Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3262: Công Tử Cho Mời

- Công tử, ngươi không phải là người của Khô Lâu tổ chức?

Ngay lập tức trung niên râu quai nón đã nhận ra.

- Ngươi cảm thấy ta giống sát thủ sao?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Không giống, công tử ngươi rực rỡ như mặt trời, nào có thể đem đi so với những tên chuột trốn ở xó xỉnh âm u chứ?

Trung niên râu quai nón vừa mới nói đến đây, một âm thanh thâm trầm liền vang lên khắp ngõ ngách.

- Ngươi nói chúng ta là mấy tên chuột trốn ở xó xỉnh âm u?

Lông tơ cả người râu quai nón đều dựng đứng lên.

Da đầu của Tiểu Kiều cũng tê dại một hồi.

Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về một nữ tử vừa mới xuất hiện ở một góc xó xỉnh.

Nữ tử kia người mặc áo đen, sắc mặt của nàng trắng hơn bình thường, giống như bị thiếu máu trong thời gian dài.

- Công tử.

Tiểu Kiều có chút kinh hoảng.

Đối phương nếu đã có thể yên lặng không một tiếng động chui vào gian phòng, như vậy đối phương cũng có thể lặng yên không một tiếng động tiêu diệt bọn họ.

Sắc mặt Diệp Hạo không có một chút biến hoá nào, ánh mắt hắn rơi vào trên người nữ tử kia.

- Ta vẫn giữ câu nói kia, sát đạo của các ngươi rất cặn bã.

- Ngươi sai, sát đạo mà công tử truyền thụ cho chúng ta rất mạnh, chỉ là tư chất của chúng ta ngu dốt, không thể phát huy toàn bộ tinh tuý của công pháp thôi.

Khi nữ tử kia nói đến vị công tử kia, trong mắt nàng tràn đầy sùng bái và cuồng nhiệt.

- Râu quai nón, ngươi xem đi, đây mới là một người trung thực đáng kính.

Diệp Hạo vỗ vỗ bả vai trung niên râu quai nón nói.

Trung niên râu quai nón ngượng ngùng cười một tiếng.

Nhưng cơ thể căng thẳng của hắn lại thả lỏng không ít.

Lúc này Diệp Hạo vẫn còn có thể nói đùa, vậy cũng chứng minh hắn không hề để nữ tử này ở trong mắt.

- Nó cho ta biết tại sao ngươi lại đến nơi này?

Diệp Hạo quan sát nữ tử kia từ trên xuống dưới một cái nói.

- Kỹ thuật luyện binh của ngươi rất cao trong thế hệ tuổi trẻ.

Nữ tử kia trầm giọng nói.

- Hiện tại ta chính thức mời ngươi gia nhập vào chúng ta.

- Không hứng thú.

Diệp Hạo không cần suy nghĩ liền cự tuyệt.

- Đừng vội cực tuyệt.

Nữ tử kia nhàn nhạt nói.

- Không ngại nói cho ngươi, Đan thành căn bản không ngăn được chúng ta.

- Nhưng bây giờ cao thủ các đại tông môn đều đã đến Đan thành.

- Nhưng ngươi biết trong nhóm cao thủ đó có bao nhiêu người đã thần phục Khô Lâu tổ chức chúng ta không?

Nữ tử kia nhìn xem Diệp Hạo nói.

- Chính nghĩa cuối cùng rồi sẽ chiến thắng tà ác.

Tiểu Kiều nắm chặt tay thành nắm đấm nói.

- Tiểu muội muội, ngươi biết Thiên Tà đại lục không?

Nữ tử kia hài hước nhìn Tiểu Kiều nói.

Tiểu Kiều há to miệng, trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào?

Thiên Tà đại lục làm đủ loại chuyện ác, mọi người đều biết.

Đại lục kia chính là thiên đường của tội phạm, mỗi ngày không biết có bao nhiêu người chết thảm tại đó.

- Ngươi biết vì sao Thiên Tà đại lục vẫn luôn tồi tại không?

Nữ tử kia nói tiếp.

- Bởi vì Thiên Tà đại lục chính là sản phẩm của sự thoả hiệp giữa các thế lực.

- Ta không phải là tu sĩ của Đệ Thất vực.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút nói khẽ.

- Ngươi thấy thế này được không, bây giờ ta sẽ lập tức rời khỏi Đan thành?

- Đối với Khô Lâu tổ chức chúng ta, chỉ có bằng hữu hoặc địch nhân.

- Vậy ta làm bằng hữu của các ngươi được không?

- Có vẻ ngươi không hiẻu ý của ta.

Nữ tử kia có chút bất đắc dĩ nói.

- Bằng hữu là chỉ gia nhập Khô Lâu tổ chức chúng ta.

- Các ngươi có vẻ khá độc đoán nhỉ.

Diệp Hạo cau mày nói.

- Ngươi cho rằng đây chỉ là chuyện đùa?

Nữ tử kia bị lời nói của Diệp Hạo chọc cười.

- Ngươi trở về nói cho công tử nhà ngươi, ta cự tuyệt gia nhập Khô Lâu tổ chức.

- Vậy ngươi chọn làm địch nhân của Khô Lâu tổ chức chúng ta?

Nữ tử kia nói đến đây, trên người tràn ra một tia sát cơ kinh người.

Tia sát cơ này phảng phất như một ngọn núi bao phủ cả ba người Diệp Hạo.

Sắc mặt của trung niên râu quai nón và Tiểu Kiều lập tức trở nên trắng bệch.

- Không có lựa chọn khác sao?

Diệp Hạo có chút xoắn xuýt nói.

- Không có.

Nữ tử kia không kiên nhẫn nói.

- Tỉ như ta giết ngươi.

Diệp Hạo nói đến đây liền vẫy ta về phía nữ tử kia.

Nữ tử kia hoảng sợ phát hiện năng lượng trong cơ thể của mình đã bị phong ấn, cùng lúc đó thân thể nàng bị khống chế bay về phía Diệp Hạo.

Diệp Hạo bóp mạnh cần cổ trắng như tuyết của nàng.

- Vừa rồi ta đã nói sát đạo của ngươi rất rác rưởi, vì sao ngươi cảm thấy mình còn có thể giết ta?

- Ngươi giết ta đi.

Nữ tử kia nói xong liền nhắm mắt lại.

- Công tử sẽ báo thù cho ta.

- Ngươi chắc chắn công tử nhà ngươi có thể giết được ta?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Chờ đến lúc ngươi biết công tử nhà ta là ai, ngươi sẽ biết vì sao ta nói như vậy?

Nữ tử kia mở mắt trầm giọng nói.

- Nếu ta đánh bại công tử nhà ngươi thì sao?

- Không thể nào.

Nữ tử kia chắc như đinh đóng cột nói.

- Ta nói nếu.

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói.

- Không có nếu.

Nữ tử kia lắc đầu nói.

- Nói thật lúc đầu ta muốn giết ngươi, nhưng bây giờ ta đổi ý rồi.

Diệp Hạo nói xong liền buông lỏng nữ tử này ra.

- Mấy ngày nay ngươi ở bên cạnh ta bưng trà rót nước đi.

- Ngươi muốn ta làm thị nữ của ngươi?

Nữ tử kia không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Có vấn đề gì?

- Đừng có mơ.

Nữ tử kia lạnh lùng nói.

- Trừ phi ngươi giết ta.

- Quên đi.

Diệp Hạo vẫy tay một cái đánh ra một cấm chế.

- Mấy ngày nay ngươi cứ đợi ở đây đi.

- Công tử, nàng sẽ không làm hại ai chứ?

Tiểu Kiều cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Toàn bộ tu vi của nàng đã bị ta phong ấn, bây giờ ngươi chỉ cần dùng một ngón tay thôi cũng đã có thể giết được nàng rồi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Thừa dịp hai ngày này ta sẽ bắt đầu đặc huấn cho ngươi, sau đó ngươi sẽ khiêu chiến với nàng.

- A, công tử, tu vi của nàng cao hơn ta.

Tiểu Kiều đáng thương nói.

- Tu vi của nàng ta cũng chỉ là Quá Khứ cảnh cao cấp mà thôi.

- Nhưng ta không thể liên tục tăng lên hai cảnh giới trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Tiểu Kiều cười khổ nói.

Nếu tu vi của hai bên tương đương nhau, Tiểu Kiều cảm thấy đánh bại đối phương hẳn không có vấn đề gì.

- Ngươi nếu không thể vượt cấp mà chiến, vậy cũng thật có lỗi với chuyện ta tự mình đặc huấn cho ngươi.

Diệp Hạo nhìn Tiểu Kiều nói.

- Đúng rồi, đến lúc đó nếu ngươi có thể đánh bại nàng, ngươi và phụ thân ngươi có thể đi theo ta, bằng không hai người các ngươi tự tính đi.

Tiểu Kiều nghe đến đây lập tức trở nên khẩn trương.

- Công tử, ta nhất định sẽ cố gắng.

Trung niên râu quai nón âm thầm khích lệ Tiểu Kiều.

Ngay sau đó Diệp Hạo mang theo Tiểu Kiều rời đi.

Sau khi đến tiểu thế giới, Diệp hạo bắt đầu đặc huấn cho Tiểu Kiều.

Kỳ thật trước đó Diệp Hạo chỉ tryền thụ da lông sát đạo chi thuật cho Tiểu Kiều, nhưng chỉ mỗi từng đó thôi cũng đã cao thâm hơn hắc y nữ tử.

Bây giờ Diệp Hạo sẽ truyền thụ cho Tiểu Kiều tinh tuý của sát đạo chi thuật.

Tiểu Kiều cũng nhận ra được điểm ấy.

Nàng phát hiện công pháp lần này Diệp Hạo truyền thụ cho nàng tinh diệu hơn trước không chỉ gấp mười lần.

Nói thật nếu không có máy gain lận Đại Mộng Tam Thiên Niên, Tiểu Kiều muốn nắm vững nó không biết sẽ phải cần tiêu tốn bao nhiêu thời gain.

Về phần Diệp Hạo.

Hắn cũng đang bí mật tăng đại đạo của thiên hà Hồn Thiên và thiên hà Chủng Thiên.

Đến Đệ Thất vực, hắn phát hiện đại đạo của hai thiên hà này tăng lên vẫn hơi chậm.

Hắn cần phải tăng hai loại đại đạo này đến cấp độ ngang bằng với đại đạo của thiên hà Cửu Thiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận