Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1036: Cực Phẩm Tiên Đan

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

--------------------

Mộc Dịch trầm ngâm một chút vẫn lắc đầu nói.

- Thực tế dù Nhị phẩm đan ta cũng chỉ nắm chắc ba thành thành công.

Câu nói này không khác gì nói cho trung niên phụ nhân biết hắn không thể luyện chế ra Nhất phẩm Đan.

Sắc mặt trung niên phụ thân tức khắc trở nên ảm đạm.

Bất quá câu tiếp theo của Mộc Dịch lại làm trong lòng trung niên phụ thân dấy lên hi vọng.

- Diệp đạo hữu có lẽ có thể luyện chế.

Mộc Dịch nói khẽ.

Mặc kệ Diệp Hạo có thể luyện chế Cửu phẩm đan hay không, vẻn vẹn thân phận Thất phẩm Tôn cấp Đan sư của hắn Mộc Dịch cũng phải xưng hô Diệp Hạo là đan hữu, hơn nữa Mộc Dịch biết rõ tương lai thành tựu Diệp Hạo sẽ vượt xa bản thân.

Lúc này không tạo quan hệ với hắn thì phải chờ tới lúc nào đây?

- Ngươi có thể luyện chế sao?

- Ngươi đang cầu ta?

Diệp Hạo lườm năm phụ nhân nói.

- Ta…

Trung niên phụ nhân trì trệ.

- Sao? Mộc Dịch do Tông Chủ các ngươi ra mặt đi cầu, ta tới nơi này một câu đã muốn đuổi ta.

Diệp Hạo không khỏi cười nói.

- Thấy ta tuổi nhỏ mà bắt nạt sao?

- Chỉ cần ngươi luyện chế ra.

Lăng Trường Minh trầm giọng nói.

- Ta không luyện ra.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Ngươi luyện chế không ra thì ngươi nói làm gì?

Lăng Trường Minh có một loại cảm giác bị chơi xỏ.

- Lăng Tông Chủ, chú ý ngôn ngữ của ngươi.

Mộc Dịch thấy Lăng Trường Minh bất kính với Diệp Hạo thì cau mày nói.

- Diệp đạo hữu dù khôngtrải qua khảo hạch bát phẩm tôn cấp, nhưng hắn cũng là thất phẩm tông sư ưu tú nhất, cho dù lão tổ Tiên Vương Lăng Kiếm Tông các ngươi đối mắt với Diệp Hạo đạo hữu cũng phải nhường ba phần.

Lăng Trường Minh nghĩ đến mà sợ.

Mộc Dịch khiêm nhường khiến hắn ý thức được người trước mắt không thuộc thế hệ trẻ tuổi.

- Diệp công tử, vừa nãy đắc tội, mong công tử bỏ qua.

Diệp Hạo nhìn về phía xa nói.

- Chư vị cứ tiếp tục ôn chuyện, ta muối đi tìm bảo.

Nói xong Diệp Hạo thu Tôn cấp chiến hạm.

Lúc Diệp Hạo đang bước đi về nơi xa Lăng Dao cũng phái tùy tùng đi theo, bất quá lại bị trung niên phụ thân ngăn cản.

- Ngăn ta làm gì?

- Ngươi không lo lắng thân thể ngươi sao?

- Không lo.

- Ngươi đang muốn ta tức chết à?

Trung niên phụ thân tức giận chỉ vào Lăng Dao nói.

Ánh mắt Lăng Dao lạnh thấu xương nhìn trung niên phụ thân không hề nhượng bộ.

- Mấy chục năm tình cảm giữa thầy trò ra mà ngươi cũng không để ý sao?

- Nếu không để ý tới phần tình cảm này, ta đã sớm thoát ly khỏi Lăng Kiếm Tông rồi.

Lăng Dao lạnh lùng nói.

- Còn nữa, các ngươi tốt nhất đừng ép ta, còn Ninh Thanh Phong…

Nói đến ba chữ này lông mi không khỏi toát ra một sợi sát cơ, sau một khắc một đạo tinh thần lực hung hăng đánh trên cơ thể hắn.

Đáng thương cho Ninh Thanh Phong vừa mới bị Diệp Hạo đánh trọng thương, hiện nay còn phải đang điều dưỡng, kết quả lại bị Lăng Dao đánh lén.

Ninh Thanh Phong quang quác một tiếng há miệng phun ra một sợi kim sắc máu tươi.

Lăng Trường Minh vội vàng đỡ Ninh Thanh Phong, tức giận nhìn Lăng Dao nói.

- Ngươi làm cái gì vậy?

- Giết hắn.

Nhìn thấy Lăng Dao phun ra hai chữ này Lăng Trường Minh không khỏi run lên, bởi vì hắn thấy rõ tia sát ý trong mắt Lăng Dao.

- Ngươi điên rồi.

- Ta điên?

Lăng Dao cười lạnh nói.

- Thân là Tông chủ, lúc ngươi bức bách ta gả cho hắn ngươi nên nghĩ tới này này, hôm nay Lăng Dao ta cũng sẽ nói ở đây, nếu về sau các ngươi người nào dám nhắc lại chuyện ta gả cho Ninh Thanh Phong, các ngươi cũng chờ nhặt xác Ninh Thanh Phong đi.

- Lăng Dao, ngươi đã mọc đủ cánh rồi hả?

Lăng Trường Minh gầm thét lên.

Hắn đột nhiên phát hiện bản thân có chút không khống chế nổi Lăng Dao.

- Nếu ngươi nghĩ vậy cũng không có gì sai.

Lăng Dao lạnh lùng nhìn Lăng Trường Minh nói.

- Hiện tại đã có mấy nhà ném cành ô liu cho ta, chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta ly khai Lăng Kiếm Tông ngươi là sẽ không có đường sống?

- Ngươi có biết như vậy là phản bội Tông Môn không?

Mắt Lăng Trường Minh tràn đầy huyết sắc nói.

- Đợi ta đặt chân đến Tiên Vương cảnh người nào dám làm loạn trước mặt ta?

Lăng Dao không thèm để ý mà nói ra.

- Ngươi…

Lăng Trường Minh tức giận nhìn về phía trung niên phụ thân nói.

- Nhìn xem đồ đệ tốt ngươi dạy đi.

- Ta dạy ra đồ đệ tốt?

Trung niên phụ thân nghe thế thì xù lông.

- Nếu không phải do bản thân ngươi tư dục, không bức bách Lăng Dao gả cho Ninh Thanh Phong thì làm gì xảy ra chuyện hôm nay?

- Trước đó lão tổ đã nhấn mạnh thiên kiêu không thể ép buộc, kết quả ngươi lại coi lời nói của Lão tổ là gió thoảng bên tai? Hiện tại thì hay rồi, hai đại thiên kiêu tông môn trở thành cường địch sinh tử. Lăng Trường Minh, ta muốn hỏi đây là kết quả ngươi muốn thấy sao?

- Rất nhiều tông môn Đông Vực đều nói kim cổ Lăng Kiếm Tông ta sẽ quật khởi? Những Tông Môn ấy vì sao nói như vậy? Còn không phải bởi vì Lăng Kiếm Tông chúng ta có hai đại thiên kiêu hay sao? Hiện tại ngươi thấy Lăng Dao còn chờ mong gì về Lăng Kiếm Tông ta à? Không có! Dù cưỡng ép Lăng Dao lưu lại, nàng cũng sẽ không hề có hảo cảm gì nữa.

Nghe vậy Lăng Trường Minh dâng lên hối hận nhàn nhạt.

Bất quá chợt hắn lạnh lùng nói.

- Chỉ cần ta là Tông Chủ một ngày, Lăng Dao cũng không được phép làm xằng làm bậy. Nàng không nguyện ý gả cho Ninh Thanh Phong sao? Ta cứ gả nàng đi đấy.

- Ngươi…

Trung niên phụ thân không ngờ Lăng Trường Minh lại khư khư cố chấp như vậy.

Trong mắt Lăng Dao càng thất vọng.

- Ngươi cứ thử gả Lăng Dao cho Ninh Thanh Phong xem?

Đúng lúc này một thanh âm bình thản giữa không trung vang lên.

- Diệp công tử, chuyện này liên qua gì đến ngươi?

Lăng Trường Minh khó coi nói.

- Ngươi biết Thất Thải Mê Chướng không?

Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Ngươi muốn nói gì?

Lăng Trường Minh tâm thần run lên nói.

- Toàn bộ tu sĩ Tam Trong Thiên đều đang đợi ta lấy danh Thập phẩm Tôn cấp Đan Sư, ngươi nói đến lúc đó nếu ta lấy Giải độc Đan Thất Thải Mê Chướng yêu cầu những thế lực kia xóa sổ Lăng Kiếm Tông đi, ngươi nói xem những thế lực đó có xuất thủ không?

Thanh âm Diệp Hạo như một đạo kinh lôi khiến Lăng Trường Minh cùng phụ thân trung niên giật mình.

- Theo ta được biết toàn bộ Tam Trọng Thiên đều không có một Thập phẩm Tôn cấp Đan Sư, ngươi làm sao có thể khẳng định ngươi nhất định có thể luyện chế ra Thập phẩm Tiên Đan?

Lăng Trường Minh trầm ngâm một hồi lạnh lùng nói.

- Bởi vì ta chỉ cách Thập phẩm Tôn cấp Đan Sư chỉ còn một bước.

Diệp Hạo nói đến đây thân ảnh xuất hiện bên người Lăng Dao.

- Ngươi cảm thấy ta sẽ tin sao?

Đừng nói Lăng Trường Minh không tin, Mộc Dịch cũng không tin.

Diệp Hạo cười cười trong tay xuất hiện một bình ngọc đưa cho Lăng Dao.

Lăng Dao nghi ngờ hỏi.

- Đây là cái gì?

- Mở ra đi.

Lăng Dao nghi ngờ đổ Tiên Đan trong bình ngọc ra, trong tầm mắt Lăng Dao là một Tiên Đan tinh xảo. Sở dĩ nói tinh xảo là bởi vì trên Tiên Đan này có hoa văn.

Đan Văn.

- Cực phẩm Tiên Đan.

Lăng Dao hoảng sợ nói.

Đúng lúc này Mộc Dịch như thiển điện xuất hiện bên người Lăng Dao, hắn đánh giá Tiên Đan trong tay Lăng Dao khuôn mặt là vẻ kích động.

- Cửu phẩm Cực phẩm đan.

Bạn cần đăng nhập để bình luận