Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2717: Đan Đạo Người Thứ Nhất

Lúc Diệp Hạo đang sửa lại đan phương, Đan Đạo Tổng Các lại tuyên bố một tin tức giật gân. Thiếu các chủ Đan Đạo Tổng Các, Đan Uyên sẽ mở lôi đài khiêu chiến cao thủ đan đạo toàn bộ thiên hạ.

Tin tức vừa truyền ra, cả thế giới đều xôn xao.

Ai cũng không ngờ thiếu các chủ Đan Đạo Tổng Các lại cuồng vọng như vậy.

- Đan Uyên là cháu ruột của Đan Hoàng đấy.

- Đan Uyên là thiếu các chủ mới được bầu lên của Đan Đạo Tổng Các, lúc này nếu Đan Uyên muốn đứng vững, đương nhiên cần phải lập uy, mà việc khiêu chiến với đan sư Thần vực chính là phương thức nhanh nhất.

- Hắn không sợ bị thua sao?

- Rất khó.

- Các ngươi hình như quên mất một người rồi.

- Ai?

- Người đã từng là chấp pháp sứ của Đan Đạo Tổng Các, Diệp Hạo.

- Những năm này Diệp Hạo vẫn say mê võ đạo, không ai nghe nói hắn có thành tựu gì ở đan đạo cả.

- Về lĩnh vực đan đạo Diệp Hạo cũng đã vô cùng lợi hại rồi.

- Ta vẫn cảm thấy thực lực của Đan Uyên kinh khủng hơn.

Khi đan sư toàn bộ Thần vực đang thảo luận, Đan Uyên vẫn đang liên tiếp đánh bại những đan sư nổi tiếng lâu đời. Những đan sư này đã thấm nhuần cái Thần Vương cảnh này rất lâu nhưng vẫn bị Đan Uyên mạnh mẽ đánh bại.

Thời gian cứ dần trôi qua, bất kể là đan sư thế hệ trẻ hay thế hệ già đều thua trong tay Đan Uyên.

- Ở Thần Vương cảnh này, Đan Uyên chính là vô địch.

- Về đan đạo, đứng đầu trong thế hệ trẻ không phải Đan Uyên thì là ai?

- Đừng quên Viêm Hoàng tông, Diệp Hạo.

- Cho đến bây giờ Diệp Hạo còn chưa thò đầu ra nữa.

- Ta thấy hắn không dám thì có.

- Thật ra nếu ta là Diệp Hạo, ta cũng sẽ không xuất hiện, đánh bại Đan Uyên cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào, nhưng nếu thua thanh danh lại bị ảnh hưởng.

Đan thành!

Trên một lôi đài to lớn, một thanh niên mặc đan bào lẳng lặng ngồi trên một chiếc ghế vô cùng xa hoa. Ánh mắt hắn vô cùng bình tĩnh, không hề có chút gợn sogns nào. Hắn giống như một quân vương cao cao tại thượng nhìn xuống đám người đang sùng bái hắn.

- Đan Uyên, Đan Uyên, Đan Uyên.

- Đan Uyên, ta muốn sinh cho ngươi một đứa con.

- Đan Uyên, ta muốn làm nữ nhân của ngươi.

Phía dưới đài rất nhiều nữ tử điên cuồng kêu to tên Đan Uyên. Có tiểu thư thế gia, có thiên kim của tông môn, cũng có truyền nhân hoàng triều.

- Ta nói nè, ngươi có thể rụt rè một chút được không vậy?

Dưới đài một nữ tử mặc hắc y đụng vào vai nữ tử mặc bạch y bên cạnh nói.

- Ngươi thì biết cái gì? Ngươi có biết đệ nhất đan đạo mang ý nghĩa gì không?

Khuôn mặt nữ tử bạch y đỏ bừng nói.

- Ai nói với ngươi hắn là đệ nhất đan đạo?

Nữ tử hắc y lắc đầu.

- Chẳng lẽ không phải?

Tướng mạo nữ tử bạch y cực kỳ thanh tú, nhưng tuổi tác lại vẫn còn quá nhỏ, vô cùng ngây ngô. Nhưng thiếu nữ ở độ tuổi này cũng rất thành thật, các nàng dám yêu dàm hận, ân oán rõ ràng.

- Đệ nhất đan đạo chân chính còn chưa xuất hiện đâu.

Nữ tử hắc y nhẹ nhàng nói.

- Sư phụ, người mà ngươi nói là ai vậy?

Lông mi của nữ tử bạch y khẽ run lên, vừa cười vừa nói.

- Một gia hỏa khiến người ta không thể ghét nổi.

Nữ tử hắc y vừa nói vừa nghĩ tới người kia, khóe miệng cũng mỉm cười.

- Sư phụ, người ngươi nói không phải là Tông chủ Viêm Hoàng tông đấy chứ?

Nữ tử bạch y tựa hồ nhận ra.

- Đúng vậy.

Nữ tử hắc y gật đầu một cái.

- Nhưng tất cả mọi người đều nói Tông chủ Viêm Hoàng tông không dám xuất hiện.

- Những năm này ta chưa từng thấy hắn từng sợ ai.

- Vậy sao hắn lại không xuất thủ?

- Bởi vì hắn khinh thường xuất thủ.

Tiếng nói của nữ tử hắc y vừa rơi xuống, một nữ tử mặc lục y đứng cánh đó không xa lập tức hét lớn.

- Đồ tiện tỳ, ngươi nói cái gì?

Âm thanh của nữ tử lục y rất lớn, lập tức hấp dẫn sự chú ý của tu sĩ toàn trường. Sắc mặt của nữ tử hắc y lập tức trầm xuống.

- Vừa rồi ngươi gọi ta là gì?

- Ta gọi ngươi là tiện tỳ đấy, thế nào?

Nữ tử lục y hồn nhiên không hề biết rằng nguy hiểm đang tiến đến.

- Đan Uyên công tử chính là người được công nhận là đệ nhất đan đạo, thật không ngờ ngươi lại nói Diệp Hạo khinh thường xuất thủ. Ngươi có ý gì, ngươi dám nhục nhã Đan Uyên công tử sao?

Lời của nữ tử lục ly khiến tu sĩ toàn trường kinh hô. Ngay sau đó ánh mắt bọn họ nhìn về phía nữ tử hắc y cực kỳ không có thiện cảm.

- Ngươi còn lời gì thì nói tiếp đi.

Nữ tử lục y đắc ý nói.

A!

Nữ tử lục y vừa nói xong, nàng cũng cảm giác thấy nơi cần cổ bỗng đau nhói, nàng đưa tay lên che lại mới phát hiện cổ họng mình đã bị cắt đứt, lúc này máu tươi đang chảy ra cuồn cuộn.

- Ngươi.

Nữ tử lục y cảm thấy sinh mệnh mình đang trôi đi nhanh chóng, trong mắt nàng chỉ còn lại nỗi sợ hãi.

Đây là nơi nào?

Đây là Đan thành!

Sao nữ tử hắc y lại dám hành hung chứ?

Chẳng lẽ nàng ta không lo về quy tắc của Đan Đạo Tổng Các sao?

Xoát!

Đúng lúc này, Đan Uyên đang ngồi trên lôi đài bỗng lắc mình xuất hiện ở bên người nữ tử lục y. Bàn tay của hắn tràn ngập ánh sáng màu xanh lục, xẹt qua cổ cô gái kia, chuyện thần kỳ liền xảy ra. Vết thương trên cổ thiếu nữ kia biến mất thần kỳ, nhưng sinh mệnh của nàng vẫn trôi đi nhanh chóng.

- Một chiêu tất sát thật mạnh.

Đan Uyên nói đến đây há mồm phun ra một sợi nhân uân chi khí, sợi khí tức này bao phủ toàn thân thiếu nữ lục y kia, sinh mệnh trên người nàng cũng không trôi đi nữa.

- Bản mệnh đan khí.

- Bảo mệnh đan khí của Đan Uyên kinh khủng như vậy sao?

- Vì một nữ tử xa lạ, không ngờ Đan Uyên lại sử dụng bản mệnh đan khí.

- Đan Uyên, đời không phải ngươi, ta sẽ không gả.

Nữ tử trong sân thấy một màn như vậy, nguyên một đám đều la om sòm lên. Sắc mặt nữ tử hắc y rất khó coi. Nàng chắc chắn thiếu nữ lục y kia không thể nào may mắn sống sót, nhưng bây giờ không ngờ lại bị Đan Uyên cứu sống.

Điều này nói rõ cái gì?

Nàng hết sức rõ ràng.

- Sư phụ.

Thiếu nữ bạch ý giật giật ống tay áo nữ tử hắc y, sợ hãi gọi.

- Không sao.

Nữ tử hắc y để lại một ánh mắt an ủi cho thiếu nữ bạch y. Chỉ vài hơi thở sau Đan Uyên mới thu lại bản nguyên đan khí, hắn âm trầm nhìn nữ tử hắc y kia nói.

- Nếu ta đoán không nhầm, các hạ chính là người của Khô Lâu tổ chức, Trần Diệu Hương?

- Khô Lâu tổ chức?

- Không phải Khô Lâu tổ chức đã bị Tà Thần hủy diệt rồi sao?

- Nói đúng hơn thì lực lượng cao cấp của Khô Lâu tổ chức bị diệt toàn bộ, nhưng cũng có không ít thành viên của Khô Lâu tổ chức vẫn còn sống sót.

- Bây giờ Khô Lâu tổ chức đã không còn như xưa nữa, ngoại trừ Trầm Diệu Hương ra cũng không còn cao thủ nào nữa.

- Tu vi của Trầm Diệu Hương vẫn chưa đạt tới Thần Hoàng cảnh.

- Trong thế hệ tuổi trẻ Trầm Diệp Hương cũng không lớn hơn bao nhiêu, hiện tại nàng ở Thần Vương cảnh đỉnh phong cũng hợp tình hợp lý. Hơn nữa bây giờ cao tầng Khô Lâu đã bị hủy diệt, Trầm Diệu Hương cũng không lấy được tài nguyên đẳng cấp cao, dưới tình huống này nàng càng khó đột phá.

- Đúng vậy, một khi đột phá, tương lai muốn bù đắp, cũng không dễ dàng gì.

Trầm Diệu Hương tâm thần chấn động. Nàng không ngờ Đan Uyên lại nhìn thấu thân phận của mình.

- Trầm tiểu thư, quy củ của Đan thành hẳn ngươi cũng phải biết.

Đan Uyên dùng ánh mắt an tĩnh nhìn sang.

Trầm Diệu Hương cũng có chút tức giận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận