Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 954: Cấm pháp

Thần hồn từ trong mi tâm của Ngọc Long Công Tử giống như trường giang đại hà đổ về hướng Diệp Hạo.

Nhìn thấy một kích to lớn này, thần hồn từ trong mi tâm của Diệp Hạo cũng bừng lên biến thành bình chướng.

Nhưng chỉ mấy hơi thở sau, bình chướng do thần hồn của Diệp Hạo biến thành đã bắt đầu tàn lụi với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Tình huống như thế này cũng nằm trong dự liệu của Diệp Hạo.

Ngọc Long Công Tử ở cảnh giới ba mươi ba chuyển khẳng định không phải bản thân chỉ vừa mới đặt chân tới có thể sơ sánh.

Trong khoảnh khắc bình chướng sắp biến mất, nhục thân Diệp Hạo xé rách không gian phóng tới hướng Ngọc Long Công Tử, mà Ngọc Long Công Tử vê kiếm lên phía trước, nhẹ nhàng vạch một đường, nhưng trong trong mắt Diệp Hạo không gian không ngừng bị chấn nát.

Không gian từ từ từng tầng bị phá nát.

Diệp Hạo biết rõ đây là do Không Gian Chi Thật quá thâm ảo.

Nhưng ngay khi không gian phía trước sắp vỡ nát tới chỗ Diệp Hạo, hắn bỗng nhiên tránh thoát trói buộc, sau đó xuất hiện trước mặt đối phương.

Ngọc Long Công Tử đánh ra một quyền ra phía trước.

Đồng thời quyền ý kinh khủng cũng vang dội khắp bầu trời.

Diệp Hạo lạnh cùng cười một tiếng rồi cũng đánh ra một quyền chống lại đối phương.

Ngay thời điểm nắm đấm sắp đụng vào nhau, sóng xung kích tràn ngập về bốn phía, một đám thiên kiêu đang núp trong bóng tối vội vã lui lại.

Thật sự là sóng xung kích này quá mạnh .

Mạnh đến cấp độ bọn họ không thể ngăn cản được.

Đợi đến khi bọn họ đứng ở một cự ly tương đối an toàn rồi mới nhìn về hai người Diệp Hạo.

Lúc này, bọn họ chú ý thấy trên người Diệp Hạo toát ra từng đạo thần mang, những thần mang này cưỡng ép triệt tiêu hết những sóng xung kích kia, còn xung quanh Ngọc Long Công Tử thì xuất hiện nhưng không gian cực kỳ thâm thúy hấp thu những sóng xung kích kia.

Thể lực ngang nhau.

Không ai làm gì được nhau?

- Diệp Hạo, ngươi có biết Không Gian Thuật đạt tới tầng mười hai có ý nghĩa gì không?

Ngọc Long Công Tử nhìn Diệp Hạo gần trong gang tấc, lạnh lùng cười nói.

Sắc mặt Diệp Hạo biến hóa.

Tu sĩ đạt tới tầng mười hai Không Gian Thuật còn có một xưng hô.

Không Gian Chi Tử.

Ý là người này có thể không kiêng kỵ gì sử dụng Không Gian Chi Lực.

-Mà ngươi, ngay cả năng lực sử dụng Không Gian Chi Lực cũng không làm được.

Khi Ngọc Long Công Tử vừa nói xong, Diệp Hạo kinh ngạc phát hiện không gian bốn phía cứng như đá, dù hắn có sử dụng Nhục thân Tôn Cấp thì cũng không đủ để đánh nát Không Gian Cấm Cố, cùng lúc đó, không gian bốn phía nhanh chóng đè ép về phía Diệp Hạo.

- Kinh khủng a!

- Tin đồn Tiên Vương bình thường đều không có tư cách đi đến Tiên Chủ Tầng mười hai a.

- Chính là vậy.

- Tiên Chủ tầng mười một thì có xác suất cao đặt chân đến cảnh giới Tiên Vương.

- Lần này Diệp Hạo gặp phiền toái rồi.

- Nhục Thân Tôn Cấp, trừ khi gặp phải cảnh giới cao tuyệt, nếu không thì căn bản không thể làm gì được Không Gian Chi Tử.

- Cuối cùng ta cũng hiểu tại sao Ngọc Long Công Tử lại tự tin như vậy?

Ngọc Long Công Tử nhìn thấy Diệp Hạo luống cuống tay chân, cười ha ha nói:

- Diệp Hạo, nếu bây giờ ngươi cầu xin tha thứ thì nói không chừng ta sẽ bỏ qua cho ngươi.

- Đừng nói ngươi không phải Không Gian Chi Tử chân chính, cho dù người chính là Không Gian Chi Tử thì thế nào?

Diệp Hạo nói đến đây, linh hồn lực của hắn hóa thành một ký tự cổ lão giữa không trung.

Ngay khi ký tự này vừa xuất hiện, trên mặt Ngọc Long Công Tử tràn đầy hoảng sợ.

Bởi vì pháp lực của hắn bị giam cầm.

Pháp lực bị giam cầm nên không gian cấm cố tự nhien cũng biến mất.

Mà lúc này, Diệp Hạo bỗng nhiên xé rách không gian đánh một quyền lên người hắn.

Ngọc Long Công Tử phun ra một ngụm máu tươi ngay tại chỗ.

Diệp Hạo đi lại, một tay nắm cổ áo, một tay tát mấy bàn tay lên mặt của hắn, sau đó, dưới sắc mặt kinh hãi của toàn trường ném đi như ném chó.

- Không Gian Chi Tử, không chịu nổi một kích.

Diệp Hạo lạnh lùng nhìn Ngọc Long Công Tử nằm trên mặt đất nói.

Ngọc Long Công Tử cố gắng giãy dụa bò dậy, nhìn Diệp Hạo tràn đầy sát ý nói:

- Diệp Hạo, ta thề sẽ không bỏ qua cho ngươi.

- Ngươi nói giống như lão tử sẽ bỏ qua cho ngươi?

Diệp Hạo nói đến đây, hai tay kết thành Tam Sơn Ấn:

- Trấn áp cho ta.

Diệp Hạo vừa nói xong, ba tòa tiên sơn mang theo lực lượng kinh khủng đột ngột hạ xuống vây quanh Ngọc Long Công Tử.

Ngọc Long Công Tử vừa định động thủ thì đột nhiên phát hiện bản thân vẫn không thể nào sử dụng pháp lực, nếu cứ kéo dài như vậy thì ba tòa Tiên Sơn này sẽ đè lên người hắn a.

A!

Ngọc Long Công Tử không ngừng gào thét.

Nhưng mà mặc kệ hắn có gào thét như thế nào thì không có pháp lực Ngọc Long Công Tử muốn thoát khỏi ba tòa Tiên Sơn trấn áp là điều không có khả năng.

Nhưng không phải hắn không có biện pháp.

Đó chính là nhục thân.

Khi Ngọc Long Công Tử định xé rách không gian thì phía trên truyền tới những lực lượng kinh khủng.

Phía trên đó chính là Diệp Hạo.

Ngọc Long Công Tử tiếp tục há miệng phun ra một ngụm máu tươi nữa, hắn cảm hấy lục phủ ngũ tạng của bản thân đề bị lệch vị trí.

- Diệp Hạo.

Hai mắt Ngọc Long Công Tử đỏ bừng quát lớn.

Diệp Hạo cười lạnh một tiếng đạp mạnh lên ngực hắn.

Phốc!

Ngọc Long Công Tử lại tiếp tục phun ra một ngụm máu tươi nữa:

- Có gan thì ngươi giết ta đi

Diệp Hạo dữ tợn cười một tiếng.

Hắn sống đến bây giờ còn phải sợ Ngọc Long Công Tử uy hiếp hay sao?

Vì vậy, Diệp Hạo không chút do dự đạp tiếp một cước nữa, dưới một cước này, Ngọc Long Công Tử có chút choáng váng, rồi cước thứ hai.

Cước thứ ba!

Cước thứ tư!

Cước thứ năm!

. . .

Thiên kiêu toàn trường nhìn thấy cảnh này đều rùng mình.

Diệp Hạo đang định giết chết Ngọc Long Công Tử hả?

Thật ra, giờ khắc này, đâu phải chỉ có nhưng thiên kiêu này run rẩy, cho dù Ngọc Long Công Tử cũng như vậy a.

Cũng may Trác Tinh Nhi kịp thời ngăn cản Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, ngươi mà đá tiếp thì hắn sẽ chết đấy.

- Chết thì chết.

Diệp Hạo cười lạnh nói:

- Ta không tin Tiên Đình sẽ vì loại rác rưởi này mà xử tử ta.

Cái gì?

Rác rưởi?

Trong lòng Diệp Hạo, người nổi bật trong mười đại cự đầu – Ngọc Long Công Tử chỉ là rác rưởi?

Ngọc Long Công Tử nghe thấy Diệp Hạo nói vậy lâp tức giận dữ.

- Diệp Hạo, ngươi dám nhục nhã ta?

- Ta cũng đã nhục ngươi.

Diệp Hạo nói:

- Ngươi có thể làm gì ta?

Ngọc Long Công Tử há to miệng không biết nên phản bác thế nào?

- Đi.

Diệp Hạo nói đến đây bỗng nhiên đạp một cước lên phía trước, một cước này làm cho tiên sơn kia vỡ nát, sau đó, toàn thân đầy máu tưới Ngọc Long Công Tử hiện ra.

Nhìn bộ dáng của hắn lúc này cực kỳ thê thảm.

Máu tươi ướt nhẹp cả tóc, mặt mày xám xịt.

Làm gì còn chỗ nào giống lúc trước nữa?

Nhìn bóng lưng Diệp Hạo rời đi, trong mắt Ngọc Long Công Tử tràn đầy phẫn nộ.

- Ngọc Long, Tiên Đình Chi Chủ muốn gặp ngươi.

Đúng lúc này, Xuân xuất hiện giữa không trung nói.

Ngọc Long Công Tử dãy dụa cơ thể muốn đứng lên.

Nhưng bởi vì thương thế quá nặng nên phải mất một lúc lâu mới đứng dậy được.

- Tình huống của ta hiện tại sao mà đi được?

Ngọc Long Công Tử tức giận nói.

- Làm sao? Ngươi đang trách ta vừa rồi thấy chết không cứu?

Xuân cười lạnh nói:

- Đừng quên, trước đó ngươi không kiên kỵ gây hấn Diệp Hạo, bây giờ bị người ta đánh thì muốn phát hỏa lên người ta?

Bạn cần đăng nhập để bình luận