Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3101: Ngươi Nhưng Từ Bỏ Sao.

Nữ tử áo xanh trời sinh hoa nhường nguyệt thẹn.

Nhưng tiếc rằng Diệp Hạo chỉ nhìn thoáng qua rồi thu hồi ánh mắt.

Những năm này nữ tử tuyệt sắc giống thiếu nữ áo xanh hắn đã nhìn thấy rất nhiều, thật sự từng này không khiến hắn nổi hứng thú.

- Tinh Hà công tử, van cầu ngươi.

Thiếu nữ áo xanh thấy Diệp Hạo không để ý tới mình, một đôi mắt to long lanh lấp lánh rưng rưng lên.

Bộ đáng kia, nìn thấy mà yêu.

Xoát!

Một vệt kiếm quang chém đứt một lọn tóc của nàng.

Thiếu nữ áo xanh biến sắc.

Đối phương nếu muố giết nàng, nàng căn bản tránh không được.

- Dám câu dẫn phu quân trước mặt ta, ta cảm thấy ngươi chán sống rồi đấy.

Đường Phiên Phiên lạnh lùng quát lớn.

Đường Phiên Phiên không quan tâm Diệp Hạo tam thê tứ thiếp, nhưng người khác tuyệt đối không thể tá tỉnh trước mặt nàng.

- Ta không biết Tinh Hà công tử đã có thê tử, ta sẽ rời khỏi.

Thiếu nữ áo xanh bị doạ đến mức run sợ rời khỏi.

- Tinh Hà, ánh mắt ngươi chọn thê tử cũng không có gì đặc biệt nhỉ?

Yêu Nữ nhìn Đường Phiên Phiên một cái nói.

Quả thật Đường Phiên Phiên đã từng là hoa hậu giảng đường.

Nhưng Yêu Nữ lại là mỹ nữ đứng thứ hai trong thiên địa.

Khoảng cách giữa hai bên quả thật không thể so được.

Trên thực tế tướng mạo của Đường Phiên Phiên chỉ thuộc hàng trung hạ đẳng trong rất nhiều thê tử của Diệp Hạo.

Nhưng như vậy thì đã sao?

Toàn bộ Viêm Hoàng tông, người nào mà không biết Đường Phiên Phiên được sủng ái nhất.

Điểm ấy cho dù là Hạo Nguyệt được cưới hỏi đàng hoàng cũng không thể so sánh được.

- Ngươi từng nghe nói hồng nhan họa thủy chưa?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Người như ngươi, tặng không cho ta, ta cũng không muốn.

- Tinh Hà....

Yêu Nữ tức giận chỉ thẳng mặt Diệp Hạo.

Có cần nhục nhã người ta như vậy không?

- Tinh Hà, ngươi thân làm đấng nam nhi, nhụ nhã một nữ tử như vậy có phái quá đáng rồi không?

Hồng Mông nhịn không được nói.

- Hồng Mông, ngươi lại ngứa da à?

Diệp Hạo liếc Hồng Mông một cái.

Hồng Mông đã từng là người có thể đánh hết mức một trận với Diệp Hạo, nhưng hiện tại Diệp Hạo tin chỉ cần một chiêu là có thể đánh bại được Hồng Mông.

Không sai.

Chênh lệnh giữa hai bên đã trở nên lớn hơn.

- Tinh Hà, ngươi đừng kiêu ngạo.

Hồng Mông vừa nói đến đây liền thấy hai mắt Diệp Hạo loé ra một vòng thiểm điện.

Phốc!

Hồng Mông há miệng phun một ngụm máu tươi.

Hắn lảo đảo lui về phía sau vài trăm mét, đợi đến khi ngừng hẳn, thân thể hắn đã tràn ngập vết thương.

Thấy một màn như vậy, mọi người ở đây ngoại trừ Nữ Đế đều ngẩn ra.

Chuyện gì đây?

Dù gì Hồng Mông cũng là người đứng thứ năm trên Thiên Bảng.

Sao bây giờ ngay cả một ánh mắt của Diệp Hạo cũng đỡ không nổi?

Bộ dáng lúc này của Hồng Mông cực kỳ thê thảm, nhìn qua cũng có thể thấy bị đả thương nặng.

- Ngươi....

Hồng Mông tràn ngập hoảng sợ nhìn Diệp Hạo.

Những năm này Hồng Mông tự tin sức chiến đấu của mình đã mạnh hơn trước không chỉ một bậc.

Nhưng vì sao chênh lệch giữa hai bên lại ngày càng lớn?

- Nếu muốn ra mặt cho Yêu Nữ, chí ít ngươi cũng phải có thực lực này.

Diệp Hạo khinh thường nói.

- Nếu không ngươi sẽ phải trả một cái giá rất lớn.

Cái giá rất lớn?

Cái giá này thật sự rất lớn.

Phải biết Hồng Mông còn chưa chém đứt được một nhánh Địa chi căn.

Bây giờ lại bị trọng thương, hắn có thể chém được nhánh Địa chi căn kia sao?

Đúng lúc này vài thân ảnh xuất hiện trước nhánh Địa chi căn mà Hồng Mông chém dở.

- Các ngươi dám?

Hồng Mông lạnh lùng nói.

- Hồng Mông, nếu ngươi ở thời kỳ đỉnh phong, mấy người chúng ta sẽ sợ, nhưng bây giờ ai quan tâm tới ngươi chứ?

Mặc Kỳ lân nhất tộc Mặc Hải cười lạnh nói.

Không sai!

Mặc Hải bắt tay với mấy thiêu kiêu Kỳ Lân tộc đoạt Địa chi căn của Hồng Mông.

Hồng Mông định xuất thủ nhng ngũ tạng lục phủ lại truyền ra một trận đau nhói.

Hắn dùng ánh mắt tràn ngập sát khí mà nhìn Diệp Hạo, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn yên lặng chữa thương.

- Mọi người nhanh hấp thụ tinh hoa trong Địa chi căn.

Mặc Hải lập tức hô.

Mặc Hải đương nhiên biết làm như vậy chẳng khác gì nhổ răng cọp.

Nhưng bởi vì cái gọi cầu phú quý trong nguy hiểm.

Lần này nếu có thể lấy được Địa chi căn, tương lai thứ hạng của hắn sẽ có thể tăng lên.

Đừng thấy mấy trăm thiên kiêu xuất hiện ở nơi này, thật ra người có tư cách lấy được Địa chi căn cũng không có mấy người.

Vì sao?

Ngươi căn bản không thể chặt được Địa chi căn.

Vậy ngươi hấp thụ bằng niềm tin rồi.

- Sư huynh.

Đúng lúc này Tử Kỳ lân nhất tộc Tử Vũ đi tới bên cạnh Diệp Hạo ngọt ngào gọi.

Diệp Hạo nhìn Tử Vũ một cái, hắn vươn tay chặt ra một nhánh Địa chi ăn.

- Đa tạ sư huynh.

Tử Vũ cười hắc hắc nói.

Cách xưng hô của Tử Vũ khiến rất nhiều thiên kiêu ở đây đề phải chóng váng.

- Chuyện gì thế nào? Tử Kỳ lân nhất tộc Tử Vũ tại sao lại có quan hệ với Tinh Hà?

- Xem ra sau này không thể nhằm vào Tử Kỳ lân nhất tộc, lỡ khiến Tinh Hà tức giận, đến lúc đó thật sự chả ai chịu nổi.

Ngay lúc các thiên kiêu thảo luận, Diệp Hạo thu nhánh Địa chi căn thứ năm vào trong tiểu thiên địa.

Mà lúc này tu vi của Diệp Hạo cơ hồ cũng đã hao hết.

Hơn chút trầm ngâm, Diệp Hạo liền chặt hở một nhánh Địa chi căn rồi yên lặng cắn nuốt.

- Tinh Hà, xem ra pháp lực của ngươi cũng không được nhiều lắm nhỉ?

Nữ Đế giễu cợt nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo liếc Nữ Đế một cái.

- Ta cần nhiều Địa chi căn như vậy làm gì?

- Bản thân không được thì cứ nói không được đi, cần gì phải viện đủ lý do làm gì chứ?

Nữ Đế vừa nói vừa chặt xuống một nhánh Địa chi căn.

Đường Phiên Phiên nhịn không được muốn nói nhưng lại bị một ánh mắt của Diệp Hạo ngăn cản.

- Tự mình biết là được rồi.

Diệp Hạo truyền âm nói.

Nữ Đế không biết rằng trước khi nàng tới, Diệp Hạo đã chặt được ba nhánh.

Diệp Hạo bên này vừa thôn phệ được một nửa, hắn bỗng cảm nhận được một trận động đất.

- Không tốt, Địa chi căn chuẩn bị biến mất.

Ngay khi nhận ra được điểm ấy, Diệp Hạo dùng một kiếm chặt đứt một nhánh bên cạnh, tiếp đó hắn vận dụng pháp lực toàn thân chặt đứt một nhánh ở gần đó.

Sau khi Diệp Hạo chặt xong hai nhánh này, toàn bộ các nhánh khác đều đồng loạt biến mất.

- Đáng chết.

Nữ Đế tức giận nói.

Có một nhánh Địa chi căn nàng mới chặt được một nửa lại biến mất.

Nói cách khác số lượng nhánh Địa chi căn giữa nàng và Diệp Hạo giống nhau như đúc.

- Nữ Đế, ngươi cũng không hơn gì ta.

Diệp Hạo cười to nói.

Thông qua việc hấp thụ năng lượng trong nhánh rễ, hắn đã không phục được một phần tu vi, bằng không hắn cũng không thể nàm chém đứt được nhánh Địa chi căn khác.

- Có tin là ta giết ngươi hay không?

Nữ Đế âm trầm nói.

- Ngươi không giết được ta, ngươi cũng không dám giết ta.

Diệp Hạo lắc đầu.

Nữ Đế nhìn thẳng vào Diệp Hạo một hồi nói.

- Tinh Hà, ta nghĩ rất nhanh toàn bộ thiên địa đều biết ngươi chiếm được sáu nhánh Địa chi căn, bây giờ ngươi nên nghĩ cách làm sao để bảo vệ được sáu nhánh Địa chi căn đó thì hơn.

- Nói cứ như ngươi không lấy được sáu nhánh Địa chi căn vậy?

Diệp Hạo cười lạnh nói.

- Sau lưng ta có Chúa Tể, ai giám cướp đoạt tài nguyên của ta?

Nữ Đế ngạo mạn nói.

- Vả lại ta chỉ có một mình, ai có thể uy hiếp được ta?

- Thanh các lẽ nào không phải của ngươi?

- Ngươi cảm thấy ta sẽ quan tâm đến Thanh các chắc?

Nữ Đế ha ha cười nói.

- Thế lực như vậy lúc nào ta cũng có thể tạo ra được.

Ngay sau đó Nữ Đế lại đổi chủ đề nói.

- Nhưng Tinh Hà tông mà ngươi khai sáng, ngươi có thể từ bỏ được sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận