Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1869: Đúng Sao

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Hắn nhìn qua cũng không lớn hơn ta mà.

A Thải nói thầm.

Hồng Vận trừng nàng một cái. Lúc này, A Thải mới cuối đầu xuống.

Diệp Hạo bất ngờ nói:

- Lệnh ái thiên tính hồn nhiên, không cần quá áp chế.

- Trong nhà làm sao cũng không sao, nhưng bên ngoài phải chú ý.

Hồng Vận lại nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Đầu năm nay, bởi vì nói chuyện hay hành động không đúng rồi bị diệt tộc còn ít sao?

Nghe vậy, Diệp Hạo gật đầu.

Hắn không quan tâm A Thải mạo phạm, nhưng không có nghĩa những người khác không quan tâm.

- Nơi đây còn cách Thái Hành Thành còn có tám ngàn dặm, cần đi qua một số khu vực của Yêu Tộc.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua một chút nói:

- Vừa vặn ta cũng tiến về Thái Hành Thành, sẵn tiện đi cùng các ngươi luôn.

- Đa tạ.

Hồng Vận từ đáy lòng biểu thị cảm tạ.

Hắn rất rõ ràng tình huống của mình trước mắt hoàn toàn không thích hợp đánh nhau.

Nếu không có Diệp Hạo bảo vệ, đám người bọn hắn hoàn toàn đi không đến được Thái Hành Thành.

Diệp Hạo cũng không có việc gì gấp gáp nên bồi tiếp một đoàn người Hồng Vận không nhanh không chậm đi tới Thái Hành Thành.

Thật ra, nói chậm cũng không đúng.

Hồng Vận hiện giờ bị trọng thương, nhưng được Tiên Tôn Cảnh A Thải trông nom, tốc độ chậm nữa lại có thể chậm bao nhiêu?

Như vậy trôi qua nửa ngày, một nhóm người đi tới bình nguyên khoáng đạt.

- Thật thần kỳ, chúng ta cùng nhau đi tới đây lại không đụng phải Yêu Tộc nào cả.

Thanh niên gọi A Hổ ngạc nhiên lên tiếng.

- Nào chỉ mấy cao thủ Yêu Tộc, ven đường bên còn không đụng phải một Yêu Tộc luôn đó.

Thanh niên gọi A Báo trầm giọng nói.

- Chẳng lẽ Yêu Tộc xảy ra chuyện gì?

A Thải suy nghĩ một chút nói.

- Không gặp được Yêu Tộc chẳng lẽ không phải một chuyện đáng mừng?

Diệp Hạo cười nói.

- Đúng thế.

A Thải nhẹ gật đầu.

Chỉ có Hồng Vận không để lại dấu vết nhìn Diệp Hạo một chút.

Không gặp mấy cao thủ Yêu Tộc vẫn có thể hiểu được, nhưng dọc theo đường ngay cả một Yêu Tộc cũng không gặp được, không có chuyện gì mà im lặng đi qua.

Thái Hành sơn này chính là địa bàn của Yêu Tộc.

Tại sao lại xảy ra chuyện khác thường như thế?

Hơn phân nửa do Diệp Hạo thả ra uy áp làm những Yêu Tộc kia hoảng sợ nên không dám hiện thân.

Hồng Vận không biết ven đường Yêu Tộc không phải bị uy áp của Diệp Hạo dọa đến không dám hiện thân, mà bị Thần Hồn Phân Thân của hắn bắt hết vào Không Gian Pháp Bảo.

Thái Hành Vực, Yêu Tộc đứng đầu.

Cho dù Nhân Tộc hay Linh Tộc hoặc Chủng Tộc khác đều ở thế yếu.

Mà A Thải biết khu vực này Yêu Tộc càng không kiêng nể gì cả, nói ăn người là ăn người.

Diệp Hạo biết được tin tức, sao có thể bỏ qua những Yêu Tộc này được?

Hắn chuẩn bị luyện chế tất cả bọn hắn thành Tiên Đan.

- Diệp Hạo, chúng ta thương lượng một chuyện.

Lúc này, giọng nói của Tạo Hóa Thụ vang lên trong tai Diệp Hạo.

- Chuyện gì?

Diệp Hạo nghi ngờ hỏi.

Tạo Hóa Thụ đã thật lâu không có tìm mình.

- Ngươi bắt những Yêu Tộc kia chuẩn bị luyện dược, đúng không?

- Ừm.

- Vậy trước khi luyện dược, ngươi để cho ta thôn phệ Tạo Hóa trong cơ thể bọn hắn được không?

- Tạo Hóa trên người bọn hắn đối ngươi không đáng bao nhiêu mà?

- Lượng biến làm chất biến, chẳng lẽ ngươi không không hiểu?

- Vậy ngươi thôn phệ đi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nhẹ gật đầu.

Hắn đang thực hiện nguyên tắc không lãng phí.

- Ngươi xem chúng ta lúc nào làm một món lớn?

Tạo Hóa Thụ mê hoặc nói.

- Ngươi có ý gì?

- Thái Hành Sơn gần như đều bị Yêu Tộc chiếm cứ, có muốn hay không ta muốt hết Tạo Hóa của Thái Hành Sơn?

- Sâu trong Thái Hành Sơn có tuyệt thế Đại Yêu, ngươi không chút kiêng kỵ hấp thu không lo lắng gì à?

Diệp Hạo vừa nói tới đây, nghĩ tới điều gì:

- Hóa ra ngươi đánh chủ ý này.

Diệp Hạo thật có Bất Tử Chi Thân.

Cho dù vẫn lạc, qua một đoạn thời gian vẫn có thể khôi phục.

- Biến, nghĩ cùng đừng nghĩ đến nữa.

Diệp Hạo mắng.

- Ta cẩn thận từng li từng tí hấp thu, có được hay không?

Tạo Hóa Thụ thấy Diệp Hạo nổi giận nên thấp giọng nói.

- Nếu ngươi hấp thu Tạo Hóa nơi đây, phiến khu vực này sẽ hóa thành tuyệt địa.

Diệp Hạo nhẹ lắc đầu.

- Chuyện như vậy vẫn bớt làm thì tốt hơn.

Diệp Hạo vẫn luôn rất có nguyên tắc.

Bọn Yêu Tộc này nếu không phải quá mức hung tàn, hắn cũng sẽ không nhổ tận gốc.

Nghe Diệp Hạo nói thế, Tạo Hóa Thụ cũng không tiếp tục đề tài này.

Ở chung với Diệp Hạo thời gian dài,Tạo Hóa Thụ sao còn không biết tính cách của hắn?

Nếu tiếp tục trò chuyện thì chỉ kết thúc trong không vui.

- Đến bình nguyên cũng không nhất định an toàn, chỉ có đến thành trì mới an toàn.

Hồng Vận lại trầm giọng nói.

- Đúng vậy, bình nguyên cũng thường xuyên có Yêu Thú ẩn hiện.

A Hổ tính cách trầm ổn nhẹ gật đầu.

- Đi thôi.

Diệp Hạo cười nói.

Hắn thật không biết dọc đường tiếp theo có Yêu Thú ẩn hiện hay không, nhưng mà nếu có thì chỉ có thể trách đối phương xui xẻo.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

Thái Hành Thành!

Nhìn Thái Hành Thành nguy nga trước mắt, hai người A Thải, A Báo đều kinh sợ.

- Tòa thành trì này cũng quá rộng lớn rồi.

Trong mắt đẹp A Thải phóng ra một tia dị sắc.

- Thái Hành Thành có tới ba ngàn vạn tu sĩ.

Hồng Vận nhẹ giọng nói:

- Có tư cách ở trong thành không ai không phải hạng người cao quý, các ngươi tiến vào thành nhớ không được hồ ngôn loạn ngữ, biết không?

Diệp Hạo lườm Hồng Vận một chút.

Thái Hành Thành chỉ có thể coi là thành trì bình thường, hoàn toàn không cách nào so sánh với Quang Minh Thành.

Còn có, Hồng Vận cũng quá coi thường mình rồi?

Hắn làm sao cũng là một Tiên Vương.

Cho dù Phiêu Miểu Đại Lục có tu hành văn minh cao hơn so Trọng Thiên, nhưng cường giả cấp bậc Tiên Vương khẳng định không có bao nhiêu, Diệp Hạo đoán chừng cường giả Tiên Vương của Thái Hành Vực sẽ không vượt qua ba trăm.

Số lượng này nhìn qua không nhiều, nhưng thực tế rất khủng bố.

Bởi vì Phiêu Miểu Đại Lục có ba ngàn đại vực.

Nếu cứ như vậy mà tính thì số lượng Tiên Vương lên tới chín vạn.

Nhưng con số thực tế lại vượt xa con số này.

Bởi vì Thái Hành Vực thuộc về địa phương thâm sơn cùng cốc.

- Ngươi quá cẩn thận rồi.

Diệp Hạo nhìn Hồng Vận nói.

- Chúng ta chỉ là bộ lạc không có thế lực, đắc tội Tiên Vương gia tộc trong thành, bộ lạc chúng ta có khả năng bị diệt.

Hồng Vận giải thích.

- Tiên Vương gia tộc cũng chia thành nhiều loại khác biệt.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Nhưng những gia tộc Tiên Vương đối với bộ lạc chúng ta càng thêm đoàn kết, khi thế lực trong thành và bộ lạc xảy ra xung đột thì bọn hắn sẽ liên hợp, nếu như vậy bộ lạc chúng ta đâu dám xảy ra xung đột với bọn hắn?

Hồng Vận nói tới đây, mặt mũi tràn đầy cay đắng.

- Nội đấu rất dữ hả.

Diệp Hạo chỉ có thể bất đắc dĩ nói.

Tử Đế sớm nói qua, Nhân Tộc nếu không phải thích nội đấu, làm sao có thể xếp vị trí thứ ba từ dưới lên được?

- Vào thành thôi.

Hồng Vận nói khẽ.

Một đoàn người dựa theo trình tự xếp hàng, nhưng mà phía trước vẫn có một hàng dài.

- Tiên Vương cũng không có ưu đãi?

Diệp Hạo không khỏi im lặng.

Hồng Vận chính là Tiên Vương? Mà cứ đàng hoàng xếp hàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận