Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2003: Kiếm Lớn



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Tứ Phương Thần Thú nói đến đây, thì thấy gương mặt Diệp Hạo lộ vẻ trầm tư.

- Ngươi muốn gọi Tu Sĩ Ẩn Minh?

- Ừm.

- Sở dĩ đến giờ nhục thân ngươi không sụp đổ, vì ta đang che chở.

Tứ Phương Thần Thú nhìn Diệp Hạo bình tĩnh nói:

- Đợi chút nữa ta xuất thủ thì ngươi cũng phải vận dụng thủ hộ pháp chỉ, nếu không ngươi cũng phải vẫn lạc.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm rồi lấy ra năm tấm pháp chỉ.

Năm tấm pháp chỉ có hai tấm do Tiêu Vinh Quang tiện tay luyện chế, một tấm do Tiêu Vinh Quang toàn lực luyện chế, một tấm do Tứ Phương Thần Thú luyện chế, một tấm do chính hắn luyện.

Sau đó, Diệp Hạo triệu hoán bốn đạo thần hồn Phân Thân.

- Nhiệm vụ của các ngươi chính là trong một hô hấp tận khả năng tranh đoạt những năng lượng Chi Quang này.

Diệp Hạo quét mắt nhìn bốn đạo thần hồn Phân Thân, chậm rãi nói.

- Chuẩn bị.

Tứ Phương Thần Thú thấy Diệp Hạo đã chuẩn bị xong, trầm giọng nói.

Một hô hấp sau, một cỗ ba động khủng bố từ thể nội Tứ Phương Thần Thú tràn ra. Ngay lập tức, Diệp Hạo ẩn ẩn cảm giác được thiên địa có thứ gì vỡ vụn.

- Chính là lúc này.

Tứ Phương Thần Thú vừa dứt lời, đám người Diệp Hạo như thiểm điện vọt tới phía trước.

Diệp Hạo vung tay lên giam cầm một đoàn năng lượng ánh sáng.

Nhưng đoàn năng lượng này rất kiên cố giữa không trung, Diệp Hạo hao phí năm sát na thời gian mới đưa được một đoàn cầm vào Tiểu Thiên Địa.

Một sát na là 0.75 giây, mà lượt hô hấp đại khái khoảng hai giây.

Nói cách khác, thời gian một hô hấp, Diệp Hạo chỉ có thể có được ba mươi đoàn năng lượng chi quang.

Hiệu suất này làm cho Diệp Hạo rất bất mãn.

Bởi vì năng lượng nơi này tới mấy ngàn.

- Công tử, ngươi có thể dùng lực lượng thời gian.

Khi Diệp Hạo có được đạo năng lượng chi quang thứ hai mươi chín, trong tai của hắn vang lên giọng nói của Trần Nguyệt Lan.

Vẻ mặt Diệp Hạo không khỏi sáng lên.

Đúng vậy!

Lực lượng thời gian!

Diệp Hạo đến hôm nay đều không quên mài dũa lực lượng thời gian.

Những năm này, hắn luôn rất chú tâm tìm hiểu nó.

Vì vậy ngay lúc này, trên người Diệp Hạo phóng ra một đạo ba động thần bí, cỗ ba động này trong khoảnh khắc giam cầm thời gian trong cả khu vực.

- Thất thần làm cái gì?

Diệp Hạo nhìn thấy Định Hải Châm sững sờ.

- Nhanh lên đoạt tài nguyên.

Định Hải Châm như trong mộng mới tỉnh, vội vàng ra tay cướp đoạt hết đoàn năng lượng này đến đoàn năng lượng khác.

- Tiểu tử, ngươi có thể kiên trì bao lâu?

Tứ Phương Thần Thú vô cùng suy yếu hỏi.

Vừa rồi đánh vỡ thiên địa quy tắc khiến hắn suy yếu đến cực hạn.

- Ba lượt hô hấp.

Diệp Hạo nói đến đây, trên mặt liền lộ ra vẻ thống khổ.

- Quy tắc phương thiên địa này không đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu.

Tứ Phương Thần Thú chậm rãi nói.

- Nếu như không kiên trì được thì rời khỏi.

Diệp Hạo không trả lời, mà cắn răng kiên trì.

Bây giờ, hắn không có cách nào ra tay, chỉ để Định Hải Châm và bốn tôn thần hồn Phân Thân của mình làm việc.

Trong một hô hấp, bọn hắn có thể lấy được một trăm năm mươi đoàn năng lượng.

Tất cả chúng đều là tài nguyên Thần Cấp.

Diệp Hạo tin tưởng bỏ qua cơ hội lần này sẽ không còn lần sau nữa.

Một lượt hô hấp.

Hai lượt hô hấp.

Mà ngay lúc này, Diệp Hạo há miệng phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân run rẩy.

- Tiếp tục.

Diệp Hạo nói đến đây, lấy ra một gốc Đệ Nhị Cảnh Dược Vương rồi cắn một ngụm nuốt vào.

Nếu Tu Sĩ khác thấy thế sợ sẽ bị dọa tiểu ra quần.

Bởi vì cho dù cường giả Đệ Nhị Cảnh cũng không dám một hơi nuốt hết một gốc Đệ Nhị Cảnh Dược Vương đâu.

Nhưng Diệp Hạo cứ vậy mà nuốt vào.

Nhưng mà gốc Dược Vương này cũng chỉ giữ vững được hai hô hấp đã tiêu hao hầu như không còn.

Mắt thấy khí tức ba động Diệp Hạo sắp hạ xuống, ba động trên người hắn lại lập tức tăng lên.

Diệp Hạo tại thời khắc mấu chốt vận dụng Bản Nguyên Chi Lực của thế giới trong thể nội mình.

Một lượt hô hấp.

Hai lượt hô hấp.

Ba lượt hô hấp.

- Tiểu tử, tuy Bản Nguyên Chi Lực trong cơ thể ngươi liên tục không ngừng, nhưng nhục thể ngươi lại sắp không chịu nổi.

Tứ Phương Thần Thú nhắc nhở.

- Nếu ngươi còn kiên trì, sẽ ảnh hưởng đến Bản Nguyên đấy.

Lấy một ví dụ đơn giản.

Một chiếc xe có vô cùng vô tận xăng, có thể chạy liên tục không dừng được không?

- Vẫn có thể kiên trì.

Diệp Hạo nói đến đây, toàn thân vỡ ra, từng đạo máu tươi tràn ra bốn phía.

- Diệp Hạo.

Tứ Phương Thần Thú giật mình hô.

Diệp Hạo không nói gì thêm, ánh mắt hắn chỉ phát ra tia sáng rực.

Một hô hấp!

Hai hô hấp!

Ba hô hấp!

Khi Diệp Hạo kiên trì đến ba hô hấp, hắn đã thê thảm không còn hình dáng.

Đúng lúc này, hắn ngừng vận chuyển lực lượng thời gian.

Cùng lúc đó, từng đạo năng lượng quang đoàn cũng không còn giam cầm tại chỗ, mà chậm rãi bắt đầu chuyển động.

- Tiếp tục.

Hai mắt Định Hải Châm sáng lên.

Một hô hấp trôi qua.

Tốc độ những năng lượng quang đoàn kia dần dần tăng lên.

Hai hô hấp trôi qua.

Tốc độ chúng hóa thành cực hạn, cho dù Định Hải Châm cũng sắp không đuổi kịp.

Đợi đến khi thu một đoàn năng lượng cuối cùng, Định Hải Châm và bốn tôn Phân Thân của Diệp Hạo ngừng lại.

- 2142 đạo năng lượng.

Diệp Hạo nhìn thu hoạch, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng.

Tứ Phương Thần Thú không biết nói gì.

- Ta nói Diệp Hạo ngươi đừng quá mức. Ngươi có biết năng lượng chi quang nơi này cộng lại cũng không đến ba ngàn không? Ngươi đã có được trên hai phần ba mà vẫn còn chê ít?

- Ai có ngại tài nguyên nhiều hơn một chút chứ?

Diệp Hạo nhếch miệng đáp.

Trong lúc nhất thời, Tứ Phương Thần Thú không biết nên nói cái gì.

- Cơ duyên lớn nhất của phiến đại lục này chắc là ở đây.

Tứ Phương Thần Thú nhìn Diệp Hạo, lạnh nhạt nói:

- Tài nguyên mà ngươi lấy được cho dù đến Thần Vực cũng đủ dùng.

- Những tài nguyên Thần Cấp này đều chỉ là cấp thấp.

- Cấp thấp cũng đủ sức cầm cự ngươi tu luyện một đoạn thời gian.

Tứ Phương Thần Thú nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói:

- Ngươi biết Tu Sĩ sau khi đến Thần Vực phải cực khổ làm việc không?

- Làm việc?

- Đúng vậy, làm việc.

Tứ Phương Thần Thú nói đến đây, đổi chủ đề:

- Ngươi muốn dùng pháp chỉ trân quý lãng phí ở đây?

Diệp Hạo nhẹ gật đầu rồi rời khỏi đây.

Thật ra, nếu dùng trong này thì cũng không tiêu hao bao nhiêu tấm pháp chỉ cả.

Nhưng Diệp Hạo rõ ràng Tứ Phương Thần Thú không muốn nói với mình quá nhiều chuyện về Thần Vực.

Nên hắn cũng không hỏi tiếp.

Ra ngoài, Tứ Phương Thần Thú nói:

- Kế tiếp ta sẽ tiến vào giai đoạn chữa thương sâu, đại khái khoảng một ngàn năm.

Tứ Phương Thần Thú nói xong câu đó thì biến mất.

- Bầy giờ chúng ta đi đâu?

Định Hải Châm hỏi Diệp Hạo.

- Chinh chiến Chư Thiên Vạn Giới.

Diệp Hạo nhìn phía xa, ung dung nói.

- Ngươi xác định?

- Ta muốn trước khi mình rời khỏi Cửu Trọng Thiên, lưu lại cho Viêm Hoàng Tông một vài thứ.

- Ngươi lưu lại đã đủ nhiều rồi.

Định Hải Châm liếc Diệp Hạo một cái.

- Tài nguyên ai lại ngại nhiều.

Diệp Hạo cười nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận