Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 893: Lăn ra ngoài

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team : Vạn Yên Chi Sào



---------------------------

Lục Trưởng Lão nhìn về Đội Trưởng và các Tướng Sĩ.

- Nếu ai biết chân tướng của chuyện này ta sẽ đề bạt các người làm Đội Trưởng.

11 tên Tướng Sĩ quay mặt nhìn nhau, lập tức có mấy Tướng Sĩ giơ tay vội nói.

- Ta biết rõ, ta biết rõ, ta biết rõ…

- Các ngươi biết mình đang làm gì không?

Tên Đội Trưởng kia giận tím mặt quát.

- Im miệng.

Lục Trưởng Lão lạnh lùng nói.

- Vừa rồi Đội Trưởng chúng ta đi gặp một người.

- Người này đưa cho hắn 1 vạn Trung Phẩm Tiên Thạch.

- Đến thời gian ước định thì Đội Trưởng sẽ dẫn chúng ta đến bắt hai người này.

Mấy tên Tướng Sĩ mồm năm miệng mười nói, sợ bản thân không thể lên Đội Trưởng.

- Cấu kết Thế Lực địa phương, tội danh này ngươi biết hình phạt là gì rồi chứ?

Lục Trưởng Lão lạnh lùng nói.

Tên Đội Trường quỳ xuống cầu xin.

- Lục Trưởng Lão, ta sai rồi, van cầu ngươi cho ta một cơ hội.

- Không có lần sau đâu.

Lục Trưởng Lão nói rồi chỉ vào Bàng Mang.

- Mang hắn theo đi, giao cho Chấp Pháp Đường xử lý.

Mười tên Tướng Sĩ vội vàng chấp hành.

Bàng Mang muốn động thủ thì không biết nghĩ đến cái gì đã để mặc cho 10 Tướng Sĩ này phong ấn tu vi.

Lúc này Lục Trưởng Lão đi đến trước mặt Văn Nhuận.

- Chuyện này giao cho Chấp Pháp Đường xử lý chỉ trong một ngày sẽ có kết quả, nếu ngươi không vội đi thì chúng ta sẽ nói kết quả cho ngươi biết.

Văn Nhuận trầm giọng nói.

- Đợi chút nữa ta sẽ đi Phòng Đấu Giá, các người cứ đến đó đưa kết quả cho ta.

- Được.

Lục Trưởng Lão nhẹ gật đầu rồi rời đi.

Văn Nhuận trầm ngâm một chút rồi bưng lên một chén rươu nhạt noi.

- Văn Nhuận xin cảm tạ tiền bối ra tay trợ thủ, ly rượu này Văn Nhuận kính người.

- Văn Nhuận?

- Vị này là Văn Nhuận?

- Văn Nhuận rất nổi danh sao?

- Văn Nhuận chính là Cao Thủ Kiếm Đạo Nam Vực.

- Lần Nam Vực Tranh Bá Tái trước, Văn Nhuận nằm trong top 10 đó.

- Khó trách.

- Nếu nói như vậy Văn Nhuận căn bản không sợ Thánh Kiếm Thành, bởi vì Thánh Kiếm Thành sẽ không vì chuyện nhỏ nhặt này mà đụng đến hắn đâu.

- Còn không phải sao?

- Chỉ cần 10 năm nữa thế hệ trẻ sẽ chân chính trưởng thành.

Khi Văn Nhuận uống ly rượu nhạt hắn luôn để ý Tu Sĩ bốn phía xung quanh, nhưng làm hắn thất vọng là bản thân không nhìn ra chút mánh khóe gì.

- Tàng Kiếm Các?

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên hỏi.

- Ngươi biết sao?

- Chẳng lẽ ngươi không biết Tàng Kiếm Các là nơi Luân Chuyển Thế Lực Tiên Vương?

- Ngươi xác định?

- Thế nào?

- Tàng Kiếm Các ở Nam Vực cũng đã ăn sâu hơn phân nửa, nếu không phải do sự xuất hiện hai người Văn Nhuận, Ôn Ngọc, Tàng Kiếm Các chỉ sợ sẽ trở thành một phần lịch sử rồi.

Vô Danh nói khẽ.

- Ngươi biết nhiều thứ nhỉ?

- Trước đó ta đã đi theo Sư Tôn một mực lăn lộn tại Nam Vực mà.

- Tàng Kiếm Các phong bình như thế nào?

- Không biết.

Vô Danh cũng chỉ nghe người khác đàm luận đối với việc phong bình của Tàng Kiếm Các hắn thực sự không biết.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi quyết định đi nhìn kỹ mới tính.

Nửa canh giờ sau Diệp Hạo và Vô Danh đứng dậy rời đi tiến về Đấu Giá Hội tại Thánh Kiếm Thành.

Đi tới Đấu Giá Hội, hai người nộp 1000 Tiên Thạch tiến nhập Phòng Đấu Giá.

Ngay lập tức Vô Danh tỏ ra khó chịu.

- Mẹ nó chứ, cái này không có bao sương à?

- Không có bao sương thì không có bao sương chứ biết sao.

Diệp Hạo vừa nói đến đây, bên tai vang lên một thanh âm nhu hòa.

- Có thể cho tôi đi được không?

Đập vào mi mắt là một thiếu nữ xinh đẹp.

Thiếu nữ có lông mày như Tân Nguyệt, con ngươi có Thần, cả người như tỏa ra một loại hào quang.

Diệp Hạo cười cười rồi đứng lên.

Thiếu nữ đang chuẩn bị tiến tới thì thấy Vô Danh vẫn đang ngồi tại chỗ.

Diệp Hạo đánh vào người hắn một cái nói.

- Còn không đứng lên?

Vô Danh nhếch miệng.

- Tên gia hỏa ngươi không phải xuân tâm nhộn nhịp rồi chứ?

- Ngươi nghĩ nhiều rồi.

Diệp Hạo cười đáp.

Vô Danh cũng chỉ nói đùa.

Khổng Dĩnh Nhi ở Đông Vực là giai nhận tuyệt sắc nhưng đến tận bây giờ vẫn còn tấm thân xử nữ đấy thôi.

Thiếu nữ trước mắt xác thực có thể xưng tụng mỹ nhân nhưng vẫn chưa đủ để làm Diệp Hạo rối loạn tâm thần.

Thiếu nữ sau khi ngồi xuống bên cạnh Vô Danh rồi gật đầu về phía Diệp Hạo biệu thị cảm tạ.

Vô Danh đột nhiên cười ranh mãnh nói.

- Nếu không hai ta đổi vị trí đi?

Thiếu nữ lập tực đỏ rực cả khuôn mặt vội vàng quay đầu đi.

Tu Sĩ đến ngày càng nhiều, đến khi toàn bộ chỗ ngồi được lấp đầy cổng Hội Trường đóng lại, một thân ảnh xuất hiện tại trung ương Hội Trường.

Mà khi thân ảnh này xuất hiện đã làm cho huyết khí nam nhân của đám Tu Sĩ lập tức sôi trào.

Thiếu nữ này quá mức diêm dúa lòe loẹt.

Nử tử này mặc dù không nói tiếng nào nhưng động tác cùng ánh mắt của nàng lúc nào cũng tỏa ra dụ hoặc.

- Xin chào chư vị, tôi tên Tiểu Cửu.

Giọng nói nữ tử như dây đàn, vô cùng mềm mại dễ nghe, nàng nói câu này rồi nghiêng mình cúi chào làm lộ ra đồi núi chập chùng trước mặt đám người.

Toàn bộ nam tử giữa sân đều dán mặt vào nử tử trên đài.

Diệp Hạo cùng Vô Dung nhìn thoáng qua rồi thôi.

- Xệ quá.

Vô Danh trợn trắng mắt nói.

- Ngươi thật không có ánh mắt, cái này mà xệ sao?

Diệp Hạo khinh bỉ nhìn Vô Danh.

Khách quan tán thưởng nử tử kia cả về ngoại hình lẫn tướng mạo, chỉ có Vô Danh tương đối phản cảm đối với hành vi này.

- Đi thẳng vào vấn đề được không?

Vô Danh nhìn Tiểu Cửu chậm chạp chưa đưa đồ vật ra khó chịu lên tiếng.

Tiểu Cửu có chút kinh ngạc nhìn hắn.

Nàng vừa rồi tự tin vận dụng Mị Thuật, ngoại trừ Tiên Chủ cảnh, nếu không thì tất cả đều bị ảnh hưởng.

Hành vi của Vô Danh đã làm cho rất nhiều Tu Sĩ bất mãn.

- Tiểu tử từ đâu tới?

- Thằng âm binh.

- Không biết thưởng thức gì cả.

- Cút ra ngoài cho ta.

Ngay lúc Tu Sĩ giữa sân đang nhao nhao mắng to, Thần Hồn của Vô Danh đột nhiên hóa thành một đợt sóng xung kích tỏa ra bốn phía, tràn ra như kinh đào hải lãn.

Rất nhanh kim sắc quang trạch lập tức gia tăng đến 30 đạo.

- Kim tiên 30 Chuyển.

- Vị này là ai.

- Trẻ tuổi như vậy đạt đến cảnh giới này làm sao có thể là người bình thường được.

Tu Sĩ toàn trường lập tức khiếp sợ.

Bởi không phải ai có thể đụng đến Kim Tiên 30 Chuyển.

- Vừa rồi tên nào mới mở miệng nói thế?

Vô Danh đứng lên quát một tiếng.

Toàn trường im lặng.

Cho dù thế hệ trước cũng không dám đứng lên phản pháo Vô Danh.

Bởi vì cấp bậc của Vô Danh đã vượt quá xa mọi người rồi.

Còn nữa, dạng thiên kiêu như Vô Danh sao không có một chút bài tẩy chứ?

Thiếu nữ ngồi bên cạnh Vô Danh tràn đầy kinh ngạc nhìn qua.

Nàng không ngờ Vô Danh lại mạnh đến thế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận