Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2833: Đô Long Thảo

Chẳng lẽ khi ở Cổ chiến trường, Tất Xuân cũng giả vờ sao?

Diệp Hạo thở dài một hơi.

Dù bây giờ chỉ là lời nói bên phía Hoàng Vân, nhưng Diệp Hạo cũng không có nhiều mong đợi với Tất Xuân.

- Chúng ta đi thôi.

Diệp Hạo nhìn về phía Nhan Kiều nói.

Nhan Kiều gật đầu một cái.

- Các ngươi có thể giúp đệ đệ ta báo thu được không?

Thấy Diệp Hạo và Nhan Kiều muốn đi, Hoàng Vân vội vàng ngăn cản Diệp Hạo.

Diệp Hạo trầm mặc.

Hoàng Vân quỳ gối xuống trước mặt Diệp Hạo.

- Chỉ cần ngươi báo thù cho đệ đệ ta, ta nguyện ý trả bằng thân thể, thậm chí là linh hồn của ta.

- Chuyện này nếu thật sự là do Tất Xuân làm, ta sẽ cho ngươi một câu trả lời thích đáng.

Diệp Hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Nhưng ta không thể cam đoan sẽ giết nàng.

Ánh mắt Hoàng Vân lập tức ảm đạm xuống.

Rời khỏi Hoàng gia, Nhan Kiều lại hỏi.

- Tiếp theo ngươi tính làm gì?

Thanh Long khu là khu vực của Nhan gia, đồng thời cũng là khu vực phồn hoa nhất Minh thành.

- Ngươi sẽ không tính chui vào Nhan gia đấy chứ?

Nhan Kiều giật mình nói.

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo lắc đầu.

Nhan gia cũng không phải Hoàng gia.

Nhan gia là thế lực đỉnh cấp có sự tồn tại vô địch trấn giữ.

- Vậy là tốt rồi.

Nhan Kiều vuốt ngực nói.

Ánh mắt Diệp Hạo không khỏi bị hấp dẫn tơi.

Dáng người của Nhan Kiều vốn đã rất nóng bỏng, nhất là bộ ngực căng tràn kia, chính là vật hiếm thấy trên đời.

Lúc này nàng vỗ ngực, thật sự đã dẫn đến một làn sóng lớn mãnh liệt.

Nhưng rất nhanh Diệp Hạo đã thu hồi ánh mắt.

Sau khi hai người trở về Thanh Long khu, Diệp Hạo liền mời Nhan Kiều vào tiểu thế giới của hắn.

Vì ở thời điểm này không có một tửu lầu nào mở cửa.

- Ta không hiểu, vì sao Minh thành lại cấm đi vào ban đêm?

Diệp hạo sắp xếp nơi ở cho Nhan Kiều xong xuôi mới nhẹ nhàng nói.

- Minh thành xuất hiện một nhóm Dạ Ma.

- Dạ Ma?

Diệp Hạo giật mình nói.

- Sau khi Dạ Ma hiện thân, bọn chúng bắt đầu mở rộng quy mô giết chóc ở Minh thành, nhưng ngay sau đó hành vi của Dạ ma đã chọc giận tới các đại thế lực.

Nhan Kiều nhìn Diệp Hạo nói.

- Các đại thế lực nhanh chóng phái tới một lượng lớn cao thủ, nhưng không ai ngờ rằng thực lực của Dạ Ma mạnh vượt quá sức tưởng tượng. Về sau la cường giả đỉnh cao của các đại thế lực ra tay, chỉ trong thời gian ngắn bọn họ đã quét sạch sẽ đám Dạ Ma đó.

- Khi tu sĩ Minh thành cảm thấy Dạ Ma sẽ không thể làm loạn được nữa, nhưng không ngờ một tháng. Sau ba thế lực đỉnh lưu của Minh thành bị Dạ Ma hủy diệt.

- Lúc này những nhân vật đứng đầu cũng không còn ngồi yên được nữa.

- Mười mấy cường giả cấm kỵ ra tay, càn quét Dạ Ma.

- Nhưng bên trong đám Dạ Ma lại có một nhân vật vô địch, nếu không phải vào thời khắc mấu chốt lão tổ Tất gia xuất hiện, mười mấy cường giả Cấm Kỵ kia chí ít cũng phải hao tổn hơn phân nửa.

- Kết quả, trận đại chiến đó không ai thắng ai. Cuối cùng song phương ước định cường giả Cấm Kỵ không được xuất thủ tuỳ tiện.

- Đến cuối cùng, ngay cả Nửa Bước Cấm Kỵ cngx không cho xuất thủ.

- Tiếp đó, đại quân Dạ Ma tiến hành tập kích, quấy rối quy mô lớn.

- Nhưng dưới sự liên hợp của các đại thế lực đã thành công đánh Da Ma keieu căng phách lối xuống.

- Những năm này Dạ Ma cũng đã ít tập kích quấy rối, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ đụng tới một hai người.

Nghe đến đây Diệp Hạo liền liểu nguyên nhân vì sao lại cấm đi ban đêm.

- Dạ Ma đến từ đâu?

Diệp Hao nghĩ một hồi nói.

Nhan Kiều chỉ vào dưới chân.

- Phía dưới Minh thành?

- Đúng vậy.

- Sở dĩ các ngươi lựa cọn kiến tạo Minh thành ở này là vì để trấn áp cửa ra của U Minh?

- Đúng vậy.

- Vậy các ngươi có từng nghĩ tới việc Ma tộc sẽ mở cách cửa từ nơi khách không?

- Làm sao có thể?

Nghe đến đây, Nhan Kiều không khỏi biến sắc.

- Ngươi biết Hắc Minh môn không?

- Đã từng nghe nói qua.

- Ngươi có biết thánh vật của Hắc Minh môn là gì không?

- Không biết.

- Hắc Minh hoa.

- Hắc Minh hoa?

- Hắn Minh hoa chỉ có thể lấy được từ trung tâm U Minh.

Diệp Hạo bình ĩnh nói.

- Bởi vậy ta đoán vị trí Hắc Minh môn rất có thể thông từ tiểu thế giới U Minh tới U Minh đai thế giới.

- Chuyện này…?

Nhan Kiều biết rõ Hắc Minh môn dựa vào một U Minh tiểu thế giới mới có thể phát triển được.

Nhưng bất kể thế nào nàng cũng không ngờ đợc tiểu thế giới đó lại có thể thông xuyên qua đại thế giới, nếu thật sự như vậy thì tính chất của việc này cũng không còn đơn giản nữa.

- Chuyện này phải báo cho cha ta biết.

Nhan Kiều trầm giọng nói.

Sau khi Nhan Kiều truyền lại thông tin cho Nhan gia biết, Nhan gia lập tức phát ra một nhóm tướng sĩ nhanh chóng đuổi tới Hắc Minh môn.

- Hi vọng vẫn còn kịp.

Chẳng biết tại sao trong lòng Nhan Kiều lại có một loại dự cảm xấu.

Ngược lại, thần sắc của Diệp Hạo lại rất thản nhiên.

Dù sao đây cũng là chuyện của Minh vực, hắn không có cách nào hiểu được nỗi đau trong đó.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Diệp Hạo và Nhan Kiêu đã cùng nhau đi ra tiểu thế giới.

- Đi đâu vậy?

- Đi tới cửa hàng bán dược liệu lớn nhất nơi này.

Diệp Hạo muốn nhìn xem Minh vực có loại dược liệu mà Thần vực không có hay không?

Tỉ như dược liệu đó ở Thần vực có khắp nơi nhưng tại Minh vực lại khan hiếm.

Tất gia thân là bá chủ của Thanh Long khu.

Rất nhiều sản nghiệp đều bị bọn họ mua đứt.

Nhan Kiều được xưng là đệ nhị mỹ nữ Minh vực, sự xuất hiện của nàng đưa tới sự chú ý của rất nhiều tu sĩ.

- Nam tử bên cạnh Nhan tiểu thư là ai?

- Chưa từng thấy qua.

- Những năm này chưa từng thấy Nhan tiểu thư gần gũi với nam tử nào như vậy. Chẳng lẽ đây chính là người trong lòng của Nhan tiểu thư?

- Cũng không phải không có khả năng này.

Mà lúc này, người quản lý cửa hàng dược liệu đã đi tới.

- Tống Duyệt gặp qua Nhan tiểu thư.

Nhan Kiều nhìn Tống Duyệt một cái.

- Lần này ta đi theo Diệp công tử đến.

Trong lòng Tống Duyệt run lên.

Diệp công tử?

Từ cách xưng hô của Nhan Kiều là có thể nhận ra được địa vụ của Diệp Hạo.

Hẳn sẽ không kém hơn Nhan Kiều.

- Diệp công tử, không biết ngươi muốn mua dược liệu gì?

- Ta muốn nhìn ngắm thử.

Diệp Hạo nghĩ một hồi nói.

- Nếu không để ta dẫn Diệp công tử đi dạo.

Tống Duyệt nói khẽ.

Diệp Hạo gật đâu một cái.

Sau đó thần niệm của Diệp Hạo liền bao phủ về bốn phương tám phía.

Rất nhanh ánh mắt của Diệp Hạo phát sáng lên.

Hắn bước nhanh tới trước một quầy hàng, chỉ vào một dược liệu có hình dáng đầu rồng hỏi

- Đô Long thảo này bao nhiêu tiề?

- Tám trăm vạn thượng phẩm thần thạch.

- Các ngươi có bao nhiêu?

- Bên trong phủ khố chúng ta có rất nhiều.

- Ta muốn tất cả.

- Hả?

Tống Duyệt giật mình nói.

- Diệp công tử, bên trong cửa hàng dược liệu chúng ta có hơn vạn gốc Đô Long thảo lận đấy.

- Không sao.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Các ngươi có bao nhiêu, ta mua bấy nhiêu.

- Vậy Diệp công tử chờ một lát.

Tống Duyệt nhìn về phía người tạp vụ cách đó không xa.

- Ngươi đi xuống phủ khố lấy hết tất cả Đô Long thảo tới đây.

- Vâng.

Tạp vụ nói xong liền rời khỏi.

- Diệp công tử, Đô Long thảo có hiệu quả gì?

- Đô Long thảo có thể tạo ra Sinh Sinh Bất Tử đan dùng khi độ kiếp.

- Sinh Sinh Bất Tử đan?

- Nói chung nó sẽ thúc đẩy toàn bộ tiềm lực của ngươi, giúp sinh cơ của ngươi được kéo dài.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Đương nhiên căn cơ của ngươi cũng sẽ bị tổn thương, nhưng chuyện này so ra còn tốt hơn việc chết trong lúc độ kiếp Thần Hoàng.

- Ngươi nói là Thần Hoàng kiếp?

- Ngoài nó ra thì còn cái gì nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận