Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2466: Hai Đại Thần Đan

Bạch Sùng Thiên đã hiện thân, Diệp Hạo dù thế nào cũng phải đi vào ngồi một chút?

Trước kia Bạch Sùng Thiên có thể tùy tiện chiêu đãi Diệp Hạo nhưng bây giờ không thể như thế nữa. Bởi vì thân phận Diệp Hạo so với trưởng lão như hắn tôn quý hơn nhiều. Tông chủ Viêm Hoàng tông!

Thân phận như vậy bao quát toàn bộ Thần Vực cũng không có bao nhiều ngươi ngang hàng được.

- Hai vị này là…?

Bạch Sùng Thiên lúc này nhìn về phía Kiếm Thanh cùng Kiếm Vân.

- Chúng ta đến từ Tẩy Kiếm Trì hoàng triều.

Kiếm Thanh nhẹ nhàng nói. Sắc mặt Bạch Sùng Thiên chợt biến đổi.

Hoàng triều!

Chính là thế lực Hoàng cấp!

- Hai vị, mời.

Bạch Sùng Thiên trịnh trọng mời. Đợi đến khi chủ khách ngồi xuống Bạch Sùng Thiên mới cùng đám người Diệp Hạo hàn huyên một hồi rồi mới vô chuyện chính.

- Diệp tông chủ, chỗ của ta có một yêu cầu quá đáng.

- Bạch trưởng lão, cứ nói đừng ngại.

- Từ trước đến nay Nam Đẩu học viện chúng ta vẫn có thể duy trì thanh danh ở Nam Vực, thế nhưng theo việc các đại hoàng triều hiện thế Nam Đẩu học viện càng trở nên khó khăn.

Bạch Sùng Thiên cười khổ nói.

- Không biết chúng ta có thể mượn nhờ thanh danh của ngươi một lần không?

- Ý của trưởng lão Bạch là…?

- Chúng ta muốn công khai việc Nam Đẩu học viện cung phụng ngươi.

Diệp Hạo nghĩ nghĩ lập tức gật đầu một cái.

- Được.

- Cảm tạ.

Bạch Sùng Thiên đứng dậy ngỏ ý cảm ơn với Diệp Hạo. Diệp Hạo xưa đâu bằng nay. Chỉ cần Diệp Hạo vẫn còn, truyền nhân hoàng triều khác cũng không dám làm loạn.

- Trừ việc đó ra còn có một việc muốn làm phiền ngươi.

Lúc nói đến câu này khắc khuôn mặt Bạch Sùng Thiên đều không hề có ý tứ.

- Ngươi nói đi.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Ta thay viện trưởng chúng ta cầu ngươi một khỏa thần đan.

Bạch Sùng Thiên nói khẽ.

- Viện trưởng các ngươi cần ta luyện chế thần đan sao?

Diệp Hạo có chút kinh ngạc nói.

Người trong nhà biết rõ chuyện nhà mình. Hiện tại Diệp Hạo cao nhất có thể luyện chế ra thần đan Hợp Thần trung kì. Thế nhưng đối với viện trưởng Nam Đẩu học viện thì có tác dụng gì?

- Viện trưởng chúng ta muốn độ kiếp, chỉ là không nắm chắc được bao nhiêu phần.

Bạch Sùng Thiên khẽ thở dài.

- Nhưng tình thế trước mắt lại không cho phép hắn tiếp tục chậm trễ.

Diệp Hạo lập tức hiểu rõ ý Bạch Sùng Thiên. Hóa ra đang muốn bản thân cầu đan với Vương Thương Sinh.

- Để ta hỏi một chút.

Diệp Hạo nói xong lập tức lấy ra lệnh bài liên lạc với Vương Thương Sinh. Vương Thương Sinh rất nhanh đã trả lời.

- Thần đan ta luyện chế không thể thỏa mãn được yêu cầu của Nam Đẩu, bất quá ta có thể xin Đan Hoàng hai thần đan.

- Cảm tạ.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Ngắn thì một ngày, lâu là ba ngày, thần đan sẽ đưa đến Nam Đẩu học viện.

Vương Thương Sinh nghiêm túc nói.

- Đã làm phiền rồi.

Diệp Hạo khách khí nói.

Nếu là của người khác mà nói Vương Thương Sinh căn bản sẽ không nhọc nhằn như vậy. Nhưng Diệp Hạo lại không giống nhau. Vương Túy Mặc đã nói cho Vương Thương Sinh biết về tiềm lực của Diệp Hạo. Vị này tương lai thế nhưng có thể đạt tới nửa bước đại năng. Ai dám không thận trọng đối đãi đây?

Bởi vậy chỉ cần có một chút khả năng, Vương Thương Sinh đều sẽ xử lý chuyện của Diệp Hạo đâu vào đấy.

- Ngắn thì một ngày, lâu thì ba ngày, người Đan đạo Tổng các sẽ đưa thần đan đến Nam Đẩu học viện.

Diệp Hạo nhìn Bạch Sùng Thiên ba phần lo lắng ba phần mong chờ vừa cười vừa nói. Trái tim Bạch Sùng Thiên không khỏi chậm một nửa nhịp.

- Cảm tạ.

Lúc Bạch Sùng Thiên nói câu này cũng đồng thời chuẩn bị hành lễ với Diệp Hạo. Bất quá Diệp Hạo lại tránh đi.

- Nghiêm túc mà nói ta vẫn là đệ tử Nam Đẩu học viện.

Diệp Hạo nhìn Bạch Sùng Thiên nghiêm túc nói. Bạch Sùng Thiên ung dung thở dài. Những năm này Nam Đẩu học viện đi ra rất nhiều đệ tử, thế nhưng hiểu được có ơn tất báo lại có bao nhiêu đây?

- Thân thể phụ thân ta nếu không phải xảy ra vấn đề thì những đám dám đánh chủ ý vào Nam Đẩu thư viện chắc chắn không một kẻ nào có thể sống sót được.

Lúc này Bạch Tiểu Bạch căm giận bất bình nói.

- Tiểu Bạch.

Sắc mặt Bạch Sùng Thiên không khỏi biến đổi.

- Nói cẩn thận.

Bạch Tiểu Bạch chu miệng không nói gì thêm. Thần sắc Diệp Hạo khẽ động, bất quá cũng không có nói gì. Đợi đến lúc Bạch Sùng Thiên vì Diệp Hạo an bài chỗ ở Diệp Hạo thấp giọng hỏi.

- Phụ thân Bạch Tiểu Bạch thế nào? Có cần ta hỗ trợ không?

- Phụ thân Bạch Tiểu Bạch tẩu hỏa nhập ma.

Bạch Sùng Thiên khẽ thở dài.

- Tẩu hỏa nhập ma?

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi biến đổi. Đến Thần Hoàng cảnh còn tẩu hỏa nhập ma?

- Đúng vậy, phụ thân Bạch Tiểu Bạch lựa chọn tự phong bế chính mình.

Bạch Sùng Thiên thong thả nói.

- Có trời mới biết lúc mới thoát ra khỏi?

Diệp Hạo yên lặng không nói. Tu vi càng mạnh càng khó tách ra. Loại tình huống này nếu không có cách xoay chuyển cũng không thể xê xích gì nhiều.

Hai ngày sau đó Vương Thương Sinh tự mình mang theo hai thần đan đi tới Nam Đẩu học viện. Lần này ngoại trừ Bạch Sùng Thiên ra mặt ngay cả viện trưởng Nam Đẩu của Nam Đẩu thư viện cũng hiện thân.

Đây là lần đầu tiên Diệp Hạo nhìn thấy Nam Đẩu. Nam Đẩu khiến Diệp Hạo cảm giác rất giống Hỏa Sơn, Thái Sử Duyên Niên. Nói cách khác trong cấp độ nửa bước đại năng này Nam Đẩu không tính quá mạnh. Ngược lại là Vương Thương Sinh khiến Diệp Hạo có một cảm giác hoàn toàn mới.

- Vương các chủ.

Diệp Hạo nhìn Vương Thương Sinh có chút kinh ngạc nói.

- Ba mươi năm trước may mắn đột phá đến Thần Hoàng cảnh.

Vương Thương Sinh đơn giản nói. Nghe vậy Nam Đẩu cùng Bạch Sùng Thiên vội vàng đứng lên chúc mừng Vương Thương Sinh.

Chuẩn Hoàng cùng Thần Hoàng nhìn như chỉ có kém một chữ, trên thực tế chênh lệch cũng giống như ngày và đêm.

- Lần này ta mang tới hai khỏa thần đan.

Vương Thương Sinh một bên nói một bên lấy ra hai khỏa thần đan.

- Thần đan đầu tiên là Hoàng cấp Liệu Thương Đan, ngươi sau khi ăn vào có thể liên tục không ngừng mà chữa trị vết thương trên người ngươi; thần đan thứ hai có thể áp súc tiềm lực của ngươi chuyển hóa thành thực lực của ngươi, cho dù không thể kéo dài thời gian nhưng có lẽ có thể cứu mạng.

- Đương nhiên thần đan thứ hai ta không khuyến khích phục dụng, bởi vì cái này sẽ ảnh hưởng nhất định tới hạn mức cao nhất của ngươi.

Nam Đẩu vô cùng kích động, bờ môi đều đang run run.

- Đa…đa tạ.

- Ngươi muốn tạ ơn thì tạ ơn Diệp Hạo ấy.

Vương Thương Sinh vừa cười vừa nói.

- Thật ra lần này nếu không vì mặt mũi của Diệp Hạo, ta cũng không cầu hai khỏa Hoàng cấp thần đan này được đâu.

Vương Thương Sinh đây cũng không phải bắn tên không đích. Toàn bộ đan đạo tổng các có thể luyện chế ra Hoàng cấp thần đan cũng không có mấy người. Mà mấy người kia cơ hồ đều đang bế quan.

- Diệp Hạo.

Nam Đẩu không khỏi nhìn về phía Diệp Hạo.

- Viện trưởng, nếu cảm ơn thì không cần đâu, ta đã từng là một phần tử của thư viện, hiện tại giúp viện trưởng ngươi cũng là chuyện đương nhiên.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói. Nam Đẩu nghĩ nghĩ liền nói.

- Sau này phàm là có việc, ngươi chỉ cần nói một tiếng.

Đây chính là một lời hứa hẹn. Diệp Hạo lơ đễnh. Theo tu vi Diệp Hạo tăng lên, tầm mắt của hắn càng khác đi. Hiện tại Viêm Hoàng tông đã không phải Viêm Hoàng tông năm đó, cũng không cần cẩn thận giống như trước.

Thần Hoàng?

Hiện tại tọa trấn ở Viêm Hoàng tông là Chu Tổ cùng bốn trận linh cấp bậc Thần Hoàng.

Không nói đến việc Nam Đẩu có thể đột phá hay không, dù đột phá cũng không thể giúp gì cho Diệp Hạo.

Đương nhiên lời như vậy Diệp Hạo không thể nói, nếu không lại từ chối ý tốt của người ta?

- Viện trưởng, không xong.

Đúng lúc này một nam tử mang theo quyền sáo xông vào. Ngay lúc Diệp Hạo nhìn thấy nam tử này ánh mắt lộ ra vẻ suy tư.

Bạn cần đăng nhập để bình luận