Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2796: Rời Đi

Lời nói của Diệp Hạo khiến sắc mặt của đám người đều biến đổi.

Ai cũng không ngờ rằng Diệp Hạo lại không phải tu sĩ của vực này.

- Diệp công tử.

Diệu Ngọc bất an nói.

Nàng không biết vì sao Diệp Hạo lại nói ra thân phận của mình.

- Đan đạo là một trong các đại đạo chủ tu của ta.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Hệ thống tu luyện của chún ta hơi khác các ngươi, ta muốn thông qua điển tịch của các ngươi để biết khác biệt ở chỗ nào.

nghe được câu giải thích của Diệp Hạo, Lý Mễ nói gấp.

- Diệp công tử có thể thoải mái tiến tới công pháp điện của Dược Hương các chúng ta, toàn bộ công pháp của Dược Hương các đều sẽ rộng mở với Diệp công tử. Đúng rồi, đợi đến khi chúng ta lấy được công pháp của Dược Viễn các sẽ đưa đến cho Diệp công tử đầu tiên.

Diệp Hạo gật đầu một cái nói.

- Chuyện thứ hai là nhờ các ngươi điều tra giúp ta một người.

- Ai?

- Đan Linh.

Diệp Hạo mím môi nhàn nhạt nói.

- Đan Linh?

Lý mễ giật nảy mình.

- Các ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không gây bất lợi cho nàng.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Diệp công tử có thể nói cho chúng ta biết vì sao ngươi muốn điều tra Đan Linh được không?

Lý Mễ chần chờ một chút hỏi.

- Chuyện này không thể nói cho các ngươi biết.

Diệp Hạo nhìn thẳng vào Lý Mễ. nói.

- Nhớ kỹ, bất kể là chuyện tốt hay chuyện không tốt, các ngươi phải nói hết cho ta biết.

- Tuân mệnh.

Lý Mễ nghiêm túc nói.

Lý mễ biết rõ Dược Hương các không có năng lực đắc tội Diệp Hạo.

- Đúng rồi, nếu các ngươi không ngại, ta có thể giúp các ngươi chế tạo một hộ sơn đại trận.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

- A.

Cả Lý Mễ và cao tầng Dược Hương các đều chấn động.

Lý Mễ đoán chừng thực lực của Diệp Hạo ở Thần Hoàng cảnh trung giai.

Như vậy, đại trận hộ sơn hắn chế tạo khẳng định cũng sẽ ở cấp bậc này.

- Ta sẽ cho ngươi quyền hạn sử dụng phủ khố Dược Hương các, đến lúc đó Diệp công tử ngươi có thể tự do ra vào pủ khố Dược Hương các.

Lý Mễ nói gấp.

Lý Mễ không cảm thấy Diệp Hạo sẽ coi trọng phủ khố Dược Hương các.

- Được.

Sau đó Lý Mễ ở lại toà tiểu viện bồi tiếp Diệp Hạo.

Mà về phần Diệu Ngọc, nàng mang theo đại quân Dược Hương các cưỡi chiến hạm dánh tới Dược Viễn.

Nhờ chiến hạm Thần Hoàng đỉnh phong mở đường, Dược Viễn các căn bản không kiên trì được bao lâu đã bị Dược Hương các nhổ tận gốc.

Sau đó chính là chiếm tài ngueyen và địa bàn Dược Viễn các.

Đợi đến khi hoàn toàn kết thúc cũng là chuyện của ba tháng sau.

Hôm nay Diệu Ngọc mang theo chiến hạm đi tới chỗ của nàng.

- Diệp công tử.

Diệu Ngọc hành lễ với Diệp Hạo.

- Kết thúc?

- Kết thúc.

- Thật sự kết thúc rồi sao?

Diệp Hạo cười như không cười nhìn Diệu Ngọc nói.

- Dược Hương các đã bắt tay bán tháo sản nghiệp của Dược Viễn các.

- Không tệ.

Bàn về thực lực, Dược Hương các kém hơn Dược Viễn các không chỉ một ít.

Hiện giờ Dược Hương các dựa vào chiếc chiến hạm Thần Hoàng đỉnh pong này còn có thể uy hiếp tới các thế lực đang rình mò xung quanh, nhưng đợi đợi khi Diệp Hạo mang chiến chiến hạm này rời đi, Dược Hương các còn có thể lấy cái gì ra để uy hiếp đây?

Bởi vậy chuyện sáng suốt nhất chính là ném ra toàn bộ sản ngiệp của Dược Viễn các, sau đó đôi thành tài nguyên để tăng thực lực của đệ tử lên.

- Chuyện của Dược Hương các hoàn thành, vậy ta cũng nên rời khỏi.

Diệp Hạo nói xong liền đứng lên.

- A! Diệp công tử, ngươi đi sớm vậy sao?

Trong lòng Diệu Ngọc tràn đầy không mốn.

Nàng còn chưa ở cùng Diệp Hạo quá lâu.

- Ta ở Dược Hương các đã khiến ta chậm trễ không ít thời gian, hiện giờ ta phải đi Đan Đạo học viện để dạo một vòng.

- Diệp công tử muốn đi Đan Đạo học viện?

Diêụ Ngọc lập tức vui mừng nhướng mày nói.

- Đúng vậy.

- Vậy ta có thể đi cùng Diệp công tử không?

- Cùng đi?

- Ta cũng là đệ tử của Đan Đạo học viện mà.

Diệu Ngọc lấy ra lệnh bài của Đan Đạo học viện nói.

- Vậy đi thôi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút nói.

Đúng lúc này từ nơi xa, một khí tức cường đại tràn ngậm mà tới, cỗ khí tức này giống như phá vỡ giam cầm trước mắt, vọt tới tầng thứ cao hơn.

Xoát!

Toàn bộ cao tân Dược Hương các đều xuất hiện đầy đủ.

- Tổ sư đột phá?

Trong mắt mọi người đều lộ ra thần sắc mừng rõ.

Phải biết tu vi của Lý Mễ đang là Thần Hoàng cảnh tầng thứ ba, nếu lần này độ phát chính là Thần Hoàng cảnh tầng thứ tư.

Cũng không biết thừoi gian trôi qua bao lâu, cỗ chấn động đó mới dần ổn định, chỉ sau vài hơi thở, Lý Mễ đã xé rách không gian xuất hiện ở trước mặt Diệp Hạo.

- Cảm tạ Diệp công tử chỉ điểm.

Lúc này đám người mới nhận ra Lý Mễ có thể đột phá được là do Diệp Hạo chỉ điểm.

- Ngươi tích lỹ cũng đã đủ, chỉ là ngươi dùng không đúng cách mà thôi.

Diệp Hạo nói đến đây liền đưa cho Lý Mễ một bình ngọc.

- Bên trong bình ngọc là một viên Hoàng Hạnh, chơ tu vi của ngươi tiến thêm một bước, ăn vào viên Hoàng Hạnh này, hẳn là có thể đột phá được tới tầng thứ năm.

Hoàng hạnh có thể giúp cao thủ Thần Hoàng sơ kỳ đột phá đến Thần Hoàng trng kỳ, nhưng đồng thời cũng có thể để Thần Hoàng tầng thứ tư tăng lên tới Thần Hoàng tầng thứ năm.

- A.

Lý Mễ kích động.

Lúc đầu nàng cảm thấy muốn đột phá đến Thần Hoàng cảnh tầng thứ năm không biết còn phải chờ đợi bao nhiêu năm.

Nhưng ai có thể ngờ được Diệp Hạo lại đưa cho nàng một viên Hoàng Hạnh trân quý cơ chứ?

- Đại đạo mà ta chỉ điểm cho ngươi có thể gíup ngươi đến Thần Hoàng cảnh tầng thứ sáu, nhưng về phần tương lai có thể tăng lên tới Thần Hoàng cao giai không phải nhìn vào Diệu Ngọc.

Lý Mễ lập tức hiểu ý tứ của Diệp Hạo.

- Diệu Ngọc, về sau ngươi phải phục vụ Diệp công tử thật tốt đấy, biết không?

Diệp Hạo hơi hoang mang.

- Có phải ngươi đã hiểu sai ý của ta rồi không?

Diệp Hạo im lặng nói.

- Cái gì?

Lý Mễ vừa nói đến đây liền xụi mặt nhìn Diệu Ngọc.

- Ta nghe lộn sao?

Diệu Ngọc chắp tay nói.

- Nghe theo lệnh tổ sư.

Vô dụng!

Diệp Hạo lập tức hiểu ý đồ.

Nhưng ngay sau đó hắn lại bật cười.

Chuyện như vậy hắn trải qua không chỉ lần một lần hai.

- Cáo từ.

Âm thanh Diệp Hạo vừa rơi xuống, chiến hạm mà hắn đích thân chế tạo liền xuất hiện giữa không trung.

- Diệp công tử, chiến hạm của ngươi.

Diệu Ngọc nói gấp.

- Cho ngươi.

Diệp Hạo không thèm quan tâm nói.

Diệu Ngọc kích động.

Đây chính là chiến hạm Hoàng cấp đỉnh phong đấy.

- Cái này…Diệp công tử, ta có thể để chiếc chiến hạm này lại tông môn không?

Diệu Ngọc cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Chiếc chiến hạm này ta đã cho ngươi, xử lý thế nào là chuyện của ngươi.

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Diệu Ngọc chần chờ một chút vẫn giao chiếc chiến hạm này cho Lý Mễ.

Sau đó Diệu ngọc thả ngừoi nhảy lên chiếc chiến hạm mà Diệp Hạo tự tay chế tạo.

- Đi.

Diệp Hạo vung tay lên, chiêc chiến hạm xé rách không gian phóng nhanh về phía Đan Đạo học viện.

Đi đại khái được vài phút, Diệp Hạo lại nhìn về phía Diệu Ngọc nói.

- Nói cho ta các tin tức mà các ngươi dò xét được đây.

Diệu Ngọc đưa một tấm ngọc phù tới.

- Đây là những gì ta tìm được.

Thần niệm của Diệp Hạo quét qua, nội dung trong tấm ngọc phù liền xuất hiện ở trong đầu hắn.

Nhìn qua một lần, Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Đan Linh có thật sự tốt như trên này ghi không vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận