ngoại trừ có Thần Vương bản nguyên còn có trọng bảo của cường giả Thần Vương đó.

- Ta nghe nói có tu sĩ ở trong đó tìm được Thần Vương dịch.

- Hiện tại vô luận là Thần Vương bản thổ Thần Vực hay là Thần Vương thế lực Hoàng cấp đều đã chạy tới.

- Thần Vương trong cổ chiến trường đoán chừng có hơn ngàn vị.

- Đúng vậy, Hợp Thần cảnh chúng ta tiến đến chính là muốn chết.

- Nơi kia căn bản không phải là chiến trường thuộc về chúng ta.

- Không, ngươi nói vậy là sai rồi, cổ chiến trường kia hạn chế tu vi Thần Vương.

- Hạn chế?

- Cổ chiến trường kia chỉ chấp nhận người có chiến lực cao nhất là Hợp Thần cảnh đỉnh phong, hơn nữa thần niệm của tu sĩ khi ở trong đó sẽ bị hạn chế cực lớn.

- Bên trong cổ chiến trường đó có rất nhiều oán niệm của các cường giả, nếu ai dám dùng thần niệm đi quét khắp nơi đó chính là muốn chết.

- Nếu như vậy mà nói chúng ta có thể xông vào một lần sao?

- Đúng vậy, cùng đi.

Khi tin tức được truyền ra càng ngày càng nhiều tu sĩ đi đến cổ chiến trường. Lúc Diệp Hạo đi tới cửa vào của cổ chiến trường thì con số tu sĩ vây xem đã đạt đến hơn trăm vạn.

- Thiếu niên chí tôn của Thần Vực cơ hồ đều đi.

- Những thiếu niên chí tôn này chẳng lẽ không lo việc mình vẫn lạc sao?

- Bản thân thiếu niên chí tôn trong nhóm cường giả Hợp Thần cảnh cũng không phải kẻ yếu, hơn nữa trên người của bọn hắn ai màkhông có át chủ bài chứ ? Bởi vậy cho dù là cường giả Hợp Thần cảnh có tiếng cũng không dám trêu chọc bọn hắn, bởi vì ngươi nếu không có khả năng triệt để chém giết bọn họ, Thần Vương sau lưng bọn họ chắc chắn sẽ tìm ngươi gây chuyện.

- Nói là nói như thế, ta không tin không ai dám đánh chủ ý vào bọn họ.

- Lạc Ba của Lạc Lan hoàng triều chẳng phải bị đánh cướp sao? Nghe nói người cướp đoạt của Lạc Ba chính là một thanh niên thần bí.

- Thật là sự có người không sợ chết sao.

Diệp Hạo nghe một hồi rồi đi tới cửa ra vào. Trong không khí tràn ngập thản nhiên làm sặc khí tức, nơi xa còn mơ hồ truyền đến ma âm mê hoặc tâm thần, Diệp Hạo cúi đầu nhìn một chút, đất đai dưới chân đều khô cạn.

Thiên địa chỗ này đều bị đánh nát. Không có khả năng tiếp tục tạo sinh mệnh. Diệp Hạo híp mắt nhìn thoáng qua bốn phía, chợt kim thân trong thức hải mở ra hai con mắt, một đạo thần niệm vô cùng tràn ngập về bốn phía. Sau một khắc Diệp Hạo cũng cảm giác được một đạo lực lượng vô hình đang dần gia tăng lên người mình.

Quy tắc lực lượng!

Diệp Hạo lập tức ý thức được cỗ lực lượng vô hình này chính là quy tắc lực lượng. Ngay khi cỗ quy tắc lực lượng kia muốn gạt bỏ Diệp Hạo bỗng thân hình kim thân trong thức hải hắn nhẹ nhàng chấn động một cái, sau một khắc cỗ quy tắc lực lượng kia dưới vẻ khiếp sợ của Diệp Hạo mà tiêu tán.

- Kim thân không sợ quy tắc lực lượng ở nơi này sao?

Diệp Hạo giật mình nói.

Vừa rồi Diệp Hạo vận dụng thực lực Vương cấp, kết quả thực đưa tới quy tắc nơi đây gạt bỏ. Nhưng hắn không ngờ kim thân lại có thể ngăn cản.

- Kim thân là do công đức ngưng tụ mà thành, hẳn là một loại tồn tại đặc thù.

Diệp Hạo thầm nghĩ trong lòng. Nếu như vậy khi ở trong này Diệp Hạo không cần phải kiêng kỵ gì hết!

Nghĩ tới đây trên mặt Diệp Hạo lộ ra vẻ hưng phấn. Lập tức Diệp Hạo liền vận dụng thẹc lực Vương cấp đỉnh phong, thần niệm bàng bạc trong nháy mắt bao phủ trong vòng nghìn dặm. Phải biết ở trong này thần niệm bị nhận phải chế ước cực lớn. Trước đó Diệp Hạo cũng đã thử một lần. Tu vi hắn hiện tại là Hợp Thần cấp tầng thứ sáu, tương đương với tu sĩ Hợp Thần cao giai bình thường, nhưng thần niệm Diệp Hạo chỉ bao phủ phương viên mười dặm.

Phương viên mười dặm!

Bạn cần đăng nhập để bình luận