Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2879: Mưu Đồ Của Diệp Hạo

- Thiên Thư chính là củ khoai nóng bỏng tay.

Ánh mắt Lôi La Lâm tràn đầy thâm thuý nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi muốn dẫn hoạ sang cho ta sao?

- Ta khôg hiểu Lôi tộc trưởng nói cái gì cả?

Diệp Hạo diễn ra bộ dáng cực kỳ choáng váng.

- Thiên Thư tạm thời giữ lại chỗ ta, đợi khi nào ngươi rời khỏi Nguyệt tộc, ta sẽ trả Thiên Thư lại cho ngươi.

- Tiền bối cần gì vội vã như thế? Không bằng ngươi nghiên cứu thêm một chút thời gian đi.

- Vẫn nên thôi đi, ta sợ bị ngươi hố.

- Tiền bối lại nói đùa.

- Diệp Hạo, ngươi rất kinh diễm, cũng rất thông minh, còn hiểu được thứ gì nên bỏ thứ gì không, nhưng ta vẫn không thể đưa Remy cho ngươi.

- Nguyệt tộc cũng ép duyên sao?

- Thế lực nào mà không muốn tìm người môn đăng hộ đối chứ?

- Chẳng lẽ ta không xứng với Remy?

- Đứng sau lưng ngươi là ai?

Lôi La Lâm cười nói.

- Cửu Cung chúa tể chỉ là lão sư của ngươi mà thôi, đời này ngươi cũng chưa chắc có cơ hội gặp lại hắn.

Dừng một chút Lôi La Lân nói tiếp.

- Nhiều năm trước Thời Gian chi chủ đã đi vào Luân Hồi, nói cách khác bây giờ sau lưng ngươi không có một núi dựa cường đại nào cả.

- Làm sao ngươi biết Thần vực ta không có cường giả Siêu Thoát cảnh khác?

- Ngươi cho rằng cường giả Siêu Thoát cảnh tuỳ tiện là có thể sinh ra sao?

- Ta phục dụng Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Đan.

- Ở Thần Hoàng cảnh Remy cũng đã dùng tiểu Niết Bàn Đan.

- Tiểu Niết Bàn Đan?

Nghe được bốn chữ này, sắc mặt Diệp Hạo cũng phải thay đổi.

- Bàn về giá trị Tiểu Niết Bàn Đan cũng không hề thua kém gì Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Đan.

- Tiểu Niết Bàn Đan và Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Đan là cùng cấp bậc.

Diệp Hạo đã sớm biết Tiểu Niết Bàn Đan.

Chỉ là Tiểu Niết Bàn Đan cần có địa thế đặc thù mới có thể luyện chế.

- Diệp Hạo, bây giờ ngươi vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng ngươi có thể mạnh được bao lâu?

Lôi La Lâm nhìn Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Bây giờ ngươi là Thần Hoàng trung giai, đến Thần Hoàng cao giai, Thần Hoàng đỉnh phong, ngươi còn có thể giữ vững phong độ như bây giờ được sao?

Diệp Hạo trầm mặc không nói.

- Lùi một bước giả dụ như ngươi vẫn có thể duy trì được địa vị như vbây giờ, nhưng đến Nửa Bước Cấm Kỵ Cảnh, Cấm Kỵ cảnh giới thì sao?

Lôi La Lâm bình tĩnh nói.

- Không có cường giả Siêu Thoát cấp dốc lòng chỉ đạo, ngươi có thể đi được bao xa?

- Ngươi đang khinh thường ta phía sau không có cường giả Siêu Thoát cấp chứ gì?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ngươi hiểu là tốt ròi.

Lôi La Lâm không thèm nói uyển chuyển, bởi vì không cần như vậy.

Diệp Hạo không nói gì tiếp mà quay người rời khỏi nơi này.

- Mạt Lỵ, những ngày này ngươi cứ hầu hạ Diệp Hạo đi.

Lôi La Lâm nhìn về phía thiếu nữ cách đó không xa nói.

Mạt Lỵ khẽ gật đầu một cái.

Diệp Hạo chưa đi được bao xa, Mạt Lỵ liền đuổi theo.

Bước chân của Diệp Hạo ngừng lại, ánh mắt hắn rơi vào trên người nàng.

- Ngươi có thân phận gì ở Nguyệt tộc?

- Ta là thị nữ thân cận của Remy.

Mạt Lỵ hơi khiếp sợ nói.

Khó trách Mạt Lỵ lại có thể bắt chước giống như vậy.

- Ngươi làm như vậy có phải được coi là phải bộ Remy không?

Diệp Hạo nhìn Mạt Lỵ nói.

Mạt Lỵ cúi đầu không nói.

- Remy đâu?

- Tiểu công chúa đang bế quan.

- Lúc nào thì xuất quan?

- Không biết.

Diệp hạo nhìn Mạt Lỵ một cái thật sâu rồi quy về Thanh Long khu.

Khi đến nơi, Diệp Hạo liếc mắt một cái liền thấy Bối Đế đang lo lắng đi giữa đường cái.

- Bối Đế, ngươi làm sao vậy?

- Diệp công tử.

Bối Đế nói đến đây, ánh mắt không tự chủ mà liếc nhìn về phía Mạt Lỵ bên người Diệp Hạo.

- Quả nhiên là ngươi.

- Xem ra ngươi cũng biết.

Diệp Hạo nhận ra.

- Ta biết được từ hai ngày trước tiểu công chúa đã bắt đầu bế quan, ta mới hiểu Diệp công tử có lẽ đã bị người ta hại rồi.

Bối Đế căn môi nói.

Lời kế tiếp nàng chưa hề nói, nhưng ý nghĩa lại cực kỳ rõ ràng.

- Bị tộc trưởng các ngươi gài bẫy.

Diệp Hạo nói đến đây liền dời chủ đề.

- Hiện giờ ta muốn đi khiêu chiến.

- Khiêu chiến?

Bối Đế giật mình.

Lúc này trong tay Diệp Hạo xuất hiện một bình ngọc, tiếp đó Diệp Hạo mở nắp bình ra, sau một khắc một viên thần đan xuất hiện, đan hương tuyệt thế tràn ngập ra bốn phía.

- Hương đan thật mãnh liệt.

- Đó là thần đan gì?

- Cửu Chuyển Kim Đan.

- Trời ạ, không ngờ là Cửu Chuyển Kim Đan siêu hạng.

- Ta dùng chỉ là Cửu Chuyển Kim Đan nhất đẳng mà thôi.

- Không biếu sau khi phục dụng Cửu Chuyển Kim Đan siêu hạng còn có hiệu quả không?

- Lần nữa phụ dụng nhất định sẽ xuất hiện một chút tình trạng kháng dược, nhưng đối vơi húng ta khẳng định sẽ còn có hiệu quả.

Rất nhanh một từng thiên kiêu đi ra khỏi đình viện của mình.

- Diệp công tử, một viên Cửu Chuyển Kim Đan siêu hạng trong tay ngươi có bán không?

- Miễn là ngươi có thể bức ta lui ra khỏi cái vòng này, viên Cửu Chuyển Kim Đan siêu hạng sẽ là của ngươi.

Diệp Hạo nói xong, chân vẽ ra một vòng.

- Chuyện này là thật?

Thanh niên kia hỏi vội.

Đánh bại Diệp Hạo hắn chưa từng nghĩ qua, nhưng bức lui Diệp Hạo, hắn tự nhậ mình không thành vấn đề.

- Mọi nguời đều ở nơi này, ngươi nghĩ ta sẽ đùa ngươi sao?

Diệp Hạo cười nhạt nói.

- Vậy ta xuất thủ.

Diệp Hạo làm một tư thế mời.

Thanh niên kia hét lớn một tiếng, thân thể lập tức biến hoá.

Hắn hoá thành một mãnh ngưu to lớn, trong lỗ mũi thở ra hai hàng khí thô màu trắng.

Khi hắn phóng tới Diệp Hạo, đáy mắt Diệp hHạo loé lên ánh sáng rực rỡ.

Lâm Mô quyết!

Bản công pháp Lâm Mô quyết dưới sự bổ sung của Diệp Hạo đẳng cấp đã tăng lên không chỉ một hai bậc.

Hiện giờ cho dù là công pháp Cấm Kỵ cấp, Diệp Hạo cũng có thể nhìn được bảy tám phần, nhưng đối với công pháp Siêu Thoát cấp, Diệp Hạo cũng chỉ có thể xem thấu ba bốn phần.

Theo lý thuyết ba bốn thành cũng không là gì cả.

Nhưng từng đó đối với Diệp Hạo mà nói cũng đã quá đủ rồi.

Diệp hạo không nghĩ tới việc tu hành công páp của bọn họ, hắn chỉ muốn thu nạp tinh tuý trong công pháp của đối phương để tiếp nhập vào ban ngàn đại đạo của hắn.

Những gia hoả tới đây không có mội người nào là đơn giản hết, mà bây giờ thông qua Lâm Mô quyết mô phỏng công pháp của bọn hắn, chuyện này đối với Diệp Hạo mà. Nói chính là loại bô sung cực tốt.

Lôi La Lâm trào phúng Diệp Hạo phía sau không có cường giả Siêu Thoát cấp, nàng không biết rằng Diệp Hạo hoàn toàn có thể thông qua Lâm Mô quyết để học được các công pháp thần thông củng những thiên kiêu đứng đầu.

Hải nạp bách xuyên!

Đây cũng chính là chuyện hiện tại Diệp Hạo đang làm.

Hơn nữa, phía sau Diệp Hạo không phải không có cường giả Siêu Thoát cấp.

Thời Gian chi chủ đã từng hệ thống bồi dưỡng Diệp Hạo, Phi Thiên miêu cũng thỉnh thoảng chỉ đạo Diệp Hạo, hơn nữa một thời gian trước Ngan Hà đã dốc túi truyền thụ, có thể không chút do dự mà nói rằng bồi dưỡng mà Diệp Hạo có được cũng sẽ không kém hơn bất kì thiên kiêu nào giữa thiên địa.

Chỉ là Diệp Hạo cảm thấy vẫn chưa đủ.

Đây cũng là lý do vì sao hắn lại vận dụng Lâm Mô quyết để học trộm.

Nhìn mãnh ngưu vọt tới mình, thần lực toàn thân Diệp Hạo sôi trào, khí huyết cuồn cuộn như nước thuỷ triều vọt thẳng đến không trung.

Diệp Hạo tiến lên một bước, luân động đô thiết quyền đập tới mãnh ngưu.

Oanh một tiếng, đầu mãnh ngưu kia buồn bực kêu một tiếng, hai cái sừng trên đầu hắn bị đập gãy, bản thân hắn cũng cảm thấy trời đấy quay cuồng, mất đà ngã ầm xuống đất.

Hai tay Diệp Hạo kết một pháp ấn đập vào trên ngừoi mãnh ngưu, chỉ sau vài hơi thở mãnh ngưu kia mới tỉnh lại.

Hắn khôi phục hình người, lúng túng nói.

- Diệp công tử, đạ tạ đã hạ thủ lưu tình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận