Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2031: Hạo Nguyệt Bất Đắc Dĩ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Mà về phần những thế lưc Đông Hoa Hoàng Triều, Nhạc gia, Tây Cực Liên Minh, Dật Phong Sơn Trang thỏa hiệp nhượng bộ còn lợi hại hơn.

Chuyện này cũng không có biện pháp khác.

Bởi vì những thế lực này không sinh ra cường giá Bán Thần.

Không có Bán Thần làm sao có thể tranh phong cùng thế lực cao trọng thiên đây?

Vân Tiêu Cung!

- Hạo Nguyệt, ta biết ngươi không nguyện ý, nhưng cũng ta không còn lựa chọn khác.

Vũ Tiêu nhìn Hạo Nguyệt nhẹ giọng khuyên nhủ.

- Ta không gả.

Hạo Nguyệt cắn răng nói.

Hạo Nguyệt rất đẹp, phong thái yểu điệu, khuynh quốc khuynh thành.

Nàng ăn mặc một thân bạch y, giống như Bích Ba Tiên Tử.

Nhưng lúc này trong mắt nàng tràn đầy ưu thương.

- Ngày mai Thiên Phồn công tử sẽ đến Vân Tiên Cung cầu hôn.

Đúng lúc này một lão ẩu tóc bạc xuất hiện bên người Hạo Nguyệt.

Hạo Nguyệt nhìn thoáng qua bà lão nói.

- Ta nói, ta không gả.

- Ta không ép ngươi gả cho Thiên Phồn công tử.

Bà lão trầm mặc một hồi mới nói.

- Ngươi hiện tại có thể rời khỏi Vân Tiêu Cung.

Hạo Nguyệt không khỏi giật mình.

Cái gì?

Lão tổ nói cái gì?

Kêu bản thân rời khỏi Vân Tiêu Cung?

Bất quá chợt Hạo Nguyệt ý thức được điều gì.

Nàng có thể rời đi sao?

Nếu rời đi, thế lực phía sau Thiên Phồn sẽ không giận chó đá mèo vào Vân Tiên Cung chứ?

Đương nhiên sẽ giận rồi.

Mà Vân Tiên Cung có thể đỡ nổi thế lực phía sau Thiên Phồn sao?

Không thể!

Nếu có thể ngăn trở, Cung Chủ cũng sẽ không mong Hạo Nguyệt tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.

- Thiên Phồn đã là cường giả Đệ Nhất Cảnh mà lại tư chất hắn đạt đến 200. Ngươi biết con số 200 mang ý nghĩa gì không?

Vũ Tiêu lúc này chậm rãi mở miệng nói.

- Ý vị này tương lai hắn có thể đi đến cực hạn Đệ Tam Cảnh.

- Toàn bộ Tứ Trọng Thiên người nào đi đến tình trạng này?

- Không có một ai cả.

- Vả lại phía sau Thiên Phồn thế nhưng là tuyệt thế cường giả Thượng Cổ Kỳ, Tề Tĩnh.

- Mà Tề Tĩnh còn là cường giả Đệ Tam Cảnh.

Vũ Tiêu nói đến đây đã bị Hạo Nguyệt cắt đứt

- Không cần nói.

Nhìn thần sắc ủy khuất trên mặt Hạo Nguyệt, Vũ Tiêu khẽ thở dài.

- Ta biết ngươi không quên được Diệp Hạo, nhưng quên không được vẫn phải quên, nếu không toàn bộ Viêm Hoàng Tông cũng có thể bị chôn vùi.

Trong mắt Hạo Nguyệt lộ ra một tia thương cảm cùng không cam lòng.

Cường giả Đệ Tam Cảnh!

Cấp bậc này ai có thể chống lại?

Đây cũng là lý do tại sao Hạo Nguyệt không nói chuyện này cho Viêm Hoàng Tông.

- Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?

Hạo Nguyệt đỏ hồng con mắt hỏi.

- Nếu có một tơ một hào biện pháp, ta cũng sẽ không gả ngươi cho Thiên Phồn.

Vũ Tiên nói câu này trong mát tràn đầy bi phẫn.

Toàn bộ Tứ Trọng Thiên người nào không biết Diệp Hạo và Hạo Nguyệt đã đính hôn.

Thế nhưng hiện tại Thiên Phồn vẫn khăng khăng cầu hôn Hạo Nguyệt?

Người này cố nhiên đánh vào mặt Diệp Hạo, nhưng làm sao không phải đánh vào mặt Vân Tiên Cung bọn họ?

. . .

Nguyệt Quế Thánh Địa!

- Bế Nguyệt, thư mời của Thiên Huyễn công tử ngươi nhận được chưa?

Một thanh niên nam tử y ôn tồn lễ độ nói khẽ với nữ tử thanh y bên người.

Thanh y nữ tử không phải ai khác, chính là Thánh Nữ Nguyệt Quế Thánh Địa - Trần Bế Nguyệt.

Sợi tóc Trần Bế Nguyệt tỏa thanh quang, toàn thân tràn đầy linh tú chi khí.

- Đã nhận.

Trên mặt Trần Bế Nguyệt mang theo nụ cười nhẹ.

- Vậy đêm mai chúng ta cùng đi chứ?

Tử y thanh niên mời.

- Nhưng Hứa Tuyền công tử đã hẹn ta rồi.

Trần Bế Nguyệt áy náy nói.

- Hứa Tuyền?

Khải Huyền tức giận nói.

- Bất quá ta đã cự tuyệt.

Lập tức Trần Bế Nguyệt nói tiếp.

Thần sắc Khải Trí lúc này mới tốt lên một chút.

- Nên mong Khải công tử không nên khiến Bế Nguyệt phải khó xử.

Trần Bế Nguyệt nói câu này trên mặt lộ ra thần sắc đáng thương.

- Ngươi yên tâm, có ta ở đây, Hứa Tuyền sẽ không dám làm khó ngươi.

Khải Trí không thèm để ý nói.

- Nhưng Nguyệt Quế Thánh Địa ta đắc tội không nổi Long Tuyền Kiếm Tông.

Trần Bế Nguyệt lại đắng chát nói.

Nghe vậy Khải Trí nhíu mày.

- Chuyện này cứ giao cho ta xử lý.

Khải Trí trầm ngâm một hồi nói.

Trần Bế Nguyệt khẽ gật đầu một cái.

Khải Trí rời đi không bao lâu một đạo thân ảnh xuất hiện bên người nàng.

- Tại sao không đáp ứng Khải công tử?

Trần Bế Nguyệt nhìn thân ảnh già nua trước mặt, trong ánh mắt xinh đẹp lộ ra một chút đau thương.

- Ta chỉ muốn tự làm chủ vận mệnh của mình.

Vô luân Khải Trí hay Hứa Tuyền, tư chất cũng không chênh lệch quá lớn với Trần Bế Nguyệt, nàng dù gả cũng phải gả co một người có tư chất vượt xa mình.

- Nhưng ngươi như vậy thì có thể kéo dài được bao lâu?

Nguyệt Quế Thánh Thụ khẽ thở dài.

Trần Bế Nguyệt trầm mặc không nói. Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

Thiên Hành Đại Lục!

Lúc một viên Thời Gian Tinh Thạch cuối cùng hóa thành thời gian lĩnh lực phá toái Diệp Hạo không khỏi mở mắt.

Một khắc sau từ trên người hắn tràn ra ba động giống như hãn hải.

Toàn bộ tu sĩ Tiểu Thiên Địa đều bị đánh thức.

- Chuyện gì vậy?

- Đây là ba động cấp bậc gì?

- Tạo sao ta cảm thấy cỗ ba động này cũng đã có thể so với tiền bối Định Hải Châm?

- Công tử hiện tại có chiến lực Nhị Cấp Thần Minh sao?

- Đợi một chút thời gian nữa, chẳng phải nói công tử đến Đệ Tam Cảnh sẽ có chiến lực Tam Cấp Thần Minh?

- Tam Cấp Thần Minh là cực hạn mà vùng thế giới này có thể tiếp nhận.

- Viêm Hoàng Tông chúng ta hiện tại có 2 tôn Nhị Cấp Thần Minh, cho dù chư thiên vạn giới cũng có thể xông pha rồi.

- Viêm Hoàng tông chúng ta có thể xông pha được sao?

Lúc này Định Hải Châm xuất hiện bên người Diệp Hạo.

- Đột phá?

- Kỳ thật trăm năm trước ta đã có thể đột phá, bất quá lại bị ta áp chế thôi.

Diệp Hạo nhìn Định Hải Châm cười nói.

- Bởi vậy lần này đột phá thì đạt đến Đệ Nhị cảnh trung kỳ.

- Khó trách ta cảm thấy tu vi ngươi hiện tại cũng không kém hơn ta.

Trong mắt Định Hải Châm lộ ra hiểu rõ.

Diệp Hạo cười không nói.

- Hiện tại ta hẳn không phải đối thủ của ngươi.

Định Hải Châm nói ra câu này trong lòng tràn đầy cảm khái.

Định Hải Châm còn tưởng có thể che chở cho Diệp Hạo một chút thời gian.

Ai ngờ Diệp Hạo hiện tại đã vượt qua hắn.

- Nếu ta ra hết thủ đoạn, ngươi xác thực không phải đối thủ của ta.

Diệp Hạo không hề khiêm tốn đáp.

Loại chuyện này không cần phải khiêm tốn.

- Chúc mừng công tử.

Định Hải Châm cung kính hành lễ Diệp Hạo.

Nếu như nói trước đó Định Hải châm còn tự cao thân phận mà nói, nhưng hiện tại cũng không còn tâm tư này.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó liền nhìn về phía Trần Nguyệt Lan đang chạy tới.

- Nguyệt Lan, báo cáo chiến tích vài năm nay đi.

Trong lòng Trần Nguyệt Lan đã sớm chuẩn bị.

- Đệ Tam Cảnh Bán Thần 432 người, Đệ Nhị Cảnh 1460, Đệ Nhất Cảnh Bán 4243 tôn.

Gần 6000 tôn Bán Thần!

Diệp Hạo hơi hơi nhẹ gật đầu.

Sở dĩ cường giả Bán Thần Ẩn Minh tăng trưởng nhanh cũng vì liên quan đến nhân số của họ.

Những năm này dù Diệp Hạo liên tục chiêu thu từng đám tướng sĩ Nhân Tộc gia nhập Ẩn Minh, nhưng dù như vậy tổng số nhân lực Ẩn Minh còn không quá 6 ức. Phải biết số lượng tu sĩ một Đại Vực phải trên trăm ức.

Bạn cần đăng nhập để bình luận