Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3248: Cầu Diệp Hạo

Nhìn Đan thành hùng vĩ, trong mắt Sở Thiến Thiến tràn ngập chấn kinh.

- Phụ thân, đây chính là Đan thành sao?

Sở Thiến Thiến lẩm bẩm nói.

- Đúng vậy, đây chính là đệ nhất thành thị Đệ Thất vực chúng ta, Đan thành.

Sở Giang Hà gật đầu nói.

- Không biết có thể tìm được Diệp công tử ở đây không?

Gia Đức Khang thong thả nói.

- Cố hết sức mình, nghe theo ý trời thôi.

Sở Giang Hà khẽ thở dài.

- Ta đi gặp một lão bằng hữu, thử hỏi xem hắn có biện pháp nào không?

- Ai vậy?

Trong lòng Gia Đức Khang hơi động nói.

- Ung Hoàng Hoàng.

Sở Giang Hà nhìn Gia Đức Khang một cái nói.

- Ung Hoàng Hoàng?

Gia Đức Khang kinh hỉ nói.

- Ung Hoàng Hoàng chính là một trong những cao tầng Đan các, có lẽ hắn có biện pháp giải quyết cũng nên.

Nhưng trong lòng Sở Giang Hà lại không chắc.

Ung Hoàng Hoàng là cao tầng Đan các, nhưng không có nghĩa là hắn có thể luyện chế ra Minh Nguyệt đan.

Thực tế một năm trước, Sở Giang Hà cũng đã đích thân đến Đan các để tìm Ung Hoàng Hoàng, nhưng Ung Hoàng Hoàng lại nói rằng hắn không luyện chế được Minh Nguyệt đan.

Lần này Sở Giang Hà cũng chỉ muốnt hử vận may mà thôi.

Khi Sở Giang Hà đến Đan các, Từ Khánh Phong đang mở tiệc chiêu đãi Diệp Hạo ở một đình viện.

- Diệp công tử, không biết ngươi có hứng thú trở thành trưởng lão Đan các chúng ta không?

- Không hứng thú.

Diệp Hạo dứt khoát cự tuyệt nói.

Nghe vậy trên mặt Từ Khánh Phong lộ ra vẻ xấu hổ.

- Diệp công tử, đan thuật của ngươi còn vượt qua cả ta, ngươi có hứng thú làm thái thượng trưởng lão Đan các chúng ta không?

- Không hứng thú.

Diệp Hạo vẫn cự tuyệt.

- Diệp công tử, ngươi có hứng thú với Hồn Thư?

Từ Khánh Phong cười híp mắt nói.

- Ngươi có ý gì? Ngươi muốn lấy lại tờ Hồn Thư mà ngươi đưa cho ta?

Diệp Hạo híp mắt hỏi.

Tờ Hồn Thư này Diệp Hạo còn chưa nghiên cứu ra nữa.

Muốn lấy lại?

Nói đùa cái gì vậy?

- Diệp công tử, ngươi hiểu lầm rồi.

Từ Khánh Phong lắc đầu nói.

- Tờ Hồn Thư này là giả.

- Giả?

Diệp Hạo lập tức xù lông.

Cái quái gì?

Tính trêu đùa ta sao?

Nhìn thấy sắc mặt Diệp Hạo xanh lét, Từ Khánh Phong vội vàng nói.

- Nghiêm túc mà nói tờ Hồn Thư này là bản sao.

- Bản sao?

- Đúng vậy, bản sao.

Từ Khánh Phong gật đầu một cái.

- Là bản sao của Hồn Thư tại Đan các ở Đệ Bát vực.

- Đan các ở Đệ Bát vực có Hồn Thư?

Diệp Hạo nghe đến đây liền hiểu Từ Khánh Phong định nói cái gì.

- Không sai.

- Nếu ta trở thành thái thượng trưởng lão Đan các của các ngươi, có phải ta có thể có Hồn Thư ở Đệ Bát vực?

- Các chủ và thái thượng trưởng lão Đan các ở Đệ Thất vực có tư cách mượn đọc một tháng.

Từ Khánh Phong vừa cười vừa nói.

- Nếu nói như vậy, ta từ chối.

Diệp Hạo nhún vai một cái nói.

- Diệp công tử, không phải ngươi muốn dược liệu đẳng cấp cao sao? Tin ta, Đan các ở Đệ Bát vực có rất nhiều dược liệu.

Từ Khánh Phong ha ha cười nói.

- Ta đồng ý.

Cuối cùng Diệp Hạo vẫn chọn đồng ý.

Đến ba vực đứng đầu, cách làm việc của Diệp hạo không thể tuỳ ý như trước đó nữa.

- Diệp Hạo, hoan nghênh ngươi gia nhập Đan các của chúng ta.

Từ Khánh Phong mừng rỡ nói.

- Nhưng thân phận của ta không được công khai ra bên ngoài, ta là người thích khiêm tốn.

Ngay sau đó Diệp Hạo nghĩ đến một chuyện.

- Trước khi Khô Lâu tổ chức ngã xuống, ta nào đám rêu rao chứ.

Từ Khánh Phong nói đến đây, trong tay hắn liền xuất hiện một lệnh bài.

Bên trên lệnh bài viết hai chữ cổ Thái Thượng.

- Đây là lệnh bài của thái thượng trưởng lão.

Từ Khánh Phong nhẹ nhàng nói.

- Quyền hạng của ngươi chỉ dưới ta, ngoại trừ chín đại trưởng lão ra, toàn bộ các đệ tử Đan các khác, ngươi đều có quyền trừng phạt và ban thưởng cho họ.

Dừng một chút Từ Khánh Phong nói tiếp.

- Đương nhiên ngươi cũng có thể tạm thời tước đoạt quyền lợi của chín đại trưởng lão, chỉ là quyết định cuối cùng vẫn nằm trong tay ta.

Đây đã là quyền hạng cực kỳ cao.

Diệp Hạo nghe đến đây mới hài lòng gật đầu.

- Không tệ.

Mà lúc này một nữ tử vội vả đi tới.

- Ung trưởng lão, Sở thành chủ Sở Giang Hà tới tìm ngươi.

- Sở Giang Hà?

Ung Hoàng Hoàng khẽ giật mình, ngay sau đó mới nhìn qua Diệp Hạo xin lỗi nói.

- Diệp công tử, không, Thái Thượng trưởng lão, ta đi trước.

Trong lòng Diệp Hạo hơi động.

Sở Giang Hà?

Có lẽ chuyện này liên quan đến Sở Thiến Thiến.

Nhưng Diệp Hạo cũng không nói gì.

Khi Ung Hoàng Hoàng đến cổng Đan các liền gặp được Sở Giang Hà.

- Sở huynh.

Ung Hoàng Hoàng cười gọi.

Sở Giang Hà chắp tay.

- Ung huynh, không quấy rầy ngươi chứ?

- Không có, đi, đi tới chỗ của ta.

Ung Hoàng Hoàng cười to nói.

Sau khi đến nơi tu hành của Ung Hoàng Hoàng, hắn liền kêu thị nữ đi pha trà.

Hai người hàn huyên một hồi sau Sở Giang Hà mới nó vào chủ đề chính.

- Ung huynh, hiện tại ngươi đã có biện pháp giải quyết Minh Nguyệt đan không?

- Minh Nguyệt đan? Có.

Khiến Sở Giang Hà không ngờ rằng Ung Hoàng Hoàng lại nói câu này.

- Có biện pháp?

Sở Giang Hà giật mình.

- Đúng vậy, mới trước thái thượng trưởng lão Đan các chúng ta đã luyện một lò nhất phẩm Minh Nguyệt đan, ta sẽ đi xin một viên.

Ung Hoàng Hoàng vừa cười vừa nói.

- Nhất phẩm? Chỉ là…không biết có cực phẩm không?

Sở Giang Hà có chút lúng túng nói.

- Cực phẩm?

Ung Hoàng Hoàng không khỏi nhíu mày lại.

- Thiến Thiến cần dùng đến cực phẩm?

- Thiến Thiến là song võ hồn.

- Song võ hồn?

Ung Hoàng Hoàng không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Thiến Thiến là song võ hồn?

- Đúng vậy.

Ung Hoàng Hoàng trầm ngâm một chút nói.

- Song võ hồn cũng không sao, ta nghĩ vị kia nhất định có thể luyện chế ra.

- Là thái thượng trưởng lão Đan các của các ngươi?

- Đúng vậy.

- Thái thượng trưởng lão Đan các không phải đã chết trận từ tám năm trước rồi sao?

- Mới nhậm chức.

Ung Hoàng Hoàng nói đến đây đột nhiên nhớ ra.

- Tin tức này vẫn còn đang giữ bí mật, nhớ tuyệt đối dừng truyền ra ngoài.

- Được.

Sở Giang Hà hết sức nghiêm túc nói.

- Chỉ cần vị kia ra tay sẽ không có gì là không giải quyết được. Ngươi ở đây chờ một chút, để ta đi hỏi thử.

Ung Hoàng Hoàng nói xong liền đi đến tiểu viện Từ Khánh Phong.

- Thái thượng trưởng lão, ngươi có thể luyện chế ra cực phẩm Minh Nguyệt đan không?

- Không thể.

Khiến Ung Hoàng Hoàng ngạc nhiên là Diệp Hạo nói ra câu nói này.

- Không thể nào, Thái Thượng trưởng lão, vừa rồi ngươi còn có thể luyện chế ra được chín viên nhất phẩm Minh Nguyệt đan cơ mà?

Ung Hoàng Hoàng không tin nói.

- Sở Giang Hà đến xin cho nữ nhi song võ hồn Sở Thiến Thiến của hắn?

Diệp Hạo nhìn Ung Hoàng Hoàng nói.

Ung Hoàng Hoàng giật mình.

- Làm sao ngươi biết?

Ngay sau đó hắn lập tức hiểu ra.

- Sở Giang Hà đắc tội ngươi?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn xem Ung Hoàng Hoàng.

Ung Hoàng Hoàng khổ sở nói.

- Thái thượng trưởng lão, ngươi có thể nể tình ta…

- Không thể.

Diệp Hạo không cần suy nghĩ lập tức cự tuyệt.

- Các chủ.

Ung Hoàng Hoàng cầu cứu qua Từ Khánh Phong.

Từ Khánh Phong trừng mắt nhìn Ung Hoàng Hoàng một cái nói.

- Thái thượng trưởng lão nói ngươi vẫn chưa rõ sao?

- Các chủ, Sở Giang Hà huynh đệ tốt của ta.

Ung Hoàng Hoàng xin xỏ Từ Khánh Phong.

- Tính tình của thái thượng trưởng lão thế nào ngươi không phải không biết, ngươi cảm thấy tại sao hắn lại cự tuyệt Sở Giang Hà?

Từ Khánh Phong lạnh lùng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận