Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1739: Diệp Hạo Hiện Thân



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

-Ngươi giết ta đi.

Minh Lang nhìn vẻ mặt Ngao Ngọc phẫn nộ, trên mặt lộ ra vẻ cam tâm muốn được giải thoát .

-Dẫn theo tộc nhân của ngươi đi tới Cương Vực Nhân Tộc .

Khiến Minh Lang không ngờ, Ngao Ngọc lại nói câu này, sau một khắc nàng lấy ra một tấm lưới màu vàng kim, tấm lưới lớn bao lấy mấy trăm ngư dân, chợt Ngao Ngọc nhét tấm lưới vào trong ngực Minh Lang .

Ngao Ngọc nhìn Minh Lang thật sâu, sau đó một đạo thân ảnh từ cơ thể nàng tách ra, đạo kia thân ảnh kia nắm lấy thân thể Minh Lang chạy như bay .

Đám người Ngao Khánh toàn bộ đều ngây ngẩn .

Chuyện gì thế này?

Nhưng mà bọn họ lập tức hiểu ra vừa rồi Ngao Ngọc cố ý diễn trò cho bọn họ xem .

Lúc đám người Ngao Khánh muốn đuổi theo Minh Lang, Ngao Ngọc đã lạnh lùng nói :

-Chỉ cần các ngươi cho Minh Lang một con đường sống, ta sẽ gả cho Tây Hải Tam Thái Tử, nếu các ngươi dám đi bắt hắn, ta lập tức sẽ chết cho các ngươi xem .

Nhìn thái độ quyết liệt của Ngao Ngọc, bọn người Ngao Khánh không dám đuổi theo nữa.

Dù sao nhiệm vụ bọn họ là dẫn Ngao Ngọc trở về.

-Kỳ thật trong lòng ngươi đã có ý quyết tử, đúng không ?

Đúng lúc này một đạo thanh âm uy nghiêm vang lên giữa không trung , chợt một đạo thân ảnh mặc Long Bào xuất hiện trước mặt nàng.

Nhìn thấy thân ảnh này, toàn thân Ngao Ngọc chấn động.

Ngao Quang Minh vung ống tay áo lên, phân thân Ngao Ngọc và Minh Lang ngã ra đất lăn mấy vòng mới ổn định lại .

-Kỳ thật trong lòng ngươi biết rõ chỉ cần đồng ý gả cho Tây Hải Tam Thái Tử, thì Đông Hải Long Cung chúng ta sẽ không truy cứu trách nhiệm của Minh Lang và tộc nhân hắn.

Ngao Quang Minh nhàn nhạt nói:

-Nhưng ngươi cốt ý để cho bọn hắn chạy đến Cương Vực Nhân Tộc ,trong lòng ngươi có ý đồ gì, ngươi tưởng ta không biết?

Nghe vậy Ngao Ngọc giống xác khô co quắp ngồi trên mặt đất.

Minh Lang nhìn thấy bộ dáng Ngao Ngọc, trong lòng cực kỳ bi ai, hắn chỉ Ngao Quang Minh nói

-Ngươi không chút nể nang nào chẳng lẽ không sợ ta Cường Giả Nhân Tộc ta sao ?

-Ha ha.

Ngao Quang Minh giống như nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời này, cười ha hả rồi nói:

-Ngươi có biết mình đang nói gì không ?

- Chẳng biết Tiên Vương cao cao tại thượng có để ý đến một tên tép riêu như ngươi không, còn chưa nói đến việc Tiên Vương Nhân Tộc muốn quản chuyện này, thực lực của bọn họ có thể đối kháng với Đông Hải Long Cung chúng ta sao?

Ngao Khánh nhìn Minh Lang vẻ mặt giễu cợt nói .

- Đông Hải Long Cung Các ngươi rất mạnh hả?

Ngao Quang Minh vừa nói xong, một đạo âm thanh nhàn nhạt vang lên giữa không trung .

Vẻ mặt cười cợt của hắn tức khắc cứng lại.

Toàn bộ tu sĩ Đông Hải Long Cung đều ngơ ngẩn.

Đúng lúc này, Diệp Hạo chắp hai tay sau lưng âm thầm đi ra.

-Ngươi là ai?

Ngao Quang Minh nhìn chằm chằm Diệp Hạo trầm giọng nói.

Ánh mắt Diệp Hạo nhìn Ngao Quang Minh. Hắn lập tức cảm thấy một trận uy áp cực kỳ kinh khủng , hung hãn đến cực hạn bao phủ lấy mình, giờ khắc này Diệp Hạo phảng phất hóa thành Hung Thú thời Thượng Cổ, hắn như bị sét đánh lảo đảo lui mấy bước, sau đó phun ra một ngụm máu tươi, đứng không vững quỳ một chân trên đất.

Tất cả xôn xao!

Ngao Quang Minh là ai?

Tiên Vương tứ chuyển!

Quả thật Ngao Khánh không phải cường giả Yêu Nghiệt , nhưng hắn lại là một Cự Đầu.

Sự tồn tại như vậy mà đến ánh mắt của Diệp Hạo cũng không chịu nổi .

Cặp mắt Ngao Quang Minh co rụt lại, kinh nghi nhìn Diệp Hạo nói :

-Các hạ là ai ?

Ngao Quang Minh càng dò xét, vẻ mặt càng lộ vẻ chấn kinh .

Bởi vì hắn phát hiện bản thân lại nhìn không thấu cảnh giới của Diệp Hạo .

Mà chuyện này quả thực rất bình thường.

Tu vi Ngao Quang Minh chỉ là Tiên Vương Thất chuyển, tu vi Diệp Hạo lại đến Tiên Vương Bát chuyển, còn nữa Diệp Hạo cũng không phải Tiên Vương Bát Tầng bình thường , bởi vậy Ngao Quang Minh có thể nhìn thấu tu vi Diệp Hạo mới lạ?

-Ta là ai không quan trọng

Diệp Hạo nhàn nhạt nói:

- Đông Hải Long Cung ngươi giam cầm bách tính Nhân Tộc ta, chuyện này ngươi có phải nên cho ta một lời giải thích chứ?

-Ta biết mình không phải đối thủ của ngươi, nhưng trong tộc ta còn có cao thủ.

Ngao Quang Minh nhìn chằm chằm Diệp Hạo nghiêm túc nói.

-Thật sao?

Diệp Hạo nhún vai một cái hỏi.

-Đi thôi.

-Đi đâu?

Ngao Quang Minh bị choáng.

-Đi Đông Hải Long Cung chứ đâu.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói:

-Ta cũng phải xem xem Đông Hải Long Cung các ngươi có cao thủ như thế nào ?

Vẻ mặt Ngao Quang Minh trở nên ngưng trọng .

Diệp Hạo biểu hiện rất nhẹ nhàng, tự nhiên không để Đông Hải Long Cung trong mắt?

Rốt cuộc đối phương có thân thế như thế nào mà có thực lực như vậy ?

-Ngươi xác định?

-Chuyện như vậy thì có gì xác định với không xác định ?

Diệp Hạo lườm hắn một cái, nói.

-Mời.

Ngao Quang Minh hơi chút trầm ngâm rồi mở miệng nói.

Diệp Hạo rõ ràng muốn đi Đông Hải Long Cung khiêu chiến, nếu hắn còn không đáp ứng càng chứng tỏ rằng Đông Hải Long Cung sẽ yếu thế.

-Đông Hải Long Cung ta có Lão tổ Tiên Vương Đỉnh Phong.

Lúc này Ngao Ngọc không nhịn được nói tiếp .

-Không sao.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói .

Dựa vào thực lực của Diệp Hạo bây giờ, chỉ cần không phải Bán Thần thì không cần phải sợ.

-Tiền bối, Đông Hải Long Cung thực lực rất đáng sợ, ngươi đừng vì ta mà va vào .

Minh Lang lúc này mở miệng .

-Hôm nay ta sẽ vì ngươi và bộ tộc ngươi đòi lại công bằng .

Diệp Hạo nhìn Minh Lang, nói.

Đông Hải Long Cung!

Không tốn bao nhiêu thời gian, đoàn người Diệp Hạo đã tới phía trên Đông Hải Long Cung , mà lúc này phía trên Hải Vực xuất hiện một lão giả Tiên Vương Cửu chuyển .

Lão giả này uy vũ hữu lực, toàn thân tràn ngập ba động ngập trời.

Mắt hắn như hai ngọn lửa nhìn Diệp Hạo.

-Là ngươi muốn khiêu chiến Đông Hải Long Cung ta ?

Diệp Hạo lườm lão giả này, một cái nói :

- Đông Hải Long Cung các ngươi không còn người nào khác nữa à?

-Ngươi nói cái gì?

Lão giả kia tức giận, giọng nói như kinh lôi xé rách không gian xung quanh.

-So giọng sao?

Miệng Diệp Hạo phát ra một âm tiết cổ xưa .

Lúc âm thanh này vang vọng thì toàn bộ Thiên Địa như im lặng chỉ còn âm thanh đó.

Đại Âm Hi Thanh.

Rộng lớn vô ngần.

Đây không phải Long Ngâm, cũng không phải Hổ Khiếu.

Mà là Thần văn tự.

Những năm nay, Diệp Hạo thông qua nghiên cứu Tử Kinh, đã sớm nắm giữ mấy loại công kích như vậy .

Trong đó có một loại thông qua sóng âm.

Thức Hải Lão giả kia trong nháy mắt sụp đổ, hắn liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, vô lực rơi xuống.

Toàn bộ xôn xao!

Đây chính là Lão Tổ Tiên Vương Cửu chuyển đó!

Dù không phải đối thủ của Diệp Hạo, nhưng cũng không đến nổi thảm hạ vậy chứ?

Nhưng sự thật chính là như vậy.

Lão Tổ Tiên Vương Cửu chuyển vừa đối mặt đã bị Diệp Hạo đả thương nặng.

Nhìn thấy lão giả kia sắp rơi vào trong Đại Hải, một lão giả khác tuổi già sức yếu bước lên, lão giả tay cầm trượng điểm vào hư không bắt lấy lão giả đang rơi xuống về bên cạnh mình.

Hắn kiểm tra một chút, sắc mặt bất thiện nhìn Diệp Hạo nói:

-Các hạ ra tay có phải hơi nặng?

-Nếu ta không có một chút thủ đoạn, kẻ nằm đây chắc phải là ta .

Diệp Hạo dùng ngữ khí bình thản nói:

-Còn nữa, ngươi cảm thấy ta ra tay như vậy rất nặng hả? Nếu ta dốc toàn bộ sức lực, chắc hắn đã trở thành một bộ thi thể rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận