Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3349: Trần Ai Lạc Mịch

Cơ Phượng Hoàng muốn luyện hóa toàn bộ Mang Chủng vực.

Trên mặt Nghịch Thương Thiên lộ ra vẻ khó xử.

- Nghịch Thương Thiên, thiên hà Hồn Thiên chúng ta đã nhượng bộ, nếu ngay cả yêu cầu này mà ngươi cũng không đồng ý, vậy moi người cứ đồng quy vu tận đi.

Cơ Phượng Hoàng lạnh lùng nói.

- Quả thật các ngươi sẽ làm ô nhiễm thiên hà Hồn Thiên, nhưng thiên hà Chủng Thiên các ngươi cũng sẽ biến mất.

Cơ Phượng Hoàng nói xong, rất nhiều Chúa Tể ở đâu đều cùng nhau tiến lên, uy áp trùng trùng điệp điệp giống như cơn bão nghiền ép mà đến.

Nghịch Thương Thiên trầm mặc lại.

- Nghịch Thương Thiên, ta cảm thấy không tệ đâu.

- Nghịch Thương Thiên, mục đích của chúng ta là tìm một nơi cho hậu bối sinh tồn, về phần Mang Chủng vực, chúng ta không quản được.

- Nghịch Thương Thiên, hi vọng ngươi lấy đại cục làm trọng.

Khi các Chúa Tể thiên hà Chủng Thiên nhao nhao khuyên nhủ, trong lòng Nghịch Thương Thiên tràn đầy bi ai.

- Được.

Thật lâu sau, Nghịch Thương Thiên khổ sở nói.

- Không.

Diệp Hạo hét lớn.

- Xin lỗi.

Nghịch Thương Thiên áy náy nhìn Diệp Hạo.

- Không thể như vậy được.

Diệp Hạo khóc rống lên.

Đây không phải chỉ là một hai tu sĩ mà là toàn bộ Mang Chủng vực.

- hài tử, ngươi cũng biết ta phải từ bỏ cái gì?

Nghịch Thương Thiên vỗ vỗ bả vai Diệp Hạo.

Ánh mắt Nghịch Thương Thiên trống rỗng mà tĩnh mịch, ẩn chứa bên trong là lửa giận ngập trời.

Nhìn theo thân ảnh Nghịch Thương Thiên rời đi, Diệp Hạo nhìn về phía Cơ Phượng Hoàng nói.

- Có thể trả Lam Tức cho ta không?

- Diệp Hạo, Lam Tức ta có thể cho ngươi, nhưng ngươi cần trả cái giá gì?

Cơ Phượng Hoàng nhàn nhạt nhìn Diệp Hạo nói.

- Tương lai nếu Đế Cơ gặp nguy hiểm, ta sẽ ra tay giúp đỡ.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nghiêm mặt nói.

- Được, bây giờ Lam Tức là của ngươi.

Cơ Phượng Hoàng vừa dứt lời, thân ảnh của Lam Tức đã bị khống chế hạ xuống bên cạnh Diệp Hạo.

- Diệp công tử.

Lam Tức nắm lấy bàn tay của Diệp Hạo, đỏ bừng mắt.

Diệp Hạo nắm chặt tay Lam Tức.

- Xin lỗi, ta chỉ có thể làm được như vậy mà thôi.

Lam Tức rơi lệ đầy mặt.

Nàng biết rõ Cơ Phượng Hoàng sẽ không bỏ qua cho tu sĩ Mang Chủng vực.

Diệp Hạo vì àng mà đã bỏ ra cái giá lớn như vậy.

Đừng nghĩ rằng giá Diệp Hạo trả không lớn, phải biết bình thường Đế Cơ sẽ không gặp nguy hiểm.

Có thể nói, đến lúc cần Diệp Hạo cứu, nói đầm rồng hang hổ cũng không khác biệt gì nhiều.

- Đi thôi.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Nơi này đã không còn gì để lưu luyến nữa.

Lam Tức quay người nhìn thoáng qua tu sĩ Mang Chủng vực, nàng biết rõ đây có lẽ là lần cuối cùng tỏng đời nàng gặp bọn họ.

Tu sĩ Mang Chủng vực cười rất thản nhiên, các nàng phất tay về phía Lam Tức.

Các nàng biết rõ chỉ cần Lam Tức còn sống, truyền thừa của Mang Chủng vực sẽ không đứt đoạn.

Diệp Hạo mang theo Lam Tức tới một nơi noin xanh nước biếc.

- Tới nơi này làm gì?

Lam Tức không hiểu hỏi.

- Vừa rồi đại chiến cùng Đế Cơ, ta có một chút tâm đắc.

Diệp Hạo trả lời.

- Vậy ngươi đi ngộ đạo đi, để ta hộ pháp giúp ngươi.

Lam Tức mừng rỡ nói.

Lam Tức biết rõ cơ hội này chỉ có thể gặp không thể cầu.

- Không sao, ngươi cũng đi tu hành.

Diệp Hạo nói xong liền lấy ra một trận bàn.

Trận bàn trong trận pháp hoá thành một tấm màn bao phủ toàn bộ sơn mạch này ở bên trong.

Trận pháp do Diệp Hạo tự bố trí, trừ phi là Kim Thế cảnh hậu kỳ mới có thể đánh vỡ, vấn đề là cường giả cấp bậc này có rất nhiều sao?

Hơn nữa cao tầng Nghịch Thiên nhất mạch còn đang bí mật bảo vệ hắn an toàn.

Diệp Hạo biết chí ít có một Kim Thế cảnh đỉnh phong đang ở gần hắn.

- Chúa Tể đại nhân trao toàn bộ truyền thừa cho ta.

Lam Tức nói đến đây, nước mắt lại bắt đâu rơi xuống.

- Ta rất sợ tương lai không đạt được kỳ vọng.

Lam Tức biết rõ tư chất của mình.

Tương lai nàng có thể đạt được thành tựu giống Mang Chủng chúa tể đã không tệ rồi, mà đạt đến thành tựu này thì làm sao có thể báo thù?

Phải biết bây giờ Cơ Phượng Hoàng đã vô cùng đáng sợ, mà sau khi luyện hoá Mang Chủng vực Cơ Phương Hoàng sẽ còn mạnh đến mức nào?

Lam Tức suy nghĩ một chút rồi trở nên tuyệt vọng.

- Mặc kệ tương lai có thể làm được hay không, đây cũng không phải là lý do chúng ta không nỗ lực.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Ta hiểu.

Lam Tức nghiêm túc gật đầu.

Lam Tức không ích kỷ mà nhờ Diệp Hạo hỗ trợ báo thù.

Bởi vì chuyện này không hề dễ dàng gì đối với Diệp Hạo.

Chưa nói đến bản thân Cơ Phượng Hoàng, nàng còn có cả một đệ tử nghịch thiên, hai người này nếu liên thủ, dù Diệp Hạo mạnh hơin thì đã thế nào?

Mà nàng ngay cả tư cách tham gia cũng không có khả năng.

- Để ta sửa lại một phần công pháp của thiên hà Cửu Thiên, những công pháp này đều thuộc hàng đứng đầu, về sau ngươi cũng sẽ đi theo con đường đồng thời tu luyện ba loại đại đạo.

Diệp Hạo nói xong rồi điểm một chỉ vào mi tâm của Lam Tức.

Lam Tức cảm ngộ một phen rồi ngạc nhiên nói.

- Vì sao ta cảm thấy công pháp của thiên hà Cửu Thiên lại còn mạnh hơn cả thiên hà Chủng Thiên?

- Bởi vì thiên hà Cửu Thiên vốn là mạnh nhất.

Diệp Hạo nói đến đây, trong mắt lấp loé ánh sáng nói.

- Ta cảm thấy tương lai thiên hà Chủng Thiên và thiên hà Hồn Thiên sẽ tấn công thiên hà Cửu Thiên.

Lam Tức chấn động.

- Ý của ngươi là…?

- Thiên hà Hồn Thiên không đủ để hai thiên hà cùng tung hoành, vô luận là Nghịch Thương Thiên hay Cơ Phượng Hoàng đều là người có dã tâm.

Diệp Hạo lạnh lùng.

- Sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ liên thủ ra tay với thiên hà Cửu Thiên.

- Đến lúc đó ngươi phải làm sao bây giờ?

Lam Tức hỏi vội.

Đó chính là một vấn đề lớn.

Phải biết Diệp Hạo có mối quan hệ rất sâu với Nghịch Thiên nhất mạch.

- Chỉ có thể đi đến đâu tính đến đó mà thôi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút mới nói.

Hắn có thể làm gì đây?

Hiện tại hắn không hề có quyền nói, vả lại ở thiên hà Cửu Thiên hắn cũng có rất nhiều kẻ địch.

- Thừa dịp bây giờ còn chưa loạn, chúng ta tăng cao tu vi trước.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Được.

Thời gian tiếp theo Diệp Hạo yên lặng tu hành ở bên trong sơn mạch.

Mà tu vi của hắn cũng từng bước tăng lên.

Đệ Cửu vực là nơi có pháp tắc hoàn thiện nhất thiên hà Hồn Thiên, bởi vậy ở đây tu hành hiệu quả cực tốt.

Một năm qua đi.

Hai năm qua đi.

Ba năm qua đi.

Cũng chính vào một năm này, ba loại đại đạo của Diệp Hạo đều đã đạt đến Tương Lai cảnh đỉnh phong.

- Vẫn quá chậm.

Diệp Hạo lẩm bẩm nói.

Mới ba năm đã tăng lên một tiểu cảnh giới, nếu là tu sĩ bình thường mà nói đã là cực kỳ nhanh rồi.

Phải biết đến cảnh giới này, mỗi lần tăng lên một tiểu cảnh giới đều phải tiêu tốn rất nhiều thời gian.

- Công tử.

Một bóng người lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở bên người Diệp Hạo.

- Dò xét được gì rồi?

Nhìn thấy thân ảnh này, Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Công tử, căn cứ theo tình báo mà thám tử lấy được, tu sĩ thiên hà Hồn Thiên đã vào Đệ Thất vực, đồng thời tu sĩ hai thiên hà cũng vui vẻ giao lưu.

Thân ảnh kia cung kính nói.

- Tu sĩ hai đại thiên hà chính thức bắt đầu đồng thời tu hành hai đại đạo.

- Đồng thời tu hành đại đạo?

Nghe đến đây Diệp Hạo trở nên lo lắng.

- Đồng thời tu hành hai đại đạo, chuyện này không phải là tin tức tốt gì đối với thiên hà Cửu Thiên.

Thân ảnh kia trầm giọng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận