Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1387: Đánh cắp tạo hóa

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên; Hám Thiên Tà Thần

-----------------------

-Còn chưa thỉnh giáo cao danh quý tánh của cô nương .

Diệp Hạo nhìn Như Ý thật sâu hỏi.

-Như Ý.

-Như Ý?

Diệp Hạo kinh ngạc.

-Sao thế?

Như Ý thấy vẻ mặt Diệp Hạo hoài nghi hỏi.

-Ta đã từng gặp qua một nử tử thần bí .

Diệp Hạo nói khẽ:

-Nữ tử kia cũng gọi Như Ý .

-Cùng tên với ta .

Trong mắt Như Ý lộ ra vẻ ngưng trọng

-Ngươi biết nữ tử kia.

-Nữ tử kia am hiểu Thôi Diễn.

Diệp Hạo suy nghĩ một lúc nói

-Nàng thuộc huyết mạch Thời Thái Cổ, thôi diễn cấm kỵ, xém chút bị diệt tộc.

-Thế gian này có rất ít chuyện nàng không biết .

Diệp Hạo nói xong, ngừng lại một chút .

-Mà điều này ta cũng chỉ nghe kẻ khác nói.

-Rõ ràng muốn đánh cắp tạo hóa của ta.

Như Ý nghe được như thế vẻ mặt căm giận .

-Có ý gì?

Diệp Hạo không rõ ràng cho lắm.

-Có một số tên không thể tùy tiện dùng .

Như Ý trầm giọng nói:

-Như Ý, Như Ý, như tâm ý ta, có ẩn ý.

-Thế gian không ít người gọi Như Ý mà?

Diệp Hạo nghi hoặc.

-Bởi vì bản thân ta thuộc về cấm kỵ , cho nên cái tên này Như Ý cũng thuộc về cấm kỵ.

Như Ý nhìn Diệp Hạo nói:

-Vô Tâm sử dụng sẽ bị giảm Phúc Lộc, mà cố ý sử dụng thì khỏi phải nói .

-Tiếp tục.

Chuyện như vậy Diệp Hạo thật không biết.

-Nếu cố ý sử dụng sẽ có hai kết quả, một là không thể tiếp nhận được tạo hóa mà hồn phi phách tán , hoặc là thành công ăn cắp được tạo hóa kẻ khác.

Như Ý nói xong ngừng một lúc lại tiếp .

-Tục danh Tiên Vương ít người dám sử dụng là do vậy .

-Có thể đánh cắp được bao nhiêu tạo hóa .

-Cái này còn tùy tình huống .

Như Ý nói khẽ

-Đánh cắp tạo hóa là thừa nhận tạo hóa của mình không bằng đối phương. Hơn nữa, tạo hóa của cả hai cũng không được chênh lệch bao nhiêu nếu không kết quả chỉ có thể vẫn lạc.

-Vị kia có lẽ thôi diễn đến tương lai ngươi sẽ vang danh trời đất .

Diệp Hạo sau khi giao thủ cùng Như Ý thì ý thức được được vị này trong tương lai sẽ đăng lâm tuyệt đỉnh .

-Ngươi có tin tức gì của nữ tử kia không ?

-Sau khi chi tay ở Cùng Sơn đã không còn liên lạc .

-Ta nhất định sẽ tìm được ả.

Như Ý căm giận bất bình nói.

Việc như vậy, ai trong trường hợp này cũng không dễ chịu.

- Cô sẽ không tìm ra .

Diệp Hạo cười lắc đầu.

Nữ tử kia sở trường là gì ?

Thôi diễn!

Như Ý có thể tìm thấy mới lạ?

-Xem chiến lợi phẩm đi.

Như Ý trầm mặc một lúc nói.

Lúc hai người đại chiến, Phân Thân của bọn họ cũng đã động thủ .

Dựa theo thực lực của Phân Thân , Yêu Tộc Hắc Phong Trại làm sao có thể chống đỡ?

Hai người kiểm tra chiến lợi phẩm của Phân Thân cướp được, vẻ mặt cũng không lấy gì làm lạ .

Diệp Hạo thì không cần nói.

Những năm nay, chiến lợi phẩm của hắn thực sự nhiều lắm.

Mà truyền thừa Như Ý lấy được cũng vượt qua tưởng tượng người khác.

-Còn lại làm phiền ngươi.

Như Ý nhìn Diệp Hạo nhẹ giọng nói .

-Chuyện nhỏ .

Diệp Hạo cười nói .

Như Ý hóa thân thành luồng sáng đi vào chiếc nhẫn của Diệp Hạo .

Diệp Hạo vẫn đứng yên tại chỗ nhìn quang cảnh tang thương của Hắc Phong Trại, trong lòng có chút cảm khái.

Sau này Viêm Hoàng Tông có phải cũng như vậy?

Trước mắt sẽ không!

Điều này Diệp Hạo biết rõ .

Hắn đã nhờ Tiên Đình Chủ chiếu cố.

Trước đó Diệp Hạo cảm thấy tu vi Tiên Đình chủ là Tiên Vương Đỉnh Phong, nhưng Thải Kỳ Lân lại nói, tu vi Tiên Đình Chủ Nhất Trọng Thiên cực kỳ đáng sợ, năm đó lúc hai người đối kháng, nàng cảm nhận được uy hiếp mạnh mẽ trên người hắn sự.

Còn nữa bên cạnh Tâm Ma còn có Thanh Ma?

Thanh Ma sĩ diện cũng sẽ chiếu cố một chút .

Có thể nói trong thời gian ngắn Viêm Hoàng Tông sẽ không có vấn đề.

Diệp Hạo rời khỏi.

Sau khi Diệp Hạo rời đi một lúc lâu mới có một tôn Tiên Vương ngẫu nhiên đi qua phát hiện Hắc Phong Trại trở nên hoang phế .

Điều này do Phân Thân Diệp Hạo ẩn núp đã bày ra Trận Pháp bốn phía.

Những Trận Pháp này phòng ngừa tin tức tiết lộ.

Trừ phi có Tiên Vương , nếu không sẽ không nhìn ra.

Lữ Mông tổ chức yến tiệc cũng hấp dẫn rất nhiều Thế Lực, nhưng mà đại diện các Thế Lực đến đây cũng không bằng Diệp Hạo trước đó .

Điều này cũng hợp tình hợp lí.

Lữ Mông mạnh hơn Tiên Vương.

Mà Diệp Hạo trong tương lai có thể đi đến Bán Thần cảnh.

Cho dù thế nào coi trọng cũng không phải quá đáng .

Cho dù đại diện các thế lực cũng không bằng Diệp Hạo nhưng Lữ Mông vẫn như cũ, tươi cười chào đón .

-Trần tiểu thư.

Lữ Mông nhìn thấy Trần Bế Nguyệt đến, vội vàng nghênh đón.

Thành tích Trần Bế Nguyệt lần này không bằng Lữ Mông.

Nhưng hắn cũng đã nhiều tuổi rồi .

Chỉ cần thêm ba năm năm nữa, Trần Bế Nguyệt có thể vượt qua bản thân.

Còn chưa nói Trần Bế Nguyệt là Thánh Nữ Nguyệt Quế Thánh Địa .

Lữ Mông sao có thể không coi trọng?

Trần Bế Nguyệt vui cười nói:

-Lữ tiền bối, người như vậy quá khách khí rồi .

-Trước mặt ngươi ta sao có thể được xưng tiền bối.

Lữ Mông bật cười lớn nói.

-Lữ tiền bối, đây là một chút tâm ý của ta .

Trần Bế Nguyệt nói xong đưa một hộp gấm lên.

Lữ Mông Thần Niệm quét qua trong mắt lộ ra vẻ thất kinh.

-Đây là Nguyệt Quế Quả?

Trần Bế Nguyệt gật đầu.

Trong lòng Lữ Mông bắt đầu loạn nhịp .

Nguyệt Quế Quả a!

Ăn vào thì có thể ngưng tụ Nguyệt Quế Bảo Thể.

Sức chiến đấu Lữ Mông luôn không được tốt lắm, bây giờ có thêm Nguyệt Quế Quả khẳng định sẽ tăng lên một bậc .

-Đa tạ Trần tiểu thư.

Lữ Mông chân thành nói .

Đây cũng không phải ngụy Nguyệt Quế Quả.

Là Nguyệt Quế Quả thật .

-Mời.

Lữ Mông Chính đang chuẩn bị dẫn Trần Bế Nguyệt vào đại sảnh, cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến thanh âm trách mắng , sau một khắc Lữ Mông thấy một thanh niên đang quát tháo .

-Ngươi đã làm gì ta ?

Lữ Mông nhíu mày, vội vàng đi đến.

Trần Bế Nguyệt đứng xem, đến lúc thất rõ cục diện xung đột, sắc mặt không khỏi thay đổi.

-Lữ tiền bối, chuyện này đừng can thiệp quá sâu .

Trần Bế Nguyệt truyền âm.

Lữ Mông nghe Trần Bế Nguyệt truyền âm, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng.

Không nghi ngờ gì đối phương có thân phận hơn người , hơn nữa đối phương có thể là người bản thân không thể đụng đến.

Nhưng mà Lữ Mông bắt buộc phải ra mặt.

Lúc tới gần, Lữ Mông thấy cánh tay một thanh niên đã biến thành đen, trên mặt hắn bao phủ từng đợt hắc khí.

Trúng độc!

Lữ Mông liếc mắt đã nhìn ra.

Ánh mắt hắn nhanh chóng di chuyển đến thanh niên đối diện.

Một thanh niên hắc y đội mũ rộng vành .

- Các hạ hạ độc sao ?

-Hắn chất vấn ta tại sao mang mũ rộng vành.

Hắc y thanh niên nhàn nhạt nói :

-Ta nói tướng mạo xấu xí, hắn không tin nhất định phải giật mũ ta xuống.

-Mũ của ngươi có độc ?

-Toàn thân ta đều có độc.

-Sự việc lần này là hắn sai .

Lữ Mông trầm ngâm một chút, nói:

-Nể mặt ta cho hắn giải dược được không ?

-Ta sở dĩ giải thích với ngươi , vì muốn cho ngươi biết quá trình.

Hắc y thanh niên nhàn nhạt nói :

-Mà trong từ điển của ta , đã làm sai thì phải bị trừng phạt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận