Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1255: Đánh lén

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

Một tháng qua đi, Thạc Quả dẫn theo Vô Thượng Tiên đi tới tiểu viện Bá Vương.

Trên mặt hắn mang theo nụ cười nhàn nhạt.

Diệp Hạo rõ ràng đối phương đã đắc thủ.

- Đi thôi.

Thạc Quả nói.

Diệp Hạo yên lặng đi theo sau lưng Thạc Quả.

Lần này Thạc Quả dẫn theo Diệp Hạo đi thẳng tới Phong Ấn Cổ Địa.

- Phong Ấn Cổ Trận bên Bá Vương tiến độ bao nhiêu?

- Một phần tám.

Sắc mặt Thạc Quả biến đổi.

- Vậy bây giờ thì sao?

- Một phần ba.

Nghe Diệp Hạo nói câu này, sắc mặt Thạc Quả đại biến.

- Ngươi thật tận tâm với Bá Vương a.

- Ta đạt được Bá Vương Bá Vương Quyết.

- Hắn thật cam lòng.

Thạc Quả cũng khẽ giật mình.

Hắn không ngờ gia hỏa Bá Vương này vì muốn Diệp Hạo xuất thủ mà ra giá cao như vậy.

- Nếu ngươi trong một tháng có thể khiến tiến độ Phong Ấn Cổ Trận bên ta còn một phần ba, ta sẽ làm chủ để ngươi hối đoái Trận Đạo Bí Tịch giảm một nửa.

Thạc Quả trầm ngâm một chút nói:

- Nếu ngươi có thể để cho tiến độ Phong Ấn Cổ Trận đi đến một phần hai, ta lại giảm một nửa.

- Cái này không hấp dẫn mấy!

Diệp Hạo không phải nói đùa.

Đủ loại Trận Đạo mật quyển cộng lại cũng 1 vạn Tích Phân.

Mà hắn tiện tay đã có thể kiếm được.

- Ta có một chiếc Chiến Hạm cổ.

Thạc Quả nói xong trong tay xuất hiện một chiếc Chiến Hạm không rất lớn.

Diệp Hạo nhìn chiếc Chiến Hạm này, sắc mặt dần ngưng trọng.

Hắn cảm nhận được khí tức cực kỳ cường hãn từ nó.

- Vương Cấp Chiến Hạm!

- Vương Cấp Chiến Hạm do chính ta luyện chế, có thể trảm giết Tiên Vương nhất Chuyển, trọng thương Tiên Vương nhị Chuyển, đối cứng với Tiên Vương tam Chuyển.

Thạc Quả cũng minh bạch, nếu bản thân không xuất ra một chút đồ có giá trị, tiểu tử này sẽ không xuất lực.

- Tốc độ cực hạn có thể so với Tiên Vương tứ Chuyển.

Dù trong lòng kích động nhưng trên mặt Diệp Hạo vẫn không thay đổi bao nhiêu:

- Chiếc này Chiến Hạm cần bao nhiêu Tích Phân?

- Ba vạn.

- Quá cao.

- Nếu ngươi có thể trong một tháng làm được lời ta vừa nói, thì giá cả là một phần tư.

- Thành giao.

Giá trị Vương Cấp Chiến Hạm quá lớn. Đáng Diệp Hạo để toàn lực xuất thủ.

- Ta đi phá trận.

Diệp Hạo đi đến Phong Ấn Cổ Trận.

Diệp Hạo toàn lực bộc phát, ngoại trừ Yêu Nghiệt không ai ngăn nổi.

Mặc kệ Cự Đầu hay Thiên Kiêu đều bị miểu sát.

Bên này lại nói Vô Thượng Tiên.

Bá Vương dẫn theo Vô Thượng Tiên đi tới Phong Ấn Cổ Địa nhân tiện hỏi:

- Ngươi biết rõ một tháng này bên trong xảy ra chuyện gì không?

Không biết tại sao Vô Thượng Tiên có một dự cảm không tốt.

- Phát sinh chuyện gì?

- Tiến độ còn một phần ba.

- Cái gì?

Vô Thượng Tiên giật mình, trong lòng tức giận không thôi.

Gia hỏa Diệp Hạo này thật không đáng tin cậy.

Con mẹ nó chứ, hứa hẹn đây sao?

- Mặc dù ta không biết ngươi coi trọng cơ duyên gì bên phía Thạc Quả, nhưng chuyện ta đáp ứng cho ngươi đã làm được.

Bá Vương bình tĩnh nhìn Vô Thượng Tiên nói:

- Như vậy ngươi có phải nên hồi báo ta một chút?

- Trong vòng một tháng ta sẽ đẩy tiến độ Phong Ấn Cổ Trận lên một nửa.

- Ta chờ tin tốt từ ngươi.

Bá Vương nói xong rời đi.

Bên trong tiểu viện Bá Vương, một trung niên đang lẳng lặng pha trà.

- Như thế nào?

Trung niên ngẩng đầu hỏi Bá Vương.

Bá Vương nhẹ nhàng ngửi một chút mới lên tiếng

- Thủ pháp nấu Thiên Vận trà càng thêm thuần thục!

Trung niên không đáp lại mà bưng ấm tử sa lên rót ra hai chén trà xanh.

Bá Vương nếm thử một chút cảm thán.

- Môi miệng lưu thơm, dư vị vô tận.

Dừng một chút nói tiếp.

- Tiểu tử kia đáp ứng ta trong một tháng đẩy tiến độ lên một phần hai.

- Ta bên này cũng như thế.

Trung niên nếm một chút cười nói.

- Có lẽ nên cho bọn hắn một chút áp lực.

- Ta cũng cảm thấy như thế.

(Truyện được thực hiện bởi Hám Thiên Tà Thần - truyenyy.com)

. . .

Diệp Hạo mệt mỏi trở về tiểu viện.

Vì Vương Cấp Chiến Hạm hắn đã không giấu giếm thực lực.

Một ngày này, hắn kiếm được hơn bốn ngàn Tích Phân.

Chiến tích thế này nếu nói ra chắc không ai nào tin tưởng.

Nhưng đây chính là sự thật.

Thời điểm còn cách tiểu viện mười mét, một cảm giác nguy cơ tràn trái tim.

Lui!

Thân hình Diệp Hạo nhanh chóng thối lui, gần như đồng thời một đạo Đại Tinh Thần Chi Lực kinh khủng vô tình đánh vào Thức Hải hắn.

Động tác của Diệp Hạo dừng lại một chút.

Lần dừng lại này, bên cạnh hắn ba đạo kinh lôi ầm ầm nổ vang.

Năng lượng kinh khủng chôn vùi Diệp Hạo.

- Để ta đấu với ngươi!

Lúc này, một thanh niên mang theo một chuôi Kim Quang Chiến Kiếm xuất hiện.

- La Hoành, cao thủ ngươi nói với ta đây sao?

Sau đó, một âm thanh lười biếng vang lên giữa không trung, một thanh niên tóc đỏ xuất hiện đối diện La Hoành.

- Không sai.

- Chết dễ dàng như vậy mà là cao thủ gì?

- Hồng Hộc, ngươi đặt mình vào hoàn cảnh như vậy có thể đào thoát sao?

Nghe vậy, thanh niên tóc đỏ kia trầm ngâm rồi đáp:

- Nói như vậy cũng có đạo lý.

Chợt hắn vung tay lên, một thiếu nữ bị trói lảo đảo đi ra.

- Nhìn thấy không?

Trong mắt La Phù đầy vẻ phẫn nộ.

- Diệp Công Tử sẽ không chết đi như thế!

- La Phù, ngươi có biết vì đối phó Diệp Hạo, ta đã vận dụng cái gì không?

La Hoành nhìn La Phù nói:

- Ta vận dụng Khí Linh Tinh Thần oanh kích. Khí Linh có ý nghĩa gì ngươi hiểu chứ? Đại Tinh Thần Lực cấp bậc Tiên Vương oanh kích, ngươi cảm thấy Diệp Hạo có thể đỡ nổi à? Lui một bước mà nói, coi như Diệp Hạo có thể ngăn chặn được thì thế nào, ta còn ném ra ba cái Kiếp Lôi.

- Kiếp Lôi do Tiên Tôn Đỉnh Phong lúc độ Lôi Kiếp mới có thể luyện chế, cấp bậc Kiếp Lôi này cho dù Tiên Tôn Đỉnh Phong cũng có thể trọng thương.

Nghe được như thế, trong mắt La Phù lộ một vòng đắng chát.

Loại tình huống này, cho dù Diệp Hạo mạnh cỡ nào cũng không có khả năng sống sót.

Vừa nghĩ tới những ngày này Diệp Hạo chiếu cố bản thân, trong lòng nàng dâng lên từng đợt khó chịu.

- La Phù, nếu ngươi còn tiếp tục cứng đầu không nghe lời, cũng đừng trách ta hạ thủ với Tiêu Dao Các các ngươi.

Hồng Hộc nhìn chằm chằm La Phù nói ra từng chữ một.

Một tháng nay, La Phù thủy chung không khuất phục, lúc đầu Hồng Hộc còn ôm lòng may mắn có lẽ nàng sẽ đồng ý, nhưng hiện tại thời gian dần qua không.

- Ngươi dám?

Trong lòng La Phù trầm xuống.

- Vậy ngươi nhìn cho kỹ Tiêu Dao Các bị hủy như thế nào ngé?

Nói xong, Hồng Hộc lấy ra một Truyền Tấn Ngọc Phù sau đó khắc vào đạo ấn rồi buông tay ra.

Truyền Tấn Ngọc Phù vèo một tiếng bay đi.

Nhưng khi nó bay lên được trăm mét thì bịch một tiếng vỡ nát.

- Tình huống như thế nào đây?

Sắc mặt Hồng Hộc dần trở nên âm trầm.

Hắn muốn biết ai dám xuất thủ đánh nát Truyền Tấn Ngọc Phù của mình?

Chán sống sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận