Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 3279: Một Cuộc Làm Ăn

- Kinh Trập vực?

Diệp Hạo giật mình.

- Thiên hà Chủng Thiên được phân chia như thế nào?

Trên mặt Hứa Tĩnh lộ ra tia kinh ngạc.

- Chuyện này…chẳng lẽ ngươi không phải là tu sĩ của thiên hà Chủng Thiên?

Ngay khi hỏi câu này, Hứa Tĩnh liền hối hận.

Loại lời này sao có thể hỏi tuỳ tiện được?

Lỡ đến lúc đó đối phương giết người diệt khẩu thì sao bây giờ?

- Không phải.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ban đầu thiên hà Chủng Thiên được phân chia dựa theo hai mươi tư tiết khí, nhưng về sau không biết do nguyên nhân gì chỉ còn lại có sáu vực.

- Hai mươi tư tiết khí đại biểu cho hai mươi tư vị Chúa Tể sao?

Trong lòng Diệp Hạo giật mình.

Thiên hà Chủng Thiên mạnh như vậy sao?

Nhưng vừa nghĩ tới Chúa Tể ở thiên hà Cửu Thiên, trong lòng Diệp Hạo cũng bình thường trở lại.

Bề ngoài thiên hà Cửu Thiên có chín vị Chúa Tể, nhưng dù là Thiên Ngoại hay Địa Phủ, Luân Hồi đều có Chúa Tể toạ trấn.

Số lượng Chúa Tể có khả năng đạt đến hai mươi người.

Đương nhiên cụ thể có bao nhiêu, Diệp Hạo cũng không thể biết được.

- Đúng vậy, đáng tiếc hiện tại chỉ còn lại sáu vị Chúa Tể.

Hứa Tĩnh thở dài nói.

- Sáu vị nào?

Diệp Hạo hỏi.

- Ngoại trừ Kim Trập chúa tể ra thì còn Bạch Lộ chúa tể, Tiết Mang chủng chúa tể, Xuân Phân chúa tể, Tiết Sương Giáng chúa tể, Tiểu Hàn chúa tể.

- Nghịch Thương Thiên chúa tể thì sao?

- Nghịch Thương Thiên chúa tể không tạo thành lập thế lực của mình, nhưng thực lực của hắn hoàn toàn có thể đứng ở ba vị trí đầu trong các Chúa Tể.

Hứa Tĩnh nhẹ giọng trả lời.

- Đáng tiếc rằng Nghịch Thương Thiên chúa tể đã chết từ nhiều năm trước.

- Kinh Trập vực lớn bao nhiêu?

- Ta đưa bản đồ Kinh Trập vực cho ngươi.

Hứa Tĩnh nói xong, hắn kéo một tia thần niệm từ trong thức hải của mình rồi truyền cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhìn sơ qua một lần, trong lòng cũng hiểu đại khái.

Bàn về lãnh thổ, Kinh Trận vực cũng không khác một vực của thiên hà Hồn Thiên là mấy.

Khác biệt là Kinh Trận vực phát triển cân bằng.

- Cho ngươi.

Lúc này Diệp Hạo đưa khối thổ nhưỡng kia cho Hứa Tĩnh.

- Đa tạ tiền bối.

Hứa Tĩnh kích động nói.

- Ngươi coi trọng khuê nữ nhà ai?

Diệp Hạo ranh mãnh nói.

- Yên Nhi, nữ tử xinh đẹp nhất Long Uyên tinh chúng ta.

Khi Hứa Tĩnh nói câu này, con mắt hắn cũng sáng rực lên.

- Long Uyên tinh?

Diệp Hạo trầm ngâm một chút hỏi.

- Long Uyên tinh có thổ nhưỡng đẳng cấp cao không?

- Tại Kinh Trập vực, Long Uyên tinh chỉ là một đại lục bình thường, không biết tiền bối ngươi cần thổ nhưỡng đẳng cấp gì?

Hứa Tĩnh dò hỏi.

- Tương Lai cảnh.

- Long Uyên tinh có thể tìm được thổ nhưỡng Quá Khứ cảnh, về phần Tương Lai cảnh thì phải đi tới Thương hội để mua.

- Thổ nhưỡng cũng có thể mua được ở Thương hội?

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Thực ra ngay cả thổ nhưỡng Kim Thế cảnh cũng có thể mua được.

Hứa Tĩnh vừa cười vừa nói.

- Đương nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi phải có đủ Siêu Thoát đan.

- Siêu Thoát đan.

Diệp Hạo biết Siêu Thoát đan là thần đan giúp tu sĩ Siêu Thoát cảnh tăng cao tu vi.

Siêu Thoát đan được chia làm nhất phẩm đến thập nhị phẩm.

Tỉ như Siêu Thoát đan nhất phẩm là cho tu sĩ Quá Khứ cảnh dùng, Siêu Thoát đan nhị phẩm là cho tu sĩ Qúa Khứ cảnh trung kỳ dùng, cứ thế mà suy ra, Siêu Thoát đan thập nhị phẩm là cho tu sĩ Kim Thế cảnh đỉnh phong dùng.

Bất quá đến thập phẩm về sau liền sẽ không ở trên thị trường lưu thông.

Thứ nhất vật liệu quá mức quý báu, thứ hai cũng không có ai sẽ bán.

Bất quá đây đối với Diệp Hạo mà nói lại không phải là vấn đề gì.

Khi hắn ở Hồn Thiên đại lục đã vơ vét được rất nhiều dược liệu, một vài dược liệu đã được Diệp Hạo luyện chế thành Siêu Thoát đan.

- Long Uyên tinh các ngươi có Thương hội như vậy không?

Diệp Hạo hỏi.

- Có.

Hứa Tĩnh gật đầu.

- Vậy ngươi dẫn đường.

- Vô cùng vinh hạnh.

Hứa Tĩnh là công tử bột, nhưng hắn cũng không phải là người ngu.

Vừa nhìn Diệp Hạo liền biết đây chính là cường giả cường đại, nếu có thể tạo mối quan hệ tốt với người như vậy, có khi hắn có thể hưởng thụ cả đời.

- Ngồi chiến hạm của ta.

Diệp Hạo chỉ vào chiến hạm của mình cách đó không xa nói.

Một đoàn người Hứa Tĩnh vừa leo lên chiến hạm của Diệp Hạo, Hứa Tĩnh đánh giá một phen không khỏi hỏi.

- Tiền bối, đây là chiến hạm cấp bậc gì?

- Ngươi cảm thấy chiến hạm này có cấp bậc gì?

Diệp Hạo khẽ mỉm cười nói.

- Từ trên chiếc chiến hạm này ta cảm nhận được chấn động Siêu Thoát câp, ta cảm thấy chí ít nó cũng phải là chiến hạm Quá Khứ cảnh.

- Thông minh.

Chẳng lẽ Diệp Hạo phải nói đây là chiến hạm Tương Lai cảnh cao cấp sao?

Trên đoạn đường tiến về Long Uyên tinh, Diệp Hạo hỏi rất nhiều vấn đề, Hứa Tĩnh đều kiên nhẫn giải thích toàn bộ.

Nửa ngày sau chiến hạm đã tới Long Uyên tinh, dưới sự dẫn đường của Hứa Tĩnh, chiến hạm đi tới Đại Uyên thành.

- Tiền bối, Đại Uyên thành là thành trì lớn nhất Long Uyên tinh, đợi chút nữa ta dẫn ngươi tới Thâm Huyên thương hội.

- Thâm Uyên thương hội sao?

Diệp Hạo luôn cảm thấy cái tên này có ý nghĩa đằng sau.

Khi đi tới Thâm Uyên thương hội, Diệp Hạo phát hiện có rất nhiều tu sĩ đang đứng ở ngoài cửa.

- Thâm Uyên thương hội chỉ tiếp các tu sĩ Cấm Kỵ cảnh trở lên.

Hứa Tĩnh giải thích nói.

Nhưng sau một khắc Hứa Tĩnh lại bị một thị vệ cản lại.

- Công tử, thương hội đang tiếp một vị khách quý, mong công tử ở ngoài đợi một chút.

Lông mày Hứa Tĩnh lập tức nhíu lại.

- Ngươi biết ta là ai không?

Ở trước mặt Diệp Hạo, Hứa Tĩnh ngoan ngoãi như một con mèo con, nhưng không có nghĩa là sẽ khách khí trước mặt một thị vệ.

- Ta biết, Hứa công tử, thiếu môn chủ Chung Hoa môn.

Thị vệ kia bình thản nói.

- Nhưng hiện giờ thương hội đang tiếp thiếu môn chủ Hoả Kiếm môn.

Hứa Tĩnh lập tức câm nín.

Hoả Kiếm môn là thế lực đỉnh cấp ở Long Uyên môn, Chung Hoa môn bọn họ không trêu chọc nổi.

- Tiền bối, nếu không chúng ta đợi ở ngoài?

Hứa Tĩnh có chút lúng túng nhìn Diệp Hạo nói.

- Vậy thì chờ một chút.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

Kỳ thật Diệp Hạo cũng không ngại đứng ở ngoài chờ.

Chẳng lẽ đối phương có thể cắm rễ ở Thâm Uyên thương hội cả một ngày sao?

Đại khái tầm nửa khắc sau, hai bóng người đi ra khỏi cửa thương hội.

Một bóng người, lông mày như kiếm mắt sáng như sao, nhìn là thấy rất bất phàm.

Mà hầu ở bên cạnh thân ảnh này là một nữ tử kiều diễm.

- Trác công tử, Liên Tinh mong ngươi sớm ngày ôm mỹ nhân về.

Nữ tử kia cười khanh khách nói.

- Kỳ thật ta muốn ôn Liên Tinh ngươi cơ.

Trác Anh Hào dùng ánh mắt nóng rực mà nhìn Liên Tinh.

Liên Tinh che miệng nở nụ cười.

- Trác công tử, ngươi đừng nói đùa.

Tia tham lam dưới đáy mắt Trác Anh Hào loé một cái, nhưng hắn vẫn không dám làm gì nữ tử trước mặt.

- Cáo từ.

Trác Anh Hào chắp tay nói.

Đợi đến khi Trác Anh Hào rời khỏi, Liên Tinh quét mắt toàn trường một cái nói.

- Để mọi người đợi lâu, Liên Tinh cũng nên bồi thường cho mọi người chứ nhỉ?

- Liên Tinh cô nương khách khí rồi.

- Hôm nay có thể nhìn thấy Liên Tinh cô nương, chuyến đi lần này đã không còn uổng phí nữa.

- Ngay khi nhìn thấy Liên Tinh cô nương, oán niệm trong lòng ta cũng bay sạch.

Đối mặt với những lời lấy lòng của những nam tử kia, Liên Tinh cực kỳ hưởng thụ.

- Chúng ta nói chuyện làm ăn.

Đúng lúc này Diệp Hạo nhàn nhạt mở miệng nói.

Đáy mắt Liên Tinh lộ ra tia tức giận.

Nàng đang hưởng thụ những lời lấy lòng, nhưng lại bị Diệp Hạo cắt đứ.

- Đi nói chuyện với quản sự Thâm Uyên thương hội.

- Quản sự Thâm Uyên thương hội không làm chủ được chuyện này.

- Ha ha, vậy thương vụ lần này sẽ lớn đến mức nào chứ?

Diệp Hạo vung tay lên trước mặt hắn liền xuất hiện một viên thần đan tràn ngập chấn động.

- Ngươi cảm thấy nó lớn thế nào đây?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận