Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2760: Nhao Nhao Tiêu Diệt

Hai mươi thiếu niên chí tôn!

Thấy một màn như vậy, sắc mặt đám người Nguyệt Hoa đều thay đổi. Ai cũng không ngờ rằng lại gặp phải nhiều thiếu niên chí tôn như vậy.

Khi hai mươi thiếu niên chí tôn nhìn thấy đám người Diệp Hạo, trong mắt đều lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

- Lần này phát tài rồi.

- Bây giờ thiếu niên chí tôn càng ngày càng khó tìm.

- Giết mấy người bọn hắn, xếp hạng của chúng ta lại tiếp tục tăng lên.

- Trước tiên đừng giết nữ nhân.

- Nữ nhân quả nhiên không thể lãng phí.

Nhìn hai mươi thiếu niên chí tôn không chút kiêng kỵ mà đàm luận, trong mắt Tất Xuân và Đan Linh tràn đầy sợ hãi.

- Diệp công tử, chúng ta làm sao bây giờ?

Đan Linh lôi kéo cánh tay Diệp Hạo, run lẩy bẩy nói.

- Nguyệt Hoa, bày trận.

Diệp Hạo nhìn Nguyệt Hoa bên người nói.

- Được.

Nguyệt Hoa nói khẽ.

Nói thật dù là Nguyệt Hoa hay Lê Tư cũng không quá sợ hãi. Bởi vì bọn hắn biết rõ sức chiến đấu của Diệp Hạo. Chỉ cần bọn họ có thể giúp Diệp Hạo tranh thủ một chút thời gian, vậy cục diện lập tức sẽ đảo ngược.

- Đan Linh, Tất Xuân, nhiệm vụ của các ngươi là chặn đường một thiếu niên chí tôn, có vấn đề không?

Lúc này Diệp Hạo nhìn Tất Xuân và Đan Linh nói.

Tất Xuân cắn cắn nói.

- Trong thời gian ngắn không có vấn đề.

- Ta... Ta cũng không có vấn đề.

Rất nhanh trong mắt Đan Linh đã bị lòng kiên định thay thế.

Lúc này bỏ chạy cũng không thể được. Vậy chỉ có thể liều chết đánh một trận tử chiến.

- Ta có thể chặn được hai người.

Lê Tư nghiêm mặt nói.

Nhờ chữ cổ trên vách đá mà thực lực bây giờ của Lê Tư đã tăng lên một chút. Bởi vậy nàng mới dám nói lời như vậy.

Đương nhiên Lê Tư không phải nói đánh bại, mà là chặn đường.

- Ta có thể chặn được ba người.

Tiểu Lục suy nghĩ một chút nói.

- Không, bốn người.

- Tiểu Lục, lần ngày ngươi phối hợp với ta xuất thủ.

Diệp Hạo nhìn Tiểu Lục một cái nói.

- Được.

Tiểu Lục gật đầu.

Cũng đúng lúc này hai con mắt của Diệp Hạo bắt ra ánh mắt kinh khủng. Ánh mắt đan xen nhau hóa thành một lồng giam mà giam cầm hai mươi thiếu niên chí tôn ở bên trong.

Ngay sau đó Tiểu Lục lập tức phun ra khí độc bao phủ toàn bộ bên trong lồng giam.

- Đây là giải độc đan.

Sau đó Tiểu Lục đưa cho đám người Lê Tư mỗi người một viên đan dược.

Đám người Lê Tư nhanh chóng ăn vào, rồi dưới hướng dẫn của Diệp Hạo mà vọt tới hai mươi thiếu niên chí tôn kia.

Không thể không thừa nhận rằng hai mươi thiếu niên chí tôn kia đều không hề đơn giản, bởi vì bọn hắn liên thủ lại phá vỡ được giam cầm của Thiên nhãn do Diệp Hạo tạo ra, nhưng ngay sau đó bọn họ lại bị khói độc xâm lấn.

- Không tốt.

- Khói độc.

- Nín thở.

- Gọi thần lực hộ thể ra bảo vệ.

Đông đảo thiếu niên chí tôn cho dù phản ứng kịp thời, nhưng vẫn có bốn thiếu niên chí tôn trúng độc.

Bốn thiếu niên chí tôn kia từ trên cao rơi xuống, mặc dù bọn hắn kịp thời làm động tác hạ xuống, nhưng bọn họ cũng không còn lại bao nhiêu sức chiến đấu.

Những thiếu niên chí tôn còn lại ít nhiều gì cũng trúng một chút độc.

- Giết bọn hắn.

Cho dù lực chiến đấu của bọn hắn bị hao tổn một chút, nhưng bọn họ tự nhận vẫn có thể chiếm được ưu thế tuyệt đối.

- Khốn long trận.

Nguyệt Hoa quát lớn một tiếng.

Âm thanh hắn vừa rơi xuống, một tấm võng lớn màu vàng óng bao lại sáu thiếu niên chí tôn.

Sáu thiếu niên chí tôn gầm thét oanh kích về phía tấm võng lớn. Nhưng tấm võng lớn kia lại vững chắc đến đáng sợ.

- Nhanh lên, ta không thể kiên trì được quá lâu.

Nguyệt Hoa nói gấp.

Sáu thiến niên chí tôn mà Nguyệt Hoa cầm chân chỉ thuộc dạng tương đối cường đại trong tổ hợp hai mươi người kia, nếu không bọn hắn rất dễ dàng là có thể phá được rồi.

Tiểu Lục vung tay lên thả ra rắn độc, độc xà giống như giòi trong xương cuốn lấy một thiếu niên chí tôn, còn Tiểu Lục lại vọt tới đánh ba thiếu niên chí tôn khác.

Lê Tư cuốn lấy hai thiếu niên chí tôn, Tất Xuân cùng Đan Linh phân biệt cuốn lấy một người. Cứ như vậy giữa sân chỉ còn lại hai người còn sức chiến đấu. Hai thiếu niên chí tôn liếc nhau đánh tới Diệp Hạo.

- Đi chết đi.

- Dám hãm hại huynh đệ chúng ta, ngươi dù mất bao nhiêu cái mạng cũng không đủ.

Đối mặt với hai thiếu niên chí tôn, Diệp Hạo vẫy bàn tay ra triệu hồi thiên địa lư đồng đánh tới hai thiếu niên chí tôn kia. Bịch một tiếng toàn bộ thiên địa đều nổ tung.

Hai thiếu niên chí tôn kia giống như diều giấy mà vô lực rơi xuống phía dưới.

Diệp Hạo đuổi về phía trước, liên tiếp đánh ra hai đòn, kết thúc tính mạng của bọn hắn. Mười mấy thiếu niên chí tôn còn dư lại đều biến sắc. Bọn họ nhận ra mình đã đá trúng thiết bản.

- Chúng ta rời khỏi.

Một thanh niên bị Nguyệt Hoa giam cầm vội vàng nói.

- Hiện giờ nói như vậy cũng đã quá muộn rồi.

Diệp Hạo nói xong lập tức mang theo lư đồng đánh chết thiếu niên chí tôn đang giằng co với độc xà, tiếp lấy hắn vọt với thiếu niên chí tôn đang đối mặt với Đan Linh. Toàn trường chiến đấu gian nan nhất chính là Đan Linh. Bởi vì vừa rồi Đan Linh bị sáu thiếu niên chí tôn kia trêu đùa nên cũng đã không còn bao nhiêu pháp lực.

Thiến niên chí tôn kia muốn chạy. Nhưng tốc độ của hắn làm sao có thể nhanh hơn Diệp Hạo được đâu?

Ngay khi đuổi kịp, Diệp Hạo lập tức đánh ra một quyền đả thương nặng hắn rồi ném hắn qua cho Đan Linh.

- Giao cho ngươi.

Trong lòng Đan Linh rất kích động.

Xếp hạng hiện giờ của nàng đang rớt ở phía sau, nếu giết được người thanh niên này, xếp hạng của nàng có thể đạt đến trước ba ngàn.

Một kiếm kết thúc tính mệnh của người thanh niên này, Đan Linh phát hiện thứ hạng của mình không ngờ đã đạt đến một ngàn ba trăm hai mươi.

- Xem ra hắn cũng giết một thiếu niên chí tôn.

Đan Linh lập tức nhận ra.

Bằng không xếp hạng của nàng không thể nào tăng lên cao như vậy.

Mà ngay lúc này Đan Linh phát hiện Diệp Hạo lại tiết tục giết thêm hai thiếu niên chí tôn. Bình phục một chút, Đan Linh lập tức chạy tới phía Tiểu Lục.

Nàng phải hỗ trợ!

Hiệu suất của Diệp Hạo cực kỳ nhanh. Chỉ trong thời gian gian ngắn ngủi mười hơi thở đã đánh chết tám thiếu niên chí tôn. Phải biết hiện giờ lượng thiếu niên chí tôn còn sức chiến đấu chỉ có tám người. Hiệu suất này chỉ có thể dùng hai từ khủng bố để hình dung. Nhưng đối với Diệp Hạo mà nói cũng tiêu hao cực kỳ lớn.

Rốt cục khi đánh chết người thứ mười, Diệp Hạo cũng ngừng lại thở hổn hển.

- Diệp Hạo, ta vẫn còn có thể kiên trì thêm một lúc.

Nguyệt Hoa nhìn thấy bộ dáng của Diệp Hạo nên nói gấp.

Hiện giờ toàn trường cũng chỉ còn sáu cao thủ bị Nguyệt Hoa giam cầm, về phần bốn người còn lại cũng đã ở trạng thái nửa chết nửa sống.

Trúng độc của Tiểu Lục, đâu còn có may mắn sống sót được nữa.

Diệp Hạo hơi bình phục rồi nhìn đám người Tiểu Lục nói.

- Mỗi người các ngươi chặn một đường, có vấn đề gì không?

- Không có vấn đề.

Đám người Tất Xuân đáp nhanh.

Dựa theo tốc độ đánh giết của Diệp Hạo, bọn họ chỉ cần chặn đường một lát là được rồi.

- Thả bọn hắn.

Diệp Hạo nhìn Nguyệt Hoa nói.

Nguyệt Hoa gật đầu một cái rồi khống chế trận pháp. Sau một khắc, trận pháp nổ tung, sáu bóng người phóng đi về sáu hướng. Cũng đúng lúc này bọn họ khiếp sợ phát hiện xuất hiện trước mặt bọn họ là chín thế giới cực lớn, chín thế giới này mang theo lực lượng hủy diệt thiên địa nghiền ép về phía bon hắn.

- Không tốt.

Sáu thiếu niên chí tôn đồng thời chống lại. Mà kết quả của việc ngăn cản chính là lui về phía sau. Cũng đúng lúc này đám người Tiểu Lục lại xuất hiện ở bên người bọn hắn.

- Các ngươi không có cơ hội chạy đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận