Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 959: Xa Luân chiến



Hiên Viên Minh Hiền nói không sai, nhưng hắn có một câu chưa hề nói.

Có bao nhiêu người muốn che chở cho ngươi, thì cũng có bấy nhiêu người muốn giết chết ngươi.

Biểu hiện thích hợp là được.

Diệp Hạo cũng không muốn lộ ra toàn bộ át chủ bài.

- Lệnh bài đây.

Hiên Viên Minh Hiền lấy ra hơn 1000 tấm lệnh bài ném trước mặt từng tu sĩ ba tộc.

- Ở trên lệnh bài, các ngươi khắc xuống chủng tộc, danh tự, tu vi, nếu ai dám qua mặt, cao thủ phụ trách tuần tra sẽ đánh chết các ngươi ngay tại chỗ.

Hiên Viên Minh Hiền nghiêm túc nói ra.

Diệp Hạo nhìn về phía Vô Danh.

- Diệp Hạo, ta làm sao bây giờ?

- Hiện tại, ngươi đừng có đột phá.

Diệp Hạo suy nghĩ một hồi rồi nói

- Nếu không đến lúc đó, người tuần tra Yêu tộc cùng Ma tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Được rồi.

Vô Danh gật đầu nhẹ.

Sau đó, mỗi người khắc xuống đồ vật Hiên Viên Minh Hiền yêu cầu.

Sau khi khắc xong, đỉnh đầu bọn họ lập tức xuất hiện tin tức.

- Diệp Hạo, Công Lương Trường Minh nhìn ta có chút không đúng a?

Vô Danh đụng Diệp Hạo một cái, nói.

Công Lương Trường Minh là người vừa giao thủ với Diệp Hạo.

- Nói nhảm, ngươi nói người ta não tàn, người ta không nhìn ngươi như thế mới lạ?

Diệp Hạo nhếch miệng.

- Ngươi xuất thủ làm nhục hắn mà? Sao hắn không nhằm vào ngươi?

- Nhưng ngươi là kẻ cầm đầu a.

- Con mẹ nó, ta nên làm sao bây giờ?

- Làm sao bây giờ? Đợi chút nữa đến Thượng Cổ Chiến Trường, ngươi chạy là được

- Chạy cái lông à? Thần hồn phân thân gia hỏa kia có thể bao phủ đến chín ngàn dặm, hắn muốn bắt ta thì mất bao lâu chứ?

- Ngươi sợ sao?

- Nói nhảm.

- Sau khi đến Thượng Cổ Chiến Trường, ngươi muốn làm gì thì làm, ta nhìn chằm chằm hắn rồi.

- Thật?

- Thật.

Diệp Hạo gật đầu.

- Vậy ta không còn gì lo lắng.

Đợi đến hơn ngàn tu sĩ lục tục đến Chiến Trường, Vô Danh mới ý thức được bản thân sai rồi.

Bởi vì hắn cảm giác được có hơn mười đạo thần niệm một mực tập trung vào bản thân.

Phát giác được loại tình huống này, Vô Danh sao dám rời khỏi Diệp Hạo.

Hai người Chung Thần Tú cùng Sở Kiều Kiều cũng đi theo Diệp Hạo, nơi này thật sự có nhiều cao thủ lắm.

Trên thực tế đâu chỉ ba vị này, không ít cao thủ Nhân tộc cũng đi theo Diệp Hạo

- Vô Danh, ngươi đi phía tây.

Diệp Hạo chỉ hướng tây, nói.

- Đừng làm rộn, ngươi không biết bao nhiêu đạo thần niệm khóa chặt ta sao?

Thấy Diệp Hạo đuổi, Vô Danh tái mặt.

- Ngươi tới nơi này để rèn luyện, chứ không phải đi theo ta du sơn ngoạn thủy.

Diệp Hạo cười nói.

- Vấn đề bây giờ là ta rời đi sẽ có người xuất thủ với ta.

Vô Danh sao có thể tuỳ tiện rời đi?

Diệp Hạo không đáp lại Vô Danh mà nói với Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú

- Hai người các ngươi chuẩn bị đi chung hay đường ai nấy đi?

- Ngươi có ý gì?

- Ta sẽ cho phân thân âm thầm bảo vệ các ngươi, bởi vậy các ngươi có thể xuất thủ không cần kiêng kỵ, không cần lo lắng nguy hiểm đến tính mạng.

Diệp Hạo nói khẽ

- Dù đối mặt thập đại cự đầu, phân thân cũng có thể bảo hộ các ngươi an toàn.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy, Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú liếc nhau, đều nhìn thấy ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của đối phương.

Phân thân có thể sánh ngang thập đại cự đầu, như vậy bản tôn Diệp Hạo cường đại đến cỡ nào?

- Hai chúng ta đi với nhau.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú không hẹn mà cùng nói ra.

- Các ngươi sợ ta không đủ phân thân sao?

Diệp Hạo lại cười nói

- Ta có thể ngưng tụ rất nhiều phân thân, bởi vậy các ngươi không cần lo lắng. Còn nữa, ta cũng không muốn bại lộ quá nhiều thực lực, ta rất dễ dàng đặt được hạng nhất.

- Được rồi, Chung Thần Tú đi về phía nam, Sở Kiều Kiều đi về phía bắc.

Diệp Hạo giúp hai người làm ra quyết định.

Sở Kiều Kiều cùng Chung Thần Tú không có nhiều lời, hai người không nói một lời mà đi về hai hướng bay đi.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Vô Danh không khỏi thay đổi.

- Sao bọn hắn lại rời đi?

- Bởi vì bọn hắn muốn lịch luyện.

Diệp Hạo nói đến đây thì xé rách không gian, biến mất ngay tại chỗ.

Vô Danh vội xé rách không gian đuổi theo, nhưng đuổi được một lúc, chỗ nào còn có thân ảnh Diệp Hạo?

- Diệp Hạo, thằng cha ngươi.

Vô Danh mắng một câu rồi nhanh chóng vọt tới hướng tây.

Sau lưng Vô Danh có 7 ~ 8 đạo thân ảnh đi theo, toàn bộ đều là tướng sĩ Ma tộc.

Vô Danh mắng tướng sĩ Ma tộc não tàn, không phải chỉ một hai người nghe được.

Trước đó, Diệp Hạo ở bên cạnh Vô Danh nên bọn họ không dám xuất thủ, nhưng Diệp Hạo rời đi, bọn họ còn chỗ nào không dám?

Tuy nói như vậy, nhưng bọn họ vẫn chưa xuất thủ, bởi vì ai cũng không biết Diệp Hạo có rời đi thật hay không?

Vô Danh bị đám gia hỏa này đuổi theo nên nổi giận.

Con mẹ nó.

Thật sự coi mình là quả hồng mềm sao?

Vô Danh dứt khoát ngừng lại nhìn 7 ~ 8 tên tướng sĩ sau lưng, nói

- Các ngươi có gan thì đi ra, đừng giấu giếm.

7 ~ 8 tướng sĩ kinh ngạc nhìn nhau, bọn họ muốn biết Vô Danh lấy dũng khí từ nơi nào đến?

Bất quá bọn họ vẫn hiện thân bao vây Vô Danh lại.

- Tới đi.

Vô Danh vừa dứt lời, trong tay đột nhiên xuất hiện một chuôi Chiến Kiếm màu xanh.

- Ta chiến với ngươi.

Một thân ảnh cao lớn đi đến trước mặt Vô Danh, hắn nắm một cây Trường Thương, lạnh lùng lên tiếng.

Lúc Trường Thương đâm tới Vô Danh, tầng tầng không gian như những mảnh pha lê vỡ ra trong nháy mắt.

Trường Thương như Long, gào thét như gió.

Sắc mặt Vô Danh không thay đổi, Chiến Kiếm trong tay hóa thành một đạo Thông Thiên kiếm trụ chém xuống, vô tận khí lãng xoay tròn lấy nó.

Ầm!

Song phương đụng vào nhau, toàn bộ không gian đều bị tiêu diệt.

Va chạm mạnh mẽ khiến bàn tay Vô Danh có cảm giác bất ổn, mà bàn tay tướng sĩ Ma tộc tức thì vỡ ra, máu tươi không ngừng chảy xuôi theo cán thương.

Vô Danh hơn một chút.

Cái này cũng hợp tình hợp lí.

Dù sao Vô Danh có tu vi cao hơn đối phương một chút.

Vô Danh đã đến biên giới đột phá, mà đối phương chưa đạt đến cấp độ này.

- Lại đến.

Ánh mắt Vô Danh lạnh thấu xương, cầm Chiến Kiếm nói.

- Ta sợ ngươi sao?

Tướng sĩ Ma tộc hừ lạnh.

Thà thua người không thua trận.

Nhưng có ít chuyện không phải nói là có thể quyết định thắng bại.

Hai người va chạm kịch liệt giữa không trung hơn mười chiêu, tướng sĩ Ma tộc mới bị Vô Danh đánh xuyên thủng ngực, ngay lúc Vô Danh muốn tiến thêm một bước chém giết, hai tướng sĩ Ma tộc khác lại có hành động.

Bọn họ diễn hóa lực lượng thần hồn trở thành hai cây Vũ Tiễn phá vỡ trời cao.

Nếu Vô Danh tiếp tục chém giết tướng sĩ Ma tộc, bản thân chắc chắn sẽ bị hai cây Vũ Tiễn đâm xuyên thủng.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Vô Danh lại lựa chọn né tránh.

Lần né tránh này khiến tướng sĩ Ma tộc nhanh chóng kéo dài khoảng cách.

- Ta tới chiến ngươi.

Một thanh niên vừa bắn ra một cây Vũ Tiễn đứng dậy.

- Xa luân chiến hả?

Vô Danh lạnh lùng nhìn thanh niên, nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận